Chương 6

Tác giả: Tam Thập Tái
Bản edit chỉ đăng tại wattpad và wordpress: meoomcamuoi.wordpress.com
Editor: yuikomori33
Beta: NhuocPhong4

_____________________

Lạc Thần trở lại nhà chính, phó quan Karl chờ trong phòng hắn lập tức đứng dậy. Theo đó là phó tướng Charles cùng bác sĩ Đạo Cách. 

Lạc Thần nhìn cũng không nhìn, trực tiếp mở miệng: "Karl thất trách, nhớ kĩ nhị đẳng, trở về tự tìm Gable lãnh phạt."

Karl vẻ mặt uỷ khuất đáp: "Rõ."

Nhị đẳng là một năm tiền thưởng cùng nửa tháng huấn luyện ma quỷ. Bất quá phải như vậy, không bảo vệ tốt thái tử, y chỉ đành phục tùng mệnh lệnh vô điều kiện. 

An bài xong karl, Lạc Thần nhìn thoáng qua Charles. Người này là biểu đệ hắn, từ nhỏ đến lớn lớn lên cùng nhau, hắn trước nay đều không nhìn kỹ người này, hiện giờ nhớ tới lời hầu gái nói, lần đầu tiên Lạc Thần nhìn đến Charles, phát hiện ra rằng người nọ thực sự có khuôn mặt của một kẻ ăn chơi già đời. Tóc nhuộm vàng, lỗ tai đeo một đôi hoa tai màu đen, mắt lam, môi mỏng mũi cao, cộng với chiếc áo choàng dài lạ mắt. Đi khắp nơi không ngừng phóng thích tin tức tố đào hoa. . .

Lạc Thần cảm thấy không thể nhìn tiếp, nhắm mắt hỏi: "Ly rượu đêm qua ngươi đưa ta, là ai đưa cho ngươi?"

Charles có chút thấp thỏm đáp: "một nam hầu đưa cho tôi. hắn nói là Halena phu nhân phân phó, còn nói đấy là rượu nho ngon nhất trang viên. tôi một ngụm cũng chưa nếm lập tức đưa cho ngài. . ."

Nói tới đây y sực nhớ ra sự tình của thái tử và Omega kia, vẻ mặt lập tức căm ghét: 

"Dawson thật to gan, thế nhưng dám đánh chủ ý lên người ngài, chẳng lẽ bọn họ không biết thái tử không có khả năng cưới một người không cùng chung huyết thống sao? Huống chi tướng quân chúng ta cũng đã đính hôn, không lẽ một trưởng tử lại vội vàng muốn làm tình nhân của thái tử như vậy sao? Thật sự. . ."

Charles càng nói thanh âm càng nhỏ, y thấy mắt Lạc Thần dần chuyển sang màu đỏ sậm, nhìn bản thân như nhìn một kẻ thiểu năng, sau một lúc Charles chợt nhận ra: "Ly rượu kia, vốn dĩ là cho tôi!?"

Ok, bây giờ cả ba người đều nhìn Charles như là một kẻ thiểu năng.

Charles có chút đứng không vững, lập tức lấy lòng thay đổi xưng hô: "Đầu Nhi, chuyện này tôi thật sự không biết, có cho tôi ba lá gan tôi cũng không dám lấy ngài làm lá chắn a!!"

Lạc Thần nói: "Gọi ta điện hạ!"

Charles biết Lạc Thần đang thật sự sinh khí, người này có ba cái xưng hô, không đơn thuần chỉ là thái tử mà còn có Pisu công tước và Lạc Thần tướng quân. Charles làm thuộc hạ của hắn xưng huynh gọi đệ, Lạc thần luôn cho phép y gọi hắn là Đầu Nhi. Bây giờ lại tự cao tự đại không cho gọi.

"Khó trách nam phó kia tự nhiên lại đem tôi đến trường đua ngựa, tôi mới đầu có điểm choáng váng, nhưng bị phân ngựa huân tỉnh, liền lập tức chạy về."

"Điểm này tôi có thể làm chứng, bọn họ đã cố gắng mời Charles đại nhân đi, còn cố ý tách tôi ra khỏi ngài ấy, tôi còn tìm thấy ngài ấy ngoài trường đua ngựa." Gary - người hầu riêng của Charles cho biết.

Charles tỏ lòng trung thành: "Tôi đã kết hôn, hơn nữa cũng không phải cái gì tốt đều ăn. Nghe nói trưởng tử nhà Dawson bị bệnh lao còn trông rất xấu xí, thậm chí chưa từng xuất hiện trong các bữa tiệc. Tôi có khả năng sẽ coi trọng một người như vậy sao!?"

"Câm miệng." Lạc Thần híp mắt quát.

Charles bị tiếng quát của hắn làm cho có chút ngốc. Ngay sau đó lại nhớ tới hai người họ xảy ra quan hệ, liền nghĩ thái tử đây là muốn vớt lại mặt mũi, y lập tức khắc phục: "Nhưng những lời đồn đãi cũng không đáng tin."

"Thật không dám tin . . . một trưởng tử mà cũng bị người khác hãm hại sao?"

"Cái kia . . . Đầu Nhi ngài đã đánh dấu cậu ta à?"

Lạc Thần không đáp, Charles không dám hỏi lại, nhưng Đạo Cách bắt lấy trọng điểm liền nói: "Đây là lần đầu tiên ngài đánh dấu Omega trong kỳ mẫn cảm của mình, Làm thế nào . . . " 

làm thế nào chỉ một buổi tối là xong!?

Lần đầu tiên A đánh dấu O, lại vừa đúng lúc trong kì mẫn cảm và kì phát tình thì không ai có thể rời giường trong ba ngày. Thời gian mẫn cảm của Alpha bằng với giá trị vũ lực của họ, cho dù là A vô dụng nhất chỉ trụ được hai ngày thì cũng phải kiên trì. Đối với một người có giá trị vũ lực cao như Lạc Thần, Đạo Cách cảm thấy hắn ít nhất cũng phải mất hơn bốn ngày, lần này rõ ràng là hơi sai sai . . .

**Yui: Bé nó yếu sinh lý r á má=))))))**

Thật ra, Lạc Thần đã sớm phát giác ra sự khác thường. Đêm qua, lúc uống rượu xong, thời điểm ngửi thấy tin tức tố của Omega cách đó 1km, hắn rõ ràng vẫn còn tự khống chế được, chạy đến hồ Hải Đế để hạ hỏa. Kết quả là nhiệt độ không giảm, ngược lại hắn còn bước vào kì mẫn cảm trước thời hạn. Cho dù là thái tử hay là người trong quân trại, việc khống chế Pheromone trong kì mẫn cảm đều luôn được huấn luyện một cách nghiêm ngặt, đối với O trong kì phát tình, không những A có thể thờ ơ, thậm chí còn có thể lao vào ứng cứu.

Còn Lạc Thần, ngay cả trong giai đoạn mẫn cảm, hắn vẫn có thể kiểm soát được. Tại sao đêm qua hắn lại như bị buộc dây vào người, không chút nghĩ ngợi liền lao tới trường đua ngựa?

Điều khiến hắn cảm thấy khó hiểu chính là toàn bộ hành trình hắn đều giữ được lí trí?

Đến nay hắn vẫn cảm nhận được sự mềm mại của chiếc cổ đang căng thẳng trên môi mình. . .

Nếu không phải đối phương đột nhiên dừng phóng thích Pheromone lại, thời gian không đủ, hắn phỏng chừng đã có thể sẽ đánh dấu vĩnh viễn cậu. . . 

Bản năng của mình mà cũng không khống chế được, thật là sỉ nhục quân nhân. 

Charles thấy đôi mắt Lạc Thần tối sầm lại, không khí sạch sẽ ban đầu bỗng tràn ngập mùi đàn hương. Trong khoảnh khắc, hương vị kia phảng phất đặc sệt thành thực chất, ép ba người có mặt ở đây đến mức không thở nổi.

Charles làm sao có thể nghĩ đến việc thái tử ảo não năng lực khống chế của mình, chỉ là ba người bọn họ đều không hẹn mà cùng suy nghĩ, hình như họ biết được một bí mật kinh thiên động địa, rằng nếu như tiếp tục bàn về vấn đề này, nói không chừng sau đêm nay bọn họ sẽ không còn được nhìn thấy mặt trăng nữa.

Lập tức nói lảng sang chuyện khác: "Đây là chuyện của gia tộc Dawson, hiện tại biến thành như vậy, bọn họ khẳng định sẽ phải che dấu."

"Bạch Thục thiếu gia ấy ngài tính làm sao bây giờ? Thu làm tình nhân à?"

Ánh mắt của Lạc Thần trở nên không rõ ý vị, lặng lẽ nói: "Đạo Cách, ông chuẩn bị cho Bạch Thục thiếu gia một ít thuốc tránh thai, còn có mau chóng an bài giải phẫu tiêu trừ đánh dấu, càng sớm càng tốt. Từ nay về sau, việc này xem như chưa từng phát sinh."

_Hết Chương 6_

___________________

Tác giả: Tam Thập Tái
Bản edit chỉ đăng tại wattpad và wordpress: meoomcamuoi.wordpress.com
Editor: yuikomori33
Beta: NhuocPhong4

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro