CHƯƠNG 369 ĂN MẢNH

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Trong Thiên Hà hoa lâm, Sở Diệp cảm giác một luồng lực lượng khổng lồ đang dũng mãnh tràn vào trong thân thể. Với lượng lớn linh lực dũng mãnh tràn vào như vậy, Sở Diệp cảm giác toàn bộ cơ thể như bị vô số búa tạ nện lên, lục phủ ngũ tạng đều phải chịu đòn chí mạng. Cả người Sở Diệp cũng bành trướng lên giống như lần trước Cung Khiếu đột phá, hồi trước Sở Diệp thấy Cung Khiếu phình lên như khí cầu còn cảm thấy thú vị, giờ tới phiên xảy ra trên người mình nháy mắt không còn vui nổi nữa.

Lâm Sơ Văn kích hoạt Ngũ Hành Quy Nguyên Trận trợ giúp Sở Diệp mở đường cho linh lực trong cơ thể.

Tiểu Bạch có huyết mạch Bạch Hổ, khi đột phá Hoàng cấp linh lực bay vọt, linh lực dũng mãnh tràn vào trong thân thể Sở Diệp nhiều gấp mấy linh lực tràn vào người Cung Khiếu lúc Thương Long đột phá lần trước. Làn da trên người Sở Diệp giống như bị nướng chín, cả người trở nên đen nhánh, chẳng mấy chốc lớp da đen bề mặt rạn nứt và vỡ thành muôn mảnh rơi xuống đất. Chẳng bao lâu sau làn da mới vừa sinh ra lại bị nướng chín lần nữa, lại bị nứt nẻ vỡ ra lần nữa.

Kinh Trập Long lượn vòng trên không trung, vô cùng hứng thú bình luận: "Lão đại đại nhân giống y chang như đang lột da vậy! Chậc chậc, da lão đại lột nhanh quá đi, lột hết tầng này tới tầng khác, lột da đẹp ghê! Làn da mới mọc nhìn càng có vẻ đẹp hơn."

Sở Diệp nghe Kinh Trập Long nói mà lửa giận bùng nổ trong lòng, tên khốn kiếp Truy Phong này còn rảnh ở đó châm chọc nữa! "Truy Phong, Thời Gian Trì Hoãn."

Truy Phong không tinh nguyện lắm thi triển Thuật Thời Gian Trì Hoãn.

Sở Diệp cảm nhận được Truy Phong không tình nguyện, lửa giận trong bụng nhích nhích bay lên. Sở Diệp nghĩ thầm: Tên khốn kiếp Truy Phong này quá ngang ngạnh, Hồn Sủng Sư với Hồn Sủng có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, nếu hắn giống như trái khí cầu bình thường phình lên rồi bể có ích lợi gì đối với nó chứ hả.

Linh lực khổng lồ không ngừng lưu chuyển trong cơ thể, Sở Diệp cảm giác như kinh mạch trong người mình đã trở nên rộng hơn trước rõ rệt. Kinh mạch trong người phồng hết lên, trở nên dày hơn gấp mười lần so với trước kia, dưới làn da, mạch máu hiện lên rõ mồn một, nhìn có vẻ rất dữ tợn.

"Uống thuốc đó đi." Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp lấy một bình dung dịch màu xanh lục uống vào, thứ đó chính là nhựa của cây liễu vạn năm, có tác dụng củng cố kinh mạch. Sau khi uống hết nhựa cây thống khổ khi kinh mạch xé rách trở nên dịu bớt đi rất nhiều. Sở Diệp thầm cảm thán, hèn chi Mộc tộc lại được hoan nghênh tới vậy, thứ tốt trên người Mộc tộc quả thật khiến người người thèm chảy nước miếng.

Hơi thở Tiểu Bạch tăng lên không ngừng, Mộc Tiên Điểu nhanh chóng phe phẩy cánh hấp thu sạch bách một rương tinh linh, rồi sau đó rót hết đống linh lực khổng lồ đó vào trong cơ thể Tiểu Bạch. Tiểu Bạch y chang như cái động không đáy hấp thu toàn bộ linh lực khủng bố đó.

"Mấy rương?" Sở Diệp quay qua hỏi Lâm Sơ Văn.

Lâm Sơ Văn nhíu mày, trả lời: "Năm mươi sáu rương."

Sở Diệp: "....." Không ngờ năm mươi sáu rương rồi, ăn uống kiểu này rồi người bình thường ai mà nuôi cho nổi vậy trời?! May mắn là có Cổ gia người ta ngàn dặm xa xôi tới đây tặng tài nguyên.

Vô số linh lực tràn vào trong cơ thể Bạch Hổ, hơi thở của Tiểu Bạch vẫn dâng lên không ngừng. Rốt cuộc Tiểu Bạch cũng đột phá gông cùm xiềng xích thăng cấp Hoàng giai, biến thành một con Bạch Hổ oai phong mạnh mẽ ngửa mặt lên trời thét dài, tuyên cáo sự giáng xuống của Vua muôn thú.

Bạch Hổ vừa gầm lên tiếng đã chấn động toàn quần đảo, Thánh Tượng Bạch Hổ bao phủ toàn bộ vùng biển Thiên Nhàn Đảo, tất cả Hồn Sủng trong ngoài Thiên Nhàn Đảo đều đồng loạt nằm sấp xuống. Tiếng gầm của Tiểu Bạch mang theo cảm giác áp bách mãnh liệt, Sở Diệp cảm thấy máu khắp người như sôi trào, toàn thân như đang bốc cháy. Tiểu Bạch còn đang lượn vòng trên bầu trời, bễ nghễ liếc nhìn Sở Diệp, y chang như đang ghét bỏ Sở Diệp vô dụng, tình trạng thân thể kém cỏi quá vậy.

Sở Diệp nhìn bộ dáng kiêu căng ngạo mạn của Tiểu Bạch mà giận muốn trào máu. Hồn Vương nào đột phá Hoàng giai cũng đều sẽ có linh lực khổng lồ tràn vào thân thể, nhưng linh lực tràn vào trong người hắn hung mãnh như vậy có liên quan rất lớn tới phương thức đột phá cuồng bạo của Tiểu Bạch. Nếu Tiểu Bạch chọn mấy phương thức đột phá chậm nhẹ hơn thì hắn đã không cần phải chịu khổ tới như vậy. Nhưng Sở Diệp cũng không yêu cầu Tiểu Bạch phải làm gì mà cố gắng hết sức luyện hóa linh lực đang tràn vào người.

Bạch Hổ là Hồn Thú cực phẩm đương nhiên kiêu căng ngạo mạn, nếu đã là chủ nhân của Bạch Hổ thì chút khảo nghiệm này nhất định phải chịu đựng được. Sở Diệp cảm giác được linh hồn lực của mình dâng lên không ngừng, rốt cuộc cũng giống như suối nguồn khoảnh khắc tuôn trào, biển ý thức trong linh hồn trong phút chốc khuếch trương tận mấy chục lần so với ban đầu.

Một luồng tinh thần lực bàng bạc từ trong Thiên Hà hoa lâm phát tán ra ngoài đụng phải tinh thần lực đang thả ra ngoài của Cung Khiếu. Sở Diệp vừa mới thăng cấp còn chưa linh hoạt thu phóng linh hồn lực nên linh hồn lực khổng lồ trong chớp mắt thổi quét qua toàn đảo.

"Mạnh quá." Cung Khiếu vô thức nói.

Cung Thần nhíu mày, mơ hồ có cảm giác như đang bị nhìn lén.

"Phụ thân, Sở thiếu thăng cấp rồi hả?"

Cung Khiếu gật đầu, "Đúng rồi, Sở Diệp chắc là thăng cấp xong rồi, linh hồn lực cũng tăng vùn vụt." Lúc Cung Khiếu thăng cấp Hoàng giai cũng từng gặp phải tình huống linh hồn lực bành trướng. Khi đó linh hồn lực của ông có thể bao trùm gần một nửa Thiên Nhàn Đảo, mà giờ khi Cung Khiếu cảm nhận được cường độ hồn hậu tinh khiết của linh hồn lực từ Sở Diệp, đoán chừng linh hồn lực của đối phương ít gì cũng gấp năm lần hắn. Cung Khiếu hít sâu một hơi, nghĩ thầm: Tre già măng mọc mà! Tuy rằng đều là Hồn Hoàng mới thăng cấp nhưng cũng có chênh lệch, mấy trăm năm tích lũy của ông so ra còn kém hơn ngắn ngủi mấy chục năm của Sở Diệp.

"Hình như Sở thiếu thăng cấp Hồn Hoàng quá dễ rồi thì phải!" Cung Thần nói.

Cung Khiếu nheo mắt, "Tư chất trời cho Sở thiếu cao, Bạch Hổ lại còn là Hồn Thú cực phẩm đương nhiên dễ dàng rồi."

Cung Thần hít sâu một hơi, "Sở thiếu thăng cấp, sợ là Lâm dược sư cũng sắp rồi."

Cung Khiếu gật gật đầu, nói: "Chắc vậy rồi." Thương Lan Long của Lâm Sơ Văn đã tới ranh giới đột phá rồi, trên tay Lâm Sơ Văn hiện giờ có Thiên Vận Quạ có thể mang lại may mắn, mấy người bọn họ chỉ được Thiên Vận Quạ chúc phúc thôi mà xác suất thăng cấp đã tăng vùn vụt rồi, Lâm Sơ Văn lại là chủ nhân của Thiên Vận Quạ đương nhiên có thể đạt được càng nhiều vận may.

Cung Thần hít sâu một hơi, "Chờ tới khi Lâm Sơ Văn cũng thăng cấp Hồn Hoàng, hai vị ở Thiên Hải Vực này có thể ngang nhiên tung hoành rồi."

Cung Khiếu cười nói: "Sở Diệp với Lâm dược sư bây giờ đã có thể đi ngang ở Thiên Hải Vực này rồi." Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đã chủ trì giết chết ba Hồn Hoàng, bây giờ ở Thiên Hải Vực này còn có ai dám chạm vào mũi đao của họ đâu chứ? Lâm Sơ Văn lại còn là Dược tề sư Thiên giai, phàm là người có đầu có gặp được Dược tề sư Thiên giai đều sẽ nghĩ cách nịnh bợ.

"Theo ta thấy tầm mắt Sở Diệp đã không còn giới hạn trong vùng trời đất này nữa rồi!"

Cung Thần quay qua nhìn Cung Khiếu rồi hỏi: "Ý của phụ thân là Sở thiếu sẽ chủ động ra tay với Thánh Viện à?"

Cung Khiếu gật gật đầu, nói: "Rất có khả năng."

Cung Thần hít sâu một hơi, nói: "Nhưng mà không phải lối đi đã bị cắt đứt rồi sao?"

Cung Khiếu cười nói: "Quả thật lối đi đã bị cắt đứt rồi, nhưng chung quy rồi cũng sẽ có biện pháp thôi." Bạch Hổ giờ đã là Hoàng giai, đối phương lại có sức mạnh khống chế không gian, sợ là Thiên Hải Vực này không giữ chân hắn được bao lâu nữa.

......

Trên tháp canh tường thành.

"Thăng cấp rồi." Lạc Yên nhìn về phía Thiên Hà hoa lâm thì thào nói.

Lạc Phong hít sâu một hơi, "Nhanh quá nhanh!"

Lạc Yên lắc đầu, "Đúng thật là thế sự vô thường mà!"

Lạc Phong gật gật đầu, nói: "Phải đó!" Năm đó, y, Giang Chỉ Lan với Chung Hạo nghênh ngang đắc ý chạy tới Thiên Nhàn Đảo ý định khế ước Kinh Trập Long, kết quả để cho Sở Diệp đánh lạc hướng bí mật lặng lẽ khế ước mất. Hồi đó vì chuyện Sở Diệp khế ước Kinh Trập Long mà Lạc Phong còn khó chịu khá lâu, cho rằng Sở Diệp may mắn, bây giờ nhìn lại, trên đời này cũng không có may mắn nào là vô duyên vô cớ.

"Giờ Sở Diệp cũng đã thăng cấp Hồn Hoàng rồi, nếu mà gói dịch vụ mà còn bán cũng không biết đội giá thành cái kiểu gì luôn á!" Lạc Yên không khỏi oán giận.

Lạc Phong thở dài, "Muội muội à! Muội vẫn nên ngoan ngoãn thành thật mà tự tu luyện đi, đừng có trông mong chuyện mua gói dịch vụ nữa."

Lạc Yên hung dữ trừng Lạc Phong, "Huynh cứ vậy mà bỏ cuộc sao?"

Lạc Phong thở dài, hội ngộ trong đời chính là như vậy đó, lúc trước y không thể đúng lúc nắm chắc được cơ hội, sau này e rằng chênh lệch với Sở Diệp và Lâm Sơ Văn sẽ càng ngày càng xa.

Tuyết Dương đứng trên tường thành nhìn về phía Thiên Hà hoa lâm, thì thào nói: "Thăng cấp thành công rồi!"

Đường Thiên Túng hít sâu một hơi, "Người thứ ba rồi." Bao gồm cả Hồn Hoàng từ Trung Châu tới đã chạy trốn kia nữa thì giờ đây Thiên Hải Vực đã có tới năm Hồn Hoàng. Thiên Hải Vực vẫn luôn không xuất hiện Hồn Hoàng, vốn dĩ ai cũng không thăng cấp được nên Đường Thiên Túng cũng không có suy nghĩ gì, nhưng ngắn ngủi chưa tới một tháng đã thăng cấp ba người, Đường Thiên Túng không khỏi suy nghĩ miên man.

......

Thiên Hà hoa lâm.

Sở Diệp đang đứng trong Thiên Hà hoa lâm, trong tay nắm chặt một sợi tơ hồn màu đen.

"Đó là hồn ấn nguyền rủa hả?" Lâm Sơ Văn hỏi.

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Đúng rồi." Lúc trước Sở Diệp giết Cổ Chước Nhật đã bị chèn theo hồn ấn nguyền rủa, lúc trước Sở Diệp vẫn luôn định tách nguyền rủa này ra nhưng không có cách nào làm được, mãi cho tới khi Sở Diệp thăng cấp Hoàng giai, linh hồn lực bành trướng mới tách ra thành công.

Quạ đen nhìn hồn ấn nguyền rủa, nói: "Tơ hồn nguyền rủa này quá sinh động, người nguyền rủa ngươi vẫn còn đang sống ngon lành."

Sở Diệp liếc quạ đen một cái, "Tơ hồn này có ích lợi gì không?"

Quạ đen gật đầu, "Có, ta có thể tiến hành nguyền rủa ngược lại tơ hồn này."

Sở Diệp khen quạ đen, "Ô Ô quá tài ba luôn nha!"

Quạ đen vỗ vỗ cánh, nói: "Thường thôi, thường thôi."

Bạch Hổ trợn trắng mắt, "Tốt cái gì mà tốt! Xuyên qua cả chiều hư không, hiệu quả nguyền rủa phỏng chừng không tốt tới đâu, uổng phí sức lực thôi."

Quạ đen vô cùng bất mãn nhìn quạ đen, nghĩ thầm: Tên Tiểu Bạch này đúng là không có chút tình yêu thương đồng bọn nào luôn á, "Vẫn luôn có chút tác dụng mà."

Sở Diệp cười cười, nói: "Vậy thì để sau đi."

Tiểu Bạch đã thành công thăng cấp Hoàng giai, hoàn toàn lột xác khỏi vỏ mèo ban đầu, uy nghiêm hơn lúc trước nhiều.

Sở Diệp nói với Tiểu Bạch, "Được rồi, giờ mi đã thăng cấp Hồn Hoàng, có gì muốn nói về hai bộ thi thể Hồn Hoàng kia không?"

Lâm Sơ Văn liếc Sở Diệp, nghi ngờ hỏi: "Hai cái xác đó có vấn đề gì hả?" Trước đó trên Thiên Xảo Đảo, phàm là cái gì có thể sử dụng trên hai thi thể đó đều đã bị vơ vét ráo trọi rồi mà.

Sở Diệp hất cằm lên, "Vậy thì phải coi Tiểu Bạch rồi." Lúc trước Tiểu Bạch vô cùng thần bí kêu hắn thu hai thi thể về, nói là tương lai rất hữu ích.

Tiểu Bạch ngạo nghễ nói: Hồn Thất của Hồn Sủng Sư chính là không gian phụ, Hồn Sủng Sư chết đi không gian phụ cũng sẽ bị đóng kín, cưỡng chế mở Hồn Thất của Hồn Sủng Sư này ra không gian phụ cũng sẽ tan biến."

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Chuyện này ta biết."

Tiểu Bạch cong môi nói, "Hiện giờ ta đã thăng cấp Hồn Vương, có thể cắt mở hoàn chỉnh Hồn Thất của Hồn Sủng Sư rồi lôi từ trong hư không ra đây."

Sở Diệp nói với Tiểu Bạch: "Cho nên có thể nói Hồn Thú nằm trong Hồn Thất của hai thi thể còn chưa kịp triệu hồi ra kia đều có thể lôi ra hiến tế được hết."

Tiểu Bạch gật đầu, đắc ý nói: "Đúng là vậy đó."

Sở Diệp: "....." Không ngờ lại có chuyện tốt cỡ này, nói vậy là mình với Sơ Văn có thể ăn mảnh rồi, hình như ăn mảnh không được tốt lắm đâu! Nhưng mà ăn mảnh thì sướng he! Còn ăn là còn phê.

Quạ đen đập đập cánh, ngất ngây nói: "Tiểu Bạch à cưng không hổ là Hồn Thú cực phẩm, thức tỉnh được dị năng thật khó lường mà!"

Tiểu Bạch ngạo nghễ gật đầu, "Đương nhiên rồi!" Nó chính là Hồn Thú cực phẩm cao cấp nhất đó, không phải Hồn Sủng qua loa tùy tiện nào cũng có thể sánh bằng được.

Hai mắt Sở Diệp sáng lấp lánh, mới nãy Tiểu Bạch thăng cấp đã tiêu hao vô số tài nguyên, bây giờ Tiểu Bạch đã thức tỉnh được năng lực mới rốt cuộc cũng có thể đền bù được chút tổn thất cho hắn rồi.

"Ta cho rằng có thể dời nơi hiến tế vào trong mặt ngọc không gian, dù sao chúng ta ăn mảnh cũng thấy xấu hổ mà đúng không, cho nên phải kiếm chỗ nào hơi bí mật mà ăn chứ ha." Quạ đen nói.

Sở Diệp liếc quạ đen một cái, nghĩ thầm: Quạ đen đúng là quá thông thạo rồi! Có phải là loài chim được các bộ lạc thượng cổ tôn xưng là Thánh Điểu thật không đây?

Râu mép Tiểu Bạch giật giật, bực tức nói: "Có cần phải vậy không? Ta ăn mảnh bằng bản lĩnh mà."

Sở Diệp nghiêm túc gật đầu, "Cần phải trốn cái đi." Tuy rằng Tiểu Bạch ăn mảnh bằng bản lĩnh nhưng dù sao ăn mảnh cũng không phải chuyện quang vinh gì mà. Làm người vẫn phải giấu nghề, thực lực của bọn họ bây giờ hầu như đều bại lộ dưới mắt mọi người rồi, nếu họ hiến tế Hồn Sủng còn ẩn bên trong hai thi thể này chắc cũng thu hoạch được kha khá vận may, bằng cách này thực lực Hồn Sủng của bọn họ đều có thể bí mật tăng lên đáng kể. Đã có tới bốn Hồn Hoàng lục tục tới rồi, ai cũng không chắc bên kia có tiếp tục phái người tới đây không, phải mau chóng tăng thực lực lên chắc chắn sẽ không sai.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro