Chap 1
12h đêm, bệnh viện Seoul
Hôm nay Yuju không có ca trực ở bệnh viện nên nàng đang ra bãi đỗ xe để về nhà.
"Đứng lại, mau đứng lại"
Yuju nghe tiếng hét thất thanh ở phía cửa ra vào bãi đỗ xe, nàng vội nấp ngay vào bên cạnh chiếc xe để quan sát. Nàng thấy hai người đang dìu một người bị thương có vẻ khá nặng chạy nhanh về phía nàng đang nấp, phía sau còn có một đám người đang đuổi theo. Ba người chạy ở phía trước bỗng dừng lại nấp vào một góc, không biết họ bàn tính chuyện gì mà hai người kia chạy ra, đám người kia cũng đuổi theo hai người đó. Bản tính tò mò, nàng quyết định đánh bạo đi qua chỗ người lúc nãy ẩn nấp. Vừa bước đến nơi nàng đã nhìn thấy một người nửa nằm nửa ngồi trên đất, có vẻ kiệt sức lắm rồi. Để ý kĩ thì người đó đang bị thương ở phần hông, là một vết chém cũng khá sâu.
"Cô không sao chứ, vết thương có vẻ nặng đó"
Nàng quyết định đánh bạo hỏi thử, cũng không mong là người đó sẽ trả lời. Nhìn bộ dáng với cách ăn mặc cộng với tình huống lúc nãy cũng có thể đoán được cô ấy là ai.
"Không liên quan đến cô, tốt nhất nên tránh xa tôi ra, rất là nguy hiểm đó"
Giọng điệu người đó nhàn nhạt, không nặng không nhẹ, có vẻ đuối sức lắm rồi.
Nhưng với một bác sĩ ngoại khoa như Yuju thì trước hết vẫn là cứu người. Cô chạy đến xe của mình lấy hộp cứu thương rồi trở lại chỗ lúc nãy
"Vết thương của cô khá sâu, phải băng bó lại ngay không được để lâu sẽ bị mất máu, rất nguy hiểm" Bỏ ngoài tai lời cảnh báo của người đó, nàng vẫn cương quyết sơ cứu cho vết thương.
Cái người khi nãy chắc do mất máu nhiều quá nên có vẻ không còn hơi sức để ngăn cản Yuju nữa.
Yuju là bác sĩ ngoại khoa nên nàng lúc nào cũng trang bị sẵn hộp y tế trong xe, trong hộp có đầy đủ dụng cụ như trong bệnh viện. Giờ nàng đang ngồi khâu lại vết thương của người kia trong khi người kia đang thở hắt ra, có vẻ hơi đau thì phải.
"Đau thì nói với tôi" mặc dù có thuốc tê nhưng chuyện bị đau là không tránh khỏi.
"Cô tên gì vậy" Người kia lên tiếng hỏi Yuju
"Choi Yuju" Đang tập trung nên Yuju cũng không muốn nói dài dòng. Tuy bình thường Yuju hay líu lo nói chuyện nhưng khi làm việc thì nàng sẽ biến thành con người khác, tập trung và ít nói.
"Cô không sợ xã hội đen à" Vẫn tiếp tục hỏi
Yuju đang tập trung vào những mũi khâu cuối nên im lặng không trả lời.
Cuối cũng cũng khâu xong vết thương, nàng thở ra thật mạnh
"Phù, cuối cùng đã hoàn thành"
Nàng ngước lên nhìn nguời kia
"Cô tên gì?"
"Jung Yerin. Cô không sợ xã hội đen sao?" Vẫn tiếp tục hỏi
"Nếu sợ tôi đã không cứu cô. Sao lại để bị thương như vậy, khá nặng đó"
"Giang hồ bị vậy là bình thường, do tôi sơ hở nên bị đánh lén thôi"
Yuju gật đầu tỏ vẻ đã hiểu
"Hai người lúc nãy định đưa cô vào bệnh viện à?"
"Ừm nhưng lại bị bọn người kia bám theo"
"Giờ cô định đi đâu. Tôi đưa cô đi"
"Còn hai tên đàn em của tôi nữa, tôi đợi hai tên đó trở lại cũng được. Cảm ơn cô vì đã giúp"
Yerin vừa dứt lời thì điện thoại reo lên
"Tôi nghe. Có thoát được không?"
Không biết bên đầu dây kia tình hình ra sao nhưng có vẻ hơi phức tạp
"Thôi được rồi, ẩn náu ở đó hết đem nay đi, mai tôi sẽ cho người qua chi viện, giờ mà manh động là đánh rắn động rừng ngay"
Nghe sơ qua là biết được hai người kia đã thoát được và đang ẩn náu ở nơi nào đó rồi.
Yuju nghe qua cuộc hội thoại cũng đã biết được tình hình rồi
"Tôi đưa cô về, có vẻ hai người kia đêm nay sẽ không trở lại đây đâu"
"Có vẻ tôi phải nhờ cô lần nữa rồi" Yerin nhếch môi
"Vậy đi thôi" Yerin dìu Yuju ra xe
"Nhà cô ở đâu?" Yuju vừa khởi động xe vừa hỏi
"Cô đưa tôi đến khách sạn The Fire là được"
Yuju cũng không thắc mắc thêm nữa, lập tức nhấn ga đưa Yerin đến khách sạn The Fire
Trở về căn hộ riêng của mình, vừa về đến nhà là Yuju thả phịch người xuống ghế salon
"Mệt chết được"
Điện thoại bỗng reo lên
"Con nghe đây appa"
"......."
"Dạ mai con sẽ về nhà, appa để đó mai con sẽ giải quyết"
"........."
"Dạ con biết rồi. Tạm biệt appa. Appa ngủ ngon"
Dự là ngày mai Yuju không được nghỉ ngơi ở căn hộ rồi.
Về phần của Yerin, vừa về đến khách sạn The Fire đã lập tức đến phòng chủ tịch để báo cáo về tình hình
"Thưa chủ tịch, băng X-💀 ngày mai sẽ bị loại bỏ khỏi thế giới ngầm"
"Ừm ngày mai con cứ ở nhà tịnh dưỡng đi, để mai Sowon đi giải quyết được rồi"
"Dạ, vậy con xin phép về nhà ạ"
Yerin sau khi đến gặp chủ tịch thì cũng trở về nhà.
Thả người xuống chiếc giường êm ái, Yerin cảm thấy thân thể rã rời cả ra. Một ngày thật mệt mỏi.
Sáng sớm hôm nay Yuju phải dậy sớm để chuẩn bị trở về Choi gia, chắc là có việc hệ trọng nên appa mới gọi nàng về gấp như vậy.
Xe nàng tiến vào cánh cổng của Choi gia, từ xa nàng đã nhìn thấy gia nhân đứng xếp hàng trước cửa đón nàng.
Nàng vừa bước xuống xe, đi vào nhà thì gia nhân đồng loạt hô to
"Tiểu thư đã về"
Nàng chỉ nhìn gật đầu một cái rồi bước ngang qua, đi thẳng vào nhà.
"Quản gia Min, appa cháu đâu rồi?"
"Dạ ông chủ đang ở trên thư phòng thưa tiểu thư"
"Cháu biết rồi"
Quản gia Min làm việc trong Choi gia đã hơn 30 năm, bà là người chăm sóc cho Yuju từ nhỏ cho đến lớn nên Yuju rất yêu thương bà.
Yuju bước lên cầu thang tiến về phía thư phòng. Đẩy cánh cửa bằng gỗ được chạm khắc tinh tế nàng bước vào trong thư phòng.
"Appa"
Người đàn ông ngồi trong thư phòng ngước lên, nhìn Yuju bằng ánh mắt trìu mến, miệng khẽ mỉm cười
"Con gái appa về rồi à. Appa nhớ con quá"
Yuju bước tới ôm chầm appa của mình. Mẹ Yuju đã mất lúc nàng mới 8 tuổi, một mình appa nàng phải vừa làm việc vừa nuôi dạy nàng khôn lớn. Nàng là người thừa kế duy nhất của tập đoàn, nàng cũng giúp appa trong việc giải quyết các công việc của tập đoàn nhưng tuyệt nhiên nàng chưa bao giờ xuất hiện ở tập đoàn. Cả hội đồng quản trị cũng không khỏi thắc mắc ai sẽ là người thừa kế tập đoàn.
"Có tập đoàn ngỏ ý muốn hợp rác với chúng ta xây dựng một khu du lịch nghỉ dưỡng. Con thấy sao?"
"Tập đoàn nào ngỏ ý muốn hợp tác với tập đoàn của chúng ta vậy appa?"
"Là The Fire"
"Là tập đoàn chuyên kinh doanh nhà hàng khách sạn lớn nhất Hàn Quốc đúng không appa?"
"Ừm, con thấy sao?"
Appa nàng muốn nghe ý kiến từ nàng để quyết định. Riêng chủ tịch Choi đã có quyết định rồi, chỉ là cần bàn bạc lại với Yuju thôi.
"Chưa biết họ ngỏ ý hợp tác với chúng ta là vì mục đích gì nhưng có lẽ chúng ta vẫn cần phải thử họ xem sao"
Yuju đề ra ý kiến vói appa mình
"Vậy con muốn thử họ bằng cách nào?"
"Appa cứ để con lo liệu mọi chuyện, con muốn đối tác của chúng ta là những người có cái đầu lạnh và phải giải quyết được mọi khó khăn xảy ra"
"Vậy thì việc này appa sẽ để cho con lo liệu. Cũng lâu rồi con chưa ăn cơm với appa, hôm nay ở lại ăn cơm đi rồi hẵng về"
"Dạ, con định sẽ ở lại một đêm nhưng mai con có ca trực trong bệnh viện rồi nên con không ở lại được, xin lỗi appa"
"Con bé ngốc này, sau này tiếp quản tập đoàn thì về đây ở với appa, có gì mà phải xin lỗi chứ"
Chủ tịch Choi xoa đầu cô con gái của mình. Ông mong muốn sau này Yuju sẽ tìm được một tấm chồng tốt để lo lắng, chăm sóc nàng thay ông.
Trong lúc đang ăn cơm, appa nàng bỗng dưng đề nghị
"À Yuju này, mai con thu xếp công việc đi xem mắt nha, appa thấy điều kiện cũng tốt đó"
Nghe appa bảo là đi xem mắt, Yuju đang ăn bị bất ngờ nên dừng đũa luôn
"Appa à, con còn chưa có ý định hẹn hò đâu. Mai con không đi gặp mặt người đó đâu"
"Appa năn nỉ con đi đó, đi lần này thôi, nếu được thì hẹn hò, không được thì thôi. Con đi cho lão già này vui đi, coi như là đi vì appa cũng được"
thôi. Con đi cho lão già này vui đi, coi như là đi vì appa cũng được"
Chủ tịch Choi đánh vào ngay tâm lí của Yuju là rất hiếu thảo với ông, nhìn thái độ lưỡng lự của Yuju là ông biết ông đã thắng rồi đó.
"Được rồi, lần này là vì appa nên con mới đi đó nha"
"Appa biết rồi mà"
Chủ tịch Choi biết đứa con gái này sẽ không làm ông thất vọng đâu.
Ăn cơm với appa xong, nàng lái xe quay trở về căn hộ của mình.
------------------
Khách sạn The Fire
"Cốc cốc"
"Vào đi"
Sowon bước vào phòng của Yerin lúc này Yerin cũng vừa dậy.
"Đêm qua cậu không sao chứ, tối qua tớ bận dẹp băng Dark nên không chạy qua bên chỗ cậu được. Hôm qua tụi nó chém trúng cậu hả?"
"Ừm, tụi nó đánh lén, tớ không đề phòng nên tụi nó chém trúng một dao"
"Lát cậu nghỉ ngơi ở nhà cho khỏe đi, tớ qua đó dẹp tụi nó. Đúng là chán sống rồi"
"Cậu qua đó cẩn thận đó, tối qua do chủ quan nên tớ mới bị chém trúng đó" Yerin cảnh báo Sowon
"Ừ tớ biết rồi. Hôm qua ai đưa cậu về đây vậy?"
"Một bác sĩ ở bệnh viện Seoul. Sau này tìm người ta báo đáp lại"
Yerin là người có thù sẽ trả thù, có ơn sẽ báo ơn, phân biệt rạch ròi.Sowon biết rõ tính khí của Yerin ở cùng trong cô nhi viện, lại được cùng nhận nuôi nên cả hai đã gắn bó từ bé, bảo bọc nhau như người trong gia đình.
Ngoài làm việc trong thế giới ngàm cả hai cũng cùng làm việc trong tập đoàn The Fire. Yerin là CEO của tập đoàn trong khi Sowon là Giám đốc phòng kinh doanh. Cả hai là hai cánh tay đắc lực giúp đỡ cho chủ tịch Jung.
"Ừm mà chiều cậu tranh thủ dẹp băng Dark rồi chạy qua nhà hàng Sweet nha, tối nay Eunha có hẹn với bạn ở đó, chủ tịch muốn chúng ta trông chừng con bé"
"Ừ tớ sẽ tranh thủ qua đó, cậu cứ tới đó trước rồi mình qua sau. Vậy cậu nghỉ ngơi đi, tớ chuẩn bị đi. Tối gặp lại"
"Ừ cậu cẩn thận đó"
Sowon vừa ra khỏi phòng Yerin đã đụng mặt Eunha.
"À...ừm.. em đến tìm chủ tịch hả. Chủ tịch trở về Tổng công ti rồi"
Sowon ngập ngừng nói, tim của cô bây giờ muốn văng ra ngoài luôn rồi.
"Không, em tìm Sowon. Em nghe nói lát nữa Sowon sẽ đi đánh nhau nên sang đây"
"Ừm, lát nữa Sowon sẽ đi, em muốn nhờ Sowon làm gì hả?"
"Em chỉ muốn dặn dò Sowon đi cẩn thận thôi"
Mặt của Eunha giờ đã đỏ bừng lên. Sowon và Eunha trong lòng đều đã có đối phương nhưng cả hai lại nhút nhát không dám thổ lộ.
"Sowon biết rồi, Sowon sẽ cẩn thận"
"Vậy em đi trước nha"
Không đợi Sowon trả lời, Eunha đã quay lưng đi ngay, bỏ lại Sowon ở đằng sau tiếc nuối nhìn bóng lưng của Eunha.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro