Chap 24 : Đừng khóc nữa, được không?

Thi rơi nước mắt...

Winner không thể tin nổi vào hai mắt mình nữa, phải biết rằng từ nhỏ đến lớn cậu bắt nạt Việt Thi bao nhiêu lần.Có lần cậu thả sâu róm vào hộp bút cô cũng chỉ bị dọa chứ chưa hề khóc, hôm trước lúc nhìn thấy cô nằm co ro trên sàn nhà lạnh toát khoe mắt cô cũng không đọng một giọt nước mắt nào.

Vậy mà giờ đây nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt cô. Hốc mắt đỏ rần, đôi môi mím chắt cùng với bộ dạng rưng rưng cứ như cô đang chịu đựng một nỗi đau nặng nề.Không hiểu tại sao trong tim Winner dâng lên cảm giác áy náy, cậu đã sai thật sao, như lời mẹ cậu nói sao?

Cậu luống cuống đứng ngây ra nhìn từng giọt nước mắt rơi xuống trước mặt mình.Trái tim cậu như bị ai đó bóp nghẹn.

Tuy tính cách bên ngoài mạnh mẽ, bướng bỉnh nhưng bên trong cậu cũng chỉ là chàng thanh niên đang trưởng thành không hề có kinh nghiệm xử lí trong tình huống như thế này.

Còn cô nghe thấy Winner nói "xin lỗi" cô không hề nín mà còn khóc to hơn, nước mắt cứ thi nhau rơi xuống.

Lần này Winner bó tay đi qua đi lại mấy bước rồi lại đứng yên nhìn thi chằm chằm. Cô khóc đến thương tâm, bờ vai khẽ run lên.

Winner nghiến chặt răng, cậu tiến tới phía trước rồi ôm cô vào lòng:

-Đừng khóc nữa, được không?....

Từ khi sinh ra cho đến tận bây giờ, đây nhất định là câu nói dịu dàng nhất của cậu nhóc này rồi.Giọng nói nhẹ nhàng đến nỗi khó có thể tin được là do cậu nói ra.

Việt Thi muốn thoát khỏi vòng ôm của cậu nhưng cậu càng siết chặt hơn khiến cô không đẩy ra được.Một lúc sau cô cũng không giãy giụa nữa mà tựa vào ngực cậu khóc nức nở.

Nhìn cô gái bướng bỉnh đang khóc trong lòng mình cậu dâng lên một nỗi xót xa. Trong ngực cậu không chỉ là một cô bé đang khóc nức nở nữa mà là cậu ôm trong lòng nỗi buồn của cả thế giới.

Nỗi đau cứ thế lan tràn trong lòng cậu, cậu chỉ biết ôm cô thật chặt.Chẳng biết trời đã mưa nhẹ từ lúc nào bao phu cả thành phố.Dưới ánh đèn đường những hạt mưa nhỏ nặng hạt hơn.Từng hạt rơi xuống hai con người đang ôm siết lấy nhau không rời.

Thi cảm thấy hơi lạnh nhưng trong vòng tay ấm áp này hơi ấm truyền đến, hương thơm quen thuộc đến kì lạ.
Cô không còn thấy lạnh nữa, thậm chí còn có chút tham lam không muốn rời xa.

Winner cảm nhận được cô gái trong lòng đã ngừng khóc cũng thở phảo nhẹ nhõm.Cậu vuốt nhẹ tóc cô,khe khẽ nói:

-Cậu cảm thấy kha khá hơn chưa?

Nếu bà Thủy nghe được con trai mình nói với giọng điệu này chắc chắn sẽ nghĩ cậu bị ma nhập.

-Ừ... - cô buồn rầu trả lời có cảm giác như cậu đang vuốt tóc mình nên cô hơi ngượng ngùng, đưa tay lên ngực cậu muốn đẩy cậu ra.

Vừa rồi thấy cô khóc cậu không sao chịu nổi, nhưng khi đã nín thì lại muốn đẩy cậu ra  cậu không nỡ xa chút nào.Thế là cậu mặt dày nói:

-Cậu còn buồn thì cứ khóc thêm một chút nữa, tôi không cười cậu là được rồi...

Trên trán Thi hiện hai vạch đen:

-Tớ khóc xong rồi, tớ muốn về nhà - cô đưa tay đẩy cậu ra.

Winner nổi nóng, thấy cô cứ muốn tránh mình, trong lòng cậu lại tức giận thốt lên:

-Này,cậu làm sao thế, khóc thêm một chút thì cũng có chết đâu - Đây gọi là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời.

Thi nghe thấy sắc mặt biến đổi, ngẩn người ra.

Winner cảm nhận được cô sắp khóc liền cuống lên :

-Này, cậu đừng có khóc thật đấy nhé.

-Tóm lại cậu có cho tôi khóc hay không? - mặt Thi càng ngày càng đen xì.

-Vậy giờ cậu đừng khóc nhưng có thể cho tôi ôm một tí nữa được không? - cậu miễn cưỡng nói.

-Không được,tôi muốn về nhà - Thi cố gắng thoát khỏi vòng tay cậu, xoay người bước đi.

Winner vội vàng đuổi theo kéo tay cô lại : -Tôi đưa cậu về.

-Không cần - cô đẩy tay Winner ra.

-Tôi chỉ lo lắng cho cậu thôi.
.....

Thế là hai người cứ lôi kéo nhau đi về nhà, bàn tay nhỏ của cô nằm gọn trong bàn tay lớn của cậu.

-Cậu không thích tôi đến thế à.

Winner ngập ngừng hỏi nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng.

-Haizz.. tôi biết rồi.

Cậu từ từ buông đôi tay nhỏ mềm mại của cô ra.Trong chốc lát cô bỗng cảm thấy lạnh cả người, không còn ấm áp như lúc cậu nắm tay cô.

-Không phải - cô lí nhí trong cổ họng ngước lên nhìn khuôn mặt của cậu.

-Cậu vừa nói gì cơ?

-Tôi rất giận cậu khi cậu quan tâm tới cô gái khác, giận cậu vì lúc tôi gặp nguy hiểm lại không có mặt, giận cậu tính nết thật thường, giận cậu vì làm tôi khó chịu trong lòng...

-Tina với tôi thực sự chỉ là bạn mới quen nên chỉ giúp đỡ nhau.

-Ừ.

Thấy cô trả lời thờ ơ cậu tiếp tục thanh minh :

-Còn vụ ở trong nhà vệ sinh ngay lúc Gina nói với tôi, tôi đã đến tìm mẹ soát toàn bộ camera để tìm cậu. Cậu ở phòng WC số 2 dãy 2 cạnh nhà kho nằm bất động trên sàn, cả người lạnh toát ướt sũng rồi tôi đưa cậu nhanh chóng đến bệnh viện mà.

-Là cậu, nhưng sao Gina nói với tôi là Minh Tuấn.

-Khốn nạn, dám cướp công của tao.

-Này, cậu không thể nói văn mình hơn à.

-Nhưng sao Gina phải làm vậy?... - cô ngập ngừng rồi quay qua hỏi Winner :

-Cậu có muốn biết ai đã làm tôi như thế ở nhà vệ sinh ko?

-Đúng rồi, tôi quên mất là phải điều tra người đã làm cậu như thế, đúng là điên mà muốn dầm chết tên đó.

-Nếu tôi nói cậu có tin không?

-Sao lại không tin được.

-Vậy tôi nói nhé...

-Thi, con đi đâu giờ này mới về - Giờ mới nhận ra là hai người đã về tới nhà, đó là tiếng trách mắng xen lẫn lo lắng của mẹ Thi.

-Dạ...

Bà Trang liếc qua cậu con trai bên cạnh là thằng nhóc hàng xóm bà không muốn con mình quan hệ tí nào, mà nhìn kĩ thì nó đang nhìn con gái mình bằng ánh mắt trìu mến, bà Trang rùng mình, sắc mặt trở nên khác thường.

-Cô, Thi có chuyện buồn nên đi cùng cháu thôi, cô chăm sóc Thi nhé... cậu ấy vừa bị dính nước không nhỡ bị cảm. Cháu về đây chào cô ạ. - Cậu lưu luyến nhìn Thi thêm một chút rồi rời đi.

Winner vừa đi bà liền đóng cửa lại, thấy mắt con gái có viền đỏ bà nhẹ nhàng hỏi :

-Thi, con có sao không, sao con lại khóc, có phải thằng Thắng nó bắt nạt con không?

-Không có gì mẹ, bố với mẹ ăn cơm trước đi con lên phòng - cô cười nhẹ với mẹ rồi xoay người lên phòng.
.....

Mấy tuần này cô toàn buồn bã rồi lo lắng học tập xuyên đêm ăn cũng ít đi nên cô đã giảm cân thành công :>.Nhưng chỉ giảm nhưng nơi cần giảm : eo thon hơn, chân nhìn cũng thon hơn, khuôn mặt mũm mĩm gọn lại, cằm nhọn ra, đôi mắt to hơn. Có thể mơ hồ cảm nhận ẩn giấu trong người cô là một cô gái đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

Cô vốn chẳng hề để ý đến chuyện này nhưng có người lại để ý muốn chết không ai khác là Winner.

-------‐--------------------

[Đừng đọc chùa nha mấy cậu]

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro