CHƯƠNG 347 CHIẾN HỒN HOÀNG

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Thiên Hà hoa lâm.

"Sở thiếu, cuối cùng huynh cũng về rồi." Nhìn thấy hai người Cung Thần mới thở phào nhẹ nhõm.

Sở Diệp nghi hoặc hỏi: "Sao vậy?"

"Cốc chủ Trùng Cốc với phu nhân, Khoa Phụ Vân Viêm, Tuyết Vương và Đường Thiên Túng đều tới rồi."

Sở Diệp bất ngờ hỏi: "Nhanh vậy sao?" Tới nhanh như vậy, xem ra mọi người rất nhiệt tình với chuyện mần thịt Hồn Hoàng nha! Quả nhiên hắn đã coi thường ý chí chiến đấu của Hồn Sủng Sư Thiên Hải Vực rồi.

Cung Thần gật đầu, "Đúng đó! Mọi người tới hết rồi, kết quả lại không thấy hai người các ngươi đâu hết nên ai cũng lo lắng."

Sở Diệp liếc Cung Thần một cái mới đùa giỡn hỏi: "Lo lắng ta lâm trận bỏ chạy hả?"

Cung Thần xấu hổ cười cười, "Sao có thể chứ, chỉ lo lắng Sở thiếu ngài bị chuyện gì vướng chân thôi." Trên thực tế, cho dù Sở Diệp với Lâm Sơ Văn không tham gia thì đám người Cung Khiếu cũng vẫn rất hứng thú mần thịt Hồn Hoàng, chẳng qua chuyện này Sở Diệp với Lâm Sơ Văn là cốt lõi, nếu hai người không tham dự những người khác căn bản hoàn toàn không thể tin tưởng nhau.

"Sở thiếu đã đi đâu vậy?" Cung Thần hỏi.

Sở Diệp đưa ra hai chai Sinh Cơ Linh Dịch, "Ra ngoài chuẩn bị chút đồ." Thuận tiện mời luôn Liễu lão của Mộc tộc. Liễu Thụ Yêu đã sống hơn vạn năm, thực lực chỉ còn cách Hoàng giai một bước nữa thôi, có đối phương ra tay chắc hẳn lại có thêm mấy phần thắng.

Cung Thần cầm hai chai Sinh Cơ Linh Dịch, kích động hỏi: "Đây là Sinh Cơ Linh Dịch đó sao?"

Sở Diệp gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Cung Thần ngạc nhiên mừng rỡ nói: "Có cái này phụ thân của ta có lẽ lại có thể ra sức thêm mấy phần rồi." Tuy Sinh Cơ Linh Dịch không thể kéo dài tuổi thọ nhưng lại có thể giúp người ta khôi phục sức sống thanh xuân, nếu phụ thân muốn đột phá Hoàng giai, trước lúc đột phá dùng Sinh Cơ Linh Dịch cũng có thể đề cao xác suất tiến giai không biết bao nhiêu lần.

Sở Diệp nheo mắt hỏi: "Có tung tích của tu sĩ Hoàng cấp giáng xuống kia chưa?"

Cung Thần gật đầu, "Đối phương không có che giấu hành tung, nhìn lộ trình trước đó của y chắc cũng nghe nói Thiên Nhàn Đảo chính là đại bản doanh của hai vị nên trực tiếp đi thẳng về phía Thiên Nhàn Đảo, với tốc độ của đối phương chắc khoảng năm ngày nữa là tới, đương nhiên nếu trên đường đi lạc hoặc gặp phải tu sĩ Hoàng cấp khác e rằng chậm trễ thêm chút thời gian." Cung Thần vừa nói vừa liếc quạ đen một cái.

Sở Diệp gật gật đầu, "Ta biết rồi." Bộ dáng Cổ Hùng hùng hổ như vậy có lẽ căn bản không ngờ tới sẽ gặp phải cản đường, con đường đối phương chọn có thể là con đường gần nhất, nói vậy lộ trình của đối phương cũng quá dễ đoán, bọn họ cũng có thể lên kế hoạch phục kích giữa đường đánh một trận.

......

Cổ Hùng sắc mặt cực kỳ khó coi điều khiển Du Thiên Côn Bằng bay nhanh trên biển. Sau khi Cổ Hùng tới Thiên Hải Vực lập tức sử dụng Huyết Mạch Cảm Ứng Thuật cảm ứng vị trí của Chước Nhật Thánh Tử, đáng tiếc thất bại, lúc đó Cổ Hùng đoán được chuyện không hay rồi, chỉ là không muốn tin tưởng chút nào mà thôi. Bắt gặp một người lạc lõng một mình trên biển hỏi thăm chút, quả nhiên biết được tin tức Cổ Chước Nhật đã bị giết. Cổ Hùng tức xém chút nổi điên, có thể nói là đã hận Sở Diệp thấu xương.

Xác nhận tin tức Cổ Chước Nhật bị giết xong Cổ Hùng bay thẳng về phía Thiên Nhàn Đảo. Một đường này Cổ Hùng đi cũng không suôn sẻ, chẳng những gặp phải hải thú Hoàng cấp tập kích lại xém chút lạc đường. Ngay từ đầu Cổ Hùng còn tưởng là mình xui xẻo, chẳng qua rất nhanh y đã nhận ra e rằng y đã bị tính kế. Cổ Hùng điều khiển Hồn Thú bay nhanh như tên bắn trên biển, một Hồn Sủng Sư thoáng nhìn thấy thân ảnh Cổ Hùng liền nhanh chóng bỏ chạy lại bị Cổ Hùng tóm cổ lại.

"Ngươi mắc gì phải chạy?" Giọng điệu Cổ Hùng không tốt hỏi.

Hồn Sủng Sư bị bắt nơm nớp lo sợ trả lời: "Hơi thở tiền bối khiến người kinh ngạc, tại hạ thật sự kính sợ."

"Biết Sở Diệp đang ở đâu không?"

Hồn Sủng Sư bị bắt hết hồn hết vía trả lời: "Nghe nói Sở thiếu làm ăn buôn bán khắp nơi nên hiện giờ đang ở đâu ta cũng không biết rõ."

"Không biết rõ vậy ngươi còn có tác dụng gì?" Tâm tình cổ Hùng không tốt nên trực tiếp giết chết luôn người qua đường xui xẻo này. Dọc theo đường đi, người qua đường gặp tai bay vạ gió bị y bắt được cũng không ít. Lúc trước Cung Thần có thể dễ dàng khóa được vị trí của Cổ Hùng cũng có liên quan tới việc Cổ Hùng không ngừng đại khai sát giới.

Ngay khi Cổ Hùng vừa chuẩn bị điều khiển Hồn Sủng tiếp tục lên đường trên trời bỗng dưng bùng nổ dao động không gian. Cổ Hùng sắc bén nhìn lên trời, một lá bùa bay thẳng về phía Cổ Hùng, không chờ Cổ Hùng kịp phản ứng bùa chú đã lập tức phát nổ. Một vụ nổ tung trời xảy ra trên biển, Du Thiên Côn Bằng dưới chân Cổ Hùng cũng bị lan tới. Cổ Hùng sắc mặt dị thường dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi nhìn lên trời.

Lá bùa Sở Diệp kích nổ thật ra là của Cổ Chước Nhật, trước khi gã chết đã từng muốn kích nổ lá bùa này nhưng đã bị Tiểu Bạch cản lại. Sở Diệp cảm thấy đồ của Cổ Chước Nhật đương nhiên sẽ là đồ tốt nên mới lấy ra đối phó Cổ Hùng, sự thật chứng minh quả thật là đồ tốt, uy lực lá bùa này vượt quá sức tưởng tượng.

Nước biển sôi trào do vụ nổ, vì trước đó Du Thiên Côn Bằng không có đề phòng cho nên thương thế trở nên trầm trọng hơn. Nhìn lá bùa nổ tung Sở Diệp nghĩ mà sợ, nếu lúc trước Cổ Chước Nhật kích nổ lá bùa thành công vậy người gặp nguy hiểm chính là hắn đó. Để lần này có thể một cú thành công, Sở Diệp trực tiếp nhờ Không Gian Thú truyền tống từ cự ly xa tới đây, làm như vậy cực kỳ nguy hiểm, chẳng qua thành công thì lợi ích cũng rất lớn.

"Thật can đảm!" Cổ Hùng nghiến răng nghiến lợi nhìn Sở Diệp.

Bùa chú Sở Diệp tế ra là Thượng Cổ Bạo Viêm Phù, do một vị Hồn Sủng Sư Hoàng giai của Cổ gia đưa cho Cổ Chước Nhật, Sở Diệp vừa dùng lá bùa này là Cổ Hùng nhận ra được ngay.

Biết được tin Cổ Chước Nhật bị giết, Cổ Hùng nằm mơ cũng nghĩ phải làm sao để thu thập Sở Diệp, nhưng khiến Cổ Hùng không ngờ chính là chưa chờ tới lúc y ra tay Sở Diệp vậy mà dám trực tiếp xuất hiện trước mặt y, còn dùng đồ vật của Cổ gia bọn họ để đối phó y, quả thực là không biết tự lượng sức mình mà.

Du Thiên Côn Bằng dưới chân Cổ Hùng phát động tấn công về phía Sở Diệp, một luồng uy áp ngập trời nháy mắt đánh úp tới. Trong tích tắc trước mặt Sở Diệp nhiều thêm mấy con Hồn Sủng Vương giai hậu kỳ, Tiểu Bạch làm đầu tàu gương mẫu phát động công kích về phía Du Thiên Côn Bằng. Từng chiêu từng chiêu Không Gian Trảm cực kỳ sắc bén bổ tới Du Thiên Côn Bằng. Bề ngoài Du Thiên Côn Bằng bỗng chốc bao trùm một lớp chắn ánh sáng, Không Gian Trảm vừa đụng phải lớp chắn sáng lập tức tan rã, công kích của Tiểu Bạch không chút hiệu quả.

Sở Diệp nhìn thấy cảnh này thầm nghĩ không xong rồi, Hồn Sủng Hoàng giai bị thương rồi mà vẫn khó chơi như vậy. Phải biết rằng hiện tại Tiểu Bạch đã là Vương giai cấp chín lại còn có huyết mạch đặc biệt có thể khiêu chiến vượt cấp, lại có thêm Mặc Đoàn Tử, uy lực công kích Tiểu Bạch phát ra còn được gia tăng thêm hai phần, nếu gặp phải Hồn Sủng Vương giai cấp chín tầm thường đã sớm bị xé nát, nhưng gặp phải Du Thiên Côn Bằng lại cứ như lấy trứng chọi đá vậy.

......

Trận chiến giữa Sở Diệp với Cổ Hùng diễn ra gần Thiên Ám Đảo, trong phủ Thành chủ ở nội thành Thiên Ám Đảo có một màn hình trinh trắc năng lượng, màn hình này có thể trinh trắc hơi thở năng lượng khu vực xung quanh đây. Hễ mà có hải thú xâm lấn, có thể phát hiện được sớm nhất thông qua màn hình năng lượng này. Trong phủ Thành chủ mấy tu sĩ Vương giai đang hội họp với nhau.

"Này... Cột năng lượng này đã vượt quá phạm vị có thể đo lường rồi!"

"Chắc là Hoàng cấp." Màn hình năng lượng nhiều nhất có thể trinh trắc sự tồn tại của Vương giai cấp chín, vượt quá cấp độ này không có cách nào đánh giá được thực lực cụ thể của đối phương.

"Nhiều cột năng lượng Vương cấp tới vậy luôn." Trên màn hình năng lượng ngoại trừ một cột năng lượng hoàn toàn không thể đo lường được ra còn biểu hiện mấy chục cột năng lượng Vương cấp khác.

"Nhiều Vương thú cấp chín tới vậy." Trên màn hình có năm cột năng lượng Vương giai cấp chín.

"Mảnh hải vực này bình thường một con hung thú Vương giai cấp bảy đều khó gặp, mà giờ... Thật khó có thể tưởng tượng nổi mà!"

"Chắc là Sở Diệp đánh nhau với Hồn Hoàng lần trước Chước Nhật Thánh Tử triệu hồi đó." Chuyện lần trước Chước Nhật Thánh Tử triệu hồi Hồn Hoàng giáng xuống cũng khá ồn ào, chuyện này cũng không coi là chuyện bí ẩn gì giữa các tu sĩ Hồn Vương.

"Nhiều cột năng lượng như vậy, không biết được mấy Hồn Vương tham gia chiến đấu."

"Không ngờ Sở Diệp lại dám đánh, chắc cũng tìm kha khá người giúp đỡ ha."

"Hình như đánh rất kịch liệt, chúng ta có nên tới đó coi thử hay không?"

"Muốn chết thì ngươi cứ đi đi."

......

Trên biển, trận chiến giữa phía Sở Diệp với Cổ Hùng đang diễn ra bừng bừng khí thế.

"Cùng lên luôn." Sở Diệp nói. Sở Diệp vừa ra lệnh một tiếng, nháy mắt đủ loại công kích hoa hòe lòe loẹt đồng loạt ào ào lao về phía Du Thiên Côn Bằng.

Thương Long, Thương Lan Long, Kinh Trập Long, Kim Ô, Kim Sí Đại Bàng, Băng Phượng... Từng đứa đều dồn hết sức lực lấy ra hết bản lĩnh sở trường. Thực lực Hồn Sủng phía Sở Diệp không hề yếu, chẳng qua lực phòng ngự của Du Thiên Côn Bằng cũng rất đỉnh, đông đảo Hồn Thú cùng xông lên cũng không thể đánh vỡ được phòng ngự này. Mặt ngoài lá chắn phòng hộ của Côn Bằng liên tục nhấp nháy. Sở Diệp nheo mắt nghĩ thầm: Công kích của cả đám Hồn Sủng vẫn có chút hiệu quả, tuy tạm thời không thể đánh vỡ được mai rùa của Côn Bằng nhưng nhìn tình hình này chắc cũng sắp rồi.

Cổ Hùng nhìn Tiểu Bạch đang liên tục phát động công kích mà trong lòng ngập tràn phẫn hận. Cổ Chước Nhật chính là vì con Bạch Hổ này nên mới chạy tới Thiên Hải Vực này. Lúc trước Cổ gia tình cờ có được tin tức Bạch Hổ tự do bên ngoài liền phong tỏa tin tức này để Cổ Chước Nhật tới đây thu phục Bạch Hổ.

Cổ Chước Nhật chính là Thánh Tử Thánh Viện, nếu có thể thu phục được Bạch Hổ là có thể gia tăng gấp mấy lần tỷ lệ trở thành Viện chủ Thánh Viện của đối phương trong tương lai, ai mà ngờ chuyện vốn dĩ cho rằng đã chắc chắn vậy mà lại thất bại, Cổ Chước Nhật thế mà lại chết trong tay mấy người mọi rợ Thiên Hải Vực này. Đám mọi rợ Thiên Hải Vực này thực lực không cao nhưng lại lớn gan, dám động thổ trên đầu thái tuế, lửa giận trong lòng Cổ Hùng giờ đây bừng bừng bốc lên.

"Truy Phong, nhanh nhanh đánh tuột thực lực của tên khốn này đi." Thương Lan Long kích động la lên.

Truy Phong bực bội liếc Thương Lan Long một cái, loại chuyện này còn cần tên Đoạt Thiên ngu ngốc kia nhắc nhở hay sao, nó làm rồi, mà đối thủ là Hồn Thú Hoàng cấp đó! Ở đâu ra mà đánh tuột dễ dàng như vậy chứ!

"Ta nguyền rủa thực lực ngươi sẽ bị sụt giảm nghiêm trọng." Luân Hồi Pháp Quyết của Truy Phong với nguyền rủa của quạ đen đồng thời kích hoạt, hơi thở Du Thiên Côn Bằng hơi suy giảm chút xíu, đám Tiểu Bạch lại phát động một vòng tấn công mới.

"Phành." Lồng phòng hộ trước người Du Thiên Côn Bằng rốt cuộc cũng vỡ vụn. Đầu tiên là bị Sở Diệp đánh lén, sau đó bỗng nhiên không kịp đề phòng đối mặt với bao vây quần ẩu, Cổ Hùng bị đánh tới choáng váng đầu óc luôn. Dù sao Cổ Hùng cũng là tu sĩ Hoàng cấp kiến thức rộng rãi, nhanh chóng đè nén lửa giận hừng hực trong lòng, bắt đầu đối mặt với tình cảnh trước mặt.

Tuy Du Thiên Côn Bằng là Hồn Sủng Hoàng cấp nhưng đã bị thương trong lần truyền tống lúc trước, hiện giờ bị đông đảo Hồn Sủng Vương giai bao vây quần ẩu mặc dù đối phó không thành vấn đề muốn trấn áp nhiều Hồn Sủng như vậy cũng không hề đơn giản. Cổ Hùng phất tay thả ra mấy con phó sủng.

Quạ đen ngó mấy con phó sủng Cổ Hùng vừa mới thả ra, kích động la lên: "Tiêu diệt từng con một." Đôi mắt quạ đen sáng ngời, sợ chọc giận Cổ Hùng nên không có rêu rao nhưng mọi người ở đây ai cũng đã từng giao tiếp với quạ đen đều biết lúc này quạ đen đang nghĩ cái gì.

Huyết tế! Hồn Thú Vương giai hậu kỳ là tài liệu huyết tế tuyệt hảo.

Du Thiên Côn Bằng cảm nhận được ác ý của Ô Ô nên phát động công kích về phía nó, nháy mắt quạ đen bị xẻo mất nửa bên cánh oa oa la hét.

"Tên khốn nạn vậy mà ra tay tàn độc với Ô Ô đại nhân vĩ đại, Ô Ô đại nhân nguyền rủa ngươi bị đánh hội đồng tới chết." Từng cụm mây đen lan tới bao trùm Du Thiên Côn Bằng. Lúc trước quạ đen ẩn giấu vô số đám mây vận mệnh, lúc này thả ra toàn bộ. Có thể là do vận may của Du Thiên Côn Bằng rơi rớt nghiêm trọng nên công kích của cả đám Hồn Sủng nhằm vào Du Thiên Côn Bằng chính xác hơn nhiều.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro