Chap 1 Ngư ngốc nghếch
Thành phố K, nơi cực kỳ lộng lẫy và xa hoa, ở đô thị rộng lớn này có tập đoàn cực lớn Ôn Thần, gồm hơn 20 công ty lớn nhỏ thuộc chi nhánh. Hôm nay ở nhà hàng năm sao AAA có buổi tiệc sinh nhật, nói thẳng ra tiệc sinh nhật ở đô thị này là bình thường nhưng cái khác thường là tiệc này có sự tham gia của chủ tịch tập đoàn Ôn Thiên Yết, con người tuyệt vời, nổi tiếng đẹp trai, giàu có, năm nay anh 32 là người có cung cách trầm lặng nhưng anh mang trong mình một trái tim ấp áp, chỉ là anh không muốn tiếp xúc với loại tạp nham, ý chỉ những con người thấp bé ở chung cư cũ kỷ, hay người vùng khác chuyển đến ấy, lúc cần ấm áp nhất định sẽ ấm, lúc cần lạnh lùng nhất định sẽ lạnh lùng , con người này quả thật có cái đầu cực thông minh
_Thật ra tôi không có thiếp mời, thế thì không vào trong được phải không? haha
Nhược Song Ngư bụm miệng cười, cô gái này kinh khủng lắm, cô học ba năm lớp 10, một năm 11, và hai năm 12, thi trượt tốt nghiệp một lần, đến khi đã 21'tuổi vẫn chưa có bằng cấp ba, Nhược Song Ngư vóc dáng bé nhỏ, chỉ tầm 1m50, nặng 40kg khá nhỏ nhắn, nhưng được cái trắng và rất xinh, có điều ngốc chẳng tả nỗi, cô không biết sử dụng lap máy tính bảng, ngay cả điện thoại cũng không biết báo thức, bật đèn hay ứng dụng thông minh đầu óc thì quên trước quên sau, cực hậu đậu, thật ra hôm nay cô có thiếp mời dự sinh nhật nhưng cô xé mất rồi cô không muốn dự lý do là....
Nhược Song Ngư quay đi, cô hình như đang tránh né cái gì đó
_Nhược Song Ngư!!!
Có người gọi cô, đó là chủ nhân buổi tiệc, Tự Thiên Đy, cô bạn thân của cô từ thời cấp hai, Tự Thiên Đy rất xinh, cô cao đến 1m70 cô thông minh và sắc sảo
_A hôhô, Tự Thiên Đy
Nhược Song Ngư đứng lại, cô thật sự muốn co giò chạy mà không được, chẳng là Thiên Đy chẳng bao giờ tổ chức sinh nhật cả, lần đầu cô tổ chức sinh nhật cực lớn mà bạn thân nhất lại không muốn dự
_Đi đâu, mau vào trong
Tự Thiên Đy đùng đùng nổi giận cô kéo mạnh tay Nhược Song Ngư vào trong
_Đừng..đừng, làm thế sẽ gặp Yết, đừng đừng...
Nhược Song Ngư vùng vẩy, nhưng cô chỉ là cô gái mét rưỡi làm sao chống lại Thiên Đy, ức quá lại đường cùng cô đành cắn vào tay Tự Thiên Đy một cái để bỏ chạy
_Tự Thiên Đy, xin lỗi nha...hic...
Nhìn Nhược Song Ngư chạy đi mà Tự Thiên Đy chua xót, cô đứng lẩm bẩm một mình
_Nhược Song Ngư, cậu là đồ ngốc, chuyện qua rồi mà, dù tớ và anh trai cậu đã chia tay thì tớ cũng không hề hối tiếc vì đã từ chối đại thiếu gia của Ôn gia
Tự Thiên Đy nói cười một mình rồi cô quay trở vào, khi cô quay vào trong cô không biết là Ôn Thiên Yết, cái người là đại thiếu gia mà cô vừa nhắc đó đang đứng sau lưng cô....
***
_Tự Thiên Đy, xin lỗi nha, ai bảo cậu có cùng ngày sinh với Yết làm gì? tớ xấu hổ lắm nếu chúng ta đừng có chơi thân với nhau quá, nếu cậu đừng nghe lời tớ quá, nếu cậu đừng hỏi tớ nên chọn ai giữa anh tớ và đại thiếu gia đó...thì giờ tớ đã không thế này rồi
Nhược Song Ngư lang thang trên phố, cô vào một công viên, cô chọn cái băng đá vắng người mà ngồi, cô mua một lon soda, cô vừa uống vừa nhìn lon soda mà nói chuyện, Nhược Song Ngư rất trầm tư rồi cô tiếp tục độc thoại
_Ngày đó, nếu tớ biết anh tớ xấu tính đến thế thì tớ đã giúp đỡ Yết đến bên cậu rồi...hừ hừ...giờ cậu bên một người khác rồi, ông đại thiếu gia đó vẫn rất mếm mộ cậu...tớ xấu xa quá huhu...nếu không giờ cậu đã là Ôn thiếu phu nhân rồi
_Đại thiếu gia, có cần tôi...
Trương Nam cúi người trước cái người bận vest đen đang ngồi trong chiếc BMW màu đỏ, ánh mắt Ôn Thiên Yết lạnh lùng nhìn cô gái đang nói nhảm với volum cực lớn, nhớ là cô uống soda chứ đâu phải rượu...
_Nếu không bắt Nhược tiểu thư im miệng có thể cả công viên này ai cũng sẽ biết chuyện đại thiếu gia theo đuổi Tự Thiên Đy không thành công
Trương Nam cúi thấp người hơn, anh ta nói giọng càng ngày càng nhỏ, anh ta sợ Ôn thiếu nổi giận, nhưng anh không nói gì mà chỉ nhất ga chạy đi
_Ôi...trời ơi đại thiếu gia
_Ôi...Ôn chủ tịch
_Hãy tha cho cái mồm của tôi,thật thật ra là do đại thiếu...gia không thích Tự tiểu thư chứ không phải theo đuổi không thành... hic...
Trương Nam khổ sở đuổi theo chiếc xe đang lao nhanh, lần sau thì đừng ăn nói bậy bạ, đúng ...là do Ôn Thiên Yết chẳng muốn chứ nếu anh muốn thì có mười Tự Thiên Đy cũng không dám từ chối
_Kéttr...
Tiếng thắng xe gấp gáp, cuối cùng Trương Nam cũng đuổi theo kịp lúc, đúng là trợ lý riêng của chủ tịch có khác
_Chỉ là hơi giận, cô ta nói gì thì Tự Thiên Đy cũng nghe theo
Trương Nam cầm lái, anh ta không dám hé răng nói bậy bạ gì nữa, anh ta nhìn vào kính nhỏ,cái kính phản chiếu gương mặt thanh tú của đại thiếu gia nhà họ ôn đang không vui, cái lớp băng dày trên mặt anh cạo ra cũng được mấy ký ý
_Tèng...téng...teng...
Nhược Song Ngư đứng trước tòa cao ốc có kiến trúc cực kỳ đẹp và sang trọng, hôm nay Song Ngư bận váy đỏ cùng áo len bông trắng, cô cũng chỉnh sửa tóc một tý, tóc cô khá ngắn chỉ tầm ngang vai, cô để mái ngang nhìn trẻ trung và rất dễ thương, cô chăm chút bản thân rất kỷ có điều là cô làm sao có vinh dự vào làm việc ở cái nơi hoành tráng này chứ? chẳng qua là cô được nhận vào làm...nhân viên dọn vệ sinh, nhưng ngay cả nhân viên chính thức cũng không được mà chỉ là tạp vụ ba tháng, Nhược Song Ngư rất ham học, mặc dù là cô học rất...tệ, tệ đến nỗi cả gia đình cô chán nản cấm tuyệt cô đi học vì quá tốn thời gian và tiền bạc, cho nên cô mới đi làm tìm mọi cách kiếm tiền đi học, như là đi làm tạo vụ dọn vệ sinh cũng được,ở tuổi hai mươi, cô có rất nhiều khát khao
_Xin chào, tôi là Nhược Song Ngư, nhân viên vệ....
Mọi người trong phòng tản ra, cô hơi đơ người nhưng nhìn lại cô mới thấy đây không giống với phòng dọn vệ sinh cho lắm...mà hình như là phòng kế hoạch thì phải, cô cúi người ....
_Xin...xin lỗi, tôi nhầm
Nhược Song Ngư quay ra ngoài cô nhắm đường mà đi, cũng chẳng ai quan tâm cô cả, chỗ này cũng khá lớn nên cô cũng chưa biết xoay sở thế nào
_Đi thẳng, quẹo trái, lên tầng 13,
May quá, cô nghe bên tai có người nói một giọng nói trầm ấm, cô nghe theo đi ngay, cô cười cám thấy con người này tốt bụng quá, à cô nghe đến địa chỉ thì mừng lắm đến nỗi quên hỏi cả tên cám ơn và ngó mặt người ta một cáu, thật thất lễ mà
Cô lên sân thượng tầng 13, cô tiếp tục huơ tay múa chân hít thở không khí, cô quên luôn công việc mới nhận
_Thích đến vậy à?
Cô xoay ngưới nhìn người đàng ông xa lạ kia, Nhược Song Ngư cô chưa từng gặp người này, anh ta rất đẹp trai, da trắng cao tóc vàng nhưng vẻ mặt hơi...khó gần
_Xin chào tôi tên Nhược Song Ngư, nhân viên vệ sinh mới...
_Nhược tiểu thư đúng là mặt dày hơn người, đã tiếp tay đẩy bạn mình ra xa tình yêu đẳng cấp nhất thành phố này, và ung dung vào tập đoàn họ Ôn đi làm bình thường
_Hở....
Nhược Song Ngư đỏ mặt, cô là người nhạy cảm dễ khóc, cô rất mẫn cảm với những cảnh tình cảm hoặc ai động vào tâm tư của cô, ngày đó cô chỉ là cô nhíc ngây thơ cô làm sao biết ai tốt ai xấu tất nhiên anh cô thì cô phải ra sức giúp nào ngờ anh cô tệ với Tự Thiên Đy quá
_Anh..anh là...Ôn...Ôn...Thiên Phong..?
Cô lờ mờ gọi tên người đàng ông có cung cách cao quý trước mặt, anh ta nhếch môi cười
_Nhược tiểu thư nhớ dai thật, sao? đi làm không đánh phấn à ...à à mặt dày quá nên cũng chẳng cần phấn, ...chuyện tình này cũng bảy năm rỗi nhỉ?
Ôn Thiên Phong đến gần nâng mặt Nhược Song Ngư lên, anh bóp cằm cô làm quai hàm của cô bị tác động nên có cảm giác hơi đau
_Xin Ôn thiếu gia tự trọng, tôi thừa nhận đã ngông cuồng khuyên Tự Thiên Đy từ chối nhà họ Ôn là sai, bây giờ tôi biết nhà họ Ôn rất tốt với bạn tôi thì đã muộn, nhưng...
Nhược Song Ngư cả gan hất bàn tay đó ra, cô lùi xa sau đó đưa hai tay lên trời
_Nhược Song Ngư tôi thề là trong ngần ấy năm tôi có lời khuyên mà bây giờ tôi nhận ra là không tốt cho bạn tôi, nhưng tôi đây chưa hề biết mặt Ôn đại thiếu gia, nếu có nửa lời gian dối tôi sẽ hộc máu mà chết
Ôn Thiên Phong mở to mắt, anh hơi bất ngờ trước lời cô nói, có lẽ cô nói đúng, cô suốt ngày chỉ quanh quẫn bên Tự Thiên Đy, suốt ngày cô ,Thiên đy cùng anh trai cô vui đùa đến khi họ chia tay nhau Ôn Thiên Yết vẫn có ý muốn đưa Tự Thiên Đy về làm Ôn thiếu phu nhân nhưng bị lời khuyên của cô làm cho từ chối, ngần ấy thời gian Nhược Song ngư cô làm sao có cửa biết mặt Ôn Thiên Yết? vả lại Thiên Đy vì sợ cô gặp rắc rối nên cũng không cho cô biết anh, cô lại ngây thơ, Nhược Song Ngư cô có nghe về thế lực họ Ôn nên rất sợ, cho nên cô chưa từng tò mò dung mạo Ôn thiếu
_Ông xã, anh đang hẹn hò với ai?
Cô gái mặt bộ báy xanh ngọc bích, tóc rất dài xoăn nhẹ bước nên sân thượng, cô nghiêm mặt nhìn Nhược Song Ngư
_Cô hẹn hò với chồng tôi?...hừ...
_Không ...không...tôi...tôi là nhân viên vệ sinh...cho hỏi phòng của nhân viện vệ sinh ở đâu ạ?
Nhược Song Ngư xanh mặt, cô hơi lo sợ nếu bị hiểu lầm, đã từ lâu cô không muốn dính đến nhà họ Ôn, chỉ một chuyện cô có lỗi với Ôn Thiên Yết là đủ làm cô xấu hổ rồi
_Đi đi nó ở ngay tầng 12
Cô gái bận váy xanh khóat tay Ôn Thiên Phong cười nói, cô gq́i này thật tinh nghịch và thích đùa mém tí doạ Nhược Song Ngư ngất đi rồi, nghe đâu cô ấy là vợ sắp cưới của Ôn Thiên Phong, Ôn Thiên Phong là em họ của Ôn Thiên Yết
Thiên Yết nói chung là con người rất thông minh và lảnh khốc, đôi khi ngang tàn, tàn ác
Song Ngư nói chung là cô gái ngu ngốc hay nhận phần lỗi về mình
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro