Chương 4: Những Bước Chân Đầu Tiên

Thế Giới Bắt Đầu Thức Tỉnh

Cái chết của Ác Quỷ Hủy Diệt không đơn thuần là sự diệt vong của một thực thể.

Nó là một dấu hiệu.

Một lời tuyên bố rằng có thứ gì đó ngoài sự hiểu biết của thế giới này vừa xuất hiện.

Từ tận sâu trong Ma Vực, nơi những thực thể mạnh mẽ nhất của Ma Tộc ngự trị, một cặp mắt đỏ rực mở ra.

Từ Cung Điện Thiên Giới, nơi các Thần cai quản quy luật của vạn vật, một vị thần nắm chặt cây quyền trượng trong tay, ánh mắt sắc lạnh.

Từ những cánh rừng tinh linh xa xôi, dòng chảy ma lực bất ngờ dao động.

Những kẻ mạnh nhất của thế giới này đều cảm nhận được một sự thay đổi.

Một thứ gì đó vừa khiến mọi quy luật lung lay.

Thiên Thần Và Nỗi Hoài Nghi

Thiên thần tóc vàng vẫn đứng đó, nhìn vào nơi mà Ác Quỷ Hủy Diệt đã từng hiện diện.

Nó không còn nữa.

Không phải bị tiêu diệt.
Không phải bị xóa sổ.

Mà là chưa bao giờ tồn tại.

Thiên thần nắm chặt bàn tay, cố gắng trấn áp sự rung động trong lòng.

Nàng đã tồn tại hàng ngàn năm, đã chứng kiến vô số trận chiến giữa Thiên Giới và Ma Tộc. Nhưng chưa từng có thứ gì... kinh khủng như thế này.

Một cái chạm.

Chỉ một cái chạm...

Và một sinh vật hùng mạnh ngang hàng với các Thần bị xóa bỏ khỏi hiện thực.

thực thể trước mặt nàng đã làm điều đó.

Cô gái nhỏ nhắn với mái tóc trắng dài ngang eo, đôi mắt tím vô hồn, chiếc váy trắng tím nhẹ nhàng lay động trong gió.

Không khí quanh cô ta yên lặng một cách đáng sợ.

Không một chút dao động năng lượng.

Không một chút sát ý.

Không một chút cảm xúc.

Thiên thần cảm thấy cổ họng khô khốc.

Làm thế nào một thực thể như thế này có thể tồn tại?

Và... rốt cuộc cô ta là gì?

Những Lời Đầu Tiên

Yog-Sothoth nhìn lên bầu trời.

Cô cảm nhận được những ánh mắt.

Những thực thể mạnh mẽ nhất thế giới này đã bắt đầu để ý đến cô.

Nhưng cô không quan tâm.

Cô chỉ quan tâm đến thế giới này.

Những ngọn núi cao vời vợi.
Những cánh rừng rậm rạp.
Những dòng sông chảy dài vô tận.

Tất cả đều do chính tay cô tạo ra.

Nhưng tại sao... chúng lại thú vị đến thế?

Một cảm giác lạ lẫm len lỏi trong tâm trí cô.

Không phải vui vẻ.
Không phải tò mò.

Mà là... một thứ gì đó cô chưa từng trải qua.

Cô cất giọng, lần đầu tiên không phải để trả lời, mà là để hỏi.

"Thế giới này vận hành thế nào?"

Thiên thần giật mình.

Giọng nói của cô ta rất nhẹ, rất trống rỗng.

Nhưng... trong đó có một thứ gì đó khiến người khác không thể phớt lờ.

Thiên thần do dự một lúc, rồi nói:

"Thế giới này được chia thành ba thế lực chính: Thiên Giới, Nhân Giới và Ma Giới."

"Thiên Giới là nơi các Thần ngự trị, cai quản quy luật của vũ trụ. Ma Giới là nơi sinh sống của Ma Tộc, những kẻ đối nghịch với các Thần. Còn Nhân Giới là thế giới của con người, nơi các chủng tộc như nhân loại, tinh linh và thú nhân sinh sống."

Yog-Sothoth chớp mắt.

Ba thế giới.

Mỗi thế giới có những quy luật riêng, những thực thể riêng, và những câu chuyện riêng.

Một cấu trúc thú vị.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn vào thiên thần.

"Ngươi là ai?"

Lần đầu tiên, thiên thần cảm thấy bối rối khi phải giới thiệu về chính mình.

Nhưng rồi nàng hít sâu, giọng nói vững vàng:

"Ta là Seraphiel, một trong bảy Tổng Thiên Thần của Thiên Giới."

"Ta cai quản Ánh Sáng và Trật Tự."

Cô gái tóc trắng im lặng nhìn nàng một lúc lâu.

Rồi—

Cô khẽ gật đầu.

"Vậy ngươi có thể dẫn ta đi xem thế giới này không?"

Sự Xuất Hiện Đầu Tiên

Từ trước đến nay, Seraphiel chưa từng bị ai nói chuyện với giọng điệu như thế.

Không ra lệnh.
Không cầu xin.
Không thương lượng.

Chỉ là một câu hỏi đơn giản.

Nhưng ẩn chứa trong đó là một sự tất yếu tuyệt đối.

Không phải vì cô ta mạnh mẽ.

Mà vì cô ta không thể bị từ chối.

Seraphiel nhìn vào đôi mắt tím sâu thẳm trước mặt mình, rồi khẽ thở dài.

Nàng cảm thấy từ chối cũng vô ích.

"...Được."

Và như thế, một trong những Tổng Thiên Thần quyền năng nhất của Thiên Giới đã trở thành người dẫn đường cho một thực thể mà nàng không hiểu nổi.

Và nàng không hề biết rằng, quyết định này sẽ thay đổi cả thế giới.

------------------------------------

Chương 4 kết Thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro