Chương 25: Rót tin tố vào

Edit: Chạng Vạng

Ban đầu, cô còn tưởng hai vị sĩ quan cấp tá sói ưng này khi hóa thân thành thú dữ sẽ hung tàn, xé mình thành từng mảnh nhỏ. Cuối cùng, bây giờ họ lại uất ức mong ngóng, cầu xin cô xoa xoa khác nào hai con thú cưng đâu?

Chim con, chó lớn, có thể dẫn họ về nhà làm bạn với Lan Lan.

"Thả em ra, một trái một phải đứng nghiêm, em sẽ xoa xoa."

Thật sao?

Đại bàng mào vàng với sói tuyết nghe thế, lập tức ngoan ngoãn như học sinh tiểu học buông cô ra, đứng nghiêm hai bên.

Ai nói khi thú nhân động dục, tính cách điên dại rất đáng sợ chứ? Đúng là lời đồn!

Rõ ràng, họ rất nghe lời.

Tô Miên Đường khom người, nhặt hai tiêm thuốc ức chế.

Trước khi tiêm, cô vươn tay ra vuốt ve phần gáy của họ như khen ngợi.

Không ngờ, hai con thú dữ đột nhiên phản ứng lại, cơ thể run rẩy nằm oảnh ra đất.

Hai mắt Fred lim dim, lông chim màu bạch kim trên người đều xù lên. Enzo nghiêng đầu lè lưỡi, bốn chân nằm sấp dưới đất, cơ thể mềm oặt như một cái thảm, xách lên cũng không dậy nổi.

Cô không biết... Trước đó họ dùng hết sức giãy dụa, chống lại tin tố của công chúa, nên đã đánh mất màng bảo vệ phần gáy của mình, cô lại vô tình rót lượng tin tố dày đặt vào tạo ra đánh dấu giả.

Khiến họ thoải mái như bay trên chín tầng mây.

Một sói một ưng đang lênh đênh trên mây, tận hưởng từng cơn gió nhẹ phiêu diêu, rong chơi, không cần hình tượng, vứt luôn cả đầu óc rồi.

Tô Miên Đường thấy họ đã mất sạch sức tấn công, đành cầm ống tiêm tiêm cho họ thuốc ức chế mới.

Ừm.

Đang vui sướng, tự nhiên cái gì chui vào người họ vậy?

Tự nhiên thấy dễ chịu, khỏe ghê...

Trong sảnh lớn, phu nhân Joey đột nhiên thoát khỏi ma pháp kiểm soát mà giật mình.

Vừa rồi bà đã làm gì?

Bà đã đưa Tô Miên Đường vào nhà giam!

Fred và Enzo đã không kiểm soát được, hóa thành thú dữ rồi, chắc chắn sẽ xé sống con bé quá.

Vừa rồi bà bị cơn tức giận che mờ lý trí, dùng tin tố tấn công con bé đã phạm luật rồi. Nếu như hại con bé... Chết, một giống cái trân quý, toàn tộc của bà sẽ gặp nạn mất.

Bà rất lo lắng đi đến sau núi, sợ phải nhìn thấy hình ảnh ghê tởm của máu thịt văng tung tóe. Nhưng mà... Cuối cùng hình ảnh đập vào mắt bà lại là Fred và Enzo như con chim nhỏ và chó lớn dịu ngoan, nũng nịu ở trong nhà giam, đang dựa sát vào tay Tô Miên Đường, vừa muốn xoa, vừa muốn cọ, lại còn muốn ôm.

Hai thằng nhỏ này bám Tô Miên Đường còn hơn hồi bé bám mẹ nó nữa.

Bà trợn mắt há hốc mồm, cố gắng dụi mắt mình nhìn lại mới chắc chắn mình không bị ảo giác.

Bà vội vàng mở cửa, chạy vào: "Sao... Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Phu nhân Joey."

Tô Miên Đường cất thuốc ức chế, lấy ra hai vòng tay kiểm tra đeo cho Fred và Enzo. Bên trên vòng tay, chỉ số tan vỡ tinh thần lực ở mức mười và mười một.

Mười và mười một?

Chỉ số này chỉ có thú nhân mới sinh mới đạt tinh thần thấp như thế!

Phu nhân Joey hoảng sợ muốn rớt cằm hỏi: "Cô... Cô làm sao vậy?"

"Cháu đã nói, cháu là nhân viên nghiên cứu của viện nghiên cứu khoa học quốc gia của đế quốc rồi. Thuốc ức chế này là loại mới nhất cháu nghiên cứu ra, bây giờ xem ra hiệu quả cũng rất tốt."

Không ngờ con bé này lại dùng thuốc ức chế, cứu lấy mạng Fred và Enzo, cứu lấy mạng của hai thằng con bà.

Thoáng chốc, nước mắt trong hốc mắt của phu nhân Joey tuôn trào, vừa vui sướng vừa cảm kích, vừa áy náy. Nửa tiếng trước, bà còn nổi điên chửi mắng con bé, dùng tin tố tấn công.

Đúng là đáng chết mà!

"Xin lỗi, tôi xin lỗi cô Tô Miên Đường. Trước đó, tôi đã..."

"Cháu hiểu mà, tất cả vì phu nhân sốt ruột cho con trai yêu thôi."

"Đúng, đúng, đúng vậy!"

Bà không chịu nổi vội đến ôm hai thằng con bị hành hạ đến tả tơi, nhưng lại bị Fred mổ mạnh lên hai tay, còn Enzo lại vô tình đạp một cú giống như đang nói, đừng có mơ tách con với Đường Đường ra!

Phu nhân Joey: "..." Giỏi lắm đám nhóc thối tha này, có vợ quên mẹ đúng không?

Tô Miên Đường bật cười.

"Hiện tại cơ thể họ đã hấp thụ thuốc ức chế, vẫn còn trong trạng thái ý thức không rõ ràng. Phu nhân Joey đợi bên ngoài một lúc, để cháu dỗ họ ngủ rồi sẽ ra ngoài ngay."

"Được, vậy thì... Làm khổ cho cháu rồi."

"Không sao đâu ạ."

Phu nhân Joey lẳng lặng rời khỏi nhà giam, nhìn vào màn hình, thấy hình ảnh hài hòa ấm áp bên trong.

Cuối cùng, bà cũng hiểu được vì sao hai thằng con của mình lại thích Tô Miên Đường đến vậy rồi.

Nhan sắc chỉ là hình dáng bên ngoài nông cạn, tính cách dịu dàng, thông minh, bình tĩnh và tấm lòng yêu thương bao la mới là hạt tâm của con bé. Giống cái như vậy, ai mà chống lại được.

Sau bốn tiếng đồng hồ, Tô Miên Đường dỗ hai con thú ngủ say mới mệt mỏi đi ra ngoài, đã thấy phu nhân Joey đã chuẩn bị xong thức ăn và nước cho mình.

"Cảm ơn.''

''Không cần cảm ơn, chút chuyện này làm sao so được những việc cháu làm cho Fred và Enzo. Phải rồi, cô Tô Miên Đường này, tôi không có ý mạo phạm nhưng chỉ muốn hỏi, cháu thật sự không có tin tố à?

"Không có."

Tô Miên Đường lắc đầu.

"Quái lạ..." Phu nhân Joey nghi ngờ thì thầm: "Sao tôi lại dẫn cháu vào nhà giam được chứ?"'

Lúc đó cả cơ thể bà giống như bị ma ám, mất tất cả suy nghĩ và năng lực hành động của mình.

Bây giờ suy nghĩ lại, vẫn có chút không giải thích nổi.

"Chẳng lẽ, không phải do bà quá lo lắng cho họ à?"

Lúc gặp tình huống nguy cấp, con người thường có xu hướng nắm chặt cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, dù là ngựa chết cũng xem như là ngựa sống đấy thôi.

"Chắc là vậy..."

Có thể do bà quá căng thẳng và sợ hãi, nên tinh thần xảy ra hỗn loạn.

Dù Tô Miên Đường có tin tố cũng không thể nào đè áp bà được, trừ khi cấp tin tố của cô giống Vương hậu Jenny, nhưng chuyện đó như đùa vậy.

"Báo..."

Ngoài cổng, thị vệ cầm một lá thư chạy đến.

Joey: "Chuyện gì?"

"Chúng ta vừa nhận hai lệnh triệu tập của tòa án, người nhận là thượng tá Fred và thiếu tá Enzo!"

"Lệnh triệu tập của tòa án?"

Phu nhân Joey đứng dậy.

Bà chưa từng nghe Fred và Enzo tranh chấp với người nào, chẳng lẽ là...

Bà vội mở ra, vừa đọc xong đã sợ đến mức cả cơ thể ngã ngồi lại đất, hai lá lệnh cũng rơi từ tay bà xuống.

Đúng như dự đoán, sợ chuyện gì sẽ gặp chuyện đó.

Lẽ nào các con của bà đã xác định, không thể tránh được kiếp nạn này à?

"Sao thế?"

Tô Miên Đường nhặt hai tờ lệnh triệu tập từ mặt đất lên.

Nội dung bên trên ghi: tòa án nhân dân cao cấp Trung Ương triệu tập Fred Peles và Enzo Oshiber, tóm tắt nội dung vụ án như sau: Trái với quy định 'một trăm đặc quyền giống cái' của đế quốc, tình tiết giản lược: từ chối yêu cầu hôn phối của giống cái Katherine Angelina ngang cấp, thời gian mở phiên tòa...

"Công chúa đã gửi đơn kiện lên tòa án rồi." Phu nhân Joey che mặt, không kiềm chế được từng giọt nước mắt đau lòng: "Fred và Enzo làm trái luật trước, mở phiên tòa rồi hai đứa nhóc chắc chắn sẽ thua kiện. Kết cục chờ bọn nhỏ, chỉ là cúi đầu nhận sai và ngoan ngoãn tiến cung làm phò mã của công chúa, hoặc kiếp ngồi lao ngục dài đằng đẵng."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro