CHƯƠNG 340 HUYẾT TẾ QUỶ LIÊU

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Trong đại sảnh trận pháp, mấy Trận pháp sư đang điên cuồng truyền âm giao lưu.

"Hơi thở vừa rồi hình như là Thái Dương chi Quả."

"Sao Sở Diệp lại lấy Thái Dương chi Quả luyện chế thành Bạo Liệt Trận Bàn vậy, xa xỉ quá lắm luôn á."

"Tuy rằng có hơi lãng phí nhưng hiệu quả rất tốt mà!"

"Thái Dương chi Quả ở đâu ra? Của bộ lạc Thái Dương hả?"

"Chắc là không phải đâu, Thái Dương chi Quả là Thánh Quả của bộ lạc Thái Dương, mới sẽ không để cho Sở Diệp luyện chế thành Bạo Liệt Trận Bàn lãng phí vậy đâu."

"Hồn Hoàng trong Truyền Tống Trận mới nãy chắc chết rồi phải không?" Tô Mạt hỏi.

"Chắc là chưa đâu." Đó chính là cường giả Hồn Hoàng đó! Chắc không dễ chết vậy đâu, Sở Diệp mới là Vương giai cấp tám, nếu thật sự giết chết được Hồn Hoàng tuyệt đối có thể lưu danh sử sách luôn.

......

"Ngươi!" Mấy Trận pháp sư nhận ra Thái Dương chi Quả, Chước Nhật Thánh Tử cũng nhận ra. Trong mắt Chước Nhật Thánh Tử, trình độ tu luyện của Thiên Hải Vực quá thấp kém, Hồn Sủng Sư bên này phần lớn nghèo kiết hủ lậu chưa từng trải nghiệm việc đời to tát gì hết. Chước Nhật Thánh Tử không ngờ bên này vậy mà lại có Thái Dương chi Quả, ở địa giới Thánh Viện Thái Dương chi Quả cũng là thiên tài địa bảo cực kỳ hiếm có. Tên điên Sở Diệp này vậy mà luyện chế Thái Dương chi Quả thành trận bàn, dù cho là gã cũng không xa xỉ được vậy đâu.

Sở Diệp quăng toàn bộ Bộc Phá Phù với Bạo Tạc trận bàn trên tay về phía khe nứt không gian trên bầu trời. Hồn Sủng Sư đằng sau khe nứt không gian hình như mắng chửi gì đó, tiếng chửi cũng bị tiếng nổ ầm ầm át đi. Không gian truyền tới một luồng dao động, một con Quỷ Liêu hình dáng gớm ghiếc chạy ra từ trong khe nứt trận pháp. Cổ Chước Nhật triệu hồi tu sĩ Hoàng cấp chính là Cổ Hùng, đối phương có một con Hồn Sủng Hoàng cấp, năm con Vương thú, ngoại trừ Hoàng thú bản mạng thì Quỷ Liêu chính là con lợi hại nhất.

Vì thao tác của Sở Diệp mà Truyền Tống Trận tạm thời bị phá thành từng mảnh nhỏ. Hồn Hoàng đằng sau Truyền Tống Trận chỉ có thời gian mở ra một cái khe tạm thời để đưa Quỷ Liêu ra ngoài, cũng không biết bản thân y bị không gian Truyền Tống Trận dịch chuyển tới tận đâu rồi nữa. Chước Nhật Thánh Tử đang bị Hồn Thú của Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đè ra đánh thì Quỷ Liêu tới khiến gã trở nên phấn chấn hơn hẳn.

"Quỷ Liêu, giết bọn chúng đi." Chước Nhật Thánh Tử đỏ cả mắt ra lệnh.

"Hơi thở trên người con Hồn Sủng này quá đáng sợ mà!" Tô Mạt liếc Quỷ Liêu một cái là cả người run lẩy bẩy.

"Nó là Hồn Thú cửu giai đỉnh phong, cách Hoàng cấp chỉ còn một bước mà thôi." Công Tôn Thắng nói.

"Nó bị thương rồi." Đổng Bình nói.

Tuyên Đình cau mày, nghĩ thầm: Bị thương là chuyện bình thường, dù cho có là cao thủ Hoàng cấp cũng rất dễ bị lạc trong khe nứt không gian, Quỷ Liêu có thể thành công xuyên qua khe nứt không gian ra đây cũng không dễ gì.

"Vương giai cấp chín kìa! Ta cảm giác bị ức chế không thở nổi luôn." Sắc mặt Tô Mạt căng thẳng nói. Tô Mạt chỉ là Hồn Vương mới thăng cấp, chênh lệch với Hồn Vương hậu kỳ rất lớn, nếu không phải nhờ các Trận pháp sư đồng bạn bảo vệ thì một mình đối mặt với mấy con hung thú Vương giai hậu kỳ đã tiêu đời từ sớm.

"......"

Quỷ Liêu vung một vuốt về phía Thương Lan Long, lập tức trên cơ thể Thương Lan Long nhiều thêm ba đường vết thương đen nhánh. Chênh lệch giữa cấp tám với cấp chín cũng không nhỏ, tốc độ Quỷ Liêu lại rất nhanh, Thương Lan Long không thể nào né tránh kịp.

Tiểu Bạch với Quỷ Liêu quấn vào nhau, Quỷ Liêu thì bị thương, cấp bậc Tiểu Bạch thì lại thấp hơn một chút nên hai bên ngang tài ngang sức. Tiểu Bạch rống về phía Sở Diệp, trong biển ý thức Sở Diệp vang vọng tiếng Tiểu Bạch oán trách: "Đều tại ngươi không giúp ta thăng cấp chín, nếu đã thăng cấp là giờ ông đây có thể đè nó ra mà đánh rồi."

Sở Diệp: "....." Giờ mà nói chuyện này hình như không đúng lúc cho lắm thì phải.

"Ái chà, thằng nhõi này mạnh quá nha! Còn có huyết mạch thượng cổ nữa, huyết tế, huyết tế nó đi!" Quạ đen đập cánh, hết sức phấn khích la hét. Quỷ Liêu nhào về phía quạ đen, quạ đen lanh lẹ né kịp. Bởi vì hoàn cảnh Trận Pháp Viện đặc biệt, toàn bộ đại sảnh trận pháp chi chít khe nứt không gian, quạ đen kiểm soát được sức mạnh vận mệnh, lại có năng lực dự đoán phong phú nên dễ dàng tránh được khe nứt không gian, Quỷ Liêu lại không có được may mắn này.

Truy Phong đánh thẳng một chiêu Luân Hồi Pháp Quyết vào ngay giữa Quỷ Liêu. Sở Diệp nhìn Quỷ Liêu, nghĩ thầm: Cấp bậc không phải là tất cả ha! Thương Lan Long không phải là đối thủ của Quỷ Liêu, nhưng một con hung thú như vậy lại tức nghẹn trong tay quạ đen.

Thương Lan Long nghi hoặc nhìn Quỷ Liêu, nói: "Kỳ ha, tại sao vẫn là Vương giai cấp chín? Nó đã bị thương rồi mà không ngờ Truy Phong mi lại không hạ thấp được thực lực của nó nữa hả? Truy Phong mi không được rồi!"

Bạch Hổ nhìn Quỷ Liêu, gầm khẽ một tiếng: "Thực lực của nó đã giảm xuống rất nhiều rồi." Sở dĩ Quỷ Liêu vẫn còn là Vương giai cấp chín có thể là do đối phương đã chạm tới bình cảnh Hoàng giai, có thể coi là nửa bước Hoàng giai rồi. Hơi thở của Quỷ Liêu cũng cực kỳ hùng mạnh, khá giống con rối Bạch Hổ dạo trước. Nếu không phải thực lực của Tiểu Bạch, Truy Phong đã tăng lên nhiều như vậy Sở Diệp sẽ thực sự cảm giác được áp lực to lớn.

"Chiến đấu một mình không được rồi, đánh hội đồng đi!" Sở Diệp giương giọng hét lớn.

Tô Mạt liếc Sở Diệp một cái, nghĩ thầm: Có thể nói đánh hội đồng một cách chính trực hiên ngang như vậy, đúng là cũng chỉ có Sở Diệp mà thôi.

Quạ đen đập cánh, nói: "Ta nguyền rủa miệng vết thương của mi sẽ chuyển biến xấu hơn." Với lời nguyền rủa của quạ đen, không ngờ miệng vết thương của Quỷ Liêu lại lan rộng ra, trong khoảng thời gian này quạ đen đã chủ trì mấy lần huyết tế, vận may thu hoạch khi đó Ô Ô cũng giữ lại kha khá, lúc này giải phóng ra khiến cho hiệu quả nguyền rủa vượt mức bình thường nhiều.

Quỷ Liêu rượt theo quạ đen, quạ đen linh hoạt né tránh trong đại sảnh trận pháp. Quạ đen cố ý dụ Quỷ Liêu rượt về phía địa phương dày đặc khe nứt không gian, một chiêu Không Gian Hỗn Loạn Thuật của Tiểu Bạch vừa ra tức thì Quỷ Liêu bị cuốn vào khe nứt không gian, nháy mắt bị lực chấn động không gian khiến bị thương nặng thêm. Sở Diệp thả linh hồn lực ra phối hợp với Tiểu Bạch, vận dụng lực lượng không gian ở đây giết chết Quỷ Liêu. Lực lượng không gian trong Trận Pháp Viện đã bị lợi dụng triệt để, cơ thể Quỷ Liêu bị lực lượng không gian xé toạc ra.

Đám Đổng Bình nhìn cơ thể chia năm xẻ bảy của Quỷ Liêu chỉ cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Công Tôn Minh hít sâu một hơi, tim đập chân run nhìn cơ thể Quỷ Liêu, đây chính là hung thú cấp chín đỉnh phong đó! Vốn Công Tôn Minh còn tưởng lòi ra hung thú lợi hại như vậy Sở Diệp với Lâm Sơ Văn sẽ gặp phiền phức, ai mà ngờ mọi chuyện lại như thế này.

Trong khoảnh khắc vừa rồi, lực lượng các trận pháp tàn phá bên trong đại sảnh đều bị Sở Diệp kích hoạt, nếu không phải như vậy Quỷ Liêu cũng sẽ không trọng thương trong nháy mắt vậy đâu, lực khống chế của Sở Diệp đối với các tàn trận nơi đây thật không tầm thường. Bằng chiêu thức năng lực ngự trận như vậy của Sở Diệp là có thể đoán được năng lực của đối phương không hề đơn giản.

Sở Diệp với mấy người đều tập trung chú ý tới Quỷ Liêu, vừa quay đầu lại Sở Diệp bỗng nhiên phát hiện vậy mà không thấy Chước Nhật Thánh Tử đâu nữa.

"Tên Chước Nhật Thánh Tử này y chang chuột á, không ngờ lại biến mất rồi." Quạ đen tiếc hùi hụi nói.

Tiểu Bạch tru lên với Sở Diệp: "Đều tại ngươi, nếu ta đã thăng cấp chín thì tên Thánh Tử ngu ngốc kia chắc chắn không chạy được."

Sở Diệp trấn an Tiểu Bạch đang nhe nanh múa vuốt: "Mi chưa thăng cấp chín cũng đã rất lợi hại rồi."

Tiểu Bạch nghe Sở Diệp nói xong, cũng gật đầu, "Nói hay lắm, chẳng qua Tiểu Bạch đại nhân còn có thể lợi hại hơn nữa."

Thương Lan Long phấn khích nói: "Kệ nó đi, chúng ta huyết tế Quỷ Liêu này trước đi, huyết tế nó đúng lúc để ta thăng cấp chín coi!"

Tiểu Bạch cũng kích động nói: "Không được, để bản đại nhân thăng cấp chín trước."

Sở Diệp khoanh tay, nói: "Được rồi, đừng có tranh giành, mọi người cùng nhau tiến bộ mới là tốt nhất."

Ô Ô thả tế đỉnh ra, trực tiếp chủ trì huyết tế trên đống đổ nát Vạn Trận Viện lộn xộn xà bần này luôn. Mấy Trận pháp sư chưa kịp rời đi vừa lúc chứng kiến một bữa tiệc huyết tế. Quỷ Liêu bị bỏ vào trong tế đỉnh tiến hành tế luyện, từng cụm từng cụm đám mây vận may dần dần ngưng tụ lại. Hiến tế yêu thú Vương giai đỉnh phong vận may thu được không giống bình thường, bình thường hiến tế yêu thú Vương giai cấp bảy có thể thu được chừng được có ba đám mây vận may, mà hiến tế Quỷ Liêu ước chừng thu được tới mười ba đám.

Kết thúc hiến tế, tuy Tiểu Bạch với Thương Lan Long không thăng cấp nhưng thực lực vẫn tinh tiến rõ rệt. Ô Ô thuận lợi đột phá Vương giai cấp năm, lực khống chế vận mệnh lại nâng cao một bước.

Ô Ô đậu trên tế đỉnh, đắc ý tự mãn nói: "Hay lắm, hay lắm, không hổ là Hồn Thú cấp chín, đoạt được nhiều vận may hơn, Chước Nhật Thánh Tử đúng là Thiện Tài Đồng Tử mà, gần đây cứ mỗi lần túm lấy gã trục lợi khiến Ô Ô đại nhân ngượng ngùng quá hà, nhưng mà kệ, ai kêu tên nhõi đó ngứa đòn làm chi."

Tô Mạt với mấy Trận pháp sư đưa mắt nhìn nhau, nghĩ thầm: Con quạ đen này độc miệng ghê! Nếu Chước Nhật Thánh Tử giờ có ở đây sợ là tức chết luôn rồi.

Hiến tế xong, Sở Diệp với Lâm Sơ Văn rời đi.

"Vận may vào người chắc thoải mái lắm ha!" Tô Mạt cực kỳ hâm mộ nói. Trong lần hiến tế trước, quạ đen rót mây vận may lên người mấy Hồn Sủng. Nhưng vì vận mệnh của Quỷ Liêu quá dày đặc nên Tô Mạt cũng được hưởng ké tí xíu vận may lan tới, chỉ là chút xíu vận may rời ra đó thôi mà Tô Mạt đã cảm giác được tinh thần sảng khoái.

Công Tôn Thắng gật đầu, "Đúng đó!" Nếu hắn cũng được chia chút xíu đám mây vận may chắc cũng có thể thăng cấp luôn. Quạ đen nói không sai! Ở mức độ nào đó Chước Nhật Thánh Tử quả thật đúng là Thiện Tài Đồng Tử.

......

Thiên Xảo Đảo.

Sở Diệp nghịch la bàn, nói: "Không thấy tung tích Chước Nhật Thánh Tử." Kể từ khi la bàn dung hợp tinh bàn trở nên nhiều công dụng hơn, trong đó có một công dụng chính là hiện giờ la bàn có thể trinh trắc được khe nứt không gian. Gần đây Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đã lợi dụng la bàn tìm được rất nhiều bí cảnh. Tuy nhiên cực kỳ đáng tiếc chính là mấy bí cảnh đó đều đã bị quét sạch hết lần này tới lần khác, thứ tốt gì cũng không còn.

Lâm Sơ Văn nghi hoặc hỏi: "Gã ẩn giấu hơi thở hay là dời chỗ đi đâu khác rồi?"

Sở Diệp ngẫm nghĩ, trả lời: "Chắc là lúc trước ở Vạn Trận Viện không gian truyền tống không gian mở ra tạm thời chuyển dời tới hòn đảo nào khác rồi."

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, "Trốn nhanh quá trời ha!"

"Chứ sao?" Lúc trước Sở Diệp còn chút ít kiêng kị Chước Nhật Thánh Tử, nhưng sau khi Quỷ Liêu chết, thực lực đám nhỏ lại tăng trưởng rõ rệt, Sở Diệp đã chậm rãi không coi Chước Nhật Thánh Tử ra gì.

Thành công ngăn cản kế hoạch giáng xuống của Chước Nhật Thánh Tử, Sở Diệp với Lâm Sơ Văn cũng không có lập tức rời khỏi Thiên Xảo Đảo. Ô Ô tình cờ phát hiện dường như có rất nhiều vật mang vận mệnh bị hư hao trên Thiên Xảo Đảo cho nên quyết định ở lại đảo này đào bảo.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro