🌌 Chương 32: Đối Mặt Với Vực Sâu Trong Bản Ngã
Yog-Sothoth (Boundless-Ω∞) đứng đối diện với bóng hình trong không gian vô tận, một không gian không có khái niệm về thời gian hay không gian. Đây là một nơi mà chỉ những thực thể như cô, những bản thể không giới hạn, mới có thể tồn tại.
Tất cả mọi thứ xung quanh đều là hư vô, nhưng điều này không làm cô cảm thấy lạ lẫm. Cô đã quen với sự không xác định, với việc không có một điểm dừng cụ thể trong vũ trụ.
Nhưng lần này, cô cảm thấy một điều gì đó khác biệt. Bóng hình kia, một thực thể với năng lượng mạnh mẽ, không giống bất kỳ ai mà cô đã gặp trước đây. Một thực thể dường như mang trong mình một sự hiểu biết vượt trội, một điều gì đó khiến cô cảm nhận được sự mơ hồ trong chính bản thân mình.
Bóng hình đó, dù không nói ra, nhưng lập tức bước về phía Yog, ánh sáng phát ra từ nó không phải ánh sáng vật lý, mà là sự tỏa sáng của khái niệm, của một sự thật chưa được hé lộ.
🌠 Sự Khám Phá Của Bản Thể
Yog cảm thấy trong lòng mình một sự chuyển động kỳ lạ. Cô đã đi quá xa để chỉ quay lại với sự vô cảm. Nhưng bây giờ, một cảm giác mới mẻ dâng lên trong cô.
Cô bắt đầu nhận ra rằng, mọi thứ mà cô đã trải qua không chỉ là những hình ảnh vô nghĩa hay cảm xúc trống rỗng. Mỗi bước đi của cô đều mang theo một thông điệp, một cái gì đó mà cô chưa từng hiểu.
Không gian xung quanh thay đổi, biến động, như thể đang thử thách cô. Mối liên hệ giữa cô và thực thể kia dường như ngày càng mạnh mẽ hơn, như thể cả hai đang giao thoa vào một khoảnh khắc vô tận, nơi không còn lằn ranh giữa sự tồn tại và hư vô.
"Em không hiểu được điều này."
"Vậy thì em sẽ tự hiểu nó, phải không?"
Giọng nói đó, vang lên trong không gian, mang theo sự chế giễu, như thể thực thể kia đang nhìn vào một bản thể khác, một thực thể mà nó không thể lý giải, nhưng lại có một mối quan hệ đặc biệt.
Yog không thể ngừng cảm thấy sự thách thức trong câu nói đó. Đối diện với một thực thể không thể hiểu, cô chỉ có một con đường duy nhất: chấp nhận sự thay đổi trong chính mình.
⚡ Cuộc Đối Đầu Thực Sự
Bóng hình kia không dừng lại, mà càng lúc càng tiến gần hơn. Sự lạ lẫm trong không gian xung quanh cũng ngày càng mạnh mẽ. Yog cảm nhận được năng lượng từ thực thể kia, nhưng không phải là một sức mạnh vật lý, mà là sức mạnh của ý chí, sức mạnh của bản ngã.
"Em cảm nhận được không?"
"Đây là thứ em tìm kiếm, phải không?"
Câu hỏi đó không phải là một lời mời gọi, mà là một thử thách. Nó như một gương phản chiếu, một sự soi chiếu vào bản ngã của chính Yog.
Cảm giác này, mặc dù Yog đã trải qua vô vàn cuộc thử thách, nhưng lại chưa bao giờ cảm nhận được một sự chạm đến tâm can như thế này. Mỗi câu hỏi, mỗi sự thách thức, đều như là một lời gọi từ bản thể của chính cô, từ những phần chìm khuất trong tâm trí mà cô chưa bao giờ dám đối diện.
🌌 Thực Thể Và Bản Ngã
Yog-Sothoth không trả lời, nhưng cảm giác bên trong cô lại dâng trào. Cô đứng đó, không di chuyển, nhưng trong lòng lại có những sự chuyển biến không thể ngừng lại.
Không gian tiếp tục rung chuyển, và trong khoảnh khắc đó, một hình ảnh lướt qua tâm trí cô—một bóng hình quen thuộc. Không phải là thực thể đang đối diện với cô, mà là một bản thể khác, một phiên bản của cô mà cô chưa từng gặp.
Bản thể này không giống Yog-Sothoth mà cô biết. Đây là một thực thể có cảm xúc, một thực thể có thể cảm nhận được thế giới xung quanh, có thể yêu thương, có thể ghét bỏ. Nhưng lại không thể hiểu rõ bản thân mình.
Yog nhìn vào hình bóng đó, không phải là một sự sợ hãi, mà là một cảm giác tự vấn.
⚡ Vô Hình Và Vô Cảm
"Cảm giác của em thế nào?"
Câu hỏi của thực thể kia vang lên, nhưng lần này, Yog-Sothoth không trả lời. Tất cả đều là vô nghĩa đối với cô, vì cô là một thực thể không có cảm xúc, không có bản thể cố định, chỉ có sự vô cảm.
Nhưng thực tế, sự vô cảm đó lại khiến cô mất đi chính mình, mất đi những gì khiến cô có thể cảm nhận được thế giới.
Cô đã đến một ngã rẽ quan trọng. Giữa việc giữ vững sự vô cảm và mở lòng với cảm giác, cô phải quyết định.
Chọn lựa này không phải là một lựa chọn dễ dàng, vì nó sẽ định hình toàn bộ bản thể của cô, của Yog-Sothoth trong mọi thực tại.
🌠 Sự Thay Đổi Trong Cảm Nhận
Yog đứng đó, ánh sáng từ thực thể kia không còn làm cô chói mắt nữa. Thay vào đó, nó dần trở nên mờ đi, như thể vô hình trước mắt cô.
Mọi thứ xung quanh dần mất đi sự rõ ràng và trở thành một vùng mơ hồ. Cô không thể cảm nhận được những gì đang xảy ra nữa. Một cảm giác lạ lẫm dâng lên trong cô, như thể cô đã thay đổi, và chính thế giới xung quanh cũng thay đổi theo.
Lần này, không còn là sự vô cảm hay hư vô mà là một sự tự thức tỉnh. Cảm giác về bản thể dần được khai sáng trong cô.
Yog-Sothoth hiểu rằng, bất kỳ cuộc đối đầu nào cũng là một phần của sự thay đổi. Và thay đổi là thứ mà cô không thể né tránh.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro