Extra: Thói Quen

Cả hai đã đồng hành cùng nhau một chặn đường dài. 5 năm cho một mối tình đẹp nhưng lại kết thúc bằng một vài lý do không đáng có. Và đau đớn thay người thốt ra lời chấm dứt lại là Park Jimin. Nhớ năm đó có một cậu nhóc vì yêu mà lẽo đẽo theo tiền bối, chỉ muốn được nhận lại tình cảm thì hôm nay chính cậu nhóc nhỏ lại là người chấm dứt nó.

//

- Khùng - JungKook dường như đã hét thẳng vào mặt Jimin ngay sau khi cậu nói ra lý do vớ vẩn.

- Gì chứ?

- Ôi Jimin ơi, Jimin ơiiiiii. Mày quá đỗi điên khùng. Yoongi anh ấy... chỉ là quá bận mà thôi.

- Tao không phải chia tay vì ảnh không còn bên tao mà là quá đủ rồi. Nếu không còn tình cảm thì... níu kéo thêm làm gì chứ? - giọng cậu nhỏ lại dần, cậu nghẹn khi thốt ra từng câu chữ. Nói lời chia tay cũng chẳng khá hơn là bao. Cậu đau rất nhiều

- Chia tay sớm thì giờ đâu có đau khổ - nó nhâm nhi ly rượu vang trên tay nói với giọng điệu trêu chọc.

- Kim Taehyung, anh có im ngay chưa?- em liếc mắt đến nó khi cố ý làm mọi việc quá lên

- Vậy là, anh ấy không còn ở nhà thường xuyên? Và Min Yoongi thật sự chẳng quan tâm đến mày đúng chứ? - JungKook tra hỏi

- Chính xác là như thế - cậu nhắm mắt và gật đầu đồng ý khi Jungkook đã hiểu sự việc và không bênh Yoongi mù quán nữa.

- Tao nghĩ Yoongi hyung vẫn còn tình cảm với mày.

- Anh ta im lặng gật đầu đồng ý ngay khi tao bảo chia tay đó!

- Ảnh là anh tao nên tao biết. Nếu để Min Yoongi biết thiếu mày quan trọng như thế nào thì...

- Sao?

Jungkook thì thầm to nhỏ với cậu chẳng để tên chết bần Taehyung nghe được lời nào. Đơn giản vì đó giờ Taehyung vẫn chưa thể ưa nổi Yoongi dù chỉ một lần.

//

Anh vẫn ngồi đó với đống giấy soạn nhạc. Căn nhà ấy đã thiếu hơn người cũng gần hai tháng rồi. Những gì đọng lại trong kí ức anh là cái gật đầu chấp nhận lời chia tay. Nhìn thấy Gogi quấn lấy chân mình những thước phim của thời gian lại ùa về trước mắt. Chú mèo nhỏ được cậu và anh nhận nuôi trong một buổi hẹn hò. Giờ chỉ còn mình anh cô độc với nó. Chán chường.

Các thói quen khi Jimin chăm sóc cho anh khiến anh khá nhớ. Từ việc chờ đợi anh đi làm về cho đến âu yếm. Thật sự rất nhớ em. Sau mỗi lần tăng ca, mở cánh cửa ra ngoài một màu đen ảm đạm và đồ đạt vứt lung tung thì Gogi lại thay Jimin chào mừng anh trở về.

Thiếu em anh như thiếu dưỡng khí. Công việc ngày càng xuống dốc. Yoongi chẳng thể có nổi một cái demo trong đầu. Bỏ ăn, thức khuya và lại hút thuốc là những gì anh có thể làm để quên đi cậu. Đừng mắn anh, chỉ là dùng thói quen cũ để thay thế nỗi nhớ mà thôi

- Một ly Whisky nhỉ? - anh xoa lấy con mèo nhỏ đang nằm ngoan trên đùi mình rồi độc thoại với nó. Vuốt ve thật âu yếm rồi anh lại nhớ đến cậu một lần nữa. Thở dài chán nản, uống lấy ly rượu trên tay để vơi đi cái nỗi đắng cay này. Tự trách mình vì dại dột chấp nhận sớm hơn là lời nói "ta cùng nhau thay đổi được chứ?". Được một ly rồi sẽ có những ly tiếp theo mà thôi... ngủ gật trên bàn cùng với những bản nhạc, đó là kĩ năng mới của Min Yoongi khi thiếu Park Jimin

//

Đã hai tháng sau khi Jimin chấm dứt một mối tình đẹp dài 5 năm của mình. Anh vẫn vậy, dùng khói thuốc xua tan nỗi buồn và dùng men rượu để vơi đi sầu. Thật ngu ngốc cho những thói quen không đáng khen trong cuộc sống, nhưng cũng phải chấp nhận.

- Jimin mày nghe bài mới của Yoongi chưa? - Taehyung chạy lại hỏi cậu với vẻ mặt hớn hở

- Chưa, anh ấy ra bài mới hả? Cũng đúng ha, hai tháng rồi chưa có bài mới - cậu hơi ngạc nhiên rồi lại chạnh lòng

- Nghe thử đi, để tao đi rủ Jungkook. Mà mày nên nghe một mình nha.

- Ý gì đây?

- Ừmm... chỉ là cần nghe một mình thì mới hiểu được hết giai điệu bài hát.

Cậu cấm tai nghe vào lap và bật lên xem file Taehyung mới gửi. Tiếng đàn guitar thật nhẹ và ấm. Nó làm cậu thấy bình yên đôi chút và cũng nhớ những lần anh dạy cậu chơi guitar nữa.

"Bởi vì đã quá yêu em nhiều như thế đấy. Giờ chỉ muốn hát cho em nghe những câu hát thật hay... giờ chỉ còn anh ngồi đây viết đôi ba câu hát anh từng mong, dành cho em thôi mà..."

Gì đây? Anh luôn biết cậu sẽ nghe tất cả các sản phẩm của anh và... anh đang muốn nói rằng anh vẫn còn thương cậu đúng chứ? Jimin nghẹn đi một chút sau khi nghe bài hát và cậu thầm nghĩ "Giá như em đừng nói và ta cùng nhau thay đổi thì liệu có đau đớn không anh? Em xin lỗi bây giờ liệu còn muộn?"

///

Anh và cậu vô tình chạm mặt nhau trong một lần đi công viên. Nhưng lần này cậu đi cùng Hoseok, tim anh lại nhói lên một chút. Hoseok và Yoongi đã từng hợp tác trong vài sản phẩm âm nhạc trước đó và anh không nghĩ rằng Jimin quên anh thật nhanh và tìm một nơi tựa mới. Cũng đúng thôi, kẻ vô tâm và nghiện ngập như anh chắc cậu cũng rất chán chường. Đi với nhau được 5 năm có lẽ... đã hết sự chịu đựng của cậu rồi, và nó cũng là một kì tích

Cả ba ghé vào một cửa hàng tiện lợi gần đó. Hoseok chủ động mua đồ để Jimin và Yoongi có không gian riêng tư hơn của họ. Và Hoseok biết họ đã từng...

- Em dạo này vẫn tốt nhỉ? - Anh ậm ừ cố gắng không tỏ vẻ ngại ngùng và né tránh

- Vâng! Như anh thấy

- Hoseok cậu ấy rất tốt mà. Anh nghĩ em sẽ hạnh phúc hơn khi ở bên cậu ta

Vừa nói anh vừa rút điếu thuốc từ trong bao ra. Quên bén rằng Jimin rất ghét thuốc lá, anh châm thuốc rít một hơi thật sâu và nhắm mắt lại tận hưởng khói thuốc được nhả ra. Cảm giác thật bình yên đến lạ. Cậu cau mày nhìn anh một lúc

- Một chút chứ? - Anh cầm lấy chai Soju vừa mua lúc nãy lên

Cậu vươn ngươi đến cầm lấy điếu thuốc đang được ngậm từ miệng người lớn hơn. Rít lên một cái rồi nhả khói từ từ, cũng như anh, cậu nhắm mắt lại tận hưởng chẳng khác nào một kẻ nghiện

- Đáng yêu sao em lại?

- Anh biết em ghét thuốc lá cơ mà

- Anh biết, nhưng chúng ta chẳng còn là gì hết bé con. Em không cần phải làm thế

- Không nhất thiết là của nhau thì em mới có quyền hút thuốc. Em cũng muốn thử sau bao nhiêu năm chưa hút nó từ cái lần đầu tiên

Anh chẳng quan tâm đến lời cậu nói. Cầm lấy chai Soju rót ra hai ly và bắt đầu nhâm nhi nó

- Em có thể? - cậu đưa mắt đến ly rượu

- Được thôi

Cả hai im lặng chẳng nói gì, thời gian như đóng băng. Mọi thứ thật tĩnh lặng và dường như tim ai đó cũng đau thắt về sự thay đổi quá lớn này.

- Sao thế ? - cậu đặt ly rượu xuống và hỏi để phá tan cái bầu không khí

- Sao là sao?

- Sao... anh lại thay đổi nhiều đến thế?

- Vì sợ rằng tâm trí anh không đủ rộng. Vì sợ lại nghĩ ngợi linh tinh

- Anh vẫn còn biết em ghét thuốc lá và rượu đúng chứ?

- Vẫn còn...

- Là vì ta không còn là gì nên anh quyết định trở về quỹ đạo cũ - cậu uống lấy một ngụm Soju

- Không đâu đáng yêu, anh dùng thói quen để quên đi em. Em là thói quen và anh không thể nào quên em được ngoại trừ việc những thói quen cũ hy hữu trong cuộc sống

- Thế á?

- Ừm

- Vậy là, tắm đêm, thức khuya anh vẫn còn... đúng chứ?

- Nghe này đáng yêu. Anh vẫn còn tìm đến điếu thuốc khi anh cần phải nhớ, uống thật say vào đêm anh cần phải quên. Thức thật khuya để thấy yên bình thêm. Tắm thật lâu để che đi nước mắt và...

- Và gì?

- Vẫn còn yêu em thế thôi

- Anh say rồi - cậu cười trừ trước người từng yêu. Không đúng, bây giờ vẫn thế

- Anh vẫn đang cố cho mình thêm một lần không bận tâm đây. Nhưng mà anh không thể.

- Anh thật sự say rồi - giọng cậu nhỏ dần, cậu muốn nói xin lỗi nhưng muộn quá

- Em có Hoseok rồi nhỉ? Đáng ra anh nên ngừng thương nhớ em lâu rồi...

- Không phải.

- Jimin à, anh đang tập làm quen khi thiếu em. Anh đang làm quen được bao điều hay nhưng sao anh không thể quên

- Em cũng nhớ anh nhiều lắm

- Ừm, nhưng Hoseok sẽ thương em và cậu ta tốt hơn anh

Lại là một khoản không gian im lặng đó. Cậu khó xử nhưng anh lại khóc trong lòng. Yoongi không muốn tỏ vẻ mình yếu đuối, cũng không muốn khóc trước mặt người anh thương. Có lẽ anh nên để việc đó khi về nhà

- Này anh bạn, tôi là bạn của nhóc Jimin đấy - Hoseok từ đằng sau lên tiếng. Có lẽ quá lâu cho một cuộc trò chuyện mà họ quên rằng Hoseok vẫn luôn đứng đằng sau chờ đợi cơ hội để được góp lời

- Gì chứ? Sao em chưa từng nói với anh

- Nếu em nói thì liệu anh có tâm sự thật lòng? Em cũng nhớ anh rất nhiều Suga

- Em ấy đã nghe bài hát của cậu rồi và đừng sầu bi nữa

- Gì chứ? Em đã nghe nó rồi sao?

- Đúng hơn là em đã hiểu thông điệp của nó đấy

- Thế...?

- Jimin anh về trước nha. Anh nghĩ có người cần muốn nói với em nhiều hơn

Hoseok rời đi sau đó để lại hại gương mặt ửng đỏ và bối rối nhìn nhau. Họ quyết định về nhà, về lại căn chung cư tổ ấm ngày nào. Căn hộ hạnh phúc từ những ngày đầu mới yêu cho đến tận bây giờ

- Thế em nghĩ gì về bài hát mới?

- Ừm... anh định viết câu hát gì cho em thế?

- " Chỉ là anh nhớ em nhiều chút, nhớ luôn nhiều lúc ta bên nhau thật hạnh phúc..." anh không hát hết được đâu ngại lắm đó.

Cả hai cười nói vui vẻ trên đường về. Vẫn mật khẩu cũ, căn nhà bừa bộn hơn trước. Gogi vẫn quấn lấy chân anh mà quên đi cậu đứng kế bên. Cậu liếc nhẹ người lớn hơn rồi bắt đầu thở dài. Jimin dọn dẹp lại căn nhà và ngồi xuống tận hưởng một tách trà nóng

- Hư thật Min Yoongi, em vắng nhà mà anh lại bày bừa ra thế

- Nhóc con, anh không có thời gian em biết mà

- Đây chính là lý do em chia tay anh. Đồ không biết chăm sóc cho bản thân

Anh tiến lại gần ôm lấy cậu đằng sau. Vùi đầu mình vào hõm vai cậu người yêu nhỏ rồi cuối cùng anh cũng khóc.

- Anh... anh xin lỗi

- Sao lại khóc - Jimin quay người lại nhìn Yoongi âu yếm. Vuốt lấy những sợi tóc rối của Yoongi và cậu cũng rất nhớ mùi hương đặc trưng của anh nữa

- Lúc đó anh rất muốn nói "chúng ta cùng nhau thay đổi được chứ?" Nhưng anh không thể. Em biết đó, anh yêu em rất nhiều.

- Em cũng thế. Suga à, em cũng đã khóc rất nhiều khi anh gật đầu đồng ý. Em... xin lỗi. Em thương anh nhiều lắm. Đừng khóc có được không?

- Mình quay lại em nhé!

- Nếu anh bỏ những thói quen cũ để về bên em

Anh đáp trả câu hỏi ấy bằng một nụ hôn dài. Nhung nhớ, mùi hương, thói quen, sự thiếu vắng. Quá đủ rồi, chia tay không lý do hoặc với một cái lý do chẳng đáng thật sự quá đủ rồi. Anh rất nhớ cậu và cậu cũng thế. Có lẽ anh sẽ yêu cậu nhiều hơn và suy nghĩ cho cậu. Cậu sẽ mãi thương và thật sự tên lười Min Yoongi cần cậu chăm sóc

- Em đang chơi anh đúng không?

- Ưm... không có - cậu day dưa khi Yoongi muốn ngừng hôn

- Phải phạt em thôi bảo bối nhỏ

- Em muốn...

- Gì cơ?

- Yoongi, em muốn anh. Em nhớ nụ hôn của anh. Em... muốn... hôn nữa

- Chết tiệt, yêu nghiệt nhà em

-----

"Ai đó sẽ đến đón đưa em đi cùng những thói quen có anh"

"Những thói quen sẽ đón đưa anh đi về"

------
Dè de mừng kỉ niệm Lẽo Đẽo Theo Anh lên 1k view thì mình comeback với extra rồi đây. Ý tưởng của chap này lấy từ bài Thói Quen ấy, nên lời bài hát có trong đây thì đừng quá ngạc nhiên nhé! Cảm ơn mọi người ủng hộ mình, văn phong mình không được tốt nên mình cũng rất ngại việc được mọi người rcm fic ấy. Cảm ơn mọi người rất nhiều ấy.

Mọi người nhớ ủng hộ Nè Nha Đừng Có Mà Zang Hồ để mình có động lực ra fic mới trong tết năm nay nhé! Cảm ơn mọi người rất nhiều

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro