Chương 52
Nam nhân kia đặt Diệp Kính Tửu lên giường, để cho Diệp Kính Tửu quỳ sấp ở trên giường, nâng cặp mông lên, gương mặt nhỏ nhắn đỏ ửng hướng về phía Sầm Lan đang ngồi thiền với sắc mặt lạnh như băng, ngay sau đó, Hoa Bất Tiếu lập tức ưỡn eo, đẩy toàn bộ dương vật thô to vào trong dâm huyệt ướt át của cậu thiếu niên một cách nhanh chóng.
Hoa Bất Tiếu cúi người xuống, cắn lên vành tai trắng nõn của cậu thiếu niên, thổi một hơi, âm thanh trầm thấp lộ ra nụ cười, tuy nhiên nó lại cất giấu vô số ác ý, "Ngươi hãy đối mặt với Sầm Lan và rên rỉ lớn hơn một chút."
Hoa Bất Tiếu nhìn chằm chằm vào cậu thiếu niên đang nắm chặt ga trải giường phía dưới, trên tấm lưng trắng như tuyết mềm mại toát ra từng lớp mồ hôi mịn, tầm mắt ngước lên phía trên, cần cổ mảnh khảnh vẫn lưu lại dấu ngón tay vừa bị hắn bóp, hơn nữa làn da của y còn lộ ra màu tím bầm, hình ảnh này lập tức kích thích ham muốn bạo ngược của nam nhân.
Diệp Kính Tửu không chịu nhìn vào Sầm Lan, đầu ngón tay của Hoa Bất Tiếu chậm rãi luồn qua những sợi tóc, nắm lấy mái tóc đen dài của cậu thiếu niên, làm cho y buộc phải ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào Sầm Lan có sắc mặt tái nhợt.
"Sư tôn ..."
Hoa Bất Tiếu nghe thấy cậu thiếu niên thất thần nỉ non, giống như y đã đột ngột tỉnh tảo trở lại, y không muốn làm tình với Hoa Bất Tiếu nữa - người đã "mượn thân" Yến Lăng Khanh, phần lưng của y trở nên căng thẳng, y quỳ trên giường và cố gắng bò về phía trước, thoát khỏi dục vọng không thể chịu nổi của Hoa Bất Tiếu.
"Ngươi gọi lão già kia là sư tôn?"
Hoa Bất Tiếu híp mắt lại, dĩ nhiên hắn cũng nhanh chóng lôi kéo Diệp Kính Tửu trở về mà không cần suy nghĩ, khiến cho dương vật vừa mới được rút ra ngoài lập tức đâm sâu vào trong dâm huyệt của cậu thiếu niên, phát ra những tiếng "bạch bạch" thanh thúy.
Hoa Bất Tiếu nắm lấy hai tay của cậu thiếu niên và kéo về phía sau, khiến cho nửa người trên của Diệp Kính Tửu buộc phải nâng lên, cặp vú trắng như tuyết liên tục lắc lư trên không trung, động tác đâm chịch kịch liệt đã khiến cho chỗ giao hợp của bọn họ trở nên nhớp nháp và phát ra những tiếng lép nhép vang dội.
"Diệp Kính Tửu, nhìn rõ đi."
Giọng điệu của Hoa Bất Tiếu vô cùng lạnh lùng, "Mặc kệ là Yến Lăng Khanh, hay là Sầm Lan, bọn họ đều là tu sĩ chính đạo, hoàn toàn khác với ngươi. Ngươi và bọn họ vốn là hai mặt khác nhau, nếu ngươi có tình cảm thực sự với bọn họ, thì chính là tự mình chuốc lấy cực khổ."
Diệp Kính Tửu mở to hai mắt, đập vào mắt y chính là gương mặt lạnh lùng tuấn mỹ của sư tôn, khoái cảm làm tình cùng với những lời cảnh cáo của Hoa Bất Tiếu nhanh chóng xông vào đại não của y, mang theo một loại hiện thực gần như tàn nhẫn, "Từ đầu đến cuối, ngươi là ma tu, là đồ của bổn tôn."
"..."
Diệp Kính Tửu thất thần, y buộc phải thừa nhận sự xâm phạm của Hoa Bất Tiếu, rõ ràng đây là cơ thể của đại sư huynh, nhưng Diệp Kính Tửu lại không có một tia cảm giác quen thuộc, y chỉ cảm thấy trái tim của mình dần dần trở nên lạnh lẽo theo những câu nói tàn nhẫn của Hoa Bất Tiếu.
Diệp Kính Tửu là ma tu, là thuộc hạ của ma tôn Hoa Bất Tiếu. Một khi rơi vào thế giới của ma tôn thì Diệp Kính Tửu sẽ không thể quay về chính đạo, sớm muộn gì y cũng bại lộ thân phận, bị trục xuất khỏi phái Tiêu Dao, người người chửi bới đánh đập.
Nếu có người biết đại sự huynh làm tình với y, sư tôn thần giao với y, thì sợ rằng y sẽ liên lụy bọn họ phải chịu dựng ánh mắt khác thường của người ngoài, thậm chí người ngoài sẽ phải kiêng dè với cái gọi là "Nhân sĩ nhân sĩ", cho là phái Tiêu Dao liên thủ với Hoa Bất Tiếu để gieo tội ác cho thiên hạ.
Âm thanh giao hợp lép nhép vang dội ở trong tẩm điện của sư tôn, vị trí bắp đùi của Diệp Kính Tửu nhanh chóng trở nên hỗn loạn, chất hỗn hợp của tinh dịch và dâm thủy chậm rãi chảy xuống dọc theo bắp đùi trắng như tuyết, thấm ướt ga trải giường bên dưới, phát ra mùi vị tanh ngọt dâm mỹ.
Dựa theo cách đâm chịch của Hoa Bất Tiếu, Diệp Kính Tửu buộc phải quỳ ở trên giường và chậm rãi bò về phía sư tôn, gương mặt thanh tú của y trở nên đỏ ửng, hô hấp nóng bỏng phả vào những sợi lông mi của sư tôn, khiến chúng vô thức lay động.
Quá gần, quá gần rồi.
"Ưm...A..."
Tiếng thở hổn hển của Diệp Kính Tửu cực kỳ ngọt ngào, hai tay của y đang bị Hoa Bất Tiếu siết chặt, cả người gần như dán sát vào cơ thể của sư tôn. Cặp vú trắng như tuyết của Diệp Kính Tửu liên tục đung đưa, đầu vú nhạy cảm cọ vào áo choàng của sư tôn, khoái cảm tê dại trước ngực khiến cho dâm huyệt lại ngày càng trở nên nhạy cảm, hơn nữa dâm huyệt của y còn nhiều nước đến mức gần như khiến cho dương vật thô to ở bên trong thỉnh thoảng cọ xát vách thịt trơn trợt một cách dễ dàng và mãnh liệt, khoái cảm kịch liệt làm cho Diệp Kính Tửu không nhịn được mà vô thức thét chói tai.
Hoa Bất Tiếu vờ như hoàn toàn không nghe thấy những lời thỉnh cầu của Diệp Kính Tửu, thậm chí ngay khi hắn sắp bắn tinh vào trong dâm huyệt của Diệp Kính Tửu, thì hắn còn yêu cầu Diệp Kính Tửu gọi tên của hắn, nói ra cảm giác mình bị dương vật đâm chịch.
"Ma tôn đại nhân ..."
Dâm huyệt của cậu thiếu niên không ngừng co rút và siết chặt dương vật của "Yến Lăng Khanh", giọng nói của y mập mờ trầm thấp, "Dương vật cắm vào điểm dâm rồi, dâm huyệt bị cắm thật sướng... Ưm..."
"Vật nhỏ, khi Yến Lăng Khanh chịch vào chỗ này của ngươi, ngươi cũng nhạy cảm như vậy sao? Ngươi thật nhiều nước, lẽ nào lỗ nhỏ của ngươi sẽ liên tục phun ra dâm thủy và hoàn toàn không thể ngừng được."
Ngay khi sắp bắn tinh, Hoa Bất Tiếu lại bắt đầu đâm chịch một cách chậm rãi, dương vật không ngừng đâm chọc dâm huyệt của cậu thiếu niên với cách thức chín cạn một sâu, khiến cho dâm huyệt của Diệp Kính Tửu trở nên ngứa ngáy trống rỗng, lúc nãy y chỉ muốn bị dương vật thô to dùng sức đâm chọc, lấp đầy.
"Ưm...Ma tôn đại nhân, cầu xin ngài, lấp đầy nơi đó dâm huyệt rất ngứa..."
Diệp Kính Tửu hoàn toàn không biết mình đang nói cái gì, y chỉ cảm thấy dâm huyệt ngứa ngáy đến mức không thể chịu nỗi, lúc dương vật ngày càng cắm sâu vào bên trong, y lại ngày càng cảm thấy trống rỗng, y chỉ muốn được nam nhân dùng dương vật đối xử một cách thô bạo, nhanh chóng đâm vào vị trí ngứa ngáy sâu trong dâm huyệt.
Diệp Kính Tửu không ngừng nức nở, sau đó nam nhân kia thấp giọng nói ở bên tai của y, "Kính Tửu, ngươi muốn bổn tôn dùng cái gì để lấp đầy dâm huyệt?"
Diệp Kính Tửu bị câu hỏi của Hoa Bất Tiếu làm cho xấu hổ đến mức đỏ mặt, nhưng dục vọng lại dần dần xông vào đại não, cho nên y nhanh chóng thở hổn hển và trả lời câu hỏi của nam nhân kia, "Dùng ... Dùng dương vật thô to của ma tôn"
Tuy nhiên nam nhân kia lại thấp giọng thở dài, "Mặc dù bổn tôn rất muốn dùng dương vật của mình để lấp đầy dâm huyệt của Kính Tửu, nhưng lúc này bổn tôn đang dùng cơ thể của Yến Lăng Khanh."
"Kính Tửu, ngươi hãy trả lời lại một lần nữa, ngươi muốn bổn tôn dùng cái gì để lấp đầy dâm huyệt, hửm?"
Diệp Kính Tửu nức nở, cổ họng phát ra tiếng khóc tràn đầy dục vọng, "Dùng ... Dùng dương vật thô to của đại sư huynh ..."
"Kính Tửu thật là một đứa nhóc có lòng tham không đáy."
Hoa Bất Tiếu thấp giọng mỉm cười, thỏa mãn thỉnh cầu của Diệp Kính Tửu, lúc này dương vật lập tức xuyên qua cơ thể của cậu thiếu niên, "Nhưng bổn tôn lại thích sự thành thực của ngươi, từ nay về sau, ngươi cũng phải thành thực như vậy đối với bổn tôn, biết chưa?"
Dương vật thô to đã lấp đầy vách thịt dâm huyệt trống rỗng, khoái cảm tê dại làm cho cơ thể của Diệp Kính Tửu trở nên căng cứng, thậm chí vùng bụng bằng phẳng của y còn bị dương vật đâm chịch đến mức nhô lên và tạo thành một vòng cung sắc tình.
Tinh dịch đặc sệt nóng bỏng bắn đầy dâm huyệt lẳng lơ, Diệp Kính Tửu thét lên và đạt tới cao trào. Mãi cho đến khi dương vật dữ tợn được rút ra khỏi vách thịt ướt át, thì cơ thể nhạy cảm của Diệp Kính Tửu cũng vẫn còn co giật bởi vì khoái cảm vẫn chưa tiêu tan.
Nam nhân kia buông lỏng hai tay đang bị trói chặt của Diệp Kính Tửu, ngay sau đó, Diệp Kính Tửu lập tức ngồi phịch ở trên chiếc giường hỗn loạn, vội vàng thở hổn hển.
Diệp Kính Tửu cho là mọi thứ cũng nên kết thúc, nhưng Hoa Bất Tiếu lại ôm lấy Diệp Kính Tửu, bế y lên bằng tư thế xi trẻ con đi tiểu, làm cho hai chân của y mở toang ra và hướng về phía gương mặt tuấn tú của Sầm Lan.
Khi Diệp Kính Tửu ý thức được chuyện gì sắp xảy ra, thì y lập tức nức nở lắc đầu, thân thể không ngừng giãy giụa, "Không được ... Không muốn!"
Nhưng Hoa Bất Tiếu lại mỉm cười và không để ý đến những lời cầu xin của Diệp Kính Tửu, hắn dùng ngón tay thon dài của mình để cắm vào miệng dâm huyệt đang phun tinh dịch, ngón tay nhanh chóng rút ra cắm vào bên trong dâm huyệt nhạy cảm vẫn đang co rút, khiến cho cơ thể của Diệp Kính Tửu buộc phải đón nhận một đợt cao trào khác ngay khi khoái cảm cao trào ở lần thứ nhất vẫn chưa kết thúc.
Cơ thể của cậu thiếu niên lập tức trở nên căng thẳng, dâm huyệt không ngừng co rút một cách kịch liệt, vị trí sâu trong vách thịt dâm huyệt nhanh chóng phun ra một lượng lớn dâm thủy và hòa lẫn với tinh dịch.
Dâm thủy ngọt ngào kia không hề rơi xuống chỗ nào khác, tất cả đều phun lên gương mặt tuấn tú lạnh lùng của Sầm Lan, dâm thủy hòa lẫn với tinh dịch chậm rãi chảy dọc theo lông mày kiếm của Sầm Lan cho đến hốc mắt thâm thúy, rồi đến chóp mũi cao ngất và đôi môi mỏng tái nhợt.
Rõ ràng đây là sư tôn vô cùng lạnh lùng và cấm dục, nhưng lúc này trên mặt hắn đều là dâm thủy ngọt ngào, giống như hắn đã bị người khác kéo xuống vực sâu của dục vọng.
Diệp Kính Tửu bị Hoa Bất Tiếu ức hiếp đến mức hoàn toàn sụp đổ, lớn tiếng bật khóc, nước mắt không ngừng rơi xuống, lúc này khóe mắt của y cũng trở nên sưng đỏ. Nhưng Hoa Bất Tiếu lại bật cười bởi vì bức họa này, hắn ôm cậu thiếu niên vào trong ngực, tâm trạng vô cùng vui sướng.
"Không nghĩ tới sẽ có một ngày, bổn tôn lại có thể nhìn thấy dáng vẻ này của lão già Sầm Lan, đúng là rất sảng khoái."
Hoa Bất Tiếu cúi đầu, hôn lên trán cậu thiếu niên, nụ hôn lạnh như băng, nụ hôn lạnh lùng, mang theo tính chiếm hữu của nam nhân xấu xa, cuối cùng hắn nhẹ giọng nói: "Vẫn phải cảm ơn ngươi, vật nhỏ."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro