Chương 26: Hôn túi dấm nhỏ

Chương 26: Hôn túi dấm nhỏ

edit: Chạng Vạng

"Fred và Enzo tình nguyện chịu đựng giai đoạn đau đớn, khổ sở thời kì động dục vì cô, cũng không muốn quỳ gối trước công chúa. Như vậy thì đừng nói gì đến luật pháp, họ hoàn toàn không quan tâm..."

Vì cô?

Tô Miên Đường lại nghe từ miệng bà ta thốt ra câu này lần thứ hai.

"Cháu thấy phu nhân Joey đã hiểu lầm cái gì đó rồi, thượng tá Fred và thiếu tá Enzo từ chối hôn nhân với công chúa không phải vì cháu."

"Không phải vì cô? Vậy còn cái gì?"

"Trước khi cháu xuất hiện, công chúa từng đưa ra yêu cầu hôn phối với các giáo quan không, họ có đồng ý không?"

"..."

Phu nhân Joey câm nín.

Không, không có.

Tô Miên Đường: "Thế bà có biết rõ nguyên nhân không?"

Phu nhân Joey lắc đầu.

Bà ta có nghĩ trăm điều cũng không hiểu được, tại sao Fred và Enzo lại từ chối một giống cái ngang cấp thu hút, còn là công chúa có thân phận cao quý.

"Cháu từng xem vài cuốn sách về tình hình Đế quốc, phát hiện trong cuộc hôn nhân của đa số các quý tộc, giống cái đều muốn giống đực của mình bỏ việc làm ở nhà chăm sóc vợ dạy con, đặc biệt Hoàng thất. Họ muốn thể hiện quyền lợi và địa vị, nên không cho phép các giống đực của mình liên tục xuất đầu lộ diện trước công chúng, cho nên cháu đoán hai vị quan cấp tá không đồng ý cuộc hôn nhân này vì không muốn bỏ đi ước mơ làm quân nhân của mình."

Phu nhân Joey: "..." Thật sự các con bà ta luôn mơ ước trở thành quân nhân, chinh chiến cho đất nước, nhưng bà ta lại cho rằng tin tố ảnh hưởng lớn với họ hơn.

Tô Miên Đường hiểu suy nghĩ của bà ta.

"Chẳng lẽ phu nhân không biết, hai đứa con của bà là quân nhân mang ý chí rộng lớn và ngoan cường sao? Chứ không thì họ cũng sẽ không xuất sắc, tuổi trẻ đã có thành tích như bây giờ."

Phu nhân Joey nghe vậy, lòng dấy lên sự hổ thẹn khôn nguôi, không dám ngẩng mắt lên.

Bà ta dạy dỗ các con nhiều năm rồi, lại không hiểu họ bằng một giống cái mới quen không lâu.

"Cô... Sao cô biết được chuyện này? Họ nói với cô sao?"

"Không phải, chỉ vì cháu giống họ, cũng tình nguyện bỏ qua tất cả để thực hiện ước mơ của mình."

Phu nhân Joey nhìn hòm thuốc cô đang cầm, nhớ đến việc trước đó.

Cô thật sự là nhân viên nghiên cứu của viện khoa học quốc gia của đế quốc sao? Người còn trẻ vậy, chưa kể thân phận giống cái, mà còn là nhân viên nghiên cứu ra loại thuốc ức chế mới thần kỳ, đúng là không phải người thường.

"Thế... Họ nên làm sao đây? Tính khí bọn nhỏ này rất cứng nhắc, không thật sự sẽ vào nhà đá ngồi đấy chứ?"

Tô Miên Đường im lặng suy nghĩ: "Còn vài ngày nữa phiên tòa mới mở, bà cứ chăm sóc họ khỏe mạnh trước đã, phải đảm bảo họ vượt qua giai đoạn phát tình này. Những chuyện khác, cháu sẽ nghĩ cách."

Nghĩ cách?

Còn có cách nào à?

"Được."

Màn đêm buông xuống, Tô Miên Đường mới quay về khu biệt thự Cửu Thanh.

Vừa mở cửa ra, cô phát hiện hổ con đã thức dậy, u oán ngồi xổm trước cửa ra vào, lặng lẽ đợi chờ như hòn vọng phu. Nó vừa thấy cô, lập tức vui vẻ nhào vào lòng.

Chủ nhân, chủ nhân đi đâu đó? Vì sao không ở bên cạnh Lan Lan? Vì sao lại về muộn vậy?

"Ôi..."

Bây giờ, mỗi lần hổ con tỉnh dậy lại to hơn một chút, sắp to bằng nửa người rồi.

Tô Miên Đường ôm hơi quá khổ, đặt biệt hôm nay cô đã kiệt sức vì bị Fred và Enzo giày vò.

"Nhóc thức rồi à? Chẳng phải chị bảo có bình sữa ở trong tủ giữ nhiệt à? Nếu như chị ra ngoài hoặc có chuyện gấp phải đi, thì nhóc phải tự đi lấy."

Cô vuốt ve đầu nó, vừa định lôi nó xuống lại thấy Lan Lan như phát hiện ra quân địch, nằm sấp lên người cô, liều mạng hít ngửi. Mùi này... Mùi của giống đực khác!

Không chỉ một, mà tới tận hai!

Một đại bàng, một sói!

Á trời đất ơi!

Luôn có thứ không biết sống chết thích rìn mò chủ nhân của nó!

Nó hận không thể nuốt chửng bọn chúng!

"Ngao! Ngao ngoa gao..."

Tô Miên Đường nhìn nó tự nhiên ve vẫy đuôi, vừa kêu vừa gào, nổi điên lên giống như đang nói: chủ nhân sao lại ngoại tình? Giải thích cho tôi nghe đi!

Tên nhóc này, khứu giác nhạy ghê.

"Được rồi đừng quậy nữa, hôm nay chị mệt lắm rồi."

Không được!

Hổ con không chịu buông.

Tô Miên Đường nhìn thấy nó sắp phát điên lên, đành nâng đầu nó lên, rồi cúi đầu hôn lên chữ 'Vương' trên trán nó.

Lúc này cơ thể hổ của Lan Lan run lên.

Chủ, chủ nhân, hôn nó?

Sự hạnh phúc mãnh liệt, ào ạt ập đến trong lúc nó không đề phòng đã thất thủ.

Nó ngẩng đầu, không kìm được nhắm mắt lại, lông mi căng thẳng mà hơi rung như nhịp đập của trái tim.

"Được chưa? Túi dấm nhỏ? Họ là ân nhân cứu mạng chị."

Ha...

Hổ con được hôn, cả ngày hôm đó thẹn thùng không chịu nổi, vẫn già vờ đi xung quanh như bận rộn lắm. Đợi đến khi cô nằm ngủ trên ghế sô pha, nó lại nhảy lên ngậm chăn đắp lên người cô.

Ân nhân cứu mạng?

Giống như chủ nhân cứu nó sao?

Bỏ đi.

Nhưng nó có thể phủ sạch mùi của họ.

Nó ngồi bên cạnh ghế sô pha nhìn đường cong duyên dáng, xinh đẹp trên khuôn mặt của thiếu nữ mà liếm môi, bắt đầu làm chuyện bản thân thích nhất.

Ngày hôm sau, Tô Miên Đường đã nuôi đủ tinh nhần, bắt đầu nghĩ cách giúp Fred và Enzo vượt qua cửa ải khó khăn này.

Tuy cô không hiểu về pháp luật, nhưng biết thí nghiệm. Trong phòng thí nghiệm dù là thuốc có hiệu quả mạnh cỡ nào, cũng có thành phần tương khắc, như vậy nếu muốn thoái khỏi hôn nhân với công chúa thì cũng phải tìm kiếm cách từ luật hôn nhân.

Nhưng cô gần như lật tung luật hôn nhân của đế quốc, lại không phát hiện ra cách nào có tác dụng. Tất cả đều ủng hộ cách làm của công chúa, đặc biệt là khi cô lật đến luật '100 đặc quyền của giống cái' cô nhụt chí, nhưng đúng lúc này cô chuyển ánh nhìn xuống quyển sách dày nhất... Hiến pháp đế quốc.

'Hiến pháp' là hiến pháp của quốc gia, bảo vệ quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân. Từ khi sinh ra đời, nó đã nảy sinh xung đột với bộ luật pháp luật và hiến pháp một thời gian, cuối cùng đều tuân thủ theo quy tắc thép của Hiến pháp.

Cô ôm một tia hi vọng cuối cùng lật ra, không ngờ thật sự tìm được cách tác dụng!

Điều một, luật 1790, đối với giống cái không phải mẹ, không liên quan đến máu mủ và họ hàng, nhưng có thể cung cấp cơ cấu bảo vệ nhà ở, máy bay, tiền sinh hoạt,... cho giống cái đó để đảm bảo việc phát triển.

Mặt khác, chữ đặt trong dấu ngoặc kép ghi rõ nhắm vào giống cái từ 25 tuổi trở xuống, có thể xin giống đực giúp đỡ trở thành người bảo vệ, để tránh xung đột với điều lệ và luật trung thành trong hôn nhân xảy ra, giống đực được lựa chọn có thể từ chối yêu cầu hôn phối với giống cái khác!*

(edit: *không cái này không phải là luật, mà Hiến pháp này chơi lách luật :v )

Hay quá!

Cô chưa từng vui mừng như hôm nay, cô là bé gái mồ côi ở Trung Ương đế quốc này.

Từ đây đến phiên tòa còn ba ngày, bây giờ cô đến đó mời thì vẫn còn kịp. Nhưng... Để Fred và Enzo thành người bảo vệ, chắc cô cũng nên có chút lòng thành nhỉ?

Phủ Bá tước, Quan Sơn Duyệt.

Sau ngủ say một ngày một đêm, Fred và Enzo cũng tỉnh dậy.

Họ tưởng sau khi bị công chúa gợi phát động dục sẽ nổi điên mất kiểm soát, biến thành thú hoang. Nhưng bây giờ cơ thể họ không chỉ không chút mệt mỏi, mà còn càng thoải mái, khỏe mạnh hơn trước đó rất nhiều, thậm chí... Còn có thể ngủ một giấc dài mơ đẹp.

Lúc trong mơ, tinh thần họ đã tan vỡ hóa thành hình thú, đau đớn khiến họ bắt đầu hại mình, Đường Đường lại xuất hiện.

Cô như thiên sứ hạ phàm trong đêm, an ủi họ, vuốt ve họ, ôm họ đến mức còn rót vào lượng tin tố lành lạnh mà ngọt ngào thật lớn. Tin tố xua đi tất cả đau đớn, để cơ thể họ thoải mái đến run rẫy, gần như muốn bay lên.

Đến sau khi tỉnh lại, trong đầu vẫn nghĩ: nhớ Đường Đường, tìm Đường Đường, ôm Đường Đường.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro