CHƯƠNG 379 TRUY PHONG THĂNG CẤP (2)

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Trên bầu trời mây giông đủ mọi màu vẫn cuồn cuộn không dứt, nhìn thì đẹp nhưng Sở Diệp với Lâm Sơ Văn thực sự không còn tâm trạng nào để thưởng thức.

Sở Diệp nhìn mây giông trên trời, nhịn không được nói: "Sao lại như vậy chứ?" Truy Phong đã chịu hai lượt sấm sét rồi, Hồn Sủng Vương giai bình thường thăng cấp hẳn là đã kết thúc từ sớm rồi. Nhưng bây giờ mây giông vẫn còn chưa chịu tan mà lần nữa lại trở nên nhiều hơn kìa. Cho tới giờ Lâm Sơ Văn cũng vô cùng nghi ngờ nhìn về phía quạ đen.

"Mi chắc chắn ở đây là phúc địa hở?" Truy Phong trừng mắt hỏi quạ đen.

Quạ đen đập đập cánh, vô tội nói: "Đừng có nhìn ta vậy mà, quẻ bói lên nói ở đây sẽ gặp hên đó."

Sở Diệp không còn gì để nói trợn trắng mắt, ở đây thăng cấp làm gì có may mắn, lúc trước sao hắn lại không biết con quạ đen này lại không đáng tin tới cỡ này chứ.

Tiểu Bạch cau có lo lắng nhìn lên trời.

"Giờ đây đã hoàn toàn không hề giống với lôi kiếp Vương cấp đột phá Hoàng cấp rồi." Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp cau mày nghĩ thầm: Nhìn tình hình trước mắt chỉ sợ lôi kiếp này còn phải tiếp tục dày vò, cho tới giờ cường độ sấm sét mà Truy Phong phải chịu cũng đã hơn hồi Thương Lan Long thăng cấp Hoàng giai cả bốn năm lần rồi, nhìn mức độ dày đặc của mây giông, chỉ sợ lát nữa sấm sét mà Truy Phong phải chịu cũng gấp mười lần Thương Lan Long đột phá hồi trước.

Thương Lan Long chớp chớp mắt nói với Truy Phong: "Mi tạo nghiệp dữ lắm phải không? Mới dẫn tới lôi kiếp cỡ này, nhìn mi cũng đâu giống Hồn Thú có tư chất nghịch thiên gì đâu." Mọi chuyện tốt quá hóa lốp, thời thượng cổ Hồn Thú càng có tư chất nghịch thiên càng dễ dẫn lôi kiếp hủy trời diệt đất tới, vô số đại yêu đều là chết bởi lôi kiếp.

Kinh Trập Long ỉu xìu trừng mắt liếc Thương Lan Long một cái, lo lắng sốt ruột nhìn sấm sét trên trời.

Trên người Thương Lan Long bỗng bừng lên ánh sáng màu xanh thẳm, cùng với vầng ánh sáng này vị trí của Thương Lan Long với Kinh Trập Long bất thình lình đổi cho nhau. Sấm sét vốn đang giáng xuống người Kinh Trập Long toàn bộ đều trút hết lên người Thương Lan Long. Thương Lan Long đã là Hoàng cấp, khả năng chịu đựng phải mạnh mẽ hơn Kinh Trập Long đang đột phá rồi.

Lâm Sơ Văn nhìn Thương Lan Long, sắc mặt hơi khác thường, Đoạt Thiên dùng chính là thuật Thay mận đổi đào của Long tộc, tạm thời đổi chỗ với Truy Phong. Thuật pháp thế thân như Thay mận đổi đào chỉ có thể dùng được giữa các Long tộc là họ hàng cùng huyết thống, Thương Lan Long với Kinh Trập Long đều sinh ra trong cùng một ổ cho nên huyết mạch gần, sử dụng thuật pháp này cực kỳ phù hợp. Lâm Sơ Văn nghĩ thầm: Đoạt Thiên thường ngày vẫn luôn cãi cọ với Truy Phong nhưng lúc mấu chốt vẫn sẽ cân nhắc thay huynh đệ huyết thống.

Sở Diệp cực kỳ vui mừng gật gật đầu, người ta nói đánh hổ thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh mà, lúc trọng yếu vẫn là Đoạt Thiên vẫn ra sức nha.

Thương Lan Long tạm thời đổi vị trí với Truy Phong cũng giúp Truy Phong một ít thời gian nghỉ xả hơi.

Sở Diệp lấy ra một bình chất lỏng màu xanh lục đổ lên người Truy Phong. Chất lỏng này chính là linh dịch bổn mạng của Liễu Thụ Yêu đó, hiệu quả chữa thương cực kỳ tốt. Linh dịch bổn mạng của Liễu Thụ Yêu tuy rằng có hiệu quả chữa thương tốt nhưng quá ít, không đủ xài.

"Thử nước linh tuyền coi sao." Lâm Sơ Văn nói.

Mắt Sở Diệp sáng lên, nhờ số lượng lớn Dũng Tuyền Thạch cùng các loại linh ngọc, linh tuyền trong mặt ngọc không gian cũng phình ra kha khá, phẩm chất linh tuyền cũng tăng lên, chắc sẽ có tác dụng. Sở Diệp giơ tay ra, lượng lớn nước linh tuyền từ trong mặt ngọc không gian được dẫn ra tưới lên người Truy Phong, thân thể chồng chất vết thương của Truy Phong nhanh chóng phục hồi như cũ.

Mắt Lâm Sơ Văn sáng ngời, nhịn không được nói: "Không ngờ nước linh tuyền lại có hiệu quả tốt tới vậy." Tốc độ chữa trị thương thế của nước linh tuyền còn tốt hơn cả dược tề khôi phục Thiên cấp.

Sở Diệp lấy thêm linh dược ra, linh chi lớn như cây dù nhỏ nè, nhân sâm gần giống y như người, trái Bích Huyết xa xỉ đều lần lượt chui vô bụng Truy Phong. Linh dược Sở Diệp lấy ra phần lớn lụm được từ kho báu Cổ gia, đều là trân báu hiếm thấy.

Nhờ dược tề, nước linh tuyền cùng vô số thiên tài địa bảo bổ sung, rất nhanh Kinh Trập Long đã khôi phục về cảnh giới đỉnh cao. Từng luồng sấm sét giáng xuống người Thương Lan Long thực ra chính là rèn luyện thân rồng lại cho Đoạt Thiên thêm lần nữa, thực lực Thương Lan Long nhờ sấm sét lại tăng lên một nấc nhỏ. Lôi kiếp này là do Thiên Đạo giáng xuống, dường như Thiên Đạo cũng phát hiện mình bị lừa, sấm sét giáng xuống bất thình lình trở nên dữ dội hơn hẳn.

Kinh Trập Long liếc Thương Lan Long một cái, nói: "Được rồi, để tự ta lên." Thuật Thay mận đổi đào chỉ có thể tạm thời lừa dối cho qua chứ rốt cuộc đây vẫn là lôi kiếp của Truy Phong, phải để tự mình Truy Phong đi độ mới được.

Thương Lan Long vung đuôi đổi chỗ với Kinh Trập Long. Thương Lan Long ngẩng đầu, ngạo nghễ nói: "Mi không cần nghĩ nhiều, ta chỉ muốn nếm thử cường độ lôi kiếp này coi tư chất của mi mạnh hơn ta chỗ nào mà lại đưa tới sấm sét dữ dội đến thế thôi?"

Sở Diệp: "....." Chuyện này có gì đâu mà đi ghen tị vậy trời?

Kinh Trập Long khịt mũi nói: "Ta cũng không cảm kích mi đâu, ta biết da mi ngứa, muốn bị sét đánh mà."

Sở Diệp: "......"

Trạng thái Kinh Trập Long khôi phục về đỉnh cao, một hồi rèn luyện lúc nãy cũng khiến cho khả năng chịu đựng sấm sét cũng tăng lên, nhưng đối mặt với sấm sét cuồng bạo thế vẫn chưa đủ.

Sở Diệp bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, la lên: "Truy Phong, sử dụng Thuật Thời gian trì hoãn lên lôi kiếp đi."

Truy Phong liếc Sở Diệp một cái rồi thi triển Thuật Thời gian trì hoãn.

Lâm Sơ Văn nghi ngờ hỏi Sở Diệp: "Sử dụng Thuật Thời gian trì hoãn lên lôi kiếp cũng được nữa hả?"

Sở Diệp lắc đầu, "Huynh cũng đâu có biết đâu, chỉ có thể ráng hết sức thử một lần coi sao." Lôi kiếp này quá mức khủng khiếp, nếu không dùng thủ đoạn phi phàm sợ là Truy Phong thật sự sẽ bị đánh chết cho coi. Tên đầu đất Ô Ô này chọn chỗ gì quỷ quái ghê, hình như quấy rầy tới cái gì mới dẫn tới lôi kiếp thanh thế lớn như vậy.

Từ lúc Truy Phong sử dụng Thuật Thời gian trì hoãn tốc độ sấm sét trên trời đánh xuống trở nên thong thả hơn hẳn. Tốc độ sấm sét đánh xuống chậm hơn khiến tình trạng của Truy Phong dần trở nên tốt hơn, đối mặt với lôi kiếp sợ nhất chính là vết thương cũ chưa lành lại thêm thương mới, thương càng thêm thương cuối cùng mới không kiên trì nổi. Bây giờ lôi kiếp chậm rãi nên có thời gian nghỉ xả hơi.

Lâm Sơ Văn lại quăng cho Truy Phong một ít linh dược, các loại linh dược như không tốn tiền rót vào người Kinh Trập Long. Vốn dùng quá nhiều linh dược sẽ khiến dược lực tích tụ trong cơ thể nhưng hiện Kinh Trập Long đang độ lôi kiếp, dược tề lắng đọng đã bị sấm sét đánh cho tan hết ra, dược lực cũng được hấp thu hoàn toàn.

Mộc Tiên Điểu liên tục hấp thu linh tinh rồi rót lên người Truy Phong.

"Mấy rương rồi?" Sở Diệp hỏi.

Lâm Sơ Văn cau mày, "330 rương."

Sở Diệp hít sâu một hơi, "Nhiều dữ vậy, còn vượt xa Tiểu Bạch luôn nha!"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đúng đó!"

"Không ngờ lại tốn kém dữ vậy!" Sở Diệp cau mày nghĩ thầm: Lúc Tiểu Bạch đột phá đã hao tốn quá lắm rồi, còn tưởng Kinh Trập Long sẽ đỡ hơn chút, ai ngờ càng hao, may mà kho báu Cổ gia có kha khá linh tinh nếu không hắn thật sự không đủ sức gánh vác. Chậc chậc, sao hắn không giữ tiền được vậy ta, vừa mới kiếm lời được một khoản là đã có dấu hiệu đập hết ra ngoài rồi.

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, quay qua nói với Sở Diệp: "Chỉ cần Truy Phong có thể thăng cấp là được, đừng để bụng mấy chuyện này."

Sở Diệp: "......"

Lượng lớn sấm sét đánh xuống, Sở Diệp liên tục chuyển dời bớt qua cho Tiểu Bạch. Tiểu Bạch nhờ sấm sét rèn luyện vậy mà không ngờ thực lực lại tăng lên đáng kể. Tốc độ trưởng thành của Hồn Thú Hoàng cấp phi thường chậm rãi, vậy mà Tiểu Bạch chỉ rèn luyện bởi lôi kiếp thôi tốc độ hấp thu linh khí đã phi thường mau, tiến bộ cực kỳ rõ rệt.

Tiểu Ngân bay ra nhảy múa xung quanh Sở Diệp.

Sở Diệp hỏi lại Tiểu Ngân: "Mi chắc chứ?"

Tiểu Ngân gật đầu trả lời: "Chắc mà."

Lâm Sơ Văn hỏi Sở Diệp: "Tiểu Ngân muốn làm gì đó?"

Sở Diệp trả lời Lâm Sơ Văn: "Nó muốn được chia một ít sấm sét."

Lâm Sơ Văn ngẫm nghĩ, "Cũng được nè!" Tư chất Tiểu Ngân hơi kém hơn chút, nếu trực tiếp thăng cấp Hoàng giai sợ sẽ gặp nguy hiểm, nhân dịp có cơ hội trước mắt thích nghi trước với sức mạnh lôi kiếp cũng sẽ rất có ích đối với Tiểu Ngân, về sau khi đột phá Hoàng cấp cũng bớt nguy hiểm hơn.

Sở Diệp vận chuyển trận pháp dẫn một phần sấm sét qua cho Tiểu Ngân, Tiểu Ngân lại chia một phần nhỏ lôi kiếp qua cho bầy ong. Vô số Ngân Sí Ong đổ gục dưới sấm sét, cũng có một phần Ngân Sí Ong Chiến Tướng được sấm sét rèn giũa hóa kén thành bướm bước vào Vương cấp. Còn có một phần Ngân Sí Ong nhờ sấm sét thay da đổi thịt, lột xác thành Kim Sí Ong.

Lôi kiếp dường như là Long môn của Ngân Sí Ong, vượt qua được thực lực tăng vọt, không chịu đựng nổi thì thân chết đạo tiêu. Tuy rằng rất nhiều Ngân Sí Ong đã ra đi dưới lôi kiếp nhưng thực lực tổng thể của bầy ong đang liên tục tăng vọt. Tiểu Ngân nhờ lôi kiếp rèn giũa thực lực cũng đang tăng lên. Bởi vì Truy Phong dùng trì hoãn thời gian lên lôi kiếp nên cường độ sấm sét cũng theo đó yếu bớt, cường độ sấm sét này Tiểu Ngân vừa khéo có thể chịu nổi. Từng sợi tơ mỏng tách ra khỏi người Tiểu Ngân dần dần dệt thành một tổ kén bao bọc Tiểu Ngân hoàn toàn trong đó. Sở Diệp cảm nhận được huyết mạch Tiểu Ngân đang cải thiện, hễ mà lột xác hoàn tất sẽ phá kén chui ra, tới lúc đó thực lực đương nhiên tăng mạnh.

Kinh Trập Long dùng Thuật Thời gian trì hoãn lôi kiếp nên vốn dĩ lôi kiếp một hai ngày là xong giờ lại đánh liên tục hơn hai mươi ngày mới dứt. Phía Sở Diệp ngoài Mặc Đoàn Tử, hầu như toàn bộ thành viên đều tham gia trong hoạt động chống lôi kiếp. Hơn hai mươi ngày linh tinh trong túi Sở Diệp đã tiêu hao không còn gì, nhưng thành quả cũng rất rõ ràng. Nhờ lôi kiếp, Tiểu Bạch, Kinh Chập Long, Tiểu Ngân, Thương Lan Long đều tiến bộ rõ rệt.

Lần này tuy Truy Phong độ kiếp khá vất vả nhưng cơ thể được lôi kiếp rèn giũa hoàn toàn, huyết mạch cũng đề cao kha khá, tuy vừa mới thăng cấp nhưng độ dày linh lực trong người đã có thể so với trình độ Hoàng giai cấp hai.

Tuy rằng chia sẻ lôi kiếp với Kinh Trập Long nhưng lực lượng sấm sét lần này Tiểu Bạch gánh vác còn nhiều hơn cả hồi Tiểu Bạch tự mình đột phá, được sấm sét rèn giũa cũng đã hoàn toàn củng cố thực lực, vốn phải chờ thêm một thời gian nữa mới truyền tống vượt vực được nhưng bây giờ cũng có thể thi triển rồi.

Lần này Tiểu Ngân cũng thu hoạch phê pha, thực lực tiến bộ rõ rệt, có được một phần năng lực Hoàng cấp nên cấp bậc hiện giờ của Tiểu Ngân rất đặc biệt, khoảng cách với Hoàng giai vẫn còn kém nhưng lại vượt xa so với Hoàng cấp bình thường, có thể coi như là nửa bước Hoàng giai.

Thấy lôi kiếp ngừng lại rốt cuộc Sở Diệp cũng thở phào nhẹ nhõm.

Quạ đen vỗ cánh, đắc ý nói: "Sao, ta nói gì nè? Ta nói chỗ này chính là phúc địa đó, ngươi nhìn ngươi coi, tiến bộ nhanh biết bao nhiêu ha!"

Sở Diệp: "....." Tên Ô Ô ngu ngốc này không ngờ còn có mặt mũi mà nói, xém chút nữa Truy Phong đã bị sấm sét đánh chết rồi đó.

Truy Phong quay qua quạ đen cười gằn, quạ đen lập tức im miệng.

"Chúng ta đi thôi." Sở Diệp nói với Lâm Sơ Văn.

Mộc Tiên Điểu đập đập cánh, vẫn còn hơi lưu luyến.

Sở Diệp nghi ngờ hỏi Thuý Vũ: "Thuý Vũ nó sao vậy? Coi mòi tâm trạng hơi tệ ha."

Lâm Sơ Văn cau mày trả lời: "Thuý Vũ tiêu hao hết toàn bộ linh khí để dành rồi."

Sở Diệp cười gượng, "Là vậy sao!" Chuyến này đột phá trả giá quá đắt, tám trăm rương linh tinh trong kho hàng hoàn toàn bị xài sạch bóng, vốn dĩ hắn còn cho rằng nhiều linh tinh như vậy cũng đủ cho Thuý Vũ xài mấy năm.

"Thuý Vũ muốn tra thử coi ở đây có linh mạch hay không." Hơi thở lôi điện ở đây phi thường nồng đậm, có lẽ sẽ có linh mạch hệ lôi.

Sở Diệp gật đầu, "Được đó, kiếm đi."

Sở Diệp với Lâm Sơ Văn kiếm một hồi, không kiếm ra linh mạch lại phát hiện mấy cục đá đặc biệt.

"Đây là lôi linh thạch hả?" Sở Diệp nhìn cục đá chà bá hỏi.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Chắc không phải đâu." Nếu mà là lôi linh thạch đã bị người ta lấy từ sớm rồi còn đâu.

Sở Diệp cảm giác mặt ngọc không gian hơi nóng lên nên mang hết mấy tảng đá này vào trong không gian hết.

Quạ đen đập đập cánh, sốt ruột nói: "Ta cảm giác nơi này khá nguy hiểm, hay là chúng ta nên đi liền đi."

Sở Diệp không còn lời nào để nói liếc quạ đen một cái, "Bây giờ mi mới cảm giác được chỗ này nguy hiểm hả?"

Quạ đen chớp chớp mắt, "Lúc trước không cảm nhận ra, bây giờ mới cảm giác được nguy hiểm, có thể là quấy rầy tới cái gì rồi, đi nhanh đi, đi nhanh đi."

Sở Diệp nheo mắt, mơ hồ có cảm giác bị nhìn lén. Sở Diệp quay qua liếc Tiểu Bạch một cái, Tiểu Bạch thi triển Truyền Tống Trận dịch chuyển mọi người rời khỏi Lôi Sơn.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro