Chương 67 : Nỗ lực hết mình

Lisana đã phá vỡ bầu không khí giữa cô và Natsu. Lucy tỏ rõ thái độ không hài lòng quay lưng lại nhìn về phía cô ta.

Lisana trên mặt nở một nụ cười tươi đi ngang qua Lucy, nắm lấy tay Natsu.

- Nat! Anh chưa hồi phục sao lại ở đây! _ Lisana nhìn Natsu với ánh mắt nhu hòa.

- Không sao! _ Natsu cười nhẹ đầy ôn nhu.

Lucy như chết lặng, cái ánh mắt đó, nụ cười đó, sự ấm áp đó là của cô cơ mà.

- A! Chị Lucy chị cũng ở đây sao? _ Lisana một hồi lâu ánh mắt đặc trên người Natsu rồi mới nhàn nhạt nhìn qua Lucy như là vô tình nhìn thấy.

- Đúng! _ Lucy giận phát run nhưng vẫn cứ cố gắng hết sức mà chịu đựng.

- Em đến rồi, chị có thể về ở đây em lo cho Natsu được rồi, cảm ơn chị nha! _ Lisana hướng về Lucy với giọng điệu vô cùng khách sáo.

- Natsu là chồng sắp cưới của tôi, tôi chăm sóc cho anh ấy là lẽ thường tình. Còn cô, cô là cái gì mà thay anh ấy cảm ơn tôi? _ Lucy nhìn Lisana đầy bình tĩnh.

- Chị ... _ Lisana bị Lucy nói trúng tim đen.

- Được rồi, hai người có thể về tôi cần nghỉ ngơi ngày khác hãng đến _ Natsu đứng một bên nhìn Lucy.

- Natsu em vừa tới, em có mang canh cho anh, em sẽ bồi anh _ Lisana làm sao có thể mới tới mà chịu bị đuổi về nhanh như vậy.

- Em hôm nay không làm gì, em sẽ ở đây với anh _ Lucy cũng không chịu thua, nhẹ nhàng cười tươi hướng Natsu nói.

Natsu nhìn hai cô gái này tranh đấu với nhanh, ánh mắt của anh trở nên khác lạ.

Suốt cả buổi trưa đến gần chiều, hai cô gái này một trái một phải tranh nhau bồi anh.

Lucy tuy là sống lại nhưng cô ngày thường lại là người vụng về. Bưng ly nước tới cho anh thì tới giường bị đồ, gọt trái cây thì bị đứt tay .

Lisana thì khác từ nhỏ đã là một thiên kim tiểu thư, lại nói ba cô ta là người đọc tài cho nên cái gì cũng bắt ép cô học.

Lucy nghiến răng nghiến lợi, cô tự trách mình vô số lần tại sao cái gì cũng tốt mà tới thời khắc quan trọng này lại làm đổ bể lung tung như thế.

Natsu từ đầu đến cuối vẫn luôn lãnh đạm luôn chăm chú vào tài liệu.

- Hai cô, im lặng cho tôi! _ Natsu thật muốn an tỉnh để xử lý công việc, lại không hiểu sao bị hai cô gái này quấy rầy không thôi khiến anh thành nổi nóng.

- Nat _ Lisana mặt mày méo mó.

Lucy lại không lên tiếng, đứng yên một chỗ.

Quả thật cô cũng muốn về lắm nhưng nếu cô về thì coi như là mình chịu thua nên bậm môi nhắm mắt mà ở lại.

Natsu dùng ánh mắt hung dữ nhìn hai người, thật bực mình hết chỗ nói.

- Lisana, sau này em không cần đến sớm như vậy cứ ở nhà nghỉ ngơi, giờ thì em về đi anh muốn an tĩnh _ Natsu nhìn Lisana ánh mắt nhẹ hơn một chút.

- Lucy! Cô ở lại. _ Natsu đưa mắt nhìn sang Lucy không biểu lộ quá nhiều.

- Nat! _ Lisana cứ ngỡ rằng người bị đuổi sẽ là Lucy nào ngờ lại là cô. Cô không cam lòng.

- Mau! _ Natsu liếc nhìn Lisana .

Cô ta không dám cãi lời anh, nên nắm chặt tay mặt cúi xuống bước ra ngoài.

Natsu sau khi nhìn Lisana bước ra rồi mới nhìn sang Lucy. Bộ dạng của cô lúc này thật là làm người ta phát rầu mà.

- Cô nói xem, một người như tôi sao lại đi yêu một người hậu đậu như cô được _ Natsu đưa mắt nhìn Lucy từ trên xuống.

- Em...! _ Lucy uất ức muốn mở lời.

- Được rồi! Tôi cần xử lý công văn, em im lặng đi. _ Natsu không nhìn cô nữa mà tiếp tục xử lý công việc.

Lucy bước lại ghế sofa bên hông giường bệnh của anh, nhẹ nhàng ngồi xuống cô cố gắng không phát ra tiếng ồn để không làm ảnh hưởng anh.

Lucy lấy điện thoại ra tìm vài thứ trên mạng. Cả một buổi chiều hai người ở chung một phòng nhưng lại không nói với nhau câu nào. Lucy xem điện thoại, lâu lâu lại liếc nhìn Natsu.

Ngày hôm nay cô được anh giữ lại như vậy quả thật là có hi vọng. Dù rằng anh chưa nhớ ra cô nhưng sự việc này coi như là một tiến triển tốt đi.

Xem điện thoại đến chán, cô nằm một chút rồi sự buồn chán cũng đưa cô vào giấc ngủ.

Natsu khi làm việc không để ý xung quanh, cho đến khi anh bất giác nhìn cô lại thấy cô đã ngủ từ lúc nào không hay.

Anh bước xuống giường tay cầm theo cái chăn bước đến cô gái nhỏ này. Anh nhíu mày nhìn cô thật lâu.

Đúng là cô bên cạnh thế này, anh lại không ghét, cô hậu đậu thế kia anh cũng không ghét lại cảm thấy rất đáng yêu.

Đây là cô gái anh chọn làm vợ vậy có nghĩa rằng lúc chưa mất trí nhớ anh yêu cô rất nhiều nên mới đồng ý cưới cô như vậy.

Lại là điều khiến anh đau đầu suốt mấy ngày qua, anh thật sự rất muốn nhớ lại cô là ai.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro