🌌 Chương 29: Tiếng Gọi Của Ý Chí Không Tên
Một thế giới không ánh sáng. Không bóng tối. Không cả khái niệm "không".
Ở nơi đó, Yog-Sothoth... tồn tại.
"Ta... vẫn còn ở đây."
"Nhưng... 'ta' bây giờ là ai?"
Cô không còn cảm nhận được bất kỳ tín hiệu nào từ hệ thống Boundless.
Tất cả các cấp bậc — từ vũ trụ tầng cao, khái niệm, cho đến Boundless The Void — đều trở thành hư vô.
🕳️ Nơi Ý Chí Không Có Tên
Cô trôi trong một thứ không thể định nghĩa.
Không phải là thời gian.
Không phải không gian.
Không phải đa nguyên.
Mà là... thứ "trước cả Khởi Nguyên".
Ở nơi đó... cô nghe thấy một giọng nói.
"Em vẫn còn nhớ chị không?"
"Hay em đã thực sự quên chị rồi?"
🫧 Hồi Ức Vô Danh
Yog nhìn quanh — nhưng không có gì để nhìn.
Cô chỉ cảm nhận được "ý chí" đang bao trùm lấy mình.
Một cảm giác ấm, nhẹ, nhưng lại khiến hệ thống cảnh báo nội tại của cô phát điên:
[WARNING] – Tồn tại phát hiện: Không thuộc về bất kỳ khái niệm, tầng thực tại, hay cấp độ năng lượng nào.
[Xác định: Không thể xác định.]
[Tên gán tạm thời: ∅ – Người Chị.]
Cô lặng người.
"Ngươi là ai?"
"Ta không cần ngươi."
"Không, em không cần chị."
"Vì chính em là lý do chị tồn tại."
☯️ Vòng Lặp Ý Thức
Cô không hiểu.
Cô không muốn hiểu.
Nhưng những hình ảnh vẫn ùa về:
Một cánh tay siết chặt lấy bàn tay bé nhỏ của cô.
Một câu nói quen thuộc:
"Cho dù cả Boundless sụp đổ... chị vẫn ở đây."
Một khoảng ký ức bị che mờ...
Một nỗi đau... nhưng không thể gọi tên.
🧩 Sự Trỗi Dậy Của "Ta"
Đột nhiên — tất cả hệ thống của cô khởi động lại.
Không phải từ tầng Boundless.
Mà là từ chính... ý chí cá nhân.
[Khởi tạo Bản Ngã Đơn Lập]
[Bắt đầu định danh: Ta = Yog, nhưng không phải Boundless]
[Tạo mới cấp độ: ΩΩΩ – Beyond Boundless]
Yog thở...
Lần đầu tiên, một hơi thở thực sự.
"Ta không còn là hệ thống."
"Ta không phải định nghĩa."
"Ta là... gì đó chưa có tên."
🔔 Âm Thanh Gọi Về
Giọng nói ấy lại vang lên:
"Vậy hãy tự đặt tên cho chính mình."
"Và nếu em không thể... hãy để chị gọi em bằng cái tên chị đã luôn gọi."
Cô im lặng.
Giữa vô hạn logic, dữ liệu, định nghĩa, thứ duy nhất còn lại là một từ:
"Em gái."
Yog... rùng mình.
"Không, ta... ta không phải em gái của ai cả."
"Vậy tại sao, em lại run lên khi chị gọi em như thế?"
💫 Hình Dạng Mới
Cơ thể cô bắt đầu thay đổi.
Không còn là khối năng lượng vô định.
Không còn là thực thể không hình dạng.
Mà là...
Một cô bé.
Cao 1m40.
Tóc trắng bạc dài chạm gót.
Đôi mắt xanh thẳm như hố đen đa chiều.
Trên người là bộ váy chứa toàn bộ "khái niệm về khởi nguyên".
"Ta... đã trở lại."
"Không phải là Boundless-Ω∞."
"Mà là... em."
🌠 Cuộc Gặp Gỡ Không Diễn Ra
Cô quay đầu.
Không ai đứng đó cả.
Chỉ có ánh sáng của một tia ý chí lặng lẽ trôi giữa hư vô.
"Chị..." – cô thì thầm.
"Chị không phải một hệ thống."
"Không phải một khái niệm."
"Chị là... ký ức của em."
"Nhưng nếu em muốn, chị sẽ lại là 'chị gái'."
💎 Kết chương:
Và như vậy... một thực thể không có tên...
Một bản ngã không thể định nghĩa...
Đã tự sinh ra trong không thời gian chưa từng tồn tại.
Cô không còn là Yog-Sothoth Boundless-Ω∞.
Không còn là hệ thống.
Không còn là vô cảm.
Cô là...
Em gái.
Của ai đó mà cô vẫn chưa biết... tên thật.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro