Chương 8

Diệp Kính Tửu không biết tại sao Mục Tu lại lỡ hẹn, Diệp Kính Tửu cũng không về phủ, y lại đến Tàng thư các.

Bây giờ chuyện cấp bách mà Diệp Kính Tửu muốn tìm kiếm đó là bí pháp có thể giấu được cơ thể y, suy cho cùng, chỉ cần duy trì được tác dụng ban đầu của bí pháp là tốt rồi.

Diệp Kính Tửu cũng không hoảng sợ đối với độc hoàn trong cơ thể của mình. Theo như trí nhớ của y, trong nguyên tác có một loại tiên thảo tên là Tuyết Trung Tiên, có thể giải được các loại độc.

Ở phần giữa của nguyên tác, Yến Lăng Khanh đã cản mũi tên độc cho Lâm Thì Chiêu - tiểu hoàng đế nước Đại Nhạn - đang bị thích khách ám sát, sau đó Yến Lăng Khanh đã trúng kịch độc, chỉ trong một ngày liền có thể đi đời nhà ma. Tuy nhiên, vào thời điểm đó, các chủ của Trích Tinh Các - Liễu Khuê Diêu đã có quan hệ xác thịt với Yến Lăng Khanh, cho nên lúc này hắn đã cho đại sư huynh uống Tuyết Trung Tiên, cuối cùng mới có thể cứu được tính mạng của Yến Lăng Khanh.

Mặc dù, Tuyết Trung Tiên vô cùng hiếm hoi, nhưng nếu có nhiều tiền, thì Diệp Kính Tửu vẫn có thể mua được ở Trích Tinh Các. Dù sao Trích Tinh Các cũng đã tuyên bố rằng, chỉ cần có tiền, thì thứ gì cũng có thể bán.

Dựa theo tình huống như vậy, nếu như Diệp Kính Tửu không thể nhanh chóng tìm ra phương pháp bí mật có liên quan đến mình trong Tàng thư các, thì có lẽ y phải đến Trích Tinh Các để thử vận may vậy.

Ở trong nguyên tác, các chủ của Trích Tinh Các - Liễu Khuê Diêu là loại người khẩu phật tâm xà, tuy hắn ta mỉm cười cả ngày, nhưng đến khi giết người, hắn ta lại không hề lưu tình. Huống chi, tu vi của hắn cực kỳ cao thâm, có lẽ bây giờ hắn ta đang ở tầng phân thần trung kỳ, tuy lực thực của hắn ta có sự chênh lệch khá lớn đối với ma tôn Hoa Bất Tiếu và sư tôn sầm Lan, nhưng hắn ta cũng là bá chủ thiên hạ.

Nhưng không phải quá cần thiết, thì Diệp Kính Tửu vẫn không muốn dính líu đến Trích Tinh Các, y rất sợ xảy ra chuyện rắc rối nào đó.

Lại là một buổi chiều không thu hoạch được gì, Diệp Kính Tửu trở về tu luyện với vẻ mặt buồn phiền, y phải đi gặp đại sư huynh.

Suy cho cùng, Diệp Kính Tửu cũng đã suy nghĩ rõ ràng, tu vi Trúc cơ có thể tiếp xúc với bí pháp, nhưng nó vẫn hoàn toàn không phải là thứ y muốn, y cũng không biết rốt cuộc là nguyên thân đã lấy bí pháp từ đâu để có thể che giấu!

Sau khi nhìn thấy dáng vẻ buồn bã không vui của tiểu sư đệ, Yến Lăng Khanh lập tức hỏi y: "Tiểu sư đệ, sao vậy? Mục sư đệ bắt nạt đệ à?"

Diệp Kính Tửu buồn bã, uể oải nói: "Không có...Tuy nhiên, đệ cũng không biết hắn đã đi đâu."

"Quả thật là Mục sư đệ đã làm gì đệ sao?"

Diệp Kính Tửu thuận miệng nói: "Không phải hắn. Nhưng nếu Mục Tu thật sự làm đệ tức giận, thì đại sư huynh có thể đánh hắn giúp ta không?"

"Dĩ nhiên rồi." Yến Lăng Khanh dịu dàng nói.

Diệp Kính Tửu ngẩn người, y nhìn thấy đại sư huynh dịu dàng xoè tay ra, xoa đầu y, "Không dễ dàng gì ta mới thêm một tiểu sư đệ, dĩ nhiên ta rất muốn cưng chiều đệ. Nếu ai làm cho Kính Tửu cảm thấy không vui, thì sư huynh sẽ dạy dỗ người đó giúp đệ."

Đôi mắt của Yến Lăng Khanh tràn đầy sự thâm thuý và dịu dàng, lúc hắn nhìn vào y, lại làm cho y sinh ra ảo giác rằng "Dường như đại sư huynh thật sự quan tâm mình."

Nhưng rõ ràng bọn họ vừa mới sống chung chưa được vài ngày...

Chẳng lẽ đại sư huynh là một người rất cô độc? Chỉ cần có người tu luyện cùng hắn, thì hắn liền đối tốt với người đó...

Còn khiến cho người khác cảm thấy thẹn thùng giống như y.

Không biết tại sao, nhịp tim của Diệp Kính Tửu lại đập thình thịch một cách mãnh liệt, tâm tư phiền muộn cũng đã biến mất hoàn toàn, y chỉ cúi đầu nghẹn ngào nói: "Dạ, Kính Tửu biết rồi, đa, đa tạ đại sư huynh."

"Cho nên, đừng buồn nữa. Được không?"

Yến Lăng Khanh xoa mái tóc đen mềm mại của cậu thiếu niên, dịu dàng nói: "Ta rất thích dáng vẻ mỉm cười của Kính Tửu."

Diệp Kính Tửu đỏ mặt.

Trời ạ! Tại sao đại sư huynh lại dịu dàng đến vậy!

Rõ ràng y chỉ mới quen biết đại sư huynh vài ngày, sao hắn lại đối tốt với y như vậy!!

Một đại mỹ nhân dịu dàng như hắn thì sao có thể bị đám người kia đè chịch!!! Không được!

Ngay khi Diệp Kính Tửu vừa đến thế giới này, y liền được đại sư huynh chăm sóc rất tốt, điều này bày tỏ bây giờ y chính là fan đệ đệ số một của Yến Lăng Khanh.

...Không được, y phải nghĩ cách khiến cho đại sư huynh toả sáng một mình, solo tu tiên.

Diệp Kính Tửu cũng không biết bàn tay ấm áp trên đầu đã rời đi lúc nào, y càng không biết mình đã đi theo đại sư huynh và bọn họ cùng nhau tu luyện công pháp từ lúc nào.

Tóm lại, chờ đến khi y lấy lại tinh thần, thì đã đến lúc nói lời tạm biệt.

Diệp Kính Tửu nghĩ đến nhiệm vụ mà Hoa Bất Tiếu giao cho y, nhân lúc còn chưa nói lời tạm biệt, y liền hỏi Yến Lăng Khanh, "Đại sư huynh, gần đây sư tôn đang làm gì vậy? Đệ muốn nhờ sư tôn dạy cho mấy chiêu công pháp lợi hại."

Yến Lăng Khanh giải thích: "Tiểu sư đệ, đệ mới vừa bước vào sư môn, cho nên có lẽ đệ vẫn chưa biết. Khoảng một tháng trước, sư tôn đã cướp được thánh khí "Ma chuông" ở Ma cung. Tuy nhiên, ma chuông kia không hổ là thánh khí ma tộc, sư tôn đã phong ấn nó suốt một tháng, nhưng vẫn chưa phong ấn thành công, tuy nhiên, bây giờ cũng sắp kết thúc rồi. Tiểu sư đệ cứ yên tâm, tất nhiên sư tôn sẽ dạy công pháp cho đệ, nếu đệ nóng lòng, thì huynh cũng có thể chỉ dạy cho đệ vài chiêu."

Diệp Kính Tửu giật giật khoé miệng.

Làm sao Diệp Kính Tửu có thể không biết, sau khi ma chuông bị trộm, y mới bị phái tới nơi này, uống độc hoàn và làm nội ứng. Nếu Sầm Lan không cướp thánh khí của Ma cung nhà bọn họ, thì có lẽ bây giờ Diệp Kính Tửu vẫn đang nghiêm túc tu luyện ở Ma cung.

Diệp Kính Tửu lắc đầu, "Đệ sẽ đợi sư tôn, đệ không muốn làm trễ thời gian tu luyện của huynh, trong khoảng thời gian này đệ có thể tranh thủ củng cố tu vi. Lúc trước đệ đã thử kiểm tra tu vi của mình,  đã sắp viên mãn rồi, có lẽ chưa đến một tháng nữa, đệ liền có thể bước vào tầng Trúc cơ trung kỳ."

Yến Lăng Khanh khẽ mỉm cười, dịu dàng nói: "Không hổ là tiểu sư đệ, đúng là lợi hại."

Yến Lăng Khanh khen y giống như gia trưởng đang cưng chiều nhóc con nhà mình.

Diệp Kính Tửu cảm thấy hơi xấu hổ, sau đó lấy hết can đảm mà nói: "Đại sư huynh đừng mãi khen đệ như vậy, đệ không có lợi hại như huynh nói. Nếu huynh cứ khen đệ, đệ sẽ dễ dàng trở nên đắc ý vênh váo."

"Ừm..."


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro