Chương 41

Sau khi đại sư huynh nói xong, hắn liền nhìn về phía Diệp Kính Tửu, dường như hắn đã sớm đoán được những chuyện có thể xảy ra, cho nên sắc mặt của hắn cũng lập tức trở nên u ám.

Diệp Kính Tửu bị câu hỏi của đại sư huynh làm cho ngây ngẩn cả người, mặc dù y đã đoán được chuyện này, sau khi y nói cho đại sư huynh biết về bí mật thân thể của mình, thì sớm muộn gì y cũng sẽ bị đại sư huynh hỏi về chuyện của sư tôn và Mục Tu, nhưng tại thời điểm này...

Diệp Kính Tửu vô thức siết chặt ga trải giường ở dưới thân, y cảm thấy trên mặt trở nên nóng bừng, mặc dù đại sư huynh chỉ hỏi thăm một câu, không có ý trách cứ, nhưng y vẫn cảm thấy bản thân như bị người ta tát một cái thật mạnh.

Diệp Kính Tửu trầm mặc một lúc lâu, âm thanh duy nhất còn lại trong căn phòng yên tĩnh này chính là tiếng thở dốc nặng nề của y.

Đại sư huynh vẫn đang giữ chặt đầu gối của Diệp Kính Tửu, khiến y không thể khép chặt hai chân, y chỉ có thể duy trì tư thế xấu hổ thậm chí là thấp hèn, cuối cùng y đành phải đối mặt với đại sư huynh bằng thân thể trần truồng như vậy.

"Nếu ... Nếu đệ nói "Đúng" thì sao?" Diệp Kính Tửu hỏi.

Diệp Kính Tửu không muốn nói dối trước mặt đại sư huynh, y biết lúc trước đại sư huynh đã ra mặt trút giận giúp y, hơn nữa đại sư huynh còn đánh Mục Tu một trận - người đã từng ức hiếp y.

Đại sư huynh rất tốt, Diệp Kính Tửu không muốn lừa gạt hắn về chuyện này.

Giọng điệu trong trẻo của Diệp Kính Tửu bởi vì dục vọng mà trở nên khàn khàn, "Nếu đệ nói "Đúng", thì đại sư huynh ... Sẽ không cần đệ nữa sao?"

Yến Lăng Khanh cụp mắt xuống, trầm mặc một lúc lâu, sau đó hắn mới chậm rãi nói: "... Huynh sẽ không làm như vậy, Kính Tửu."

Ngay sau đó Yến Lăng Khanh lập tức nhìn thấy vẻ mặt bất an và những giọt nước mắt của tiểu sư đệ, mặc dù Diệp Kính Tửu đã cố gắng kìm nén nhưng vẫn không thể kìm lại được.

Cảm xúc bạo ngược mạnh mẽ đè nén trong lòng hắn dường như bị người khác tạt một chậu nước lạnh một cách đột ngột.

... Hắn đang làm gì vậy? Tại sao hắn lại đột nhiên nổi giận với tiểu sư đệ.

Yến Lăng Khanh nhéo nhéo mi tâm, sự ghen tị và tức giận vừa rồi gần như nuốt chửng lấy hắn, nhưng tất cả cảm xúc tiêu cực này đều dần dần chìm xuống mặt nước cùng với những giọt nước mắt của tiểu sư đệ.

Yến Lăng Khanh lập tức thở dài, kìm nén sự không vui ở trong lòng, hắn cúi người xuống, dịu dàng hôn lên mi tâm của tiểu sư đệ, "Sư huynh sẽ không chán ghét đệ, Kính Tửu, đệ đừng sợ."

Tuy nhiên, Diệp Kính Tửu lại bật khóc dữ dội dưới nụ hôn của đại sư huynh.

Lúc đầu Diệp Kính Tửu chỉ lặng lẽ rơi nước mắt, không lên tiếng, nhưng lúc này bởi vì sự an ủi của đại sư huynh mà y lại bất giác bật khóc nghẹn ngào, sau đó y không ngừng xin lỗi đại sư huynh: "Đại sư huynh, xin lỗi...Hức... Nhưng, nhưng đệ không có bị ..."

Diệp Kính Tửu muốn nói rằng mình không bị sư tôn và những người khác chạm vào, nhưng khi y nói đến chỗ này, y lại vô thức nghẹn lời, bởi vì sư tôn và Mục Tu không chỉ biết y có thêm một cái dâm huyệt, mà bọn họ còn dùng dương vật cọ xát vào nó, thậm chí Mục Tu cũng từng liếm láp dâm huyệt của y giống như đại sư huynh vừa làm. Nhưng y thật sự chưa bị cắm vào và phá thân.

Diệp Kính Tửu không biết phải giải thích với đại sư huynh như thế nào, y muốn nói mình vẫn còn trong sạch, nhưng vốn dĩ y đã không còn trong sạch nữa rồi. Không phải chưa bị phá thân, thì y liền có thể nói rằng mình trong sạch.

Diệp Kính Tửu vô thức nghẹn lời, nhưng đại sư huynh lại có thể hiểu được mọi chuyện trong lúc y ngừng lại.

Diệp Kính Tửu không dám ngẩng đầu nhìn vào đại sư huynh, bởi vì y sợ mình sẽ nhìn thấy ánh mắt thất vọng của đại sư huynh.

Nhưng đại sư huynh vẫn luôn im lặng, điều này khiến cho Diệp Kính Tửu ngày càng trở nên luống cuống.

Diệp Kính Tửu muốn chứng minh với đại sư huynh rằng mình vẫn... vẫn chưa bị người khác phá thân. Diệp Kính Tửu nức nở nắm lấy cánh tay ấm áp của đại sư huynh, như thể nắm lấy một cái phao cứu mạng cuối cùng, sau đó y kéo tay đại sư huynh đến gần dâm huyệt của mình.

Lỗ nhỏ của Diệp Kính Tửu vẫn đang phun ra dâm thủy ngọt ngào, Diệp Kính Tửu cũng đang bật khóc nức nở, y nắm lấy ngón tay của đại sư huynh và đâm vào bên trong, "Đại sư huynh ... Huynh có thể tin, tin đệ không?...Chỗ này có lớp, có lớp màng, huynh chỉ cần dùng ngón tay là đã có thể chạm tới, đệ chưa từng bị người khác chạm vào chỗ này, huynh đừng tức giận ..."

Tiểu sư đệ bị Yến Lăng Khanh dọa sợ đến mức hoảng loạn, khiến cho y nói tới nói lui cũng không thể mạch lạc.

Yến Lăng Khanh không thể nói ra cảm xúc hiện tại của mình là gì, rõ ràng lúc nãy hắn đã thề với tiểu sư đệ rằng, sau này hắn sẽ không để cho tiểu sư đệ bị tổn thương dù chỉ một lần, nhưng bây giờ hắn lại làm cho tiểu sư đệ sợ hãi đến mức bật khóc.

Tay của hắn được tiểu sư đệ nắm lấy, tiểu sư đệ vội vàng kéo nó đâm vào bên trong dâm huyệt một cách thô bạo. Nếu ngón tay của hắn cắm vào dâm huyệt mà không khuếch trương chuẩn bị kỹ càng, thì tiểu sư đệ cũng sẽ bị thương.

Yến Lăng Khanh vội vàng dừng tay lại, sự mềm mại dưới bàn tay đã khiến cho bụng dưới của hắn ngày càng trở nên căng thẳng, hắn an ủi tiểu sư đệ đang hoảng loạn, hôn lên giữa lông mày của y, rồi hôn lên hàng mi ướt át, sau đó chậm rãi di chuyển đến đôi môi mềm mại, mãi cho đến khi tiểu sư đệ ngừng khóc, thì hắn mới dừng lại.

"Đại sư huynh vẫn sẽ yêu thương Kính Tửu, hơn nữa huynh cũng sẽ không ghét bỏ Kính Tửu."

Yến Lăng Khanh nói, "Đại sư huynh chỉ muốn biết tiểu sư đệ đã từng bị tủi thân như thế nào, để sau này huynh có thể bảo vệ cho tiểu sư đệ thật tốt. Cho nên Kính Tửu đừng sợ, có được không?"

"Đại sư huynh, huynh thật sự, thật sự sẽ không ghét bỏ đệ?"

Giọng mũi của tiểu sư đệ cực kỳ nồng đậm, nhưng y vẫn không an tâm mà xác nhận lại với đại sư huynh, "Thật sự không ghét bỏ đệ?"

"Huynh sẽ không như vậy." Yến Lăng Khanh âm thầm thở dài.

Sau khi Yến Lăng Khanh đảm bảo như vậy, thì tiểu sư đệ ở dưới thân hắn mới dần dần bình tĩnh trở lại.

Cho dù như vậy, tiểu sư đệ vẫn nâng hai chân thon dài của mình lên và quấn lấy thắt lưng của Yến Lăng Khanh. Yến Lăng Khanh nhìn thấy tiểu sư đệ do dự vươn tay ra, sau đó y đặt lòng bàn tay lên chiếc lều vẫn còn đang căng phồng của hắn, cuối cùng y còn nhẹ nhàng xoa bóp một cái.

Ánh mắt của Yến Lăng Khanh ngày càng trở nên u ám, hắn ngắm nhìn tiểu sư đệ đang nằm ở trên giường, bầu vú trắng như tuyết vẫn còn lộ ra vết đỏ do nụ hôn lúc nãy của hắn lưu lại. Ngay sau khi Diệp Kính Tửu quấn hai chân quanh eo của Yến Lăng Khanh, thì dâm huyệt của y liền hoàn toàn bại lộ dưới tầm mắt của Yến Lăng Khanh, miệng dâm huyệt ướt át và dương vật dựng đứng cũng đang hướng về phía hắn.

Sau đó Yến Lăng Khanh lại nghe thấy tiểu sư đệ nhẹ giọng nói: "Đại sư huynh, tối nay ... đệ tặng đệ cho huynh, sau này huynh đừng nổi giận với đệ nữa, có được không?"

Yến Lăng Khanh không biết những lời này của Diệp Kính Tửu là có ý gì.

Yến Lăng Khanh không biết rằng một khi lô đỉnh song tính bị phá thân, thì từ nay về sau lô đỉnh song tính sẽ rơi vào dục vọng, bộc phát khát vọng giao hoan. Yến Lăng Khanh lại càng không biết rằng mỗi ngày sau lúc tu luyện, Diệp Kính Tửu đều lén lút chạy đến tàng thư các của phái Tiêu Dao, chỉ vì tìm kiếm bí pháp phong ấn dục vọng, để từ nay về sau y sẽ không bị dục vọng thao túng, thoát khỏi sự nguyền rủa của lô đỉnh song tính.

Nhưng Yến Lăng Khanh vẫn biết rằng lần đầu tiên của một người là rất quý giá.

Sau khi tiểu sư đệ nói với hắn như vậy, hơn nữa tiểu sư đệ còn muốn toàn tâm toàn ý dâng hiến cho hắn, thì hắn liền cảm nhận được cảm giác nặng nề kia.

Nhưng cảm giác nặng nề kia lại khiến hắn vô cùng vui vẻ.

Yến Lăng Khanh nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của tiểu sư đệ, chậm rãi đặt một nụ hôn lên mu bàn tay của y.

"Được." Yến Lăng Khanh dịu dàng nói. Tình cảm không có ngăn cách, tất cả đều trở nên nước chảy thành sông.

Y phục của Yến Lăng Khanh đã được cởi sạch, đường cong cơ bắp trên người hắn cực kỳ mê người, cơ bụng gợi cảm phập phồng dựa theo nhịp thở, mái tóc đen dài xõa tung trên vai, khi đuôi tóc chậm rãi đung đưa, chúng nhẹ nhàng lướt qua bắp chân của Diệp Kính Tửu.

Cảm giác đuôi tóc cọ vào bắp đùi khiến cho Diệp Kính Tửu cảm thấy hơi ngứa ngáy, tuy nhiên nó vẫn không khó chịu bằng cảm giác trống rỗng và ngứa ngáy ở trong dâm huyệt của y.

Nhưng y sẽ được thỏa mãn sớm thôi.

Đại sư huynh đỡ dương vật thô to của mình, hắn cụp mắt xuống, mồ hôi chảy ròng ròng ở trên thái dương, bàn tay của hắn vẫn đang xoa nắn dâm huyệt của tiểu sư đệ hết lần này đến lần khác. Dương vật của Yến Lăng Khanh cực kỳ cường tráng, nó có màu tím bầm, thân dương vật tràn đầy gân xanh, cương cứng dựng đứng.

Miệng dâm huyệt của Diệp Kính Tửu bị quy đầu đầy đặn của đại sư huynh liên tục cọ xát, thỉnh thoảng âm vật mẫn cảm của y còn bị quy đầu đâm chọc, khoái cảm tê dại dày đặc, khiến cho hô hấp của y trở nên hỗn loạn.

Trong lúc này, Diệp Kính Tửu vẫn đang mơ ước dương vật to lớn dữ tợn của đại sư huynh.

Nó thực sự không giống đại sư huynh một chút nào. Diệp Kính Tửu nghĩ.

Nhưng một lát sau, Diệp Kính Tửu lại tưởng tượng rằng dương vật thô to của đại sư huynh đang cắm vào vách thịt dâm huyệt ấm áp và nóng bỏng của y, những đường gân xanh nổi trên dương vật thô to cọ xát vào âm vật hơi nhô lên, lúc đó y cũng không biết mình có bị đại sư huynh chịch đến cao trào hay không?

Nhất định dâm huyệt lẳng lơ của y sẽ bị dương vật thô to của đại sư huynh đâm chịch đến mức phun nước, vách thịt ấm áp cũng sẽ không ngừng co bóp dương vật cường tráng, mong muốn có thể vắt kiệt tinh dịch của đại sư huynh ngay lập tức. Dương vật của y cũng sẽ không ngừng bắn tinh bởi cách đâm chịch mãnh liệt của Yến Lăng Khanh, toàn bộ tinh dịch sẽ bắn lên cơ bụng săn chắc của hắn, hơn nữa tinh dịch của y cũng sẽ từ từ chảy xuống dọc theo cơ bụng của đại sư huynh do trọng lực, cuối cùng rơi xuống bụng dưới của y, kéo ra một sợi tơ dâm đãng.

Diệp Kính Tửu chỉ vừa nghĩ đến đó thì y đã cảm thấy cực kỳ phấn khích đến mức không thể chịu nổi, dâm huyệt lẳng lơ cũng vô thức phun ra dâm thủy ngọt ngào.

... Tại sao chỗ này của tiểu sư đệ lại giống như một cái vòi nước đang điên cuồng phun nước, dù cho hắn làm thế nào thì cũng không thể khoá lại được.

Yến Lăng Khanh cầm lấy dương vật cương cứng của mình và cọ xát lên miệng dâm huyệt của tiểu sư đệ, mỗi khi miệng dâm huyệt kia bị quy đầu của hắn đâm vào, thì cái miệng nhỏ nhắn kia liền không nhịn được mà điên cuồng liến mút dương vật của hắn và không muốn buông ra.

Cho dù Yến Lăng Khanh vẫn chưa cắm vào, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được một lực hút mãnh liệt như vậy, điều này khiến cho yết hầu của Yến Lăng Khanh trượt lên trượt xuống nhiều lần, hắn chỉ cảm thấy dương vật của mình lại vô thức to thêm.

Hắn muốn đâm vào bên trong dâm huyệt ướt át của tiểu sư đệ.

Lúc này Yến Lăng Khanh đã ngừng việc cọ xát miệng dâm huyệt, quy đầu của hắn nhẹ nhàng đâm chọc miệng huyệt phun nước, sau đó chậm rãi cắm vào bên trong. Yến Lăng Khanh nói bằng giọng điệu khàn khàn trầm thấp: "Tiểu sư đệ, huynh vào nhé."

"Vâng... Đại sư huynh ..."

Diệp Kính Tửu cảm nhận được quy đầu của đại sư huynh đang chậm rãi cắm vào dâm huyệt ướt át của y, dâm huyệt của y chưa từng nuốt trọn một thứ thô to như vậy, hơn nữa nó còn vừa cứng vừa nóng, mỗi lần đi vào, Diệp Kính Tửu đều cảm giác cơ thể của mình đang bị đóng đinh trên thân dương vật cường tráng này.

Miệng dâm huyệt của Diệp Kính Tửu đã bị căng ra đến mức cực điểm, dương vật của đại sư huynh quá to lớn, nó đã kéo căng miệng huyệt của y, khiến miệng huyệt không còn một chút kẽ hở nào, thậm chí nó còn trở nên trắng bệch đáng thương.

"Ưm...Ưm... Đại sư huynh, chỗ đó rất trướng ..."

Diệp Kính Tửu nắm lấy ga trải giường dưới cơ thể, cảm nhận dương vật thô to của đại sư huynh càng cắm càng sâu, mãi cho đến khi dương vật thô to chạm vào thứ gì đó, thì dâm huyệt của y liền trở nên tê rần, hơn nữa dâm thủy ngọt ngào cũng bắt đầu phun ra ngoài một cách ào ạt.

"Kính Tửu ..."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro