Chương 11
Đôi tất màu trắng được cởi ra ném sáng một bên, lộ ra mu bàn chân trắng nõn tinh tế cùng với những ngón chân tròn trịa đáng yêu. Không chút ngoại lệ, khớp xương ngón chân của Diệp Kính Tử cũng lộ ra màu hồng. Lúc này hai chân của y bất an co quắp, dưới cái nhìn chằm chằm của Mục Tu, y lại không nhịn được mà tiếp tục lùi về phía sau.
Thậm chí hai chân của Diệp Kính Tửu cũng lộ ra dáng vẻ thiếu chịch như vậy.
Mục Tu thầm mắng một câu ở trong lòng, dương vật dưới quần càng ngày càng trở nên cương cứng, cho đến khi nhô lên khỏi đũng quần, tạo ra một cái lều vải căng phồng. Mục Tu khàn giọng thúc giục: "Ngươi cởi chậm như vậy để làm gì? Ngươi muốn để ta nhìn kỹ hay sao? Sao ngươi lại dâm đãng như vậy."
Ngươi mới dâm! Cả nhà ngươi đều dâm!
Diệp Kính Tửu tức giận đến mức xanh mặt, "Ánh mắt của ngươi không đứng đắn, cho nên nhìn cái gì cũng thấy dâm!"
Mục Tu nhướng mày, hắn ta hừ cười một tiếng, nhưng hắn ta lại không phản bác y.
Nhưng cho dù đối phương không phản bác, thì thái độ của Mục Tu cũng khiến cho Diệp Kính Tửu tức giận đến mức lộ ra ý định lật mắt với hắn ta. Diệp Kính Tửu cảm thấy mình bị Mục Tu coi thành kỹ nữ đang bán thân thể.
Cảm giác xấu hổ trong lòng khi bị người khác coi thường và sỉ nhục khiến cho Diệp Kính Tửu không muốn tiếp tục cởi nữa. Y dừng lại động tác, nhặt y phục ở dưới đất và định mặt vào.
"Ngươi muốn làm gì?"
Nhưng sau khi Diệp Kính Tửu vừa hành động, thì cậu thiếu niên vẫn luôn nhìn chằm chằm vào y lập tức tiến lại gần, hắn ta dùng một tay ôm lấy hai chân của y, sau đó đột ngột bế y lên. Diệp Kính Tửu còn chưa kịp phản ứng, liền bị đối phương ném lên giường. Ngay sau đó, một thân hình nóng bỏng nặng nề lập tức đè lên người y.
"Ngươi làm gì? Buông ta ra!"
"Ta không buông. Tại sao lúc nảy lại muốn dừng lại? Ta chọc ngươi tức giận à?"
Mặc dù hai người bọn họ trạc tuổi nhau, nhưng Mục Tu lại cao hơn Diệp Kính Tửu một cái đầu, cơ thể của hắn ta còn cường tráng hơn y. Hơi thở nóng bỏng của cậu thiếu niên nhanh chóng phả lên mặt Diệp Kính Tửu, làm cho y cảm nhận được một loại xâm lược cực kỳ mãnh liệt. Trong lòng Diệp Kính Tửu vô cùng hoảng sợ, y dùng sức đẩy mạnh vào lòng ngực của đối phương, muốn giãy giụa khỏi sự giam cầm của cậu thiếu niên.
"Buông ta ra! Mục Tu!"
"Để ta liếm vú dâm của ngươi một chút."
Mục Tu khàn giọng, hắn ta dễ dàng áp chế sự giãy giụa của Diệp Kính Tửu. Hắn ta cúi người xuống, dán sát đầu trước ngực Diệp Kính Tửu, dùng chóp mũi thân mật cọ cọ đầu vú hoảng loạn của Diệp Kính Tửu.
Chóp mũi cọ xát đầu vú nhạy cảm một cách vô cùng sắc tình, khoái cảm kỳ quái xa lạ lập tức tràn vào cơ thể y. Hô hấp của Diệp Kính Tửu đột nhiên ngừng lại, ngay sau đó âm thanh run rẫy lập tức phát ra, giọng điệu của y tràn đầy sự kháng cự, "Đừng, đừng..ưm———"
Vốn dĩ Mục Tu cũng không chờ đợi câu đồng ý của Diệp Kính Tửu, hắn ta vội vàng há miệng ngậm lấy đầu vú non nớt, mặc kệ người bên dưới không ngừng ngăn cản, hắn ta dùng sức mút lấy đầu vú hồng phấn non mềm, phát ra âm thanh lép nhép sắc tình tràn đầy vang dội. Bầu vú trắng như tuyết của cậu thiếu niên cực kỳ mềm mại, đầu vú nhỏ nhắn còn có mùi sữa, nếu hắn ta cẩn thận thưởng thức một chút, thậm chí nó còn phát ra mùi vị ngọt ngào.
Đúng là dâm đãng.
Dưới háng Mục Tu càng ngày càng nóng, hắn ta chỉ cảm thấy dương vật của mình trở nên cương cứng phát đau. Mục Tu hung hăn ngậm lấy đầu vú của Diệp Kính Tửu không chịu nhả ra, hàm răng sắc bén không ngừng tra tấn đầu vú nhạy cảm, đầu lưỡi linh hoạt sắc tình di chuyển vòng tròn khiêu gợi dọc theo đầu vú màu anh đào, hắn ta trực tiếp liếm láp khiến hô hấp của y trở nên run lẩy bẩy, bầu vú trắng hồng dính đầy nước miếng của Mục Tu.
Diệp Kính Tửu co quắp, toàn thân mền nhũn, vòng eo nhỏ nhắn đã sớm sụp xuống. Diệp Kính Tửu kháng cự, muốn đẩy Mục Tu ra, nhưng lại bị vòng tay giống như còng sắt của thiếu niên giữ chặt không thể nhúc nhích, y lo lắng đến mức không ngừng lắc đầu, giọng điệu mềm nhũn nức nở, "Không được! Không được! Mục Tu, ngươi đã nói là chỉ nhìn thử một chút, ngươi không giữ lời hứa! Ngươi là đồ khốn!"
"Ta thất hứa, ta là chó con."
Mục Tu mỉm cười đáp lại, dương vật căng phồng dưới đũng quần ép sát vào đáy chậu của cậu thiếu niên, hắn ta hung hăng nhấp hông chạm vào chỗ mẫn cảm của cậu thiếu niên với dáng vẻ vô cùng sắc tình, "Diệp Kính Tửu, nếu ngươi không muốn tối nay ta chịch ngươi, phá thân giúp ngươi, thì ngươi hãy ngoan ngoãn nghe lời cho ta, biết không?"
Sắc mặt của Diệp Kính Tửu trở nên trắng bệch, y cũng là nam nhân, đương nhiên y biết cự vật nóng bỏng đang dán lên người y là cái gì.
Người này lại nổi lên phản ứng.
Tại sao? Không phải hắn ta thích đại sư huynh hay sao? Cái tên biến thái này quả nhiên chính là thấy sắc nảy lòng tham, hắn ta không phải là thứ tốt lành gì!
Lời uy hiếp của Mục Tu quả nhiên là có tác dụng, cậu thiếu niên nhìn vào hắn ta bằng đôi mắt đỏ hoe, nhưng cơ thể của y đã không phản kháng kịch liệt giống như lúc trước. Mục Tu không khỏi hừ cười, buông cổ tay của cậu thiếu niên ra, không giam cầm y nữa.
Thân thể mềm mại của cậu thiếu niên toả ra ánh sáng bóng loáng ở dưới ánh đèn, hô hấp của Mục Tu trở nên nặng nề, hắn ta lập tức vươn tay chạm vào cở thể của y. Đầu ngón tay của hắn ta lướt nhẹ trên làn da trắng như tuyết đó, hắn ta chỉ cảm thấy xúc cảm dưới tay bóng loáng mềm mại như tơ lụa, lộ ra cảm giác mát lạnh, khiến cho người khác vô cùng yêu thích, muốn sờ không muốn buông tay.
Giọng điệu của Mục Tu khàn khàn, hô hấp của hắn ta bất giác trở nên nặng nề, hắn ta chỉ nói: "Diệp Kính Tửu, tại sao cơ thể của ngươi lại lạnh như vậy? Thôi vậy, ta sẽ làm ấm cho ngươi."
Sau khi Mục Tu dứt lời, hắn ta cũng trở nên không hề kiêng dè, tuỳ ý sờ soạng cơ thể của cậu thiếu niên.
Bàn tay của Mục Tu không ngừng sờ soạn khắp nơi một cách thẳng thừng, bởi vì luyện võ, cho nên bàn tay có vẻ thô ráp, vì vậy sau khi hắn ta liên tục chạm vào cơ thể song tính của Diệp Kính Tửu, làm cho làn da y trở nên đau đớn.
Diệp Kính Tửu không nhịn được mà rên lên thành tiếng, y thấp giọng thở dốc, đôi mắt đỏ ngầu, lộ ra âm thanh nức nở, "Ngươi, ngươi đừng sờ loạn...Cầu xin ngươi...Ngươi bỏ qua cho ta đi, được không..."
Cơ thể của Diệp Kính Tửu cực kỳ nhạy cảm, cho nên y không thể chịu đựng được cách vuốt ve đụng chạm tuỳ tiện của Mục Tu, y chỉ cảm thấy toàn thân nóng bừng, mềm nhũn, ngay cả chỗ xa lạ kia cũng nổi lên phản ứng yếu ớt. Đây là lần đầu tiên trong đời Diệp Kính Tửu có phản ứng kỳ quái như vậy, y vô cùng xấu hổ, khép chặt hai chân, cố gắng che giấu phản ứng xấu hổ này.
Ai ngờ Mục Tu lại lanh tay lẹ mắt, hắn ta bật cười một tiếng, sau đó vươn tay nâng bắp đùi của cậu thiếu niên lên, "Không được. Ta chỉ mới sờ loạn một chút, ta vừa nhớ ra mình chưa nhìn thử dâm huyệt lẳng lơ của ngươi."
"Không muốn———"
Phần eo của Diệp Kính Tửa lập tức bị nâng lên, hõm đầu gối trực tiếp đặt ở trên vai của Mục Tu, hai chân bị ép mở ra, đưa dâm huyệt đến trước mặt Mục Tu.
Trện chóp mũi của cậu thiếu niên có gương mặt tuấn tú tàn ác nhanh chóng hiện lên một tầng mồ hôi mỏng, yết hầu ngợi cảm không ngừng trượt lên trượt xuống, ánh mắt dán chặt vào dâm huyệt của Diệp Kính Tửu, một lúc lâu sau, hắn ta vẫn không thể nói được lời nào.
Bầu không khí ngưng tụ lại, một lúc lâu sau, Mục Tu khàn giọng cảm khái nói: "Diệp Kính Tửu, sao ngươi...lại dâm như vậy?"
Mục Tu nhìn chằm chằm vào dâm huyệt đang lộ ra trước mặt mình, nó hiện lên một vệt ẩm ướt sáng bóng ở dưới ánh đèn. Dâm huyệt phấn hồng của Diệp Kính Tửu vừa mập mạp vừa căng phồng, nó căng mọng lạ thường, trong khe hở chứa đầy nước dâm thơm ngon. Khi cơ thể bay lên không trung nước dâm nhỏ xuống dọc theo khe hở, rơi xuống y phục của Mục Tu, làm ướt một mảng lớn.
Mục Tu dùng ngón tay tách mở khe hở, hắn ta phát hiện âm vật đỏ hồng non nớt ẩn trốn ở trong âm huyệt cũng trở nên cương cứng vì động tình. Âm vật nhỏ nhắn vừa đỏ vừa sưng, dáng vẻ dâm loạn như vừa bị ai đó bóp véo. Dường như cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của cậu thiếu niên, cho nên dâm huyệt lẳng lơ của Diệp Kính Tửu lại không nhịn được mà trở nên co rút, miệng dâm huyệt mở ra đóng lại giống như bản thân của nó có thể hô hấp, dâm thuỷ sáng ngời trong suốt lập tức chảy xuống dọc theo cách mấp máy của miệng dâm huyệt.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro