CHƯƠNG 355 THỪA KẾ THÁP DƯỢC TỀ
Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận
֍֍֍֍֍
Bên trong Tháp.
Lâm Sơ Văn điều chỉnh trạng thái xong quay qua nói với Sở Diệp: "Đệ bắt đầu đây."
Sở Diệp gật gật đầu, trả lời: "Được."
Quạ đen nghe Lâm Sơ Văn nói xong lập tức trở nên đàng hoàng lại, tưới cho Lâm Sơ Văn một đám vận may hóa mây.
Được vận may tụ mây bao phủ, Lâm Sơ Văn cảm giác trạng thái của mình hiện giờ tốt tới mức không thể diễn tả được. Lâm Sơ Văn thả cả năm bình dược tề cực phẩm vào trong lò, hồi nãy năm bình dược tề luyện chế khi ở tầng sáu đều bị thu đi mất, tới tầng bảy này rồi mấy bình dược tề này lại trở thành tài liệu trở về tay cậu. Dược tề chỉ một thuộc tính như dược tề hệ Thủy đều là dược tề Địa giai đỉnh phong, nhưng dược tề Ngũ Hành lại là dược tề Thiên cấp, Lâm Sơ Văn vẫn còn chưa có kinh nghiệm luyện chế dược tề Thiên cấp lần nào.
Để luyện chế dược tề Ngũ Hành, nói khó cũng khó, mà nói đơn giản cũng đơn giản. Đa phần dược tề đều cần phải luyện chế liên tục không gián đoạn, còn dược tề Ngũ Hành lại khác, mỗi một thuộc tính dược tề đều có thể tách ra luyện chế riêng. Đối với Lâm Sơ Văn mà nói, luyện chế dược tề như vậy thì mức độ khó khăn sẽ thấp hơn khi luyện chế dược tề Thiên cấp khác.
Thấy Lâm Sơ Văn bắt đầu luyện chế dược tề, Băng Thiên Dịch cau mày, tim nhảy lên tới cổ họng. Dung hợp năm loại dược tề khác thuộc tính hoàn toàn vừa không cẩn thận là sẽ bị nổ lò, lần vượt ải này còn yêu cầu phải là dược tề cực phẩm nên không được mắc sai lầm dù chỉ một chút xíu.
Ngay từ khi bắt đầu luyện chế dược tề Ngũ Hành đã bắt đầu tiêu hao linh hồn lực của Lâm Sơ Văn rõ rệt, để luyện chế dược tề Ngũ Hành cần phải thông qua nguyên lý tương sinh tương khắc dung hợp năm loại dược tề thuộc tính hoàn toàn khác nhau lại để rồi hình thành một vòng tròn khép kín.
Đầu tiên Lâm Sơ Văn chọn dung hợp dược tề thuộc tính Kim với Mộc, sau đó bắt đầu dung hợp thuộc tính Thủy, dung hợp dược tề thứ nhất với thứ hai vẫn còn suôn sẻ, tới lúc dung hợp dược tề thứ ba nhu cầu về linh hồn lực nháy mắt tăng gấp đôi, lúc dung hợp tới loại dược tề thứ tư linh hồn lực lại lần nữa tiêu hao gấp đôi, tới lần dung hợp loại dược tề thứ năm lại tiêu hao thêm gấp đôi lần nữa.
Càng về sau luyện chế dược tề Ngũ Hành càng dễ dàng xảy ra sai lầm có thể thất bại trong tích tắc. Sở Diệp đúng lúc dung nhập linh hồn lực bản thân vào trong linh hồn lực của Lâm Sơ Văn, hai người có tâm hồn đồng điệu nên Lâm Sơ Văn hoàn toàn không gặp trở ngại gì khi sử dụng linh hồn lực của Sở Diệp.
Băng Thiên Dịch nhìn thấy được sợi dây liên kết linh hồn lực giữa Sở Diệp với Lâm Sơ Văn, linh hồn lực Sở Diệp ùn ùn bất tận tràn vào biển ý thức của Lâm Sơ Văn. Băng Thiên Dịch hết hồn cảm thấy linh hồn lực của Sở Diệp hình như là màu vàng kim, linh hồn lực không cùng phẩm cấp sẽ có màu sắc bất đồng, linh hồn lực màu vàng kim được cho là linh hồn lực cực phẩm. Băng Thiên Dịch cau mày, nghĩ thầm: Phẩm chất linh hồn lực của Sở Diệp cao tới vậy sao? Linh hồn lực cao như vậy nhất định là hạt giống tốt nghiên cứu dược tề đó! Chỉ bởi vì đạo lữ Sở Diệp là Dược tề sư mà hắn không đi nghiên cứu dược tề, quá lãng phí nhân tài rồi.
Trong lò luyện dược, dược tề đang không ngừng dung hợp, liên tục lấp lóe ánh sáng năm màu. Băng Thiên Dịch giữ hơi thở khẽ nhất có thể, sợ quấy rầy tới hai người. Dược tề thuộc tính khác nhau dung hợp vốn dĩ phải phản ứng rất kịch liệt, chẳng qua tay nghề của Lâm Sơ Văn lại rất điêu luyện, dược tề dung hợp với nhau cực kỳ suôn sẻ.
Băng Thiên Dịch tò mò nhìn nước linh tuyền đang được rót vào trong lò luyện dược, hắn cảm nhận được luồng linh khí nồng nặc từ nước linh tuyền này, Băng Thiên Dịch suy đoán nước linh tuyền này chắc có tác dụng giảm bớt xung đột giữa các dược tề không cùng thuộc tính.
Khi loại dược tề cuối cùng cũng hòa vào, dược tề Ngũ Hành rốt cuộc hình thành vòng tròn khép kín, phát ra ánh sáng trắng chói lóa.
"Xong rồi." Băng Thiên Dịch hít một hơi khàn giọng nói.
Dược tề Ngũ Hành vừa luyện chế thành công, Tháp Dược tề sư liền rung chuyển dữ dội. Ảo ảnh một người đàn ông tóc trắng bỗng nhiên xuất hiện trước mặt đám Lâm Sơ Văn.
"Hơn mười ngàn năm rồi, không ngờ vậy mà có người lại làm ra được." Vui mừng giải thoát hiện lên trong mắt người đàn ông khi nhìn Lâm Sơ Văn.
"Đây là..... ảo ảnh linh hồn." Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Chắc là vậy."
Người đàn ông nói với Lâm Sơ Văn: "Cám ơn ngươi vì đã luyện chế ra dược tề Ngũ Hành cực phẩm, cuối cùng ra cũng có thể đi gặp nàng rồi, Tháp Dược tề sư này ta tặng cho ngươi coi như tạ lễ vậy."
Cả ba người Lâm Sơ Văn bị bắn ra khỏi Tháp. Nhóm ba người Sở Diệp vừa bị dịch chuyển ra tới tức thì khiến cư dân thành Vạn Tháp bàn tán xôn xao.
"Bị đá ra rồi? Thất bại rồi sao?"
"Bị dịch chuyển ra vậy chắc là thất bại rồi."
"Đã xông tới tầng bảy rồi mà, đúng là không dễ chút nào."
"Lần này thất bại, chờ tới tháng sau là có thể làm lại từ đầu rồi."
......
Mấy Dược tề sư của Hiệp hội âm thầm thở phào nhẹ nhõm khi thấy ba người bị đá ra, nhưng rất nhanh mấy người đó không thư thái nổi nữa. Tháp Dược tề sư rung chuyển kịch liệt, lớp sơn phủ trên tháp lả tả rơi rụng để lộ ra thân tháp giống như lưu ly.
Băng Thiên Dịch trừng lớn mắt nhìn Tháp Dược tề sư, hỏi: "Không lẽ tháp này được làm từ Hồn Ngọc hả?" Hồn Ngọc có thể khiến tĩnh tâm an thần, tẩm bổ linh hồn lực cho tu sĩ nên có giá trị xa xỉ. Tòa tháp trước mặt dường như toàn thân đều được làm bằng Hồn Ngọc.
"Mạnh tay chơi lớn quá rồi." Sở Diệp nhìn tòa tháp trước mặt, rốt cuộc không thể nào nói tòa tháp này là thứ bình thường không có gì nổi bật nổi.
Quạ đen lại cực kỳ phấn khích đập cánh, "Đồ tốt, đồ tốt đó."
Tòa tháp biến thành một cái tháp nho nhỏ lặn vào trong biển ý thức của Lâm Sơ Văn. Trong nháy mắt khi Lâm Sơ Văn thu phục Tháp Dược tề sư cũng đồng thời thu được vô số truyền thừa dược tề, thực lực quạ đen cũng chớp mắt nhảy lên Vương giai cấp bảy.
Quạ đen hưng phấn tràn trề đập cánh, "Tuyệt vời, tuyệt vời, không hổ là vật trấn số mệnh, Ô Ô đại nhân cũng là Hồn Sủng Vương giai hậu kỳ rồi nè." Quạ đen bay lộn vô cùng bừa bãi trên bầu trời, ánh mắt đông đảo tu sĩ Thành Vạn Tháp đều tập trung lên người Lâm Sơ Văn.
Lâm Sơ Văn liếc Sở Diệp, "Đi thôi."
Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Được."
Sở Diệp với Lâm Sơ Văn tới nhanh, đi càng nhanh, dứt áo ra đi cực kỳ tiêu diêu tự tại.
Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đi thì phóng khoáng, nhưng Vân Thành nơi Tháp Dược tề sư tọa lạc lại nổ tung nồi rồi. Thành Vạn Tháp thành lập chính là nhờ có Tháp Dược tề sư, hiện giờ Tháp không còn, tồn tại của Thành Vạn Tháp cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
"Lâm Sơ Văn vượt ải rồi."
"Làm sao có thể?"
"Lần đầu tiên thôi đã vượt ải xong hết, quá trời khủng bố luôn."
"Không phải Lâm Sơ Văn đã thăng cấp lên Dược tề sư Thiên cấp rồi đó chứ?"
"Điều kiện vượt ải tầng sáu Tháp Dược tề sư đúng là năm loại dược tề cực phẩm thiệt hả? Không có khả năng đâu chứ hả?"
"Có phải Lâm Sơ Văn đã gian lận không?"
"......"
......
Tổng bộ Hiệp hội Dược tề sư.
"Không ngờ Tháp Dược tề sư lại bị Lâm Sơ Văn cầm đi mất tiêu."
Dược tề sư của Hiệp hội đã sớm coi Tháp Dược tề sư trở thành tài sản riêng của Hiệp hội rồi, giờ đồ của Hiệp hội bị người ta cuỗm đi khiến rất nhiều Dược tề sư lòng đầy căm phẫn. Tuy nhiên, tức thì tức vậy thôi chứ cũng không có Dược tề sư nào dám đi kiếm Lâm Sơ Văn đòi lại lẽ phải.
"Không ngờ cái tháp đó được làm từ Hồn Ngọc."
"Chuyện này không thể cứ bỏ qua vậy được đâu!"
"Vậy giờ có thể làm gì giờ? Đi kiếm Lâm Sơ Văn gây phiền toái?" Dù là Hồn Hoàng cũng bị Lâm Sơ Văn kiếm người hợp lực lại giết không còn mảnh giáp, Hồn Vương bình thường qua đó chính là tự chui đầu vô lưới.
Đông đảo Dược tề sư bàn tán xôn xao nhưng cũng không bàn ra được kế hoạch hay ho nào.
......
Đảo Băng.
"Băng dược sư, bài kiểm tra của tầng sáu Tháp Dược tề sư thật sự là luyện chế năm bình dược tề cực phẩm hả?" Tuyết Ấu Dung bưng mặt tò mò hỏi.
Băng Thiên Dịch gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."
Tuyết Ấu Dung phấn khích hỏi: "Không ngờ lại là thật, vậy mà cũng qua cửa được sao?"
Băng Thiên Dịch cười cười, nói: "Luyện chế ra được là qua cửa thôi!"
Tuyết Ấu Dung lại nghi ngờ hỏi: "Rốt cuộc làm sao mà luyện chế ra được vậy?"
"Không phải Lâm Sơ Văn có Thiên Vận Quạ sao? Trước khi luyện chế Lâm Sơ Văn để Thiên Vận Quạ rót vô số vận may lên người đó." Băng Thiên Dịch nói qua loa.
Tuyết Ấu Dung hoài nghi hỏi tiếp: "Cứ vậy thôi? Thiên Vận Quạ thần kỳ dữ vậy sao?"
Băng Thiên Dịch do dự một hồi mới nói: "Thiên Vận Quạ chỉ là phụ trợ mà thôi, chủ yếu vẫn là do năng lực luyện dược của chính Lâm Sơ Văn vững chắc sẵn rồi."
Tuyết Ấu Dung tò mò hỏi: "Thiên Dịch thúc thúc, thúc có giúp được gì không?"
Băng Thiên Dịch: "......" Rất xấu hổ, hắn hoàn toàn không giúp đỡ được gì, chỉ có Sở Diệp giúp được Lâm Sơ Văn rất nhiều ở cửa cuối cùng. Bởi vì Sở Diệp không phải Dược tề sư cho nên người ngoài kia đều cho rằng Sở Diệp chỉ là người có mặt cho có nhưng thực sự người người mặt cho có mới chính là hắn! Là hắn đó trời!
"Tòa tháp đó thật sự được làm từ Hồn Ngọc à?" Tuyết Ấu Dung hỏi.
Băng Thiên Dịch gật gật đầu, nói: "Có lẽ vậy."
Tuyết Ấu Dung cực kỳ hâm mộ: "Nếu đúng là Hồn Ngọc vậy phải bao nhiêu tiền ha!"
Băng Thiên Dịch cũng hâm mộ tràn trề, "Không biết nữa!" Vốn từ lúc Sở Diệp có được tài sản của cao thủ Hoàng cấp là tính ăn no chờ chết rồi, giờ Lâm Sơ Văn còn lấy được Tháp Dược tề sư nữa, sợ là tên nhõi này sẽ càng lúc càng lười cho coi.
Băng Thiên Dịch với Tuyết Ấu Dung đang nói chuyện thì có người gõ cửa, "Vào đi."
Một đồ đệ của Băng Thiên Dịch đẩy cửa bước vào, "Sư phụ ơi, Cổ dược sư với Mạc dược sư tới."
Băng Thiên Dịch cau mày, "Hai tên khốn này hoài luôn ha." Kể từ sau khi Băng Thiên Dịch từ Tháp Vạn Thành về cứ liên tục nhận được bái thiếp từ đồng đạo, trước kia Băng Thiên Dịch không được hòa đồng, trước kia mỗi lần Dược tề sư Địa giai tụ tập không có ai muốn dẫn hắn theo, nhưng mấy ngày gần đây hắn nóng phỏng tay rồi. Vô số luyện dược sư đều vô cùng tò mò với quá trình vượt tháp của Lâm Sơ Văn, mà mấy Dược tề sư này lại không dám đi hỏi Lâm Sơ Văn cho nên chỉ có thể đi kiếm hắn.
Tuyết Ấu Dung cười cười, "Thiên Dịch thúc ơi, thúc bước lên vết xe đổ của phụ thân rồi, mấy nay cỏ rất nhiều người tới kiếm phụ thân hỏi thăm tình hình hôm đó."
Băng Thiên Dịch: "......"
......
Thiên Nhàn Đảo.
Lạc Yên cau mày, "Lâm Sơ Văn vậy mà lại thừa kế Tháp Dược tề sư." Lần này Lạc Yên tính tới Thiên Nhàn Đảo để mua gói dịch vụ, nhưng rồi Sở Diệp không thèm bán nữa, Lạc Yên còn đang muốn tranh thủ thêm chút nữa coi sao nên cũng không rời đi ngay. Kết quả Lâm Sơ Văn mới đi chưa được mấy ngày khi về tới Tháp Dược tề sư cũng thừa kế luôn rồi.
"E rằng Lâm Sơ Văn đã là Dược tề sư Thiên cấp rồi." Lạc Phong nói.
Lạc Yên buồn bực nói: "Giờ muội phải làm sao bây giờ đây?"
Dược tề sư Địa cấp với Dược tề sư Thiên cấp là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt, nếu Lâm Sơ Văn đã trở thành Dược tề sư Thiên cấp mà muốn mời đối phương ra tay giả cả chắc chắn đã không còn giống như trước đây nữa.
Lạc Phong hít sâu một hơi, "Kỹ năng luyện dược của Lâm Sơ Văn cũng quá khoa trương rồi." Lạc Phong cho rằng Lâm Sơ Văn có thể lên được tầng sáu, đây là tầng cao nhất mà các Dược tề sư trước kia có thể lên tới, nhưng hắn không ngờ Lâm Sơ Văn vậy mà lại có thể qua cửa. "Hình như Lâm Sơ Văn cực kỳ am hiểu luyện chế dược tề cực phẩm."
Lạc Yên tò mò hỏi Lạc Phong: "Sao lại nói vậy?"
Lạc Phong trả lời Lạc Yên, "Điều kiện qua cửa tầng sáu của Tháp Dược tề sư chính là luyện chế dược tề Ngũ Hành cực phẩm mỗi loại thuộc tính một bình đó."
Điều kiện qua cửa tầng sáu của Tháp Dược tề sư vốn là bí mật của một vài thế lực, nhưng hiện giờ Tháp cũng đã bị Lâm Sơ Văn cầm đi mất tiêu rồi nên có giấu nữa cũng không có ý nghĩa gì.
Thực tế thì có vài Dược tề sư giấu bí mật về tầng sáu cũng không phải vì coi chổi cùn như của quý, chẳng qua là muốn những người tới sau đang nghênh ngang đắc ý bước lên tới tầng sáu thấu hiểu nỗi tuyệt vọng khôn cùng của bản thân lúc đó mà thôi.
Lạc Yên trừng mắt la lên: "Không thể nào. Năm bình dược tề cực phẩm?"
Lạc Phong gật gật đầu, nói: "Đúng vậy đó."
Lạc Yên cau mày, "Chuyện này quá khoa trương rồi."
Lạc Phong hít sâu một hơi, "Trên đời này luôn có vài Hồn Sủng Sư có được năng lực đặc biệt trời cho, có lẽ Lâm Sơ Văn đặc biệt am hiểu chính là luyện chế dược tề cực phẩm."
Lạc Yên không khỏi lẩm bẩm: "Thiên phú thật khiến người ta hâm mộ quá đi! Nếu muội cũng có thì hay rồi."
Lạc Phong không nói nên lời liếc Lạc Yên, "Muội vẫn nên nghĩ tới chuyện gì thực tế hơn chút đi."
Lạc Yên: "......"
˂˂˂˂˂˃˃˃˃˃
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro