Chương 51

Ma tu kia biết Diệp Kính Tửu, phải nói là gã đã biết Diệp Kính Tửu từ trước.

Gã là ma tu có tu vi kim đan hậu kỳ, là thuộc hạ đắc lực của Hoa Bất Tiếu. Trước kia Diệp Kính Tửu không quen biết gã, nhưng bọn họ đều là thuộc hạ của Hoa Bất Tiếu, cho nên thỉnh thoảng bọn họ cũng có thể nói chuyện một hai câu.

Có lẽ ma tu kia cũng không ngờ mình chỉ là nhận một nhiệm vụ bình thường, vậy mà lại gặp phải hoàn cảnh "con bọ ngựa rình rập con ve sầu, không để ý đến con chim hoàng đế phía sau*", đã sớm có người theo dõi Diệp Kính Tửu, thậm chí hắn còn dùng gã để làm ra một đòn phủ đầu đối với Diệp Kính Tửu, làm cho cậu thiếu niên bị dọa sợ đến mức toàn thân vẫn đang không ngừng run rẩy.

*theo đuổi một lợi ích hạn hẹp trong khi bỏ qua một mối nguy hiểm lớn hơn

Sau khi Diệp Kính Tửu trải qua suy nghĩ không đến một giây, y liền nhận ra được kẻ địch đang nghiền ép sự tồn tại của mình, nếu Diệp Kính Tửu muốn sống sót, thì chỉ có một chữ duy nhất đó là: Trốn!

Diệp Kính Tửu định kích hoạt pháp chú chạy trốn ở bên hông, nhưng Diệp Kính Tửu còn chưa kịp sử dụng pháp chú chạy trốn, thì một bàn tay ấm áp liền nhẹ nhàng khoác lên mu bàn tay của Diệp Kính Tửu, sau đó ngăn chặn động tác của Diệp Kính Tửu.

Hô hấp như có như không của nam nhân nhẹ nhàng phả vào cần cổ của Diệp Kính Tửu, ngay sau đó, hắn lập tức hít một hơi thật sâu và nói bằng giọng điệu say mê: "A ~ hóa ra trên người nhóc đáng yêu có mùi sữa thơm. Rất ngọt nha ~ "

"Có thích quà của thúc thúc không? Nhóc đáng yêu. Biểu cảm lúc nãy của ngươi thật sự không tồi, làm cho thúc thúc cảm thấy cực kỳ hưng phấn ~ "

—— Khủng bố thật! Người này đã đến đây từ lúc nào vậy? !

Đầu óc của Diệp Kính Tửu trở nên trống rỗng, Diệp Kính Tửu định rút tay ra, nhưng bàn tay kia lại hơi dùng sức, cuối cùng y chỉ cảm thấy bàn tay của mình giống như đang bị sắt thép giam cầm, hoàn toàn không thể xê dịch dù chỉ một chút.

Hô hấp của nam nhân kia vẫn đang phả lên sau gáy của Diệp Kính Tửu, làm cho toàn thân của y đều nổi da gà, y cưỡng ép bản thân cần phải bình tĩnh trở lại, giọng điệu run rẩy mất hết thể diện, "Ngươi là ai ? Tìm ta làm gì?"

"Hửm, ngươi không biết thúc thúc sao? Xem ra thúc thúc vẫn chưa đủ nổi danh."

Cánh tay của nam nhân kia nhẹ nhàng khoác lên bả vai của Diệp Kính Tửu, hắn cười khẽ một tiếng, thè lưỡi liếʍ láp vành tai trắng nõn của cậu thiếu niên, làm cho nó trở nên ướt nhẹp, sau đó giọng điệu trầm thấp mập mờ của hắn lập tức vang lên, "Thúc thúc, tên ... là Liễu Khuê Dao."

Cơ thể của Diệp Kính Tửu lập tức trở nên cứng đờ, cặp mắt trợn tròn. Diệp Kính Tửu bị thân phận của đối phương trấn áp, thậm chí y cũng không thể chú ý đến việc vành tai của mình đang bị da^ʍ ô, lúc này y chỉ cảm thấy một tiếng sấm đang rền vang ở trong đầu óc của mình.

Liễu! Khuê! Diêu!

Chính là cái tên biếи ŧɦái nham hiểm ở trong sách? ! Sao hắn lại có thể đến đây tìm y? !

Đợi đã, ở trong nguyên tác, vị này chính là Các chủ của Trích Tinh Các, dựa theo diễn biến nội dung ở giữa quyển sách, đại sư huynh đã tình cờ gặp được Liễu Khuê Dao trong bí cảnh Phong tuyết. Sau đó cổ độc của đại sư huynh phát tác, đại sư huynh lập tức hoan ái với nam nhân này để giải độc, cuối cùng nam nhân này mới trở thành một trong những công chính!

Nhưng tại sao Liễu Khuê Dao lại xuất hiện vào thời điểm này? Hơn nữa hắn còn đến tìm y? Đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?

Đương nhiên Diệp Kính Tửu cũng không biết đến việc diễn biến cốt truyện trong nguyên tác đã trở nên thay đổi.

Trên thực tế, tiểu hoàng đế ở trong nguyên tác cũng từng yêu cầu Liễu Khuê Dao đi tìm lô đỉnh song tính, nhưng Liễu Khuê Dao ở trong nguyên tác lại không tìm được lô đỉnh song tính trong truyền thuyết, vì vậy chuyện này đã được xóa bỏ.

Mà bây giờ ... Liễu Khuê Dao đã tìm được lô đỉnh song tính.

Là một cậu thiếu niên vô cùng đáng yêu, toàn thân phát ra một mùi sữa thơm.

Ánh mắt của Liễu Khuê Dao dần dần di chuyển xuống phía dưới, hắn mập mờ dùng ngón tay vuốt ve mu bàn tay trắng nõn của cậu thiếu niên, lướt qua pháp chú chạy trốn mà cậu thiếu niên định kích hoạt, sau đó hắn cười khẽ và nói: "Pháp chú vạn dặm? Thứ này không thuận tiện, nó sẽ bị tịch thu~ "

"Ngươi —— "

"Mặc dù thúc thúc rất muốn trò chuyện thân mật lâu dài với nhóc đáng yêu, nhưng bây giờ ... ừm, có lẽ bên phía Hoa Bất Tiếu đã phát hiện cây đèn linh hồn của cái tên ma tu kia đã bị dập tắt, đúng không?"

"Việc này không nên chậm trễ, trước tiên thúc thúc phải đưa nhóc đáng yêu đến một nơi không ai tìm được, sau đó thúc thúc sẽ tiếp tục trò chuyện cùng ngươi~ "

Liễu Khuê Dao vòng qua bả vai của Diệp Kính Tửu, cười híp mắt và búng ngón tay ở bên tai Diệp Kính Tửu.

"Mau ngủ đi."

Ngay sau đó, Diệp Kính Tửu đột nhiên cảm thấy một cơn buồn ngủ nhanh chóng ập đến, mí mắt của y dần dần trở nên nặng trĩu, không nhấc lên nổi, cuối cùng y chậm rãi mất đi ý thức, ngã vào lồng ngực của Liễu Khuê Dao.

Liễu Khuê Dao đặt cằm lên bả vai của cậu thiếu niên, hẳn ung dung thong thả dùng khăn tay chậm rãi lau sạch vết máu trên tay kia, rồi sau đó ôm lấy vòng eo thon thả của cậu thiếu niên và bế cậu thiếu niên lên.

Trọng lượng trong ngực nhẹ đến bất ngờ, nụ cười của Liễu Khuê Dao ngày càng trở nên sâu sắc hơn, hắn lập tức nghĩ đến những chuyện lát nữa nên làm, sau đó nhìn vào gương mặt ngủ say của cậu thiếu niên và liếm láp môi dưới.

Khi đến nơi, hắn nên bắt đầu ... Kiểm hàng rồi.

Khi Diệp Kính Tửu tỉnh lại, y liền phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường có mùi thơm đặc biệt, hai tay của y bị còng ở trên đầu giường, không thể trốn thoát.

Diệp Kính Tửu cảm thấy cực kỳ hoảng loạn, y nhanh chóng thử vận may, nhưng lại phát hiện bất kể là linh khí hay là ma khí trong người đều bị kinh mạch của mình chặn lại, không thể vận chuyển, lúc này y cũng không khác gì người thường.

Mẹ kiếp! Rốt cuộc là Liễu Khuê Dao trói y để làm cái quái gì vậy? ! Hắn đang có ý đồ gì đối với y? !

Diệp Kính Tửu còn chưa kịp nghĩ ra đáp án, thì lỗ tai của y lập tức giật giật, sau đó y liền nghe thấy âm thanh cánh cửa bị người khác đẩy ra.

Diệp Kính Tửu ngẩng đầu lên, cuối cùng y cũng nhìn thấy bộ mặt thật của nam nhân tự xưng là Liễu Khuê Dao.

Nam nhân tuấn tú ở trước mặt Diệp Kính Tửu có một đôi mắt hồ ly hẹp dài, lông mày cao, trên mặt mang theo ý cười. Liễu Khuê Dao có huyết thống dị tộc, con ngươi màu lục bích, hốc mắt thâm thúy, sống mũi cực cao, mái tóc dài màu nâu nhạt được buộc một ít ở phần đuôi và để trên vai phải của nam nhân.

Liễu Khuê Dao chậm rãi đi về phía Diệp Kính Tửu, hắn nằm nghiêng bên cạnh y, chống cằm, giọng điệu nhẹ nhàng, "Cuối cùng nhóc đáng yêu cũng đã tỉnh rồi, thúc thúc đã đợi ngươi rất lâu."

Diệp Kính Tửu mím môi, cố gắng tránh xa Liễu Khuê Dao, nhưng lại bị nam nhân kéo trở về một cách dễ dàng.

Diệp Kính Tửu không thể giãy giụa, vì vậy y chỉ có thể cau mày giả vờ lộ ra dáng vẻ tàn bạo: "Ngươi tìm ta làm gì ? Liễu Các chủ?"

"Hửm? Lúc này ngươi không sợ thúc thúc nữa hay sao?"

Liễu Khuê Dao sờ cằm, tuy nhiên hẳn cũng không hề ngạc nhiên khi Diệp Kính Tửu biết về thân phận của hắn, hắn chỉ cười híp mắt và nói: "Vẫn là dáng vẻ lúc nãy đáng yêu hơn."

"Thúc thúc thật sự rất muốn tiếp tục nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi đến mức toàn thân phát run vào lúc nãy của nhóc đáng yêu, ừm, ngươi có muốn bị dọa sợ một lần nữa hay không?"

Biến thái.

Diệp Kính Tửu không muốn thừa nhận mình bị Liễu Khuê Dao dọa sợ, y nắm chặt bàn tay dưới ống tay áo, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, tuy nhiên y vẫn cố gắng kiềm chế bản thân và nói: "Liễu Các chủ, có lẽ ngươi đã biết ta là người của Ma cung, nếu ngươi bắt ta ... Điều này có nghĩa là ngươi đã đắc tội với Ma cung!"

"Ừm, thúc thúc rất sợ."

Liễu Khuê Dao có thể nhìn thấu dáng vẻ phô trương thanh thế của Diệp Kính Tửu, hắn vén mái tóc xõa tung bên tai của Diệp Kính Tửu lên, sau đó cười híp mắt và nói: "Nhưng ai bảo kim chủ đã cho ta cái giá quá lớn."

"... Kim chủ? Có người muốn mua ta?"

" Ừm, phải nói thế nào bây giờ, cũng không phải là hẳn muốn mua "Diệp Kính Tửu" "

Đầu ngón tay của Liễu Khuê Dao nhanh chóng lướt qua cần cổ mảnh khảnh của cậu thiếu niên, sau đó dừng lại ở trên ngực cậu thiếu niên và vẽ những vòng tròn mập mờ, "Là hắn muốn mua "Lô đỉnh song tính"."

Lúc Liễu Khuê Dao nói ra từ "Lô đỉnh song tính", biểu cảm của cậu thiếu niên lập tức trở nên kinh hoảng, điều này khiến cho nụ cười của Liễu Khuê Dao ngày càng trở nên sâu sắc hơn, hắn lập tức xoa đầu cậu thiếu niên giống như đang trấn an.

Sau đó Liễu Khuê Dao khoanh tay lại, giọng điệu trở nên mất kiên nhẫn, "Được rồi, chúng ta không nói đến những chuyện này nữa. Không dễ dàng gì mới có thể thoát khỏi sự truy xét của Ma cung, bây giờ thúc thúc muốn làm chính sự rồi."

"Lô đỉnh song tính chưa đến tuổi trưởng thành, ừm, nhất định, nhất định là rất mỹ vị ~ " ~"

Diệp Kính Tửu cảm thấy vô cùng hoảng hốt, y thật sự không ngờ rằng Các chủ của Trích Tinh Các - người mà y luôn muốn xây dựng mối quan hệ, lại tự mình tìm tới cửa.

Hơn nữa nguyên nhân cũng là bởi vì có người muốn mua "Lô đỉnh song tính".

Sự hoảng hốt này đã đạt đến đỉnh điểm khi Liễu Khuê Dao cởi bỏ đai lưng của y.

"Đừng chạm vào ta!"

Diệp Kính Tửu cố gắng giãy giụa để thoát khỏi chiếc còng tay ở trên mép giường, tuy nhiên còng tay vẫn không hề nhúc nhích dù chỉ một chút. Lúc này Diệp Kính Tửu không thể dùng tay, vì vậy y liền đá chân một cách lung tung bừa bãi với ý định ngăn cản cái tên biến thái chết tiệt này đang tiếp tục cởi bỏ y phục của y.

Nhưng cách làm của Diệp Kính Tửu vẫn vô dụng, nam nhân kia có thể ngăn y lại một cách ung dung, vạt áo mỏng manh bị người khác xé toạc, trên ngực ngày càng lộ ra rất nhiều bộ phận trắng như tuyết.

Diệp Kính Tửu cắn răng, hốc mắt lập tức trở nên đỏ bừng, "Ngươi đừng chạm vào ta! Khốn kiếp!"

"Không được nha ~ thúc thúc rất muốn kiểm hàng."

Liễu Khuê Dao hơi mỉm cười, sau đó cởi bỏ lớp vải cuối cùng ở trước ngực của cậu thiếu niên.

Ánh mắt của Liễu Khuê Dao lập tức dừng lại, vẻ mặt tươi cười trở nên hơi cứng đờ, tầm mắt của hắn tập trung vào bộ ngực nhỏ nhắn trắng như tuyết của cậu thiếu niên, đầu vú hơi ửng hồng, còn có chút sưng đỏ, dáng vẻ kiều diễm ướt át giống như đã bị người khác đùa bỡn một cách quá đáng.

"... A, hóa ra lô đỉnh song tính thật sự có bộ ngực của nữ nhân."

Liễu Khuê Dao dùng ngón tay nhéo đầu vú của cậu thiếu niên, hắn ác ý xoa nắn đầu vú sưng đỏ, không hề bỏ lỡ một tiếng rên rỉ đau đớn nào của cậu thiếu niên, sau đó hắn cười khẽ và nói: "Giống hệt như trong bí pháp, quả nhiên lô đỉnh song tính đều là tao hóa thiếu chịch."

Liễu Khuê Dao dùng móng tay đâm vào lỗ vú của cậu thiếu niên, sau đó cười híp mắt tăng thêm lực độ, "Nói cho thúc thúc biết, có phải hôm nay ngươi lén chơi đùa bầu vú của mình, có đúng không?"

"..." Tên biến thái khốn kiếp.

Đầu vú lộ ra cảm giác đau đớn dữ dội khi lực độ của nam nhân kia tăng lên, Diệp Kính Tửu cảm thấy đau đớn đến mức sắc mặt trở nên tái nhợt, y không để ý đến sự quấy rối và lời chất vấn của Liễu Khuê Dao, y chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi tình huống bây giờ, "... Người kia đã ra giá bao nhiêu tiền? Ta, ta sẽ trả cho ngươi gấp đôi."

"Hửm? Gấp đôi, có thật không?" Liễu Khuê Dao giả vờ lộ ra dáng vẻ vô cùng hứng thú.

Liễu Khuê Dao thoáng thả lỏng lực độ, tuy nhiên ngay khi vẻ mặt đau đớn của cậu thiếu niên trở nên dịu đi một chút, thì Liễu Khuê Dao lại siết chặt đầu vú của y một lần nữa.

"Thật mà, ta, a -- "

Móng tay của Liễu Khuê Dao cắm sâu vào trong đầu vú, trực tiếp khiến cho đầu vú non nớt đỏ mọng trở nên tím bầm.

Sau khi Liễu Khuê Dao nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của cậu thiếu niên, hắn lại xoa bóp núm vú vẫn lưu lại dấu tay với dáng vẻ trấn an, "Xin lỗi, có phải là thúc thúc đã nhéo ngươi đau hay không?"

"Nhưng, haiz, người đó là một đại gia siêu giàu."

Liễu Khuê Dao cúi đầu xuống, nhanh chóng ngậm lấy núm vú không ngừng run rẩy của cậu thiếu niên, vị sữa ngọt ngào khiến cho nước miếng của hắn tiết ra không thể kiểm soát, sau khi liếm mút một lúc lâu, Liễu Khuê Dao liền rời đi với dáng vẻ chưa thỏa mãn.

Liễu Khuê Dao cong đầu lưỡi chạm vào hàm trên của mình, đôi mắt màu xanh biếc hơi híp lại, hắn đang thưởng thức mùi sữa thơm ngon vẫn còn sót lại, "Cái giá mà người đó đưa ra, để ta suy nghĩ một chút, có lẽ nó có thể mua được toàn bộ địa bàn của Ma cung cộng thêm phái Tiêu Dao? Đúng rồi, còn bao gồm những pháp khí ở trong địa bàn đó."

"Dù sao nếu so sánh tiền bạc với tính mạng, thì đương nhiên tính mạng sẽ quan trọng hơn. Cho nên

Liễu Khuê Dao thân mật cọ lên chóp mũi của cậu thiếu niên, "Nhóc đáng yêu thật sự có thể trả cho thúc thúc cái giá gấp đôi hay sao?"

Diệp Kính Tửu: "..."

Rốt cuộc là ai, là ai có thể trả nhiều tiền như vậy để mua một lô đỉnh song tính?

Hơn nữa, từ "tính mạng" trong lời nói của Liễu Khuê Dao là có ý gì? Lẽ nào người bỏ tiền mua y là một ông lão sắp chết? Người đó muốn dùng y để kéo dài tánh mạng?

Diệp Kính Tửu cưỡng ép kiềm chế cảm giác nôn mửa khi bị một nam nhân xa lạ dâm ô, lúc này đầu vú của y vô cùng đau nhói, phía trên còn lưu lại nước miếng của nam nhân kia, chúng đang phát ra ánh sáng dâm mỹ dưới ánh đèn mờ ảo.

Tỉnh táo, y cần phải tỉnh táo.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro