6. Lim Minseo?

Một ngày mới lại bắt đầu với em bé Park đáng yêu. Em đã dậy từ sớm để chuẩn bị sữa cho hán, em để chúng vào túi giấy màu nâu, cẩn thận gấp phần đầu lại. Bên trong còn có một mảnh giấy ghi chú nhỏ hình con ếch. Thật ra em thích giấy ghi chú con mèo cơ, nhưng mà bố lại không hiểu ý mà mua cho em con ếch! Mà thôi kệ, dù sao em ếch nhỏ này hôm nay cũng có công đem sự chân thành hối lỗi của em bé tặng cho hắn.

"Xin lỗi cậu vì chuyện hôm qua. Tớ nghĩ tâm trạng cậu không tốt nên mới đùa chút xíu cho cậu vui thôi, ai ngờ cậu lại dỗi tớ. Thành thật xin lỗi Yoongi nha! Bù cho học trưởng bốn hộp sữa quýt nha.♡
Bởi Minmin"

Và vẫn như thế đó, em đặt túi giấy chứa bốn hộp sữa quýt xuống ngăn bàn hắn. Yumi cũng bật lực thở dài, nhất thiết phải như thế không trời?

Xong xuôi em chạy về ngồi bên cạnh Yumi. Hôm nào đối với Jimin cũng vui lắm, nhưng hình như niềm vui này sẽ không kéo dài được lâu đâu!

---
"Đây, đồng phục đội mới! Chiều nay nhớ đến tập đó."

Joonhwi đưa hắn túi màu trắng bên trong là đồng phục mới của đội bóng rổ có in tên của hắn phía sau lưng. Hắn gật đầu hiểu ý, tay trái nhận lấy túi quần áo của Jo Joonhwi tay phải là túi giấy màu nâu sáng tay hấn thấy trong ngăn bàn. Anh bày vẻ mặt ngờ nghệch nhìn Min Yoongi rồi dời mắt xuống túi giấy, thắc mắc dữ lắm mới dám hỏi à nha.

"Túi gì vậy Yoongi, đồ ăn hả?"

"Không, sữa quýt!"

"Gì lại sữa quýt à? Sao giờ lại đựng trong túi giấy rồi?"

"Tận bốn hộp."

"Bốn hộp? Bộ cậu ta tưởng mày là em bé mới lớn cần bổ sung nữa sao?"

Min Yoongi không nói rồi nhìn xuống túi giấy của em. Thật ra hôm qua chỉ bực mình chút xíu thôi, dù sao ngay từ đầu tâm trạng của hắn cũng không có khá khẩm gì. Ai mà có dè Park Jimin lại tặng hắn bốn hộp sữa còn ghi giấy lại nữa. Không những thế nha, trên mỗi hộp sữa còn cẩn thận ghi thêm vài nét chữ nắn nót bằng mực đen nữa.

"Hôm qua có nhắn tin qua lại, tao chỉ nói một câu Minmin liền cho rằng tao giận. Rồi sau đó thì sao mày cũng thừa biết rồi đó, bốn hộp sữa quýt!"

"Minmin?"

"Ừ, biệt danh của cậu ấy!"

"Có trẻ con quá hay không? Cơ mà khoan nha, Minmin.. nghe cứ thuận miệng thế nào ấy mày ạ."

"Mày nói thế là sao?"

"Tao không chắc nữa, thôi về lớp đi. Chiều nhớ đến đó, tao đi đây!"

Min Yoongi gật đầu đợi Jo Joonhwi rời đi hẳn mới bắt đầu ngẫm nghĩ. Minmin? Quen sao? Hắn đây là lần đầu nghe thấy. Thôi suy nghĩ nữa, hắn cất bước về lớp. Phía xa không có người lại vô tình nghe thấy, y nhếch mép cười khẩy một cái dựa lưng vào tường thầm sung sướng. Và chẳng ai biết được, người nãy sẽ khiến cho mọi thứ bị đảo lộn.

"Minmin.. Ha, cảm ơn nhé, tôi mượn danh cậu một chút thôi!"

--------
Buổi tiếp bóng diễn ra vào tan tầm giờ học, sân bóng được dịp tấp nập. Sân bóng rổ của Yeonchan đặc biệt rộng lớn, bao quanh là các hàng rào sắt kiêm cố để dù bóng có đập vào cũng chẳng hề hấn gì. Khán đài cho cổ động viên được bao quanh ba phía, phía còn lại là nơi cây rổ ghi điểm an tọa

Các chàng trai tuấn tú thay nhau tập luyện dưới bộ đồng phục mới màu trắng và kèm tên phía sau lưng. Trên khán đài cũng rất nhộn nhịp, nếu đã tụ tập trai đẹp dưới kia thì trên này cũng có khối cô nàng khối cậu trai đến cổ vũ. Phải nói câu lạc bộ bóng rổ là nơi tụ tập nhiều nam thần nhất, nên cứ mỗi khi nghe thông báo luyện tập cự nhiên sân bóng lại đông đúc hẳn.

Min Yoongi nhận bóng từ đồng đội của mình rồi đồng thời thấy phía kia Park Jimin kéo Yang Yumi bước vào ngồi ở hàng ghế thứ hai từ dưới đếm lên gần nhất với khu vực ngồi nghỉ của đội. Hắn nhếch mép cười hài lòng, cũng không hiểu sao là bản thấy thấy vui khi thấy em. Gương mặt Jimin cười tươi tỏa nắng, như ánh mặt trời sớm mai giữa bầu trời hoàng hôn ngả vàng ươm. Ánh mắt thâm tình của Yoongi dành cho Jimin có lẽ em không thấy, nhưng có người thấy rất rõ và cho là chướng mắt. Y ngồi cách em mà Yumi hai hàng ghế, nghiến răng ken kén chứng kiến cảnh mờ ám vừa rồi.

.

.

"Được rồi mọi người nghỉ ngơi chút đi!"

Đội trưởng đội bóng rổ Joonhwi nói với tông giọng lớn cộng thêm mấy cái vỗ tay bôm bốm tạo sự chú ý. Nghe thế các chàng trai đều lấm tầm mồ hôi đi đến hàng ghế đầu mà nghỉ ngơi. Min Yoongi vẫn chung thủy dán mắt về phía em, chân cũng dần tiến lại. Jimin vui vẻ cầm chai nước suối kéo tay Yumi đến chỗ hắn, ai ngờ lại chậm hơn một bước.

"Học trưởng, uống nước đi này!"

"Cậu là ai?"

"Tớ là Lim Minseo lớp A6." Kèm theo một nụ cười rạng rỡ. Tay y cầm theo chai nước suối đeo đến cho hắn, mắt to chăm chú nhìn nam nhân trước mắt đến si mê. Nhưng mãi mãi ánh mắt của hắn không dành cho y, Min Yoongi chỉ ừ một cái cho có rồi giựt lấy chai nước trên tay Minseo đi lướt qua luôn. Gì vậy chứ?

"Yoongi cậu..."

"Này Park, đưa tôi!" Hắn xòe tay ra trước mặt em, môi hơi cong lên, mắt hất về chai nước em đang cầm trên tay làm em nhỏ ngơ ngác không thôi. Em chỉ tay vào bàn tay đang cầm khư khư chai nước suối của bạn học kia.

"Nhưng mà cậu có nước rồi kia mà!"

"Tôi không thích uống nước này, thích uống hãng nước của cậu hơn!"

"Mà ơ.. hai chai nhãn mác như nhau mà Yoongi?"

"Khác!"

Hai chai nước:...

"Ơ này Yoongi ơi.."

Nói xong hắn giành lấy chai nước từ tay em, đưa lại cho em chai nước của Minseo. Park Jimin từ đầu đến cuối ngu ngơ không hiểu nổi tình huống hiện tại. Cả sân đồng loạt ồ lên một tiếng khi Min Yoongi còn bẹo lấy má em một cái rồi mới về chỗ ngồi nốc cạn chai nước.

"Các người ồ cái gì mà ồ? Chỉ là uống nước thôi mà?" Yang Yumi tức giận mắng mỏ khi thấy bạn thân mình vì xấu hổ mà dường như sắp khóc.

"Đúng là đáng ghét! Cậu ta là cái thá gì chứ.."

Minseo tức giận đến đầu bốc khói, dậm chân hồng hộc bỏ đi mất dạng. Đối với những người thích hắn mà đeo bám gây chú ý như này thì hắn đều biết cách đối phó cả, với lại hắn không thích phải đi quan tâm một người, quan tâm mình bản thân đã đủ mệt rồi. Ây thế mà sao hắn lại để ý đến Jimin vậy nhỉ? Từ hôm chấm bài, từ hôm em nói câu đó, từ hôm trái tim hắn loạn nhịp chỉ vì một giọng nói ngọt ngào vang lên tên hắn thôi sao? Theo như hắn xen trên tivi, thì đây gọi là thích ai đó rồi.

"Cậu ta hôm nay uống lộn thuốc hả?" Yumi nghi hoặc nhìn hắn.

"..."

"Hay là... Có khi nào sáng nay cậu tặng hắn bốn hộp sữa rồi câu ta sốc sữa không Minie?"

"Làm... làm gì có chuyện đó!" Hai má em vẫn chung thủy phủ tầng mây hồng, hai tay bấu bấu vào nhau trông bộ dạnh nhút nhát này là muốn người khác dang tay bảo vệ đây mà. Thường ngày em uống tận bốn năm hộp sữa liền nhưng đâu có bị gì đâu chứ, với sốc gì không sốc sao lại sốc sữa được. Vô lí lắm không thể nào đâu!!

"Ngại sao?" Nhìn em mặt đỏ đỏ hồng hồng, môi hắn hơi cong nhẹ lần nữa. Thật tình, đã làm con người ta đỏ bừng cả mặt, bây giờ lại còn ngô nghê tự ngẫm nữa, Min Yoongi cứ bị làm sao í.

"Được rồi các cậu à, luyện tập tiếp thôi!" Joonhwi lần nữa gây chú ý, anh thấy Min Yoongi cứ ngồi nhìn về phía anh cười như kẻ ngốc. Điều này làm anh khá là sự hãi, gì vậy, tình bể bình với quý ông Jo đẹp trai này hay gì. No no Min Yoongi bích cửa nha, hắn nghĩ mình là ai mà xứng đáng với anh chứ? Chàng trai vừa đẹp trai vừa giỏi như anh sẽ không bao giờ thèm để ý đến cái ánh mắt khiến anh rùng mình như vậy đâu. Nhưng hình như anh không biết phía trước anh là Jimin và Yumi đang đứng, Min Yoongi nhìn Jiminie nên đương nhiên những thứ Joonhwi cho là ghê rợn vừa rồi chỉ là sự suy nghĩ lung tung của vị đội trưởng kia thôi!

Hắn như gắn động cơ lập tức bật dậy khi nghe hiệu lệnh của đội trưởng. Đi lướt qua em còn không quên dặn dò vài thứ mới thực sự bỏ đi.

"Giữ chai nước hộ tôi, nước này là cậu mua cho tôi, không cho phép cậu uống! Muốn uống thì cứ uống nước của bạn học kia. Tôi tập tiếp đây Park!" Hắn một nước quay lưng bỏ đi.

"Yoongi.."

"Đang tán tỉnh Park nhà tôi hả tên chết tiệt kia?" Cô nhón chân muốn mắng chửi thật to. Nói gì đi chăng nữa thì Park Jimin nhà cô cũng là lá ngọc cành bạc, nghĩ sao mà thả thính cái kiểu đó. Thích hay yêu không mà thả thính chứ tên họ Min xấu xa.

"Yumi à..." em quay sang nhìn cô.

"Không phải câu ta đang đùa bỡn cảm xúc của cậu sao Minie? Đợi đó, mình sẽ cho cậu ta biết tay." Yang Yumi tức giận xắn tay áo lên ra dáng rất chi là giang hồ. Họ Min kia không biết có ý gì với em không nhưng cứ tán tỉnh bạn thân cô như vậy đó. Đúng là chướng cả mắt.

Bộ dạng không mấy thùy mị này của cô bạn thân em cũng đã quá quen đi thôi, con gái gì đâu mà dữ như gì vậy á. Đến cả mấy bạn nam tưởng cao to lớp em khi vô tình khiến em không vui cũng phải rụt rè trước nấm đấm không cảm xúc của Yang Yumi giơ lên nhằm cảnh cáo. Biết được cái thói du côn của cô, nếu cô thật sự đấm hắn thật còn đâu mà là crush đẹp trai của em nữa chứ, không cho không cho đâu!

"Không cho, không cho cậu đánh học trưởng Yoongi của tớ!" Em vừa lắc đầu nguầy nguậy vừa vươn ánh mắt đáng thương mang đầy tính sát thương.

Ừ, không đánh thì không đánh!

"Hắn là của cậu luôn cơ." Bày ra vẻ mặt như có như không cô kéo Jimin về lại chỗ vì sợ đứng đó cản trở các bạn nam luyện tập với cả nhỡ như Park Jimin bị bóng va vào chắc cô có chín cái mạng cũng không đền được cho bố ba của em một cậu con trai đáng yêu giỏi giang vậy đâu.

"Nhưng mà hình như tình địch siêu to bự của cậu xuất hiện rồi!"

"Ý cậu là sao Mie?" Em ngơ ra nhìn cô với cái đầu nhiều dấu chấm hỏi.

"Chai nước trên tay cậu nè, cậu ta là tặng cho Yoongi đó. Chắc chắn là thích Min Yoongi rồi!"

"..." Em im lặng, em biết cậu bạn đó. Cậu ấy là Minseo, là học sinh thuộc top 5 của trường. Học lực giỏi, nhan sắc cũng thuộc dạng ưa nhìn, thiện cảm ngay từ lần đầu gặp, gia cảnh cậu ấy theo em biết cũng rất giàu có nữa. Hoàn hảo như vậy, Jimin nhỏ bé sao mà đấu lại cơ chứ? Em sợ Min Yoongi sẽ bị cậu ấy làm cho say đắm lắm, lúc đó em sẽ thất tình, em sẽ rất buồn.

"Tớ nghĩ cậu nên sớm nó ra thân phận của mình đi Jiminie à. Cứ như vậy hoài có ngày Min Yoongi sẽ rơi vào tay người khác."

"Nhưng.. nhưng tớ sợ Yoongi không thích tớ."

"Cậu thôi đi nhé, thôi bi quan lại hộ tớ. Phấn chấn lên nào Park ơi, cậu là Park Park vạn người mê mà!!!"

Yumi xốc lại tinh thần em bằng cái bẹo má, không hề bạo lực, nó chỉ đơn giản là cưng nựng cục bông nhỏ đáng yêu mà thôi. Yêu như thế mà Min Yoongi từ chối thì có cậu ta đui mù đến nơi rồi đấy!

Từ xa một bạn nữa với búi tóc cao mặc áo hoodie màu xanh dương sẫm tiến đến vẫy tay chào em. Park Jimin nhận ra nên cũng vẫy tay chào lại đầy thân thiện. Tay nhỏ vỗ vỗ vào ghế trống bên cạnh nhìn bạn học nữ xinh xắn.

"Ồ chào Seori nha, cậu sang đây ngồi với tớ này!" Em nhỏ vui vẻ chào hỏi.

"Cảm ơn cậu nhé Jimin." Cô nàng Kang Seori vui vẻ nghe theo em mà dời vị trí sang bên cạnh em. Hiện giờ xung quang Jimin là hai bạn nữ xinh xắn nhưng tại sao lọt vào tầm mắt học trưởng Min chỉ có em mèo Park là nổi bật vậy nhỉ. Hắn gần đây lạ thật đó, phải chăng hắn mắc tâm bệnh rồi sao, có nên đi khám không đây? Dạo này tim hắn có vấn đề thì phải, cứ đập nhanh bất thường và đương nhiên hắn không nhận ra cảm xúc len lỏi đó là do bạn học Park mang lại.

"Ai đây?" Yumi mặt không cảm xúc nhìn một màn cười đùa của bạn thân và bạn học mới.

"Quên giới thiệu với cậu, Kang Seori là bạn học cùng lớp với tớ đó. Hai cậu làm quen đi." Em nhỏ hào hứng tạo mối quan hệ mới cho bạn thân và bạn cùng lớp.

"Yang Yumi xinh đẹp không có nhu cầu kết thân thêm bạn!"

"Yumie thật thiếu lịch sự. Seori à kệ cậu ấy đi, tính cậu ấy vốn như vậy rồi, đừng buồn bạn Yumi của tớ nha!"

"Tớ chẳng nhỏ mọn đến thế đâu Jiminie.."

Park Jimin và Kang Seori nhìn nhau cười, bỏ quên cô bạn Yumi đang đen mặt nhìn họ. Park Jimin là đồ có mới nới cũ, cô nàng có gì hơn cô chứ? Bạn thân bao năm mà như vậy đó, giận Jiminie năm phút!!

Đùng!!!!

"Trời đất ơi cái gì vậy?" Yang Yumi bực dọc đứng lên mắng mỏ, trong khi đó Min Yoongi lại đứng cười như chẳng có chuyện gì cả. Tiếng động lớn vừa này là do hắn vừa ném bóng vào ghế phía dưới họ, xém xíu nữa trúng vào Jimin mất rồi! Người gì mà kì cục, chơi bóng rổ mà không ném vào rổ, đi ném vào bọn này làm chi hả.

Bây giờ tất cả đều tránh ra, dù cho cảnh sát có cản Yang Yumi vẫn nhất quyết cho tên học trưởng họ Min ngứa đòn kia một bài học nhớ đến cuối đời.

"Yahh Min Yoongi! Cậu muốn chết rồi đúng không?" Cô vừa đi về phía hắn vừa xăn tay áo lên, mấy chốc tướng tá giang hộ chợ búa của lớp trưởng Yang xuất hiện.

"Không hề, tôi lỡ tay thôi!" Hắn vô tư giơ hai tay lên làm mặt kiểu vô tội vạ.

"Bụp.." Yang Yumi đấm thật mạnh vào bả vai hắn, gương mặt tức giận không hề thuyên giảm.

"A ui..."

"Tôi lỡ tay thôi, chứ đánh thật là cậu toi mạng rồi, muốn thử không?"

"Tôi kh...."

"Đừng đánh cậu ấy!" Jimin từ đâu bay đến, khung cảnh cực kì hôn loạn mặc dù giữa sân chỉ có ba người là Min Yoongi, Park Jimin và Yang Yumi. Mấy thanh niên kia từ lâu đã vào ghế hóng chuyện vui rồi!

"Tránh ra, cậu ta rõ ràng muốn ám sát bé!" Yumi bất mãn kêu lên, lẽ nào crush của em quan trọng hơn cô sao? Nếu thật thì chắc Yumi tổn thương chết mất!

"Tớ chẳng sao mà, cậu ấy cũng nói chỉ lỡ tay thôi. Ở đây nhiều người, cậu giữ ý tứ chút đi Yumi, người ta nhìn quá trời kìa, xấu hổ chết tớ mất."

Park Jimin dang tay ra sức bảo vệ người thương, mắt một mực dán lên người cô. Xung quanh mọi người bàn tán xôn xao, có vài ánh mặt hơi kì lạ chiếu thẳng vào bọn họ nữa. Da mặt Yumi có thể dày đó, nhưng da mặt bé nhỏ mỏng lắm!! Ỷ lại được Park Jimin, Min Yoongi vênh váo nhìn Yumi đang tức giận đến đỏ hai má. Không biết hối lỗi còn dám vênh mặt với cô sao, lát nữa hẹn nhau cổng trường  xem ai tự cao hơn ai.

"Tớ không sao đâu Yoongi, cậu cũng đừng thấy có lỗi nhé! Xấu hổ quá là gián đoạn buổi tâp luyện của các cậu, bọn tớ xin lỗi. Tạm biệt cậu, đi thôi Yumi!!" Nói xong em lỗi Yumi đi mất hút.

"Ơ này Pa..."

Còn chưa kịp gọi mà đã chạy mất rồi

.

.

.

-----------

Sai ở đâu cmt để mình sửa nha :33

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro