Chương 31
Diệp Kính Tửu suy nghĩ một chút và nói, "Trong điện Tĩnh Tu có nơi nào thú vị không? Ta chưa từng đến những nơi khác ngoại trừ trường tu luyện và tẩm điện của sư tôn."
"Nơi thú vị? Ngươi đừng nói là điện Tĩnh Tu, sợ là cả phái Tiêu Dao cũng không có nơi nào có thể khiến ngươi cảm thấy thú vị, chúng ta theo đuổi việc khổ tu, không có nơi chơi đùa vui vẻ, ngươi nên từ bỏ đi."
"Không phải cái loại đó, ý của ta là nơi có thể thả lỏng tinh thần." Diệp Kính Tửu ôm mặt nói, "Ta đã tu luyện một tháng rồi, mỗi ngày ngoại trừ việc tu luyện ý thức với sư tôn thì ta còn phải luyện công, những ngày gần đây, cơ bắp của ta cũng đã bắt đầu trở nên đau nhức rồi."
"Tu luyện ý thức? Cùng với sư tổ?" Biểu cảm của người giấy nhỏ nhanh chóng thay đổi nhiều lần, "Thật hay giả vậy?"
"Ta dọa ngươi làm gì?"
Khi Diệp Kính Tửu nhìn vào biểu cảm của người giấy nhỏ, y liền cảm thấy dường như nó biết việc "tu luyện ý thức" rốt cuộc là cái gì, cho nên y chỉ muốn người giấy nhỏ giải thích giúp mình một chút.
Nhưng người giấy nhỏ lại chuyển đề tài, nó không trả lời vấn đề của Diệp Kính Tửu, "Nơi có thể thả lỏng tinh thần trong điện Tĩnh Tu? Để ta suy nghĩ một chút, à, phía sau tẩm điện của sư tổ có một linh tuyền, linh tuyền đó vô cùng thần kỳ, nếu ngươi vào đó tu luyện công pháp, không cần nói đến việc thả lỏng tinh thần và giảm đau thân thể, mà ngay cả tu vi của ngươi cũng sẽ có thể tăng lên một cách nhanh chóng, củng cố thêm mấy phần. Nhưng nơi đó cực kỳ hiếm hoi, chỉ có sư tổ mới có."
"Linh tuyền? Nóng hay lạnh?" Diệp Kính Tửu vểnh tai lên, y chợt nhớ lại chuyện xấu hổ mà sư tôn và đại sư huynh đã từng làm tại đó ở trong nguyên tác. Ở trong nguyên tác, tác giả chỉ lo viết thịt, tác giả chưa bao giờ nói đến việc linh tuyền này lại có công hiệu lớn như vậy.
"Nóng."
Vậy thì điều này tương đương với ôn tuyền ở kiếp trước!
Đã lâu không ngâm suối nước nóng, Diệp Kính Tửu lập tức cảm thấy hơi động lòng, "Vậy linh tuyền đó ở phía sau tẩm điện của sư tôn à?"
"Ừm!" Người giấy nhỏ nói.
Trên thực tế, linh tuyền đó cũng được coi là ở bên trong tẩm điện của sư tổ. Chỗ này là nơi sư tổ dùng để hóa giải vết thương tinh thần, vô cùng bí mật, ngay cả Yến Lăng Khanh cũng chưa từng đến đó.
Nhưng tiểu đệ tử ở trước mặt nó cũng đã tiến hành thần giao với sư tổ rồi... Nếu để cho tiểu sư đệ này vào linh tuyền thả lỏng cơ thể, thì có lẽ sư tổ cũng sẽ không để ý.
Sau khi suy nghĩ một chút, người giấy nhỏ vẫn nói với Diệp Kính Tửu rằng: "Nếu ngươi muốn đi, thì ngươi nên bí mật đi vào đêm khuya, để không vô tình đụng phải sư tổ."
Diệp Kính Tửu bị linh tuyền trong truyền thuyết cám dỗ đến mất đi lý trí, y lập tức vội vàng gật đầu, "Ta biết rồi!"
Đến đêm khuya, một mình Diệp Kính Tửu lén lén lút lút chạy tới phía sau tẩm điện của sư tôn, ngay khi y bước vào bên trong, y liền cảm nhận được một luồng hơi nóng bùng lên, sương mù nóng bỏng cũng tuôn ra ngoài từ vị trí trung tâm.
Đúng là nơi này!
Diệp Kính Tửu hưng phấn chui vào bên trong sương mù, đi đến vị trí trung tâm ấm áp, chờ sau khi chính thức bước vào bên trong, Diệp Kính Tửu liền nhìn thấy một cái ao linh tuyền nhỏ bé chìm trong sương mù trắng xóa.
Nó cũng không to lớn như trong tưởng tượng của Diệp Kính Tửu, nhưng nó dư sức để chứa một mình y.
Diệp Kính Tửu chậm rãi thả lỏng tinh thần ở trong hơi ấm không ngừng tăng lên của linh tuyền này, y định ngâm mình trong suối nước nóng để tự thưởng cho cơ thể mệt mỏi của mình trong một tháng qua.
Diệp Kính Tửu cởi thắt lưng ra, vừa cởi y phục vừa ngâm nga một bài hát, chờ đến khi trên người Diệp Kính Tửu chỉ còn lại một chiếc áo lót mỏng bên trong, Diệp Kính Tửu đột nhiên nghe thấy một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau, "Ai?"
Mẹ! Kiếp! Có! Người!
Là! Sư! Tôn!
Diệp Kính Tửu siết chặt chiếc áo lót mỏng cuối cùng ở trên người, bàn tay của y trở nên cứng đờ, y không biết nên tự trách bản thân xui xẻo hay là vui mừng vì mình chưa cởi hết y phục.
Diệp Kính Tửu còn chưa kịp nghĩ ra biện pháp đối phó, thì y liền nghe thấy giọng nói của sư tôn được truyền đến từ trong sương mù trắng xóa, "Diệp Kính Tửu?"
"Sư, sư tôn." Diệp Kính Tửu lắp bắp nói, sau đó y xoay người lại, định giải thích với sư tôn.
Tuy nhiên, ngay khi Diệp Kính Tửu vừa mới đi về phía trước hai bước, thì Diệp Kính Tửu lại bất ngờ trượt chân, y lập tức ngã xuống linh tuyền ở bên cạnh. Diệp Kính Tửu vô thức hét lên một tiếng, nước suối ấm áp nhanh chóng làm ướt y phục của Diệp Kính Tửu, y còn chưa kịp tỉnh táo trở lại, thì một cánh tay cường tráng liền ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Diệp Kính Tửu và nhấc y lên, ngay khi Diệp Kính Tửu vừa cử động, y liền phát hiện cặp mông của mình đang ngồi trên một thứ nóng bỏng. Sắc mặt của Diệp Kính Tửu trở nên cứng đờ, y ngẩng đầu nhìn lên phía trên, sau đó y mới phát hiện sư tôn đang mặt đối mặt với y, khoảng cách không tới một bàn tay, thậm chí Diệp Kính Tửu còn có thể cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của sư tôn đang phả vào mặt mình.
"Diệp Kính Tửu ..." Sư tôn dần dần nhíu mày, cụp mắt xuống, cuối cùng tầm mắt của hắn lại dán chặt ở trên ngực của tiểu ma tu.
Diệp Kính Tửu chỉ mặc một chiếc áo lót mỏng manh, vải vóc ướt đẫm, khiến cho mảnh vải màu trắng nhanh chóng biến thành nửa trong suốt, bao lấy bộ ngực nhô ra của Diệp Kính Tửu theo hình vòng cung, lộ ra một mảnh trắng như tuyết.
Tất nhiên Sầm Lan có thể thấy rõ trước ngực Diệp Kính Tửu là thứ gì, cho nên sắc mặt của hắn cũng nhanh chóng thay đổi, sau đó hắn lại cảm nhận được cậu thiếu niên đang ngồi trên người mình, cuối cùng cơ thể của hắn đã nổi lên phản ứng, dương vật thô to mơ hồ ngẩng đầu lên, đâm vào một nơi cực kỳ mềm mại.
Cơ thể của cậu thiếu niên lập tức trở nên mềm nhũn, Diệp Kính Tửu nằm ở trên người Sầm Lan, y vẫn không biết mình đã bại lộ bí mật, y đang giải thích chuyện mình nửa đêm lén lút chạy vào đây để tắm.
"Sư tôn, đệ tử nghe người giấy nhỏ nói ở đây có một linh tuyền, cho nên đệ tử liền muốn, liền muốn thả lỏng cơ thể một chút, nhưng đệ tử lại không biết sư tôn cũng ở đây ..."
Ngay khi Diệp Kính Tửu nhận ra dương vật của sư tôn đang chọc vào dâm huyệt của mình, thì biểu cảm trên mặt y lại trở nên vô cùng ngoạn mục, y chỉ có thể giả vờ không biết bất kỳ chuyện gì, may mà bây giờ y vẫn đang mặc một lớp y phục, cuối cùng sư tôn vẫn không thể nhìn thấy.
Diệp Kính Tửu đặt tay lên cơ ngực bóng loáng của sư tôn, thừa nhận thời khắc này gương mặt lạnh lùng của sư tôn đã bị làn sương trắng làm mờ đi, khiến hắn trở nên cực kỳ tuấn tú, đẹp trai bức người. Nhưng sau khi nghĩ tới đại sư huynh, Diệp Kính Tửu vẫn kiên định đứng dậy khỏi linh tuyền.
Sầm Lan: "..."
Bây giờ Sầm Lan lại có thể thấy rõ toàn bộ.
Một lớp đồ lót nửa trong suốt kia đang dán chặt vào thân thể của cậu thiếu niên, phác họa nổi bật đường cong của bộ ngực và vật nhỏ bên dưới, chờ đến khi Diệp Kính Tửu lúng túng đứng dậy khỏi linh tuyền và bò ra ngoài, thì hắn lại nhìn thấy cặp mông trắng như tuyết của Diệp Kính Tửu và vị trí mà dương vật của hắn vừa chọc vào... Đó là hoa huyệt.
Sầm Lan nhắm mắt lại, gân xanh trên thái dương đã nổi lên, hắn thi triển một đạo linh pháp, đánh Diệp Kính Tửu ngã trở lại vào trong linh tuyền, còn mình thì phủ thêm áo choàng và chuẩn bị rời đi.
Lúc nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy mơ màng của Diệp Kính Tửu, Sầm Lan đè nén dục vọng mãnh liệt ở trong cơ thể, giọng điệu của hắn cũng ngày càng trở nên khàn khàn, "Ngươi cứ ngâm mình ở đây đi."
Sau khi vừa dứt lời, Sầm Lan liền xoay người rời đi. Diệp Kính Tửu cũng không nghĩ đến bất cứ chuyện gì, cho tới bây giờ y cũng không biết bí mật của mình đã bị lộ. Sau khi nhìn thấy sư tôn nhường linh tuyền cho mình, y lại vui vẻ cởi bỏ đồ lót và ngâm mình trong dòng nước suối ấm áp.
"Thật ấm áp." Diệp Kính Tửu thoải mái đến mức nheo mắt lại, "Chờ sau khi đại sư huynh trở về, mình sẽ bảo đại sư huynh đến đây ngâm mình với mình, he he."
Linh tuyền ấm áp bao quanh cơ thể của Diệp Kính Tửu, sau khi Diệp Kính Tửu ngâm mình một lúc lâu, sắc mặt của y lại trở nên đỏ bừng bất thường.
Hóa ra là lúc nãy dương vật của sư tôn đã chọc vào dâm huyệt của y, điều này khiến cho dâm huyệt của y trở nên ngứa ngáy, y lập tức đỏ mặt, vươn tay xuống phía dưới để tìm kiếm dâm huyệt của mình. Ngay khi ngón tay thon dài của Diệp Kính Tửu vừa mới cắm vào bên trong dâm huyệt, nước suối nóng bỏng cũng nhanh chóng tràn vào vách thịt non nớt, nó khiến cho Diệp Kính Tửu trực tiếp phun nước.
"Ưm...Sướng quá..." Diệp Kính Tửu híp mắt nhỏ giọng nói.
Dưới làn nước suối, dâm huyệt của Diệp Kính Tửu đã bị ngón tay cắm vào rút ra đến mức phun nước, cuối cùng y đã đạt đến cao trào.
Diệp Kính Tửu cắn chặt hàm răng, nhỏ giọng thở hổn hển, để cho nước suối chảy ra khỏi dâm huyệt của mình.
"Mình phải nhanh chóng đến Trích Tinh Các một chuyến ..." Diệp Kính Tửu thở hổn hển nói.
Sợ rằng nếu Diệp Kính Tửu không tìm được bí pháp, thì dục vọng ở trong thân thể sẽ nhanh chóng ép nát lý trí của y.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro