CHAPTER 1: THÔNG BÁO KẾT HÔN

Tại một căn phòng ấm cúng trong ngôi biệt thự của gia đình Kim, nơi em lớn lên từ nhỏ, không khí vẫn ngập tràn kỷ niệm.

Những bức tranh treo tường ghi lại từng giai đoạn trưởng thành của em và các chị gái nuôi, từ những ngày đầu khi em còn bé xíu, đến lúc em đã là một cô gái tròn 18 tuổi. Nhưng giờ đây, căn biệt thự cũng như tập đoàn Kim đang đứng trước bờ vực của sự sụp đổ.

Em, với những xúc cảm dồn nén, đứng nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi ánh nắng nhẹ nhàng chiếu rọi qua những tán cây. Em vẫn cảm thấy lòng mình rối bời.

Tập đoàn Kim từng vững mạnh giờ đây đang lâm vào khủng hoảng, và bỗng nhiên một đề nghị kết thông gia từ gia đình Yoon gia, một thế lực lớn tại Hàn Quốc, đã xuất hiện như một tia hy vọng nhưng cũng đầy áp lực.

Em là con nuôi, và giờ đây, tương lai của chính mình lại bị định đoạt bởi một cuộc giao dịch lạnh lùng.

Ngày trước, ông bà Kim luôn coi em như con ruột, nhưng giờ đây em chỉ là một quân bài trong trò chơi đầy toan tính này. Những giọt nước mắt rơi xuống khi nghĩ đến việc phải gả cho một người mà em chưa bao giờ gặp.

Cậu chủ Yoon Minu – một cái tên đầy quyền lực nhưng cũng thật xa lạ. Mặc dù nghe nói rằng cậu ấy vì tai nạn mà đôi chân không còn lành lặn, nhưng điều đó không làm giảm bớt nỗi sợ hãi trong lòng em.

Trong bữa cơm tối, khi không khí im lặng, ông bà Kim ngồi đối diện với em. Ông Kim cất giọng trầm buồn:

"Con gái, chúng ta cần nói về tương lai của gia đình. Đề nghị từ nhà Yoon rất quan trọng. Họ có thể giúp chúng ta vực dậy tập đoàn."

Em lặng lẽ nhìn xuống đĩa thức ăn, cảm thấy nghẹn ngào:

"Nhưng con chỉ là con nuôi. Con không thể... "

Bà Kim, với ánh mắt đầy lo lắng, nhẹ nhàng đáp:

"Con là một phần của gia đình này. Chúng ta đã nuôi con từ nhỏ, và chúng ta sẽ luôn coi con như con ruột. Nhưng chúng ta cũng cần sự giúp đỡ, và con là hy vọng cuối cùng của chúng ta."

Em gật đầu, nhưng trong lòng, nỗi buồn chất chứa. Cả cuộc đời em được xây dựng trên tình yêu thương của họ, nhưng giờ đây, em lại cảm thấy như mình đang bị xô đẩy vào một hố sâu không đáy.

Nỗi lo lắng và sự bất lực tràn ngập trong tâm trí, khiến em không biết phải quyết định như thế nào.

Ngày cưới đã đến, một ngày mà em từng hy vọng sẽ là khởi đầu cho một cuộc sống mới, nhưng bầu không khí lại tràn ngập sự ngột ngạt và nặng nề.

Đám cưới diễn ra tại một khách sạn sang trọng, với những bông hoa tươi thắm, ánh đèn lung linh và tiếng nhạc rộn ràng, nhưng tất cả chỉ như lớp trang trí cho một vở kịch buồn.

Em đứng trong phòng thay đồ, nhìn vào gương, gương mặt xinh đẹp khả ái nhưng lại mang nét buồn đáng thương, trang phục cưới trắng tinh khôi, nhưng lòng thì nặng trĩu.

Khi nhìn vào gương, em tự nhủ với mình rằng đây là cách để trả ơn cho ông bà Kim, người đã nuôi dưỡng và che chở em từ nhỏ. "Có lẽ cuộc sống mình sẽ bước sang một trang mới," em nghĩ, nhưng sự tự trấn an không thể làm giảm bớt nỗi lo lắng đang dâng trào trong lòng.

Cảm giác hụt hẫng dâng lên, khi em biết rằng Yoon Minu, người chồng tương lai mà em chưa từng gặp, lại không xuất hiện trong ngày trọng đại của hai người.

Hình ảnh của cậu ấy chỉ là một cái bóng mờ mịt trong tâm trí em, và giờ đây, bóng dáng đó lại biến mất ngay khi em cần nhất.

Trong không gian rộng lớn của sảnh cưới, khách mời tấp nập, ánh đèn sáng rực nhưng em cảm thấy mọi thứ thật lạnh lẽo. Em đứng trên bục lễ, nắm chặt tay, nhìn về phía cánh cửa, trong lòng cầu mong có phép màu xảy ra. Những tiếng xì xào, lời chúc phúc, tất cả như những nhát dao cứa vào trái tim em.

"Anh ta không đến...," em lẩm bẩm, giọng nói như thể đã bị nuốt chửng bởi nỗi đau. "Ngày cưới mà anh ta lại không có mặt, liệu có phải điều này đã được dự đoán từ trước? Một cuộc hôn nhân chính trị, và em chỉ là một quân cờ trên bàn cờ này."

Những giọt nước mắt lăn dài trên má, em gạt đi nhưng không thể nào kìm nén được. "Ông bà Kim, có lẽ đã lầm khi đặt hy vọng vào em. Em không thể cứu vãn tập đoàn bằng một cuộc hôn nhân không tình yêu như thế này."

Khi nghi lễ bắt đầu, trợ lý của Yoon Minu bước lên, một người đàn ông lịch thiệp nhưng lạnh lùng. Hắn thay mặt cho Yoon Minu để thực hiện các nghi thức, và mọi thứ đều diễn ra như một cuốn sách đã được viết sẵn. Hắn đọc lời thề mà không có bất kỳ cảm xúc nào.

"Chúng ta sẽ kết hợp hai gia đình, và Yoon gia sẽ giữ vững vị thế của mình," hắn nói với giọng đều đều, như thể không có gì đáng nói.

"Cô sẽ là vợ của Yoon Minu," hắn tiếp tục, khiến em cảm thấy như bị tước đi mọi hy vọng.

Khi nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của trợ lý, em chỉ biết tự an ủi mình bằng cách thầm nghĩ: "Có lẽ đây là điều tốt nhất cho mọi người. Em đã mang ơn họ, và giờ đây em chỉ có thể hy vọng rằng mình có thể làm điều gì đó có ích."

Nhưng trong sâu thẳm, em cảm thấy tuổi thân, cảm giác như một kẻ bị bỏ rơi trong chính ngày trọng đại của đời mình.

"Ngày cưới mà chẳng có chồng bên cạnh, em đang làm gì ở đây?" Em nghĩ, giọng lẩm bẩm, không biết đó có phải là tiếng nói của trái tim hay chỉ là tiếng vọng từ sự tuyệt vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro