CHƯƠNG 366 CỔ GIA RƠI VÀO TÌNH THẾ NGUY HIỂM
Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận
֍֍֍֍֍
Cổ gia.
"Đèn hồn của Trọng Nguyên trưởng lão với Cổ Nguyên trưởng lão tắt rồi." Đệ tử trông coi phòng đèn hồn nơm nớp lo sợ báo.
"Xảy ra chuyện rồi sao?" Một đệ tử khác run cầm cập hỏi.
"Không thể nào đâu, hai vị trưởng lão lợi hại như vậy làm sao lại xảy ra chuyện được."
"Nhưng mà đèn hồn tắt rồi."
"Đèn hồn tắt? Cũng không có nghĩa là đã xảy ra chuyện, có thể là lưu lạc vào trong bí cảnh nào đó không cảm ứng được không chừng."
"Vậy bây giờ tụi mình làm sao đây? Có đi báo cáo lên không?"
Hai đệ tử trông coi phòng đèn hồn, mi nhìn ta, ta ngó mi, người nào cũng không dám đi báo cáo, đệ tử lần trước đi báo cáo tin Cổ Hùng chết bị ngộ thương tới giờ vẫn còn nằm trên giường kìa.
"Hai người các ngươi đang nói gì đó?" Cổ Triệu Nhi bước vào phòng đèn hồn hỏi. Sau đó Cổ Triệu Nhi quét mắt thấy hai ngọn đèn hồn đã tắt, mặt biến sắc, "Là hai ngươi dập tắt đèn hồn hả?"
Hai đệ tử vội vàng lắc đầu, trả lời: "Không phải, không phải, là đèn hồn tự tắt đó."
Cổ Triệu Nhi nghe hai đệ tử trả lời, sắc mặt sầm sì nói: "Nói hươu nói vượn, đèn hồn làm sao mà tự tắt được, có phải là hai người các người làm hay không?"
Hai đệ tử gắng hết sức cãi lại, Cổ Triệu Nhi thì đỏ hoe cả mắt không thể nào chấp nhận được chuyện này.
......
Thánh Viện.
"Phượng sư tỷ, Cổ Trọng Nguyên với Cổ Nguyên của Cổ giai chết rồi." Ngọc Diệu Lăng vội vàng lao vào cung điện Phượng Khuynh Thành nói.
Phượng Khuynh Thành hứng thú hỏi: "Chết nhanh dữ vậy sao, là do thông đạo không gian xảy ra vấn đề hả?"
Ngọc Diệu Lăng lắc lắc đầu, nói: "Chưa rõ lắm do đâu."
Ngón tay Phượng Khuynh Thành gõ khe khẽ xuống mặt bàn, hình như đang suy nghĩ gì đó. Cổ gia phái ra ba Hồn Hoàng, rất nhiều người đều đoán kết quả sau đó sẽ ra sao, phần lớn mọi người đều cho rằng lần này hung thủ bên Thiên Hải Vực thảm rồi, nghe nói còn có sòng bạc thậm chí còn mở cược về chuyện này. Đánh cược Cổ Trọng Nguyên với Cổ Nguyên trong mấy ngày có thể bắt người về tới đây. Giờ thì hay rồi, người vậy mà chết rồi, sòng bạc lần này kiếm bộn rồi!
"Đèn hồn của Chu trưởng lão thì sao?" Phượng Khuynh Thành hỏi.
Ngọc Diệu Lăng hít sâu một hơi, trả lời: "Vẫn còn sáng."
Phượng Khuynh Thành cau mày, hỏi: "Vẫn còn sống sao?"
Ngọc Diệu Lăng gật gật đầu, nói: "Còn sống, mới vừa rồi Cổ gia còn phái người qua đây xác nhận."
Phượng Khuynh Thành thâm thúy "Ồ" một tiếng. Thực lực Chu Đỉnh Nguyên chắc chắn yếu hơn Cổ Nguyên với Cổ Trọng Nguyên, kết quả hai người Cổ gia đều chết hết rồi chỉ còn mỗi Chu trưởng lão còn sống, sợ là người Cổ gia sắp tức muốn chết rồi.
"Sư tỷ, e rằng tiếp theo Cổ gia thế nào cũng bán bí cảnh rồi."
Phượng Khuynh Thành hơi bất ngờ, "Nhường lại bí cảnh? Không tới mức đó chứ." Từ trước tới giờ chỉ có Cổ gia liên tục xâm chiếm phần bí cảnh của các gia tộc khác chứ Cổ gia chưa từng bán bí cảnh ra ngoài đâu.
Ngọc Diệu Lăng cười bí hiểm, "Mấy bí cảnh của Cổ gia hiện giờ không được ổn định nên luôn nhờ Không Gian Thạch củng cố, lần này Cổ gia lo lắng thông đạo truyền tống xảy ra vấn đề nên cố ý cầm Không Gian Thạch theo để ổn định thông đạo tạm thời, nhưng giờ thì sao? Hai Hồn Hoàng của Cổ gia đã chết rồi, nghe đâu Không Gian Thạch cũng thất lạc luôn."
Phượng Khuynh Thành nheo mắt, trầm ngâm hồi lâu, nói: "Nếu nói vậy Cổ gia thực sự sẽ bán bí cảnh rồi." Không gian không ổn định, bí cảnh có thể cũng sẽ bị chôn vùi, thay vì để bí cảnh phá vỡ trong tay họ chi bằng bán đi cho rồi.
Ngọc Diệu Lăng gật đầu, "Cổ gia đã chết hai Hồn Hoàng, dù cho bí cảnh không xảy ra vấn đề sợ là Cổ gia cũng không còn đủ lực lượng để thủ hộ bí cảnh nữa." Tài nguyên trong bí cảnh chính là nền tảng sự hùng mạnh của gia tộc, Cổ gia mà suy sụp có lẽ lại là cơ hội cho các gia tộc khác.
Phượng Khuynh Thành hơi thắc mắc, "Chuyện của Cổ gia là sao vậy? Xảy ra chuyện lớn như vậy mà lại không ém đi?" Ít đi uy hiếp từ hai tu sĩ Hoàng cấp, địa vị của Cổ gia sắp không xong rồi, nếu tin tức hai người Cổ Trọng Nguyên với Cổ Nguyên xảy ra chuyện ở Thiên Hải Vực bị ém đi thì vẫn sẽ khiến người ta kiêng kị như trước mà.
"Thế hệ trước của Cổ gia thực sự muốn ém, nhưng không ngăn nổi tiểu bối lỗ mãng mà!" Mấy tiểu bối Cổ gia lúc phát hiện lại chết thêm hai trưởng lão trong tộc thì hùng hổ tỏ vẻ muốn đi Thiên Hải Vực báo thù rửa hận, trong Cổ gia cũng bị cài không ít mật thám, chuyện lần này um sùm tới mức ai cũng biết hết rồi. Tiểu bối Cổ gia tích cực như vậy có lẽ là vì muốn bợ đít, Cổ Chước Nhật chết rồi, bước tiếp theo Cổ gia chắc sẽ đổi sang bồi dưỡng một người trẻ tuổi khác. Mấy người đều đang cố hết sức muốn thể hiện, chẳng qua nhìn tình huống hiện giờ bợ đít mà chắc bợ nhầm giò rồi quá.
"Xem ra Thiên Hải Vực chính là kiếp nạn của Cổ gia rồi." Phượng Khuynh Thành lắc đầu nói.
Ngọc Diệu Lăng gật gật đầu, nói; "Phải đó!"
Phượng Khuynh Thành hít sâu một hơi, nói: "Không biết tình huống bên Thiên Hải Vực kia là sao ha, quả thật là ta rất tò mò luôn."
Ngọc Diệu Lăng lắc đầu, "Lúc trước quá coi thường mức độ nguy hiểm của Thiên Hải Vực rồi, nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, thông đạo lỗ giun vừa mới khai phá đã bị cắt đứt rồi, tạm thời cũng không có cách nào để đi qua bên đó."
"Đường qua đó bị cắt đứt rồi! Nếu lối đi vẫn còn không biết Cổ gia có thể tiếp tục phái người qua đó nữa hay không ha?!" Phượng Khuynh Thành cực kỳ hứng thú nói.
Ngọc Diệu Lăng chớp chớp mắt, nói: "Cũng khó nói lắm!" Tuy Cổ gia có nhiều Hồn Hoàng nhưng đã chết hết ba người rồi, cường giả cấp Hoàng có nhiều đi chăng nữa cũng không chịu nổi thiệt hại như vậy đâu! Những địa bàn tài nguyên phong phú của Cổ gia đều cần phải có Hoàng giai đóng giữ mới được.
Phượng Khuynh Thành hít sâu một hơi, "Đáng tiếc lối đi đã bị cắt đứt rồi, nếu không ta thật sự muốn qua Thiên Hải Vực nhìn thử coi sao, có lẽ bên đó có người thú vị à."
Ngọc Diệu Lăng nghiêng đầu, chê bai nói: "Đều nói Cổ Đàm của Cổ gia giỏi thuật bói toán độc nhất vô nhị, hiện tại xem ra không ra sao cả! Lúc trước ả bói ra Cổ Hùng bị Hồn Sủng Sư Vương giai bao vây tấn công mà chết, một Hoàng giai thì còn có khả năng bị vây công tới chết, giờ tới ba Hoàng giai chắc đã khác trước rồi, đặc biệt Cổ Trọng Nguyên còn là Hoàng giai trung kỳ, ta đoán chắc có tu sĩ Hoàng cấp tham dự đó."
Phượng Khuynh Thành gật gật đầu, nói: "Chắc là vậy." Chênh lệch giữa tu sĩ Vương giai với Hoàng giai thực sự rất lớn, nếu muốn biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, vẫn phải đích thân tới đó mới biết được, chẳng qua nhìn từ tình huống trước mắt Thiên Hải Vực còn nguy hiểm hơn nhiều so với tưởng tượng.
......
Tin tức Cổ gia có Tam Hoàng vẫn lạc bị người cố ý đổ thêm dầu vào lửa, quậy tới ồn ào huyên náo.
"Có nghe nói không? Cổ Trọng Nguyên với Cổ Nguyên đều chết hết rồi."
"Cổ gia chết ba Hồn Hoàng rồi đó!"
"Năm nay số Cổ gia không hên ha! Dù Hồn Hoàng có nhiều cũng không chịu nổi chết lia lịa vậy đâu!"
"Đều nói Cổ Chước Nhật chính là sao may mắn của Cổ gia, dẫn dắt Cổ gia lên một tầm cao mới, bây giờ xem ra không chừng lại là sao xấu mang tai họa tới đó."
"Tiếc là không nhìn thấy Cổ Trọng Nguyên chết kiểu gì? Ai mà ngờ được Cổ Trọng Nguyên cũng có ngày hôm nay."
"Ăn nói cẩn thận."
"Ta nghe đồn hai vị Hồn Hoàng của Cổ gia chết trong thông đạo không gian."
"Ta thì nghe nói Cổ gia để ổn định thông đạo truyền tống nên đã điều động hết tám viên Không Gian Thạch trong bí cảnh luôn."
"Tám viên Không Gian Thạch luôn, chơi lớn dữ! Mạnh tay chơi lớn vậy mà vẫn vô dụng sao?"
"Lãng phí mà! Quá lãng phí, nhiều Không Gian Thạch vậy làm gì mà không được nha!"
"......"
......
Cổ gia.
Cổ Liệt An đang ngồi trong sảnh lớn, sắc mặt cực kỳ khó coi. Cổ gia mất đi Cổ Chước Nhật cùng với ba vị Hồn Hoàng khiến khắp nơi đều ngo ngoe rục rịch, gần đây Cổ Liệt An phải chịu rất rất nhiều áp lực.
"Bói toán ra kết quả sao rồi?" Cổ Liệt An hỏi Cổ Đàm.
"Đại hung, sợ là hai vị trưởng lão đã chết thật rồi." Cổ Đàm nói.
Cổ Liệt An nghe Cổ Đàm nói xong sắc mặt càng thêm khó coi, bói không ra Cổ Liệt An còn có thể tự an ủi là mấy người bị lưu lạc ra vực ngoại rồi, nhưng khi Cổ Đàm bói ra được kết quả như vậy khiến Cổ Liệt An không còn tâm lý may mắn được nữa.
"Nghe nói đèn hồn của Chu Đỉnh Nguyên vẫn còn sáng hả?" Cổ Liệt An hỏi.
Cổ Đàm gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."
"Tên hèn mạt đó sợ là lâm trận bỏ chạy rồi." Cổ Liệt An bất mãn nói.
Cổ Đàm lắc đầu, nói: "Chu Đỉnh Nguyên vốn là người tham sống sợ chết, để y đánh mấy trận xuôi chèo mát mái thì không sao, chung quy trông mong y vì Cổ gia vào sinh ra tử là chuyện không thể nào. Tin tức hai vị trưởng lão xảy ra chuyện hiện giờ đã hoàn toàn tràn lan ở ngoài kia, sợ là có rất nhiều người đang chộn rộn không yên rồi."
Cổ Liệt An cau mày, nói: "Triệu Nhi cũng quá sức bừa bãi." Cổ Triệu Nhi là cháu trai Cổ Trọng Nguyên, biết được tin Cổ Trọng Nguyên đã chết lập tức gióng trống khua chiêng triệu tập người, muốn tiến về Thiên Hải Vực báo thù rửa hận, được việc thì ít hỏng việc thì nhiều.
Cổ Đàm cau mày, lo lắng nói: "Cả đám thế hệ trẻ tuổi trong gia tộc trước giờ đều quá xuôi chèo mát mái." Mấy năm gần đây Cổ gia bành trướng mạnh mẽ, tiểu bối trong gia tộc đều bị tâng bốc tót vót, thiếu đi cảm giác với nguy cơ. Cổ Trọng Nguyên lại quá mức bênh vực người mình, đối xử với người trẻ trong gia tộc quá tốt khiến cho người trẻ tuổi cùng thế hệ không ai dám chọc, cũng khiến cho mấy đứa này cả đám được nuông chiều riết không biết trời cao đất rộng.
"Vận thế tộc ta không ổn." Cổ Đàm nói.
Cổ Liệt An liếc nhìn Cổ Đàm, sắc mặt càng thêm khó coi, "Tại sao lại như vậy?"
Cổ Đàm trầm ngâm hồi lâu mới trả lời, "Nếu ta đoán không sai sợ là Cổ Chước Nhật chết trong tay đứa con số mệnh."
Mặt Cổ Liệt An sa sầm, "Đứa con số mệnh à?" Đứa con số mệnh thường là chỉ Hồn Sủng Sư có vận mệnh dồi dào vượt mức bình thường, thứ như vận mệnh huyền diệu khó giải thích, người có vận mệnh dồi dào làm cái gì cũng xuôi chèo mát mái, mà người có vận mệnh không suôn sẻ dù cho có nỗ lực bao nhiêu đi nữa cũng lặng lẽ vô danh. Đứa con số mệnh thông thường rất cao số, cực kỳ khó giết chết. Nhưng thứ vận mệnh này cũng không phải hình thành thì không thay đổi mà có thể tranh giành được.
Cổ Chước Nhật cũng có thể coi như là đứa con số mệnh không chính thống, bản thân gã có vận mệnh phi phàm, Cổ gia lại chọn gã để chú trọng bồi dưỡng cũng coi như mang lại cho Cổ gia rất nhiều may mắn. Thánh Viện có mười hai vị Thánh Tử, đều có thể xem như đứa con số mệnh giả mạo, từ trong mười hai vị này cuối cùng sẽ chọn ra một vị viện chủ, cũng tương đương như một loại nuôi cổ trùng, đều phải chiến đấu với nhau để tranh giành vận mệnh, cuối cùng mới ra đời một vị mang vận mệnh chân chính.
"Nếu thật đúng là đứa con vận mệnh phải nhanh mà giải quyết sớm đi." Tốc độ tu luyện của đứa con số mệnh rất nhanh, nếu không tranh thủ lúc đối phương vẫn còn nhỏ yếu xử lý đi đợi tới khi đối phương đã trưởng thành cả đám sẽ gặp phiền toái lớn lắm.
Cổ Đàm thở dài, nói: "Cổ gia chúng ta bây giờ rút không ra nhân thủ." Đối đầu với đứa con số mệnh là chuyện cực kỳ nguy hiểm. Trung Châu có vô số gia tộc chính là vì đắc tội với đứa con vận mệnh mới xuống dốc, cũng có rất nhiều gia tộc bởi vì xuất hiện một đứa con số mệnh mà nhanh chóng phát triển lớn mạnh. Muốn giết đứa con số mệnh không hề dễ dàng, chẳng qua nếu giết chết được thường sẽ nhận được lợi ích đáng kể. Phàm là đứa con vận mệnh trên người sẽ có vật trấn số mệnh, nếu thành công xử lý đứa con số mệnh là có thể thừa kế vật trấn số mệnh của đối phương, biến vận mệnh đối phương thành số mệnh của chính mình.
Cổ Liệt An cau mày, "Cứ vầy mãi là không xong, e rằng chúng ta phải nghĩ ra biện pháp."
Cổ Đàm nhìn Cổ Liệt An, nói: "Gia chủ có biện pháp rồi?"
Cổ Liệt An nheo mắt, "Giết gà dọa khỉ, nghe nói Tô gia có được một tấm Thông Thiên Mật Lệnh."
Mắt Cổ Đàm dao động lên xuống, tâm trạng kích động hẳn, "Có chắc không?"
Cổ Liệt An gật đầu, "Chắc không sai đâu, tin tức này hẳn là rất ít người biết." Thông Thiên Mật Lệnh của Cổ gia trước giờ đều do đại trưởng lão bảo quản, lại bị người ta đánh tráo. Cổ Đàm thông qua xủ quẻ mới khoanh vùng được nghi phạm là Cổ Chước Nhật! Lúc Cổ Đàm phát hiện Cổ Chước Nhật đã chết ở Thiên Hải Vực rồi. Chuyện này mà nổ ra sẽ thành vụ bê bối lớn, cho nên Cổ Liệt An mới để cho Cổ Trọng Nguyên với Cổ Nguyên mạo hiểm đi qua Thiên Hải Vực như vậy.
Cổ gia vẫn luôn giấu diếm chuyện về Thông Thiên Mật Lệnh, nhưng cứ tiếp tục như vậy chung quy giấy không thể gói được lửa. Thế cục hiện giờ của Cổ gia sẽ càng thêm rung chuyển một khi để người khác biết Thông Thiên Mật Lệnh đã bị thất lạc. Bắt Tô gia ra khai đao vừa có thể trấn áp bọn đạo chích lại còn có thể tóm được Thông Thiên Mật Lệnh, đây đúng là một công đôi việc.
˂˂˂˂˂˃˃˃˃˃
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro