CHƯƠNG 363 CHẶN ĐÓN NGAY CỬA THÔNG ĐẠO

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Đoàn người Sở Diệp với Lâm Sơ Văn được Không Gian Thú giúp đỡ trực tiếp giáng xuống Thiên Xảo Đảo.

Phong Tầm đang nghiên cứu khai phá lối đi lỗ giun mới thình lình thấy Cung Khiếu với Sở Diệp và mười mấy Hồn Vương khác thì bị hù hết hồn. "Cung tiền bối, Sở thiếu sao lại tới đây?" Phong Tầm hỏi.

Sở Diệp bình thản thong dong hỏi: "Sao vậy, Phong đại sư cho rằng chúng ta không nên tới hả?"

Phong Tầm miễn cưỡng cười cười, lặng lẽ lùi về sau hai bước, nói: "Tại ta cho rằng Cung tiền bối vừa mới đột phá Hồn Hoàng hẳn là phải ăn mừng đàng hoàng một bữa mới đúng, không ngờ mấy vị đang trong lúc trăm công nghìn việc vậy mà lại tranh thủ thời giờ chạy tới đây."

Cung Khiếu cười cười, nhìn về phía lỗ giun không gian, âm u hỏi: "Chuyện ăn mừng lúc nào làm cũng được, chẳng qua trước mắt chúng ta càng có chuyện quan trọng hơn phải làm, Phong đại sư nói coi có phải không?"

Phong Tầm cười trừ, nói: "Phải phải phải, Thiên Hải Vực chúng ta khó có khi ra được một Hồn Hoàng, Cung trưởng lão còn khiêm tốn như vậy thật sự là tấm gương cho chúng ta noi theo, nếu phải so sánh thì có mấy người mới thăng cấp Hồn Vương thôi mà đã làm lớn mở tiệc cơ động ăn mừng, thích đao to búa lớn, hoàn toàn không thể so với Cung Khiếu ngài."

Cung Khiếu lãnh đạm nói: "Phong đại sư quá khen rồi."

"Phong đại sư đang chuẩn bị làm gì đó?" Sở Diệp hỏi.

"Có làm gì đâu, ta thấy mấy vị đây có chuyện quan trọng, ta sẽ không giữ mấy vị lại đây nữa." Phong Tầm kích hoạt một lá bùa dịch chuyển trực tiếp tháo chạy, đám người Tuyên Đình bị rớt lại.

Sở Diệp hít sâu một hơi, nghĩ thầm: Tên Phong Tầm này sợ là cầm tinh con chuột ha gì á, lần nào cũng trốn nhanh như gì luôn. Thực sự nếu Sở Diệp muốn chặn Phong Tầm lại cũng dư sức, nhưng Sở Diệp lười ra tay quá.

Phong Tầm bôi mỡ vô lòng bàn chân chuồn mất bỏ lại đám Công Tôn Minh với Trận pháp sư của Hiệp hội.

"Kính chào Cung tiền bối, Sở thiếu, Lâm thiếu..." Đám người Công Tôn Minh thi nhau chắp tay chào hỏi đoàn người Sở Diệp, tình cảnh hơi xấu hổ.

Quạ đen nhìn lỗ giun, đập đập cánh, không kiên nhẫn thúc giục: "Nhanh bắt đầu đi, tay chân nhanh nhẹn lên, sợ là đã bắt đầu truyền tống rồi."

"Được." Sở Diệp nói với mấy người tộc Ngũ Hành: "Bắt đầu bày trận."

"Mấy người các ngươi lên phụ một tay đi." Sở Diệp ra lệnh cho đám người Công Tôn Minh.

Đám Công Tôn Minh bất ngờ chưa kịp chuẩn bị đã bị lôi ra làm tráng đinh, nhưng cũng không phản kháng mà cùng tham gia bố trí trận pháp. Bố trí Ngũ Hành Giảo Sát Trận rất phiền toái, dù sao đám Tô Mạt, Tuyên Đình cũng là Trận pháp sư Địa giai, vẫn có thể giúp được một tay. Ngũ Hành Giảo Sát Trận là trận pháp Thiên giai, tuy nhiên cứ bố trí tuần tự từng bước cũng không quá khó. Chủ lực bố trí trận pháp là mấy Hồn Vương tộc Ngũ Hành, đám Công Tôn Minh, Tô Mạt cũng chỉ cũng chỉ làm trợ thủ cho mấy Hồn Vương tộc Ngũ Hành thôi. Có mấy trưởng lão tộc Ngũ zHành với mấy Trận pháp sư Địa giai đồng thời ra tay nên trận pháp bố trí rất nhanh.

Không Gian Thú đang nằm sấp ngay lối ra vào lỗ giun bỗng nhiên kêu lên.

Hà Cẩn Nguyệt lo lắng quay qua nói với Sở Diệp: "Dao động không gian càng lúc càng mãnh liệt, sợ là người bên kia sắp tới rồi, cứ tiếp tục như vậy không biết có chờ kịp trận pháp bố trí xong không nữa."

Sở Diệp quay qua liếc Truy Phong, Truy Phong thi triển một chiêu Nhất Thuấn Thiên Niên với mấy người bày trận. Thời gian của mấy tu sĩ đang bày trận như bị kéo dài vô hạn, người ngoài nhìn vào chỉ thấy mấy người bày trận cứ như đột nhiên ngộ đạo, tốc độ tay khiến người ta hoảng vía. Thực sự thì nhờ xúc tác của Thời Gian Pháp Tắc từ Kinh Trập Long mấy người bày trận không những bày trận tốc độ nhanh hơn mà thực sự còn có lĩnh ngộ về con đường bố trí trận pháp.

Có Truy Phong giúp đỡ, rất nhanh Ngũ Hành Giảo Sát Trận đã bố trí sắp xong rồi. Sở Diệp nhanh tay lấy la bàn ra, tiến hành bước cuối cùng là dung hợp ngũ hành. Trên la bàn Sở Diệp bay ra từng luồng trận văn vô cùng huyền ảo, hoàn toàn chìm vào trong trận pháp Ngũ Hành. Lực lượng ngũ hành bên trong trận pháp Ngũ Hành hội tụ lại với nhau cứ như những dòng suối đổ vào sông lớn.

Lúc trước khi ở Thiên Hà hoa lâm tộc Ngũ Hành bố trí gần xong Ngũ Hành Quy Nguyên Trận xong rồi rời đi nên không thấy Sở Diệp tiến hành bước dung hợp ngũ hành, khi đó tộc Ngũ Hành cực kỳ hối hận vì rời đi quá sớm. Lần bố trí Ngũ Hành Giảo Sát Trận này mấy trưởng lão tộc Ngũ Hành bố trí xong khung sườn cơ bản đều tự giác đứng qua một bên nhường sân cho Sở Diệp.

Sở Diệp nhanh chóng khống chế la bàn bổ túc hoàn tất vị trí mấu chốt toàn trận pháp. Trận pháp Ngũ Hành mới vừa bố trí xong nháy mắt bùng phát ra từng luồng ánh sáng ngũ sắc chói mắt. Sở Diệp thao tác quá nhanh, mấy trưởng lão tộc Ngũ Hành còn chưa kịp nhìn rõ động tác của hắn thì trận pháp đã được kích hoạt rồi.

"Sao có thể vậy được?" Trưởng lão tộc Hỏa Hành hạ giọng lẩm bẩm, vô cùng quái lạ liếc nhìn Sở Diệp. Muốn tích hợp lực lượng ngũ hành rất dễ xảy ra xung đột ngũ hành, nhưng trận văn Ngũ Hành Sở Diệp bố trí ở khu vực cốt lõi lại rất trôi chảy, hoàn toàn không có cảm giác sượng sượng, năm xưa trận pháp hoàng tộc Ngũ Hành bố trí cũng không được trơn tru như Sở Diệp đâu.

Nhìn thấy Ngũ Hành Giảo Sát Trận đã thành hình tộc Ngũ Hành cực kỳ phấn khích, nhứng sắp đối đầu với địch nhân cường đại mấy người chỉ có thể miễn cưỡng áp chế tâm tình hưng phấn này xuống.

Tuyết Vương nhỏ giọng hỏi Công Tôn Minh: "Đây là trận pháp Thiên giai hả?"

Công Tôn Minh gật đầu, "Đúng rồi." Quả thật chính là trận pháp Thiên giai.

"Bố trí trận pháp Thiên giai dễ vậy sao?" Tuyết Dương nghi ngờ hỏi lại.

Công Tôn Minh: "....." Trận pháp Thiên giai đương nhiên bố trí không dễ rồi, chỉ có Sở Diệp hẳn là có linh hồn lực phi thường mạnh mẽ, khống chế trận pháp cũng vô cùng tinh thâm cho nên mới bố trí trận pháp dễ dàng được như vậy.

Sở Diệp nhìn la bàn trên tay, nói: "Dao động không gian càng lúc càng kịch liệt, người bên kia sắp tới rồi." Sở Diệp liếc qua đám người Tô Mạt, hỏi: "Các ngươi ở lại tham gia chiến đấu hay là muốn rời đi bây giờ? Nếu bằng lòng ở lại phải phát lời thề tâm ma, bảo đảm sắp tới bất kể đối thủ là ai đều sẽ phải tử chiến tới cùng, tuyệt đối không phản bội, phải rời đi cũng phải phát lời thề tâm ma, ta không hy vọng chư vị làm rối loạn trận chiến sắp tới. Ở hay đi cứ tùy ý, nếu mà ở lại ta không thể đảm bảo được sống chết của các vị, nhưng nếu có thể bình an vượt qua ta tất nhiên sẽ không bạc đãi các vị, đương nhiên nếu bây giờ rời đi ta cũng sẽ không truy cứu."

"Chọn nhanh lên, chọn nhanh lên, còn không chọn ta ăn các ngươi bây giờ." Quạ đen đập cánh thúc giục.

"Ta ở lại." Đám người Công Tôn Thắng nhanh chóng đưa ra lựa chọn.

Tô Mạt cảm thấy thực lực của mình quá thấp, sợ ở lại sẽ trở thành vật hy sinh nên nhanh chóng chạy thôi, ba người khác đều chọn ở lại. Thực sự là lần trước đám người Sở Diệp giết Hồn Hoàng xong mỗi người đều được chia quá trời lợi ích khiến rất nhiều Hồn Vương đều muốn tham gia, chỉ là không tìm ra cơ hội thích hợp mà thôi.

"Tới." Tiểu Bạch la lên.

Trên bầu trời dao động không gian phát ra càng lúc càng rõ, Tiểu Bạch với Không Gian Thú của phu nhân Cốc chủ đồng thời thi triển chiêu Không Gian Hỗn Loạn khiến thông đạo không gian rung chuyển dữ dội.

Đám người Cổ Nguyên mới vào thông đạo không gian đi được một ngày thì lối đi lỗ giun bỗng chợt chấn động.

"Dao động không gian rất rõ ràng, dao động này không bình thường, có người hoặc yêu thú đang cố ý phá hủy thông đạo không gian." Chu Đỉnh Nguyên nói.

Mặt mày Cổ Nguyên lạnh tanh, nói: "Thật là can đảm!" Trước khi đi Cổ Đàm đã suy đoán Thiên Hải Vực sẽ có người phá hủy thông đạo, Cổ Nguyên cũng nghĩ tới nhưng không ngờ có người lại thật sự to gan như vậy.

Cổ Trọng Nguyên nheo mắt, nói: "Không biết sống chết, vốn dĩ ta còn nghĩ có lẽ bọn chúng đã trốn mất rồi, Thiên Hải Vực rộng lớn nếu thật sự muốn trốn cũng không dễ gì tìm, ai mà ngờ... Đám người đó thật đúng là dám chủ động ra tay ha." Cổ Trọng Nguyên tức giận tới mức sắc mặt đỏ bừng một cách mất tự nhiên, Chu Đỉnh Nguyên nhìn Cổ Trọng Nguyên nổi cơn thịnh nộ mà cứ sợ gã sẽ bị bốc cháy luôn.

Cổ Nguyên tung mấy tảng đá ra, nói với Cổ Trọng Nguyên: "Bình tĩnh chút đi, ở chỗ này mà triệu hồi Hồn Sủng sẽ khiến thông đạo càng thêm mất ổn định."

Thông đạo truyền tống chấn động một hồi rất nhanh đã khôi phục ổn định.

"Không Gian Thạch." Ánh mắt Hà Cẩn Nguyệt thay đổi nói. Không Gian Thạch chứa thuộc tính không gian nồng đậm, có thể dùng để củng cố bí cảnh, cũng có thể dùng để ổn định thông đạo không gian, còn có thể hỗ trợ Hồn Thú hệ không gian thăng cấp.

Sở Diệp cau mày, thầm nghĩ: Thật là xa xỉ mà! Không Gian Thạch là chí bảo, toàn bộ Thiên Hải Vực sợ là cũng không tìm ra được mấy khối, kết quả người Trung Châu lại trực tiếp cầm ra chỉ để củng cố thông đạo, chịu chơi, quả nhiên là giàu có. Tiểu Bạch với Không Gian Thú đồng thời bắt đầu hấp thu lực lượng không gian chứa trong Không Gian Thạch, tuy trong Không Gian Thạch chứa đựng sức mạnh không gian khổng lồ nhưng luyện hóa lại rất khó khăn.

"Truy Phong, thuật Thời Gian." Sở Diệp nói với Kinh Trập Long.

Kinh Trập Long thi triển thuật Trì Hoãn về phía lỗ giun không gian, tốc độ truyền tống đám Cổ Nguyên trong thông đạo không gian bỗng nhiên trở nên chậm rề rề. Kinh Trập Long lại thi triển một chiêu Nhất Thuấn Thiên Niên lên Tiểu Bạch với Không Gian Thú, tốc độ hấp thu lực lượng không gian của Tiểu Bạch với Không Gian Thú chợt nhanh hơn hẳn. Sở Diệp cảm nhận được luồng lực lượng không gian khổng lồ đang chảy vào trong cơ thể Tiểu Bạch với Không Gian Thú, hơi thở hai đứa nhỏ tăng nhanh rõ rệt.

"Không Gian Thạch đó!" Liễu Thụ Yêu hâm mộ vung vẩy cành lá.

Mấy Hồn Sủng Sư của bộ lạc Thái Dương cũng thèm chảy nước miếng.

Bộ lạc thượng cổ đều có bí cảnh của riêng mình, chỉ là bí cảnh đều không được ổn định cho lắm, nếu có được Không Gian Thạch là có thể củng cố bí cảnh.

Sở Diệp phấn khích la hét: "Lợi dụng hết mức, cố gắng vơ vét đi, tận dụng thời cơ chứ qua rồi không còn nữa." Không Gian Thạch là chí bảo đó! Sở Diệp tự nhận bản thân mình không đủ khả năng cung cấp đâu, nếu mình mà không cung cấp nổi thì để Hồn Sủng nhà mình đi chiếm hời nhà người khác vậy.

Trong lối đi không gian, mấy tu sĩ Hoàng giai vừa phải ổn định thông đạo, vừa phải tăng tốc để nhanh rời khỏi đây. Một trận gió lốc không gian xẹt qua, Cổ Trọng Nguyên bị lực lượng không gian cuốn vào trong đó tích tắc bị thương nặng.

"Không đúng rồi! Lực lượng không gian của Không Gian Thạch xói mòn quá nghiêm trọng, hơn nữa hình như đường đi trở nên dài hơn." Sắc mặt Chu Đỉnh Nguyên ngưng trọng.

Không cần Chu Đỉnh Nguyên nhắc, Cổ Nguyên với Cổ Trọng Minh cũng đã phát hiện ra rồi. Không Gian Thạch là do Cổ Nguyên mang tới, vốn Không Gian Thạch này dùng để ổn định không gian bí cảnh của Cổ gia, Cổ Nguyên là vì đề phòng chẳng may nên mới cầm theo, nếu dùng không hết vẫn phải mang trở về, Cổ Nguyên không ngờ vậy mà phải dùng tới rồi, tổn thất mấy khối Không Gian Thạch khiến gã vô cùng đau lòng.

"Có Hồn Sủng loại Thời gian đang cản trở." Thông đạo không gian rất dễ dàng bị Hồn Sủng thuộc tính không gian, thời gian gây ảnh hưởng, Tiểu Bạch chính là loại không gian, bọn chúng đều đã cân nhắc sẽ gặp phải Hồn Sủng hệ không gian, chỉ là không ngờ lại còn gặp phải Hồn Sủng loại thời gian.

Không Gian Thạch bị hấp thu hết lực lượng không gian tự vỡ vụn tung tóe, Cổ Nguyên nhìn Không Gian Thạch không còn miếng lực lượng không gian nào mà lòng đau như cắt. Cổ Nguyên lấy ra một bức trục cuốn, xé rách, thông đạo không gian chấn động một hồi, thuật Thời Gian Trì Hoãn của Truy Phong chốc lát bị phá hủy.

Thuật Thời Gian Trì Hoãn vừa bị phá hủy Truy Phong cảm ứng được liền, hơi thở tu sĩ trong thông đạo càng lúc càng rõ ràng, hiển nhiên là sắp ra tới nơi rồi.

Quạ đen đập cánh, đứng trước lối vào thông đạo, nói: "Sơn dương lạc đường rồi! Cứ như vậy bị lạc trong thông đạo luôn đi." Cùng lúc với quạ đen phát động nguyền rủa, Tiểu Bạch và Không Gian Thú thi triển thuật Không Gian Hỗn Loạn, Kinh Trập Long lại sử dụng Thuật Thời Gian, Thời Gian Hỗn Loạn lần nữa.

Sắc mặt Cổ Trọng Nguyên vô cùng khó coi: "Mấy tên khốn nạn, muốn nhốt chúng ta trong thông đạo này tới chết."

"Lối ra chắc không còn xa nữa, liều mạng xông ra đi." Cổ Nguyên nói.

Cảm nhận được hơi thở Hồn Sủng Sư trong thông đạo càng lúc càng rõ rệt, Sở Diệp hạ lệnh cho mấy Hồn Vương tộc Ngũ Hành: "Khởi động trận pháp."

Mấy trưởng lão tộc Ngũ Hành chia ra thủ năm hướng, Sở Diệp trấn giữ trung tâm, trận pháp vừa được kích hoạt phát động công kích về phía thông đạo lỗ giun trên không trung. Thực lực các trưởng lão trùng tộc không yếu, còn có thêm Sở Diệp, uy lực trận pháp do sáu người bọn họ phát động thậm chí còn vượt qua một kích toàn lực của một tu sĩ Hoàng cấp.

Sức mạnh ngũ hành đánh thẳng vào thông đạo không gian khiến nó chấn động dữ dội. Gió lốc không gian chớp mắt càn quét tới, ba người vẫn còn trong thông đạo không gian đều bị thương với các mức độ khác nhau.

"Bọn khốn nạn này." Cổ Trọng Nguyên nổi giận mắng. Trong đầu Cổ Trọng Nguyên lướt qua hơn ngàn loại hình phạt, tính khi ra khỏi nơi này sẽ khiến cho đám người Sở Diệp hối hận khi đã đầu thai làm người.

Sở Diệp cao giọng hét: "Chấn động không gian."

Tiểu Bạch với Không Gian Thú lại thi triển thuật Chấn Động Không Gian lần nữa, nhờ hấp thu lực lượng Không Gian Thạch nên giờ Chấn Động Không Gian của Tiểu Bạch với Không Gian Thú còn uy lực hơn hẳn so với lúc thi triển lần đầu.

Tuyết Dương tâm tình kích động quay qua nhìn Tiểu Bạch với Không Gian Thú. Lúc này mới có bao lâu đâu hơi thở của Tiểu Bạch với Không Gian Thú đều đã tăng nhanh như vậy, quả nhiên chiến đấu chính là biện pháp tốt nhất thúc đẩy Hồn Thú trưởng thành.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro