3. Độ Tương Thích
Beomgyu đứng lặng giữa căn phòng trắng toát, ánh mắt đảo một vòng đầy tò mò.
Cậu liếc nhìn các nhân viên đang tụ tập bên ngoài lớp kính phản quang. Có gì đó trong ánh mắt họ...Lưỡng lự. Bối rối. Ngập ngừng. Và Beomgyu nhận ra điều đó trước khi bất kỳ ai mở miệng.
"Độ tương thích giữa Esper cấp S Choi Beomgyu và Guide cấp A Choi Yeonjun là..."
Một khoảng dừng bất thường.
"...88%."
Luồng suy nghĩ đang tung tẩy trong đầu Beomgyu khựng lại như bị tạt gáo nước lạnh.
Cái gì?
Cậu định nhếch mép cười, định thả vài câu móc méo kiểu "tốt quá, đủ đá đít thằng cha già guide khó ưa này rồi"...Nhưng không.
Ngay giây tiếp theo, khi ý thức kịp xử lý con số ấy, nụ cười của cậu tắt lịm.
88%.
Không phải một con số tầm thường.
Không phải một trò đùa.
Không phải thứ Beomgyu sẵn sàng đối mặt.
Đôi mắt cậu mở lớn. Không kịp dựng poker face, không kịp giấu giếm gì cả.
Không cần nhìn sang Yeonjun, cậu vẫn cảm nhận được đối phương cũng đang sững sờ.
Một giọng bác sĩ vang lên, ôn tồn và chậm rãi như đang đọc chẩn đoán bệnh nan y:
"Thông số này... thực ra còn vượt cả mức nhiều cặp đã đánh dấu. Nếu Esper Choi Beomgyu tiếp nhận guiding thường xuyên từ Guide Choi Yeonjun, khả năng duy trì ổn định năng lượng sẽ rất cao. Thậm chí... nếu may mắn, tình trạng có thể được chữa khỏi vĩnh viễn."
Chữa khỏi vĩnh viễn.
Cụm từ ấy rơi vào tai Beomgyu như một lưỡi dao sắc ngọt – vừa nhẹ, vừa đau, vừa đáng ghét.
⸻
Cậu không nói gì. Không thừa nhận, không phủ nhận.
Chỉ bước lùi lại một nhịp, rồi dịch chuyển khỏi căn phòng kiểm tra, để lại đúng một chữ ngắn gọn:
"Tùy."
Và cậu biến mất, như thể chưa từng có mặt.
⸻
Bên trong, không khí nặng nề bao trùm vài giây.
Yeonjun day trán, hơi thở dài kéo theo mệt mỏi.
Anh cũng bất ngờ vì kết quả.
Nhưng anh cũng không nghĩ...lại có thể cao đến thế
"Cảm ơn mọi người," Yeonjun khẽ cúi chào, rồi cũng nhanh chóng rời khỏi phòng.
Bản kết quả còn ấm trong tay anh. Một góc màn hình đang nhấp nháy liên tục.
Yeonjun mở hệ thống cá nhân, vài cái chạm nhẹ. Một file hợp đồng hiện lên ngay lập tức.
[Đăng ký kết đôi tạm thời]
Tên Esper: Choi Beomgyu (Cấp S)
Tên Guide: Choi Yeonjun (Cấp A)
Hiệu lực: Từ 00:00 ngày hôm nay
Trạng thái: Đang chờ ký xác nhận từ Esper
Yeonjun nhìn dòng chữ cuối. Mắt anh khựng lại đôi chút.
____
22:58PM.
Vừa hoàn tất công việc cuối cùng trong ngày, Yeonjun thở dài, vươn vai mệt mỏi, mắt liếc qua đồng hồ hệ thống.
Chỉ còn 1 tiếng 2 phút nữa.
Nếu đến 0:00 mà bên kia không ký vào đơn đăng ký kết đôi tạm thời, thỏa thuận sẽ hết hiệu lực.
Anh không chắc mình nên mong đợi điều gì.
Trong gần mười năm vào nghề, Yeonjun đã gặp đủ loại esper — từ kẻ tâm thần, kẻ cuồng tín, cho đến những "con thú biết nói tiếng người".
Cấp A không phải cao nhất, nhưng cũng đủ để khiến các quan chức cấp cao của Cục Quản Lý Năng Lực Quốc Gia nể mặt. Với cá tính không dễ bị điều khiển và kỹ thuật kiểm soát cảm xúc hoàn hảo, Yeonjun sớm trở thành một guide chủ chốt trong đội xử lý những esper chống đối chính phủ.
Tuy nhiên nhiệm vụ lần này... có chút khác biệt.
Esper được phân công lần này không phải phản động, không chống đối chính quyền, thậm chí còn đóng góp lớn — nhưng vấn đề là cậu ta chẳng nghe ai cả.
Choi Beomgyu, cấp S, 1 trong 5 Esper đứng đầu Hàn Quốc. Đẹp trai, nổi tiếng, và... phá hoại như một cơn bão. Lý do Cục điều Yeonjun đến không chỉ để guiding — mà là để "trị" cậu ta.
Beomgyu từng khiến hàng chục guide bỏ việc, không phải vì thô lỗ, không phải vì giở trò, mà vì... cậu ta "guiding ngược" lại họ.
Tất cả những cuộc tiếp xúc đều thất bại. Cậu ta luôn khiến luồng dẫn năng bị đảo ngược, không kiểm soát nổi, dù đối phương là guide cấp S có độ tương thích cao đến 67%.
Không ai biết tại sao.
Chỉ biết, từ bốn năm trước, Beomgyu bắt đầu rối loạn năng lượng sau một biến cố không ai nhắc tên.
Người duy nhất từng ổn định được năng lượng — đã biến mất hoàn toàn khỏi hồ sơ.
⸻
Yeonjun đang đọc lại tài liệu thì thiết bị cá nhân rung nhẹ.
Thông báo hiện lên:
Đơn đăng ký kết đôi tạm thời đã được chấp thuận.
Cùng lúc đó, một tiếng cộc cộc vang lên phía sau lưng.
Yeonjun quay lại và... suýt chửi thề.
Beomgyu đang dán mặt sát tấm kính phía ngoài văn phòng tầng 16 — lơ lửng giữa không trung, không an toàn, không dây đỡ. Cười toe toét như đang đi dạo phố.
"Cái quái—?!"
Chưa kịp hoàn hồn, Beomgyu đã xuyên thẳng qua kính, đáp mông lên bàn làm việc, chân đung đưa, vẻ mặt hồn nhiên như mới tan học.
"Cậu có biết đây là tầng 16 không?" Yeonjun hỏi, nhướng mày.
Beomgyu nhún vai. "Và anh có biết là tôi biết bay không? Tôi còn có thể bật cao hơn cả tòa nhà này nữa kìa."
Yeonjun thở ra một hơi. Đúng là anh vẫn còn thiếu kinh nghiệm tiếp xúc trực tiếp với esper cấp S.
Anh tắt màn hình, đứng dậy rót trà, điềm nhiên như không có gì xảy ra.
"Soobin sắp xếp cho anh căn phòng đẹp đấy,"
Yeonjun đặt hai tách trà lên bàn. "Cũng ngang ngửa phòng tôi."
Beomgyu nhanh chóng bám theo, ngồi xuống ghế sofa và nhận tách trà như thể đây là nhà riêng.
Uống một hơi cạn sạch, gật gù:
"Ngon phết."
"Vậy," Yeonjun đặt tách của mình xuống, "cậu ở đây làm gì? Đứng lơ lửng bên ngoài văn phòng tôi nửa đêm?"
Beomgyu không trả lời ngay. Cậu nhướng mày, lắc nhẹ tách trà trống rỗng rồi mới nói:
"Thật ra tôi lơ lửng ở đó cũng được 5 phút rồi. Nhưng anh cứ chăm chăm nhìn video tôi vật con quái cơ bắp 2 năm trước, nên tôi phải ký đơn mới khiến anh chịu quay lại thực tại."
Yeonjun khựng lại, hơi ửng tai.
Tuy nhiên, Yeonjun ngay lập tức chú ý đến một vết rách nhỏ gần gò má của cậu — cùng lúc hệ thống báo hiện mức bùng phát năng lượng: 60%.
"Con quái vừa rồi... cấp mấy?" Yeonjun hỏi, mắt không rời vết thương.
"Cấp C. Nhưng bọn nó đông, esper cấp C đánh mãi không xong nên tôi giúp tí."
"Cậu có muốn guiding không?"
Beomgyu kéo dài giọng, đôi mắt nheo lại như muốn trêu chọc:
"Hơn một giờ sáng rồi mà Guide Yeonjun còn muốn nắm tay tôi sao?"
Yeonjun lười cãi. Nhưng trong đầu đã biết rất rõ —
Cậu ta đến đây là vì điều đó.
Cơn bùng phát từ sáng nay do trận chiến với quái cấp B chưa tan hết, lại thêm nhóm quái mới vừa dọn xong, Beomgyu đang trượt gần ngưỡng nguy hiểm.
Nếu không guiding kịp thời, mạch năng lượng có thể vỡ. Tổn thương tinh thần cấp cao — thậm chí không hồi phục.
"Đưa tay đây," Yeonjun nói, giọng nghiêm túc.
Beomgyu thôi cười. Trong một thoáng, ánh mắt cậu sắc lại như một lớp kính rạn sắp vỡ. Không còn vẻ cợt nhả, không còn trêu đùa.
Và rồi —
Cậu nắm lấy tay Yeonjun.
⸻
[Bắt đầu quy trình dẫn năng.]
Nhiệt độ không khí hạ thấp đột ngột. Một làn sóng áp lực dồn nén quanh Yeonjun như có ai bóp chặt tim anh — Cảm xúc, cảm giác, kéo tràn qua đường dẫn năng như dòng nước chảy xiết, và đâu đó có nỗi sợ hãi không gọi được tên.
Yeonjun siết nhẹ tay Beomgyu, tập trung dẫn sóng —Nhưng ngạc nhiên thay... Beomgyu không có biểu hiện guiding ngược
Cậu thả lỏng hoàn toàn, ngoan ngoãn tiếp nhận nguồn năng lượng
Làn sóng dịu dần. Nhịp đập trở về ổn định. Cảm xúc rút lui như một con thú được vỗ về.
60% → 39% → 22%
[Guiding hoàn tất.]
Yeonjun mở mắt, thở hắt ra
Beomgyu thì... vẫn chưa buông.
Cậu nhìn anh, ánh mắt khó đọc hơn bao giờ hết.
"...Không tệ," Beomgyu thì thầm. "Lâu lắm rồi mới có người chạm được vào tôi mà tôi không muốn đấm lại."
Yeonjun thở dài.
Cả hai vẫn nắm tay nhau.
Ngoài cửa sổ, ánh đèn Seoul vẫn chưa ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro