CHƯƠNG 360 DƯỢC TỀ THĂNG LONG

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Thiên Hà hoa lâm.

Dược tề Thăng Long vừa hoàn thành luyện chế, một bóng rồng băng sương bay ra từ trong lò luyện dược lao thẳng lên trời lượn vòng vòng. Truy Phong nghe được mùi thơm dược tề đuổi theo ảo ảnh rồng băng bay tới bay lui trên trời với vẻ mặt hưởng thụ. Thương Lan Long trôi nổi trên không trung, sát sao nhìn chằm chằm dược tề bên trong lò, vẻ mặt cũng thèm chảy dãi.

Ảo ảnh rồng bay tới bay lui khắp nơi, hương thơm nồng nàn cũng theo đó lan tỏa khắp nơi.

Không biết lượt người Thánh Viện tiếp theo chừng nào mới tới, đối với hai người Sở Diệp với Lâm Sơ Văn mỗi phút mỗi giây trước mắt đều quý giá cực kỳ. Cho nên vừa cầm được Tuyết Tinh Long Thảo Sở Diệp lập tức bắt đầu tiến hành thúc chín linh thảo, linh thảo vừa đâu vào đó Lâm Sơ Văn lập tức bắt đầu luyện chế dược tề.

Lâm Sơ Văn có kinh nghiệm luyện chế dược tề Ngũ Hành, lại có vận may quạ đen rót vào, quá trình luyện chế cũng coi như suôn sẻ. Tuy có trận phòng hộ làm lá chắn nhưng hơi thở dược tề Thăng Long vẫn phát tán ra bên ngoài.

"Gào gào." Kể từ lúc hơi thở dược tề toát ra ngoài, lập tức cả Thiên Nhàn Đảo vang lên từng hồi gào rú hết đợt này tới đợt khác. Dược tề Thăng Long có sức hấp dẫn vô cùng lớn đối với yêu thú có huyết mạch Long tộc.

Toàn bộ Thiên Nhàn Đảo cũng không được mấy con rồng thuần chủng, nhưng bản tính rồng vốn dâm, yêu thú có chút huyết mạch Long tộc trên Thiên Nhàn Đảo lại có vô số, như Long Hùng, Long Ngao, Long Tước... muốn gì có nấy. Vô số yêu thú đều bị kích thích kêu gào, trong chốc lát toàn bộ Thiên Nhàn Đảo quanh quẩn tiếng gào thét, rất nhiều Hồn Sủng có huyết mạch Long tộc đều mất khống chế.

Long Tước, Long Chuẩn... bay vòng vòng trên trời, Long Hùng, Long Ngao, Long Vượn... đâm quàng đâm xiên trên đường phố. Tiếng gào rống của dòng dõi Long tộc hòa với tiếng gào thét hoảng loạn của các yêu thú khác hỗn loạn vô cùng. Vô số yêu thú chen lấn về phía Thiên Hà hoa lâm đều bị Kinh Trập Long liên thủ với Thương Lan Long dọa lui. Ánh mắt vô số người đều đổ dồn về phía Thiên Hà hoa lâm.

"Xác thực rồi, cậu ta quả thực là Dược tề sư Thiên cấp." Chu Nguyên nhìn về phía Thiên Hà hoa lâm, thì thào.

Chu Hằng hâm mộ tràn trề: "Dược tề này không phải Lâm Sơ Văn luyện chế cho Cung Khiếu chứ?"

Chu Nguyên buồn bực nói: "Sở Diệp với Lâm Sơ Văn cũng có rồng đó." Nhắc tới Cung Khiếu, Chu Nguyên cảm thấy quá ghen tị luôn, Chu Nguyên thà rằng Lâm Sơ Văn luyện chế dược tề này dành cho Sở Diệp hoặc cho chính mình chứ không hy vọng luyện chế cho Cung Khiếu. Rồng của Chu Nguyên bay vòng quanh y, trong mắt tràn đầy khát khao.

Chu Nguyên xấu hổ nói: "Dược tề đó chúng ta mua không được."

Rồng của Chu Nguyên vừa nghe xong trở nên cáu kỉnh, hét lên trong biển ý thức: "Trái Long Phượng không có, vận mệnh phù hộ cũng không, tưới tẩm linh khí cũng không, dược tề cũng không có, cần ngươi làm gì nữa?"

Chu Nguyên: "....." Được rồi, là do y bất tài, đều là lỗi của y. Chu Nguyên nghĩ thầm: Sau này không được để rồng nhà mình chơi chung với rồng nhà Cung Khiếu nữa, hồi trước thì không sao nhưng từ giờ thì không được nữa. Đãi ngộ Cung Khiếu đưa cho Thương Long y hoàn toàn là không có cách nào cho được, lâu ngày dài tháng sợ rồng nhà mình sẽ nảy sinh oán niệm muốn chạy trốn mất.

"Gia gia, hình như có người chủng tộc thượng cổ tới thăm viếng Sở Diệp với Lâm Sơ Văn."

Chu Nguyên nheo mắt, "Thời buổi loạn lạc mà! Người chủng tộc thượng cổ e rằng muốn thi nhau xuất thế, điệu bộ này sợ là những bí cảnh thượng cổ kia sắp không duy trì nổi nữa rồi."

Bản thân Chu Nguyên là trưởng lão Hải Long Cung nên hiểu biết được nhiều hơn chút so với Hồn Sủng Sư bình thường. Theo Chu Nguyên biết, kể từ sau thời thượng cổ rất nhiều thế lực lũ lượt lánh đời, trốn vào trong bí cảnh. Môi trường tu luyện trong bí cảnh tốt hơn Thiên Hải Vực nhiều, tuy nhiên trải qua nhiều năm vận động, môi trường trong các bí cảnh e rằng cũng dần trở nên khắc nghiệt, trong bí cảnh không ở nổi nữa sợ là các bộ tộc thượng cổ sẽ ồ ạt xuất thế, trong trường hợp này Thiên Hải Vực sợ là sẽ sa vào hỗn loạn.

......

Trong quán trọ, ánh mắt mấy trưởng lão tộc Ngũ Hành nhìn về phía Thiên Hà hoa lâm đầy phức tạp.

"Dược tề Thăng Long luyện ra được rồi!" Trưởng lão tộc Hỏa Hành nói. Vốn lấy được dược tề hành Hỏa với hành Thủy xong mấy trưởng lão tộc Ngũ Hành định rời đi rồi, nhưng sau khi nghe Lâm Sơ Văn lập tức sẽ mở lò luyện chế dược tề mấy người mới quyết định ở lại coi thử.

"Không phải chuyện bình thường sao? Khó khăn khi luyện chế dược tề Ngũ Hành còn hơn dược tề Thăng Long nhiều." Người ngoài đa phần đều không biết rõ rốt cuộc khảo nghiệm tầng cuối cùng của Hồn Tháp là gì, tộc Ngũ Hành bọn họ đều đã nhận được dược tề rồi đương nhiên không cần hoài nghi.

"Không ngờ hiện giờ nhân tài Thiên Hải Vực điêu tàn lại lòi ra Dược tề sư như Lâm Sơ Văn." Đến cả Tinh Trần ở độ tuổi như Lâm Sơ Văn cũng không làm được như vậy, Lâm Sơ Văn còn luyện chế thành công dược tề Ngũ Hành mà tới cả Tinh Trần đều không luyện chế ra được, thành tựu về sau chắc chắn sẽ vượt qua cả Tinh Trần.

"Ta nghe đồn hình như Sở Diệp đã giết Thánh Tử Thánh Viện rồi."

"Chắc hẳn Thánh Viện sẽ không chịu bỏ qua đâu." Vào thời thượng cổ tộc Ngũ Hành cũng đã từng giao thủ với Thánh Viện cho nên cũng có hiểu biết sơ sơ về Thánh Viện.

"Có lẽ đây cũng là một cơ hội tốt đó, Mộc tộc đi theo Sở Diệp với Lâm Sơ Văn được chưa kha khá chỗ tốt kìa."

"Rủi ro hơi cao, trước cứ quan sát đã." Trưởng lão tộc Mộc Hành do dự một hồi mới nói.

"Lợi nhuận cao đương nhiên đi kèm với rủi ro cao rồi, phải tận dụng thời cơ chứ!" Trưởng lão tộc Hỏa Hành nói.

......

Gần kề Thiên Nhàn Đảo, mấy Dược tề sư đang tụ tập giao lưu với nhau.

Kể từ khi Lâm Sơ Văn ngang trời xuất thế, uy tín Hiệp hội Dược tề sư bị giảm sút nghiêm trọng, rất nhiều Hồn Sủng Sư trẻ tuổi đều không thèm gia nhập Hiệp hội nữa.

"Đó là dược tề Thăng Long phải không? Ta đọc thấy trên điển tịch có viết, thời điểm dược tề thành hình dường như y chang vậy đó."

"Quả nhiên là Dược tề sư Thiên cấp."

"Chắc chắn không sai đâu, có vẻ Lâm dược sư thật sự bằng bản lĩnh mới tóm được Hồn Tháp."

"Nếu có thể bái Lâm dược sư làm thầy được là ngon rồi."

"Ngươi nghĩ hay quá à! Người như Lâm dược sư đâu có thu đồ đệ qua loa tùy tiện được?"

"Tác dụng của dược tề Thăng Long chính là hỗ trợ Hồn Vương đột phá Hồn Hoàng, Thiên Hải Vực chúng ta vậy là sắp xuất hiện Hồn Sủng Sư Hoàng cấp rồi hả?"

Mấy Trận pháp sư trẻ tuổi trò chuyện sục sôi ngất trời, bên cạnh có mấy Dược tề sư mặt mày khó coi đang truyền âm giao lưu với nhau.

"Sư huynh, Lâm Sơ Văn thật sự luyện chế ra dược tề Thiên cấp rồi hả?"

"Hiệp hội Dược tề sư chúng ta hồi trước cũng từng có Dược tề sư Thiên cấp mà."

"Đó không phải đã là chuyện ngày xửa ngày xưa rồi sao?"

"Lâm Sơ Văn tuổi còn trẻ như vậy, chỉ sợ tương lai có thể luyện chế được càng ngày càng nhiều dược tề Thiên cấp." Thật sự tới lúc đó, địa vị của Hiệp hội Dược tề sư bọn họ sẽ càng thêm xấu hổ mà!

"......"

Mấy thiếu niên đang truyền âm là nhân tài mới nhú của Hiệp hội Dược tề sư, với thân phận nhân tài mới nổi của Hiệp hội Dược tề sư ở các hòn đảo khác có lẽ rất được người người tôn kính, nhưng ở trên Thiên Nhàn Đảo, cần phải che giấu thân phận này cho kỹ, mắc công người ủng hộ Lâm Sơ Văn đập hôn mê.

......

Cung Khiếu nghe được hơi thở dược tề Thăng Long nên dẫn theo Cung Thần tới Thiên Hà hoa lâm.

"Sở thiếu, Lâm dược sư." Cung Khiếu trịnh trọng hành lễ với hai người.

Lâm Sơ Văn nhìn Cung Khiếu, "Cung trưởng lão đã nghĩ kỹ chưa?"

Cung Khiếu gật đầu, "Nghĩ kỹ rồi, sống chết có số, ta muốn thử một lần."

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Tốt, vậy chúng ta ký khế ước đi."

Cung Khiếu gật đầu, nói: "Được."

Một khi Cung Khiếu đột phá Hoàng cấp, Lâm Sơ Văn thật sự có lo lắng sẽ không khống chế được đối phương, lòng người khó dò mà, ký khế ước tốt cho cả hai bên. Khế ước nhanh chóng ký kết, theo như Cung Khiếu đã nói trước đó, nếu thành công sẽ làm hộ vệ cho hai người cho tới khi một trong hai người có một người tới Hoàng cấp, nếu thất bại sẽ chuyển nhượng toàn bộ tài sản cho hai người.

Hoàn tất ký kết khế ước, mấy người cũng không lãng phí thời gian nữa, lập tức bắt đầu chuẩn bị cho Cung Khiếu đột phá Hoàng cấp.

Không biết tới chừng nào thì Hồn Sủng Sư của Thánh Viện sẽ giáng xuống, nên nếu bọn họ bên này có thể có nhiều thêm một Hoàng cấp sẽ cực kỳ có lợi khi đối phó cục diện sắp tới.

"Hình như Cung Khiếu với Cung Thần vào rồi."

"Đại trận phòng hộ Thiên Hà hoa lâm dựng lên rồi."

"Kinh Chập Long, Bạch Hổ đều xuất hiện."

"......"

Để bảo đảm Cung Khiếu đột phá không bị quấy rầy, Sở Diệp với Lâm Sơ Văn thả hết Tiểu Bạch, Truy Phong, Đoạt Thiên, Tuyết Bảo trấn giữ bốn phía.

Có vô số Hồn Sủng Sư ẩn núp xung quanh Thiên Hà hoa lâm, vốn Lâm Sơ Văn luyện chế ra dược tề Thiên cấp, mấy Hồn Sủng Sư còn muốn tới chúc mừng một tiếng, kết quả dị tượng hình thành khi dược tề Thiên cấp vừa mới kết thúc xong Thiên Hà hoa lâm lập tức tiến vào trạng thái cảnh giới cao nhất, nhìn sao cũng thấy không được bình thường. Động tĩnh bất thường ở Thiên Hà hoa lâm hấp dẫn sự chú ý của đông đảo mọi người, có vài người đoán được chuyện sắp sửa xảy ra, cả đám nín thở chờ đợi, nhìn không chớp mắt về phía Thiên Hà hoa lâm.

......

Một lò Lâm Sơ Văn luyện được bốn bình dược tề Thăng Long, cậu chia cho Cung Khiếu hai bình, để lại cho mình hai bình.

Cung Khiếu nhận dược tề rồi đưa cho Thương Long đang bay một bên, Thương Long uống ngay lập tức. Dược tề vừa vào miệng, long uy trên người Thương Long bất thình lình dồi dào hơn hẳn.

"Hiệu quả dược tề này rất tốt nha!" Sở Diệp cảm thụ được hơi thở trên người Thương Long nói.

"Nguyên nhân không chỉ bởi dược tề Thăng Long đâu." Thương Long của Cung Khiếu lúc trước từng ăn trái Long Phượng nhưng vẫn còn chưa tiêu hóa hết, lần này dược tề Thăng Long vô tình xúc tác hiệu quả của trái Long Phượng.

Quạ đen lấy tế đỉnh ra, chuẩn bị nghi lễ hiến tế. Hải thú dùng cho hiến tế Cung Khiếu tự mình săn, Cung Khiếu bỏ ra không ít công sức, tổng cộng có bảy con hải thú Vương giai trong đó hai con Vương giai cấp tám với năm con Vương giai cấp bảy, số lượng không hề ít.

Thuý Vũ đang đậu trên cành cây, chải vuốt lông chim. Cung Khiếu phất tay thả ra hơn ba mươi dải linh mạch. Hơn ba mươi dải linh mạch thả ra cùng một lúc khiến linh khí trong rừng hoa tăng đáng kể trong tích tắc.

Sở Diệp thấy linh mạch Cung Khiếu thả ra, hết hồn nói: "Nhiêu đó....."

Cung Khiếu hít sâu một hơi, "Ta gom góp mấy bữa nay đó, thời gian hơi gấp rút nên chỉ có được nhiêu đây, hy vọng đủ dùng."

Sở Diệp cười nói: "Nhiêu đây đủ rồi." Phẩm chất linh mạch có tốt có xấu, mà linh mạch Cung Khiếu thả ra phẩm chất đều rất khá, một dải này đã bằng với mấy dải linh mạch cằn cỗi luôn. Nhiều linh mạch như vầy chẳng những đủ mà còn dư luôn, linh mạch dư sau này đều để Thuý Vũ được hời.

Sở Diệp nhìn Cung Khiếu, nghĩ thầm: Hắn đã coi thường tài lực của Cung Khiếu rồi, nhưng cũng bình thường thôi, hắn mới thăng cấp Vương giai được mấy năm đâu, Cung Khiếu thì đã tiến giai Vương cấp mấy trăm năm rồi.

Cung Khiếu lấy tinh hạch Hồn Hoàng được chia lúc trước ra, sức mạnh trong tinh hạch Hồn Hoàng nhanh chóng bị rút ra chảy vào trong cơ thể Thương Long, Thương Long hấp thu lực lượng bên trong tinh hạch, hơi thở nhanh chóng tăng vùn vụt.

Mộc Tiên Điểu bắt đầu rút ra lượng lớn linh lực từ trong linh mạch ra. Linh lực trong Thiên Hà hoa lâm trở nên vô cùng sền sệt, toàn bộ rừng hoa đều tràn ngập sương mù linh khí dày đặc.

"Linh khí quá trời nồng đậm luôn!" Linh khí trong Thiên Hà hoa lâm quá mức nồng đậm nên có một ít linh khí bị rò rỉ ra ngoài. Linh khí bị rò cũng không bao nhiêu, nhưng chút ít linh khí đó thôi cũng đã là ích lợi cực lớn đối với Hồn Sủng Sư có thực lực tương đối thấp.

"Linh khí bên Thiên Hà hoa lâm quá trời nồng nặc luôn!"

"Bây giờ mà tu luyện trong Thiên Hà hoa lâm một ngày chắc cũng bằng một năm ở chỗ khác đó."

"Nếu bây giờ ta có thể vào được Thiên Hà hoa lâm thì ngon rồi."

"Bây giờ mà muốn vào Thiên Hà hoa lâm, ngươi đây là muốn bị long uy ép thành từng mảnh hả?" Trận pháp của Sở Diệp chặn phần lớn linh khí tràn ra ngoài, đồng thời cũng chặn long uy tràn ra.

"......"

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro