Chương 30
Diệp Kính Tửu khàn giọng trả lời, dục vọng dần dần chiếm thế thượng phong, tốc độ di chuyển ngón tay của y cũng bắt đầu trở nên tăng lên, nó cắm vào dâm huyệt càng lúc càng nhanh, cuối cùng Diệp Kính Tửu cũng không còn quan tâm đến ánh mắt dâm mỹ của ma tôn, y dang rộng hai chân, ưỡn người, rút ra cắm vào dâm huyệt một cách kịch liệt.
"A a...Không được, sắp bị ngón tay cắm đến mức cao trào rồi, ma tôn đại nhân a..."
"Vậy thì ngươi mau phun ra dâm thủy đi, Kính Tửu."
"Ưm— sắp phun rồi——"
Diệp Kính Tửu cong người lên, cần cổ trắng như tuyết ngửa ra sau, trên mặt y tràn đầy dáng vẻ si mê.
Khoái cảm ở trong dâm huyệt càng lúc càng trở nên mãnh liệt, bắp đùi của Diệp Kính Tửu cũng bắt đầu trở nên co quắp, dâm thủy nhanh chóng phun ra ngoài theo cách rút ra cắm vào kịch liệt của Diệp Kính Tửu, dương vật nhỏ nhắn cũng đã trở nên cương cứng từ lâu, lúc này, nó không ngừng đứng thẳng và phun ra tinh dịch đặc sệt, tinh dịch bắn lên không trung, sau đó rơi xuống phần bụng mềm mại của Diệp Kính Tửu.
Dâm thủy không ngừng phun ra ngoài giống như thác lũ, Diệp Kính Tửu vẫn lắc lắc cổ tay, dùng ngón tay ma sát vách thịt dâm huyệt nhạy cảm, kích thích khoái cảm trở nên dồn dập, dâm thủy từ sâu bên trong dâm huyệt lẳng lơ cũng nhanh chóng phun ra ngoài, Diệp Kính Tửu dang rộng hai chân về phía máy truyền tin, bàn chân được bao bọc trong đôi tất trắng tinh chậm rãi lơ lửng ở giữa không trung. Ngay sau đó, cơ thể của Diệp Kính Tửu đột ngột trở nên co quắp, dâm thủy phun lên máy truyền tin, khiến cho hình ảnh phản chiếu qua màn hình trở nên mơ hồ và rung chuyển vài lần.
Đáy mắt của Hoa Bất Tiếu trở nên u ám, hắn nhìn chằm chằm vào Diệp Kính Tửu - người đang vô thức lộ ra dáng vẻ dâm đãng, bầu vú trắng như tuyết liên tục run rẩy, y cũng đang há miệng thở dốc không ngừng, cuối cùng Hoa Bất Tiếu lại thở dài, "Vật nhỏ, bây giờ ngươi chưa bị phá thân mà đã dâm đãng như vậy, thì sau này ngươi sẽ phải làm thế nào? Ngươi phải nhẫn nại thêm một chút, chờ đợi bổn tôn, bổn tôn sẽ nhanh chóng ... Thỏa mãn Kính Tửu."
Mà ở một góc khác của điện Tĩnh Tu, Sầm Lan - người đang ngồi thiền một mình, đột ngột mở mắt ra, trên trán toát ra một lớp mô hôi mỏng.
"Diệp Kính Tửu ..."
Đây là lần đầu tiên Sầm Lan cảm nhận được phản ứng mạnh mẽ như vậy từ đối phương sau khi đóng dấu vào trong biển ý thức của tên tiểu ma tu kia, tiểu ma tu kia không ngừng thở dốc, ý thức mơ màng đắm chìm ở trong dục vọng, toàn bộ trạng thái của y đều báo cho Sầm Lan biết y đang làm gì.
Vốn dĩ Sầm Lan đang ngồi thiền, nhưng ý thức của Diệp Kính Tửu quá kịch liệt, biển ý thức chập chờn, sợ là ảo cảnh trong biển ý thức của y cũng đã biến thành một làn sóng cảm xúc màu hồng chìm trong dục vọng, cuối cùng điều này còn kích thích Sầm Lan sinh ra phản ứng.
Ý thức của tiểu ma tu kia liên tục chấn động kịch liệt, dường như Diệp Kính Tửu đang khao khát một thứ gì đó nhanh chóng cắm vào cơ thể của y, đầu óc của y trở nên trống rỗng, rơi vào sự giày vò của dục vọng. Sau đó, Diệp Kính Tửu tự làm cho bản thân cảm thấy thỏa mãn ở trong dục vọng, ý thức của y lại bùng lên một đợt khoái cảm khác, ngay sau đó, nó lại rơi vào sự yên tĩnh.
Diệp Kính Tửu ... đang thủ dâm?
Lông mày của Sầm Lan lập tức giật giật, cổ họng của hắn lại vô thức trở nên khô khốc, yết hầu không ngừng trượt lên trượt xuống. Bên dưới chiếc áo choàng, dương vật thô to của Sầm Lan cũng đã bắt đầu phồng lên, nhô ra một cái lều vải cực lớn. Ngày hôm sau, Diệp Kính Tửu đi đến bên cạnh sư tôn với vẻ mặt ngủ không ngon. Lúc sư tôn nhìn thấy Diệp Kính Tửu, sắc mặt của hắn lộ ra một chút quái dị mơ hồ.
Diệp Kính Tửu hoàn toàn không để ý đến biểu cảm của Sầm Lan, hôm nay chủ yếu là Diệp Kính Tửu muốn bày tỏ với sư tôn rằng mình sẽ ngừng việc tu luyện ý thức trong tương lai.
Lúc Diệp Kính Tửu nhìn thấy thái độ của Hoa Bất Tiếu đối với việc ý thức quấn lấy nhau vào ngày hôm qua, dường như đó là một chuyện rất quan trọng, nếu không Hoa Bất Tiếu cũng sẽ không trở nên tức giận như vậy. Mặc dù Hoa Bất Tiếu không chịu nói cho Diệp Kính Tửu biết về ý nghĩa của việc tu luyện ý thức, nhưng hôm nay sau khi Diệp Kính Tửu đến bên cạnh sư tôn, y đã không muốn tu luyện ý thức cùng với sư tôn nữa. Mặc dù quả thật việc tu luyện ý thức cũng rất thoải mái, thậm chí Diệp Kính Tửu còn cảm thấy khoái cảm khi cắm ngón tay trong dâm huyệt vào ngày hôm qua cũng không thể so sánh với cảm giác này. Hơn nữa thần thức của Diệp Kính Tửu còn vô duyên vô cớ tăng thêm tu vi gấp vài lần, thật là trăm lợi mà không một hại, không thể nhìn ra khuyết điểm gì...
Nhưng điều khiến cho Diệp Kính Tửu không nghĩ tới là, Sầm Lan lại không chịu nghe theo lời khuyên can của y, sư tôn lại nắm lấy tay Diệp Kính Tửu, sau đó nhanh chóng tiến vào biển ý thức của y. Diệp Kính Tửu cảm thấy mơ mơ màng màng, sau đó ý thức của y lại không nhịn được mà bắt đầu quấn quýt với ý thức của sư tôn.
Thật sự rất thoải mái ... Thậm chí lỗ nhỏ vừa mới phun ra dâm thủy ngọt ngào vào ngày hôm qua, mà hôm nay cũng đã có phản ứng ...
... Hả? Có phản ứng?
Đầu óc của Diệp Kính Tửu nhanh chóng trở nên tỉnh táo hơn một chút, nhưng Diệp Kính Tửu lại cảm nhận được dục vọng trong cơ thể, y định thoát khỏi biển ý thức, nhưng sư tôn lại quấn lấy y, khiến y không thể phân tâm được. Vốn dĩ Diệp Kính Tửu cũng không biết mình lại vô thức thấp giọng thở hổn hển vài lần, y chỉ muốn kẹp chặt hai chân, không để xảy ra thêm bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn.
Diệp Kính Tửu buộc phải tiến hành việc tu luyện ý thức, đợi đến khi Diệp Kính Tửu tỉnh lại, sắc trời đã trở nền tối om, lúc này Diệp Kính Tửu vẫn nằm ở trong ngực của sư tôn, y cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể lạnh như băng của sư tôn.
Diệp Kính Tửu mở mắt ra đối mặt với sư tôn, sau đó chớp chớp đôi mắt vẫn đang buồn ngủ.
"Sư tôn ..." Diệp Kính Tửu cũng không phát hiện mình đang làm nũng, giọng điệu của y cũng vô thức trở nên thân mật, "Lạnh quá ..."
Hôm nay Diệp Kính Tửu cảm thấy cực kỳ buồn ngủ, nếu trong ngày thường, Diệp Kính Tửu nhất định sẽ nhanh chóng chạy khỏi vòng tay của sư tôn, nhưng hôm nay chẳng biết tại sao, Diệp Kính Tửu lại nằm trong lồng ngực lạnh lẽo đó, ngay cả ngón tay cũng lười nhúc nhích, y chỉ nắm chặt vạt áo trước ngực sư tôn, cảm nhận cái ôm dần dần trở nên ấm áp của sư tôn, thậm chí nhiệt độ cơ thể của hắn cũng đã bắt đầu trở thành nhiệt độ cơ thể của nhân loại.
Đó là công pháp huyền hàn mà Sầm Lan tự tu luyện, hiếm khi hắn ngừng việc vận hành công pháp, tất cả chỉ vì để cho người trong ngực hắn ngủ thoải mái hơn một chút.
Tất nhiên Sầm Lan cũng không cảm thấy mình đã ban đặc quyền cho cái tên tiểu ma tu này, hắn chỉ vòng tay xuống đầu gối của tiểu ma tu, sau đó bế y lên và đưa y vào phòng.
Tuy nhiên, trên đường đi, toàn thân tiểu ma tu kia đều lộ ra vị sữa, y quyến luyến cọ cọ vào vạt áo của Sầm Lan với đôi má đỏ ửng.
Sầm Lan nhìn chằm chằm vào Diệp Kính Tửu, ngay khi vẻ mặt lạnh lùng vừa định dịu đi, thì hắn liền nghe thấy tiểu ma tu kia lẩm bẩm một tiếng: "Đại sư huynh ..."
Sắc mặt của Sầm Lan lập tức trở nên tối dần, gương mặt tuấn tú lạnh lùng, Sầm Lan nhanh chóng ném tên tiểu ma tu - người đang nghĩ đến đệ tử thân truyền của hắn lên trên giường, sau đó đóng cửa phòng một cách nặng nề, cuối cùng hắn trở về tẩm điện của mình với vẻ mặt lạnh lùng.
Diệp Kính Tửu đã ở lại điện Tĩnh Tu gần một tháng, ngàn chờ vạn mong, cuối cùng cũng nhận được tin tức từ đại sư huynh. Đại sư huynh nói rằng hắn sẽ có thể trở về trong một tuần nữa, Diệp Kính Tửu cảm thấy cực kỳ vui vẻ, y chỉ mong rằng ngày hôm đó có thể đến nhanh một chút.
Sau khi sống chung với sư tôn trong một tháng này, Diệp Kính Tửu phát hiện ra sư tôn cũng không đáng sợ như y từng nghĩ, thậm chí ngay cả khi y quấn lấy sư tôn và nhờ hắn gấp thêm cho y một người giấy nhỏ, ngoài miệng sư tôn không nói lời nào, nhưng ngày hôm sau, người giấy nhỏ liền trở lại làm bạn với y.
"Không nghĩ tới ta còn có thể gặp lại ngươi, mới đó mà thời gian đã qua một tháng rồi." Người giấy nhỏ kia tung tăng ngồi xuống bên cạnh Diệp Kính Tửu, "Nếu sư tổ đã gấp ta ra, ngươi còn muốn học công pháp gì, thì ngươi cứ nói cho ta biết, ta sẽ dạy cho ngươi."
Diệp Kính Tửu lại không hề động lòng một chút nào, y lập tức bĩu môi, "Thôi đi, bây giờ ta không muốn để cho ngươi đánh ta, sau khi ngươi đánh ta vào lần trước, mặt của ta đã sưng lên mấy ngày mới khỏi."
"Đánh là hôn mắng là yêu, không đánh ngươi thì sao ngươi có thể học được nhanh như vậy? Vậy ngươi muốn làm gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro