Chương 9: Vòng Tay Không Thoát

Sáng sớm.

Nắng nhẹ rọi qua cửa kính bếp, chiếu lên chiếc bàn dài bằng gỗ nâu sẫm. Mùi bánh mì nướng thoang thoảng, tiếng ấm nước kêu rì rì. Jimin đang cẩn thận sắp bát đũa ra bàn.

Hôm nay cậu mặc một chiếc áo hoodie màu tím khói, hơi rộng, che gần nửa bàn tay. Ống tay bị kéo lên hờ hững để lộ cổ tay mảnh khảnh. Bên dưới là chiếc quần nhỏ màu trắng ngắn đến nửa đùi, cùng đôi tất trắng thấp hơn hôm qua — ngang cổ chân.

Một vẻ ngoài rất... bình thường.

Nhưng mùi hương từ Jimin thì không.

Ngọt dịu. Nhẹ nhưng rõ ràng. Lạ kỳ và khiến Yoongi, người vừa bước vào bếp, bị hút chặt ánh mắt ngay từ giây đầu tiên.

Jimin ngẩng lên, giật mình. "Yoongi... chào buổi sáng."

Yoongi không trả lời. Ánh mắt hắn tối lại, lặng lẽ bước về phía Jimin.

"Yoongi...?" Jimin hơi lùi về sau, nhưng chưa kịp rút chân, Yoongi đã vòng tay ôm lấy eo cậu từ phía trước, kéo sát lại.

"Đừng... Yoongi, có người trong nhà đó," Jimin lúng túng, tay chống nhẹ lên ngực Yoongi.

"Mày lại thơm nữa rồi..." Yoongi dụi đầu vào hõm cổ Jimin, giọng khàn như thì thầm trong mê.

"Không... buông ra đi...!" Jimin cố thoát, nhưng càng vùng vẫy, vòng tay Yoongi lại càng siết chặt. Hơi thở hai người hòa vào nhau trong không gian chật hẹp giữa bếp, khiến trái tim Jimin đập loạn.

"Chỉ một chút thôi," Yoongi lẩm bẩm, đôi mắt nhắm hờ. "Chỉ một chút..."

Rầm!

Tiếng cửa chính mở mạnh khiến cả hai giật nảy.

"Chúng ta về rồi đây~!" Giọng bà Min vang vọng từ sảnh trước.

Yoongi vẫn chưa kịp buông ra thì ông bà chủ đã bước vào bếp.

Ánh mắt họ dừng lại đúng lúc Yoongi đang ôm Jimin sát đến mức gò má gần chạm nhau. Cả hai đơ như tượng.

Jimin giật mạnh, thoát ra khỏi tay Yoongi, mặt đỏ như máu. Cậu cúi đầu, tay siết lấy vạt áo hoodie, lắp bắp: "Cháu... xin lỗi..."

Ông Min nheo mắt nhìn hai người, rồi bật cười. "Chà... mới sáng sớm đã thấy tình cảm thế này."

Bà Min thì tủm tỉm nhìn Jimin. "Hèn gì sáng nay không thấy Tiểu Dần kêu đói, chắc là có người bận... dỗ mèo lẫn người."

Cả hai quay đi, vừa cười vừa nói chuyện tiếp, để lại Yoongi đứng đó với mặt đỏ hồng hiếm thấy.

Jimin thì chỉ muốn chui xuống gầm bếp trốn cho xong.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro