1🎄

Beomgyu chia tay tên người yêu cũ khốn nạn hơn một năm trước. Và những điều cuối cùng hắn nói với cậu đại loại như cậu sẽ không bao giờ tìm được ai tốt hơn hắn. Tên khốn đó đã cười thẳng mặt Beomgyu mà khẳng định.

"Cậu sẽ chẳng tìm được ai khác tử tế sau tôi với cái tính cách đó."

Cậu cũng cười lại vào mặt hắn ngay sau đó, thậm chí còn to hơn. Bởi vì ngoài tức cười với cái lí lẽ cùn của hắn, thì Beomgyu vô cùng tự tin. Ngay cả khi cậu không muốn có thêm mối quan hệ khác sau vụ này thì ít nhất cũng tìm được một vài "người bạn" mới để mà vui đùa (nếu không nói trắng ra là quay trở lại đời sống tình một đêm). Beomgyu đẹp trai và hài hước, siêu thú vị nên sẽ thật là vô lí nếu cậu lại độc thân quá vài tháng.

Tuy nhiên, hiện tại là 18 tháng sau. Beomgyu đang nhìn chăm chăm lên trần nhà và nhận ra mình sắp mất bình tĩnh khi nghĩ đến những lời cuối cùng của tên bạn trai cũ, hắn ta hoàn toàn đúng! Trong 18 tháng qua, cậu tìm được hai người.

Chỉ-có-hai-trong-con-mẹ-nó-18-tháng!

Người may mắn đầu tiên là một tên ngốc lắm tiền không ưa nhìn cho lắm, thiếu cả kĩ năng xã hội lẫn trên giường mà Beomgyu gặp trên một app hẹn hò. Beomgyu chỉ gặp anh ta đúng một lần và quyết định chặn hắn ngay lập tức. Mang theo cú sốc đó cùng tấm thân đóng mạng nhện, đến khi cậu gặp người thứ hai.

Anh ta hiện tại đang ngủ bên cạnh Beomgyu, và đây là lần đầu tiên họ có sự "kết nối" cũng như ngủ với nhau ngay sau đó. Thật đáng buồn nhưng người đàn ông này lại là lí do Beomgyu hoài nghi về cuộc đời mình vào sáng sớm chứ không phải ngủ thẳng cẳng. Tiếng ngáy bên cạnh lớn đến nỗi cậu không chắc người cậu lên giường cùng tối qua và anh là một.

Beomgyu quay đầu sang lườm nguýt anh như thể nhìn như vậy sẽ khiến anh ta ngừng ngáy một cách kỳ diệu. Choi Yeonjun nên cảm thấy may mắn vì anh quá đẹp trai, nếu là người khác chắc chắn sẽ bị cậu đá đít ra khỏi nhà.

Yeonjun- đồng nghiệp, hay đối thủ của Beomgyu, và hiện tại là tình một đêm của cậu, trông như một thiên thần (đại loại vậy) với gương mặt hoàn mỹ kia khi ngủ. Đương nhiên cậu sẽ không bao giờ nói to điều này vì một trong những điều làm Beomgyu hả hê nhất khi cãi nhau long trời lở đất với Yeonjun tại công ty là chọc tức anh bằng cách làm tổn thương con người tự tin quá đáng kia. Beomgyu không thật sự biết mối quan hệ đối thủ ấy bắt đầu từ khi nào.

Anh nổi bật ở mọi khía cạnh: đẹp trai, quyến rũ, hài hước và lịch sự... Cậu còn nhớ chính Yeonjun là người đầu tiên bắt chuyện với cậu vào ngày đầu cậu nhận việc tại văn phòng. Mọi chuyện đều ổn, thậm chí có một chút không khí tán tỉnh. Khuyết điểm duy nhất của Yeonjun là anh có thể biến thành một người tự phụ và khó chiều nhất Trái đất bất cứ lúc nào. Nhưng nếu có ai thèm hỏi thì Beomgyu thừa nhận với cơ thể và tính cách đó ở cùng một con người thì thật sự rất hấp dẫn.

Mặt khác, một nguyên nhân nào đó dẫn đến màn giường chiếu tối qua liên quan mật thiết đến Choi Soobin. Anh là người đã thuyết phục họ làm quen để thoát khỏi sự căng thẳng đôi bên gì gì đó, theo một cách ít nghiêm túc nhất. Có vẻ như bất đắc dĩ nên Beomgyu đành nghe theo. Tuy nhiên cậu không hối hận về điều đó và ngầm hi vọng Yeonjun cũng vậy.

Dù sao thì, Yeonjun đang ngủ có hấp dẫn đến mức nào cũng không ngăn được Beomgyu dùng tay bịt chặt mũi khiến anh không thở được với hi vọng tiếng ngáy dừng lại chứ không phải muốn mưu sát.

Beomgyu đếm được 6 giây cho đến khi anh mở mắt và lắc đầu mình một cách khủng khiếp như thể vừa xảy ra chuyện gì đó kinh hoàng trong mơ.

"Muộn rồi, anh nên thức dậy."

Cậu bình tĩnh thông báo và rời khỏi giường với cơ thể bán khỏa thân, cụ thể là chỉ mặc một chiếc áo sơ mi (hình như của Yeonjun), còn lại hoàn toàn phóng đãng. Yeonjun cố gắng hồi phục sau lần tiếp xúc gần nhất với cái chết mà anh từng trải qua trong đời.

"Em đang cố giết tôi đấy à?"

"Anh ngáy."

Beomgyu đáp cụt lủn.

"Và nếu tôi muốn giết thì tôi sẽ chọn cách vòng tay qua cổ anh mà không phải theo kiểu khêu gợi."

Cậu không để ý đến phản ứng của Yeonjun khi đi thẳng vào bếp và bật máy pha cà phê. Đồng hồ trên tường chỉ 11 giờ sáng và Beomgyu biết mẹ cậu sẽ gọi đến bất cứ lúc nào vì đây đang là khoảng thời gian đó trong năm, và cậu cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.

Gia đình Beomgyu bắt đầu nổ lực se duyên cho cậu bằng cách gán ghép bất kì ai mà họ nhận thấy có điểm chung nhỏ nhất với cậu sau khi Beomgyu chia tay tên bạn trai cuối cùng. Đặc biệt là mẹ cậu, như thể mong ước lớn nhất của bà là giúp Beomgyu tìm lại tình yêu.

Beomgyu thở dài chán nản khi nghĩ đến cuộc gọi khó khăn sắp tới.

Ngay lúc đó Yeonjun xuất hiện từ hành lang với mái tóc bù xù, ngực trần và chiếc quần thể thao hơi chật mà Beomgyu nhận ra ngay đó là của mình.

"Tôi nghĩ anh nên rời đi."

Câu nói ấy phát ra từ miệng Beomgyu hơi mâu thuẫn do cậu vừa rót ra hai cốc cà phê và đặt lên kệ bếp, cậu đủ khả năng pha cho Yeonjun một cốc trước khi đuổi anh đi.

"Ya... Em thật thô lỗ, Beomgyu."

Anh cau mày phàn nàn khi đi đến ngồi trên chiếc ghế đối diện Beomgyu bên kia quầy.

"Đây là cách em đối xử với khách sao? Đặc biệt là người đã cho em một khoảng thời gian vui vẻ vào đêm hôm trước."

Beomgyu khịt mũi, rót thêm cà phê vào cốc.

"Nếu anh muốn tôi thành thật, thì nó thậm chí còn không vui vẻ đến thế."

Thay vì một âm thanh tức giận phát ra từ Yeonjun bị xúc phạm, Beomgyu chỉ nghe được tiếng cười khúc khích gợi đòn và cái nhếch mép của người lớn hơn.

"Hừm... Tôi không nghĩ đó là những gì thốt ra từ miệng em tối qua."

...

Cậu giả vờ như không nghe thấy gì vì điều đó sẽ khiến Beomgyu thừa nhận, và còn hơi sớm để làm vậy.

"Ít nhất để tôi tắm trước đã chứ?"

Yeonjun hỏi sau khi uống một ngụm cà phê, ngay lúc Beomgyu định trả lời thì điện thoại cậu reo lên. Vâng, chính là mẹ cậu, ác mộng sắp đến rồi, không biết lần này sẽ là ai.

Đồng ý cho Yeonjun sử dụng nhà tắm và đuổi anh khỏi đó, Beomgyu thở dài lần nữa trước khi bắt máy.

Mẹ Beomgyu là người phụ nữ ngọt ngào nhất trên thế giới, nhưng sự thật là bà bắt đầu khủng bố cậu từ mấy tháng trước, và Beomgyu biết đó chỉ là vì bà quan tâm cậu quá nhiều.

Đương nhiên khi cậu bắt máy, mẹ cậu sẽ hỏi thăm tình hình công việc, sức khỏe. Lần này thì có hỏi thêm khi nào cậu sẽ về nhà để đón Giáng sinh với bà. Beomgyu không biết mình nên mong chờ gì với Giáng sinh năm nay. Vì sẽ thật tuyệt nếu chỉ có 4 người là cậu, anh trai và bố mẹ cậu. Trường hợp còn lại, là Beomgyu, anh trai, bố mẹ và phần còn lại của cả họ nhà cậu. Ừ, nếu rơi vào trường hợp này nhức nhối đấy.

"Mẹ rất mong chờ con đấy, Beomgyu," bà nói một cách ấm áp, cậu ước mình có thể thấy nụ cười của mẹ lúc ấy. "và mẹ nghĩ năm nay sẽ hơi đặc biệt..."

"Ồ?" Với tông giọng tò mò đó, những gì mẹ cậu nói tiếp theo, là những gì cậu luôn lo sợ sẽ xảy ra, thậm chí còn tệ hơn.

"Anh trai con có dẫn bạn về..."

Nụ cười vụt tắt, và mặt Beomgyu tái lại còn nhanh hơn lần cậu đột nhiên đau bụng buồn đi vệ sinh giữa buổi họp quan trọng của công ty. Cậu biết mẹ sắp sửa nói gì tiếp theo.

"Cậu ấy vừa về từ nước ngoài, là bác sĩ nhé. Và người ta rất muốn gặp con."

Lại nữa hả?

Thật ra gia đình cậu cũng chỉ có ý tốt khi liên tục giới thiệu cậu với người này người kia. Nhưng không! Beomgyu biết mình độc thân khá lâu rồi, cậu bị nhắc nhở về nó bởi người nhà của mình, và bị châm chọc bởi Soobin, đôi lúc là Kai và vài lần hiếm hoi, Yeonjun.

Beomgyu chịu đựng sự đau đớn của việc độc thân mỗi ngày, không vui vẻ gì mấy. Nhưng người lần trước cậu được giới thiệu... không ổn cho lắm, không phải gu. Và lần này lại càng không, dù là bác sĩ không đủ để trở thành ngoại lệ. Mà nghiêm túc nhé, bác sĩ hả? Beomgyu không muốn bạn trai mình có đôi mắt thâm quầng và cái đầu hói đâu.

___

Mình đang stress điên luôn nên mong mn đọc fic hoan hỉ nếu mình sai sót gì đó nhé💕.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro