Chap 14 Mùa xuân đang đến

"Gọi chị là chị gái, không phải em gọi rất giỏi sao?"

Biểu cảm trên mặt Sugai Yuuka không hề lộ ra vẻ xấu hổ, giọng điệu rất nhẹ nhàng, nhưng Nakamura Yurika thông qua ngón tay đang cắm sâu dưới thân biết rằng người này đang cố tình đè nén thứ gì đó sắp trào ra.

Cô chớp mắt, nén lại nụ cười quá tươi trên môi vì thành công, cố ý thêm vào giọng nói một chút khêu gợi, nhấn mạnh:"Chị gái~"

Thật bất ngờ, trước khi Sugai Yuuka trở nên xấu hổ, cô lại là người xấu hổ trước. Bởi vì ánh mắt nhìn vào gương mặt cô vô cùng mãnh liệt, đồng tử như bốc cháy, như muốn đốt một lỗ trên người cô.

Nakamura Yurika không dám nhìn, sợ bị bỏng, càng sợ bị lây nhiễm.

Cô ngượng ngùng, không muốn thừa nhận nguyên nhân thực sự khiến cô "không dám nhìn thẳng"——

Từ góc độ của mình, cô đang chủ động dang chân ra để ôm lấy eo Sugai Yuuka. Chứng kiến ​​cảnh Sugai Yuuka đưa ngón tay vào trong cơ thể của cô hết lần này đến lần khác, dục vọng tràn ngập khắp người cô và cả sự xấu hổ cũng theo đó.

Như thể Sugai Yuuka biết cô đang nghĩ gì, người này chỉ nhếch mép trái một cách bất thường, giống như một nụ cười xấu xa.

Sugai Yuuka dùng các đốt ngón tay đẩy vào phần hơi gồ ghề của đường hầm ấm áp. Tiếng "Hmm..." của người trong tay cô xen lẫn với tiếng cười khúc khích phát ra từ khoang mũi của cô, đôi mắt cô lóe lên trong giây lát, nhẹ nhàng nói:"Vậy tiếp theo Yurika-chan hãy gọi chị là chị gái nhé."

Đầu óc Nakamura Yurika quay cuồng, cô vô thức trả lời:"Uhm."

Khoảng cách giữa hai khuôn mặt chỉ cách nhau một nắm tay, những ngón tay của Sugai Yuuka vẫn ở trong cơ thể cô. Càng xấu hổ hơn là toàn bộ tâm của bông hoa đều bị ấn vào lòng bàn tay người bên trên.

Chính là cô không khống chế được tiếng thở hổn hển không thể kiểm soát của mình, đã làm đến mức này rồi, thẹn thùng cũng vô ích, không bằng làm vui vẻ hết mình.

Cô suy nghĩ cẩn thận, sau đó nghiêng người nhỏ giọng nói với người phía trên:"Chị, chị có thể che mắt lại được không?" Âm thanh cuối cùng kéo dài hơn một chút, sau khi nói xong cũng không quên liếm tai người kia.

Trong lòng Sugai Yuuka run rẩy, rõ ràng Nakamura Yurika là người bị đè bên dưới, nhưng giọng điệu của cô ấy lại chuyển từ phòng thủ sang công kích, khiến không ai có thể từ chối được.

Đôi mắt đen xinh đẹp đó lại nhìn thẳng vào cô, người bị quyến rũ lại chìm đắm vào từng tiếng gọi chị gái, hơn nữa, cô đối với Nakamura Yurika liền dung túng đến không có một chút nào gọi là ranh giới cuối cùng.

"Được." Cô đồng ý không chút do dự. Trước khi cô kịp nói rằng có một chiếc bịt mắt trong ngăn kéo, Nakamura Yurika đã bịt mắt cô bằng một chiếc cà vạt.

Nó không được buộc chặt lắm nhưng vẫn là che đi ánh mắt.

Khoảnh khắc Sugai Yuuka lại rơi vào bóng tối, cô hít một hơi thật sâu, không có lý do để chống cự, cô hơi giơ tay còn lại chạm vào lông mày của người mình đang ôm, dùng đầu ngón tay xoa nhẹ nhàng nhất có thể. Cô không thể nhìn thấy, nhưng giống như lại càng nhìn rõ hơn.

Vô tình, cô thò tay vào dưới váy, ôm lấy cơ thể của Nakamura Yurika. Các ngón tay phải của cô dần dần tiến lui một cách đều đặn, khi chuẩn bị rút lui hoàn toàn, lại bắt đầu đòi hỏi mạnh mẽ hơn.

Sau khi chắc chắn rằng Sugai Yuuka hoàn toàn không nhìn thấy cô, Nakamura Yurika cuối cùng cũng dám nhìn thẳng vào quá trình Sugai Yuuka điên cuồng chiếm hữu cô, chiếc váy ngắn trên người không còn tác dụng che chắn cơ thể, nơi dễ bị tổn thương nhất của cô được lấp đầy bởi những ngón tay mảnh khảnh, cứng cáp và nhảy nhót không chừa một khoảng trống, kéo theo chất lỏng trên ngón tay khi di chuyển ra vào, tác động của hình ảnh trước mắt quá mạnh, cô có cảm xúc lẫn lộn, muốn khóc một chút, đáng xấu hổ hơn, vết đỏ kéo dài từ tận tai đến cổ và ngày càng lan rộng.

Toàn thân cô được bao phủ bởi một thứ ánh sáng hồng nóng bỏng, cô có thể cảm nhận được nụ hoa của mình đang nở ra cùng co thắt. Làn sóng tình yêu cuồng nhiệt đã chiếm lấy bộ não của cô, xông thẳng đến tứ chi và năm giác quan của cô mà không được phép.

"Yukka, Yukka..."

Tuy nhiên, tất cả đều bị bỏ qua và không nhận được phản hồi.

Lông mi của Sugai Yuuka ướt đẫm mồ hôi, nhưng cô vẫn điều hòa hơi thở và nhắc nhở:"Tối nay em hẳn nên gọi chị là..."

"Chị gái". Cô ngoan ngoãn nói ra câu trả lời đúng, vô thức chạm vào ngực Sugai Yuuka, nóng lòng muốn chạm vào nhau, cô rên rỉ một tiếng, không ngừng nói hai chữ này.

Nghênh đón sự va chạm mãnh liệt hơn như một phương thức trừng phạt.

Tiếng nước dội vào tim cô, cô không thể đếm được số lời mơ hồ và đáng xấu hổ phát ra từ miệng mình. Nakamura Yurika rất nhạy cảm, đêm nay màn dạo đầu quá đầy đủ nên cô rất nhanh liền đến một lần.

Sugai Yuuka chậm chạp không rút ngón tay ra, mặt đối mặt ôm người yêu vào lòng. Cảm nhận được nhịp thở lên xuống mạnh mẽ trong lồng ngực của Nakamura Yurika và hơi thở bên tai cô vẫn chưa trở lại bình thường, cô vuốt ve lưng người trong vòng tay, xoa dịu dọc theo cột sống từ trên xuống dưới.

Người trong vòng tay do thiếu oxy và cũng vì nóng, khuôn mặt vô cùng hồng hào như bị lửa thiêu, ý thức dần dần trở lại, những ngón tay đã lâu không cử động bên dưới cơ thể cũng bắt đầu chậm rãi di chuyển.

"Chị..." Trong giọng nói của cô có chút cầu xin, nhưng thật khó để người ta có thể biết được đây là cô muốn hay không muốn.

Sugai Yuuka nghĩ rằng người trong tay mình còn muốn. Cô dường như ngày càng quen thuộc hơn với cơ thể của Nakamura Yurika và ngón tay của cô có thể dễ dàng tạo ra những làn sóng lớn.

"A, ừm..."

Nakamura Yurika lại cảm thấy thoải mái.

Màn đêm mang đến cho cô trí tưởng tượng vô tận, như thể cô đang ở giữa đại dương vô tận, nhịp tim đập nhanh và hơi thở khó khăn dường như không thuộc về cô.

Cô bất lực nhắm mắt lại, chủ động móc lấy chiếc cổ gầy của người bên trên, đưa đôi môi tươi đẹp lên, hôn người kia say đắm, đắm mình trong niềm vui của nước.

Những người cần nhau sẽ cố gắng hết sức để ở gần nhau, khát vọng không còn khoảng cách, đây là quy luật tự nhiên của tự nhiên. Cho dù hô hấp không bình thường, vẫn muốn lấy hơi thở của đối phương, liều mạng nắm bắt mùi vị trong miệng đối phương, nhiệt độ cơ thể tăng lên đến cực điểm, giống như than hồng cháy trong đêm tối.

Cảm giác nước và lửa đẩy nhau không dễ chịu chút nào, những ngón tay của Nakamura ấn sâu vào ga trải giường, thật khó để biết là do những đầu ngón tay cắm sâu vào cơ thể cô của Sugai Yuuka, làm người không thể chịu đựng hay là do nụ hôn dễ dàng mê hoặc tâm trí cô kia.

Lý trí của cô đang dần rút lui trước nụ hôn điêu luyện thành thạo kia, cô đặt hai tay lên vai người phía trên với vẻ mặt ngơ ngác, khuôn mặt lùi về sau cho thấy cô đã bỏ cuộc trong trận hôn này.

Khoảng cách giữa đôi môi buộc phải kéo ra, đôi mắt sắc bén của Sugai Yuuka ẩn dưới chiếc cà vạt, nhưng sự chú ý của cô lại đổ dồn vào đường quai hàm không kém phần săn chắc của Sugai Yuuka, cùng lúc đó, một giọt mồ hôi chảy xuống từ một bên mặt.

"Yurika, thả lỏng, chị không thể cử động được."

Nhịp tim của Nakamura Yurika đột nhiên tăng lên vài nhịp. Cô thừa nhận rằng người hoàn toàn khỏa thân, đeo cà vạt đen che mắt và nói những lời khêu gợi một cách nghiêm túc đều rất gợi cảm.

Nó gợi cảm đến nỗi cô quên hết xấu hổ.

"Chị, chạm vào em đi." Người tuyên bố đầu hàng nhẹ nhàng hỏi. Cô muốn cảm nhận sự đụng chạm và muốn hoàn toàn bị người trước mặt chiếm hữu.

Sugai Yuuka luôn đáp lại những yêu cầu, chỉ là cô lại thay tay bằng môi.

Cô nghiêng đầu sát vào cổ người bên dưới, thỉnh thoảng cắn nhẹ, đầu lưỡi theo đường cong của  vai, trượt xuống ngực cô, dùng đầu lưỡi liếm xung quanh, mút vào hết lần này đến lần khác, cảm nhận được nhịp thở và sự run rẩy ngày càng mãnh liệt của Nakamura Yurika.

Cô không dừng lại cho đến khi cảm thấy sẽ để lại dấu vết, và với tư cách là một người đã từng trải, cô cho lời khuyên:"Chị nhắc nhở em, gần nhất đừng mặc áo xẻ sâu."

Bị kích động bởi những lời nói này, ham muốn được chiếm hữu của Nakamura Yurika tăng lên nhanh chóng, ham muốn của cô ngày càng mãnh liệt. May mắn thay, Sugai Yuuka không thể nhìn thấy vẻ ham muốn trên khuôn mặt cô, nếu không cô sẽ xấu hổ và không biết phải làm sao.

Trong quá trình tạo sóng gió trên làn da của người bên dưới, Sugai Yuuka có thể cảm thấy nơi ngón tay phải của mình ngày càng trơn trượt. Nếu không tập trung, nếu không cẩn thận cô sẽ bị dòng nước cuốn trôi.

Cô đẩy nhanh và mạnh động tác của mình, tay trái cũng không nhàn rỗi, di chuyển đến phần mềm đã dựng đứng từ lâu, có hình dáng đẹp mắt, một tay có thể bao lấy, dùng ngón tay cái ấn vào điểm giữa và nhào nặn nó bằng bốn ngón tay còn lại và lòng bàn tay.

"Yurika, em có thoải mái không?"

Sugai Yuuka bị tước đi quyền theo dõi cảm xúc của người yêu, cô tưởng mình hỏi như vậy là vì sợ bản thân làm không tốt, nhưng khi nói ra, cô mới nhận ra đó không phải là lý do cao đẹp gì cả. Cô chỉ muốn nghe điều gì đó từ miệng của Nakamura Yurika để khơi dậy tính chiếm hữu của cô.

Cánh tay của cô không ngừng chuyển động, trong khi cô liên tục tạo ra âm thanh của nước, cô cũng bị phân tâm tự xét lại, tại sao lại trở nên như thế này? Trong nháy mắt cô tức giận với chính mình, nhưng vào một lúc nào đó, Nakamura Yurika đã nắm chặt lấy cánh tay cô. Cô không thể nhìn thấy dấu tay mà Nakamura Yurika để lại trên da mình do dùng lực quá mạnh, cũng như không thể nhìn thấy khoảnh khắc ngón chân của Nakamura Yurika duỗi thẳng, như có dự cảm về một cơn bão sắp tới.

Nakamura Yurika lông mi run rẩy, suy nghĩ hỗn loạn, cô đáp lại theo bản năng:"Em rất thích, rất thích chị, rất thích bộ dáng này của chị đối với em..."

"Thích chị đối với em như thế nào?"

"Cứ như vậy..."

"Em ướt quá... khó chịu quá... chị ơi..."

"Hả? Chị không hiểu."

Bởi vì sự quyết tâm của Sugai Yuuka, Nakamura Yurika rưng rưng nước mắt. Cô có thể cảm nhận được không chỉ trái tim mình đang đập và co thắt mà cả những mạch máu nhỏ trong tâm bông hoa cũng vậy, tay cô nắm lấy cánh tay của Sugai Yuuka không buông, cô cũng bám chặt lấy những ngón tay của Sugai Yuuka đặt trong cơ thể cô.

"Thích chị đưa ngón tay vào trong cơ thể em."

"Em còn muốn chị làm gì nữa?"

Giọng điệu của Sugai Yuuka giống như một kẻ quyến rũ. Cô chưa bao giờ có cảm giác trống rỗng mãnh liệt như vậy, lòng kiêu ngạo của cô cũng chưa bao giờ được thỏa mãn đến thế. Cô liều lĩnh đưa thêm một ngón tay vào, hai ngón tay thuận lợi tiến về phía trước, chạm vào điểm nhạy cảm với chuyển động cực kỳ mượt mà vì đường hầm hẹp nên phải đẩy mạnh.

Tiếng rên rỉ cao vút của Nakamura Yurika rơi xuống sàn vỡ vụn. Cảm giác sưng tấy ở nụ hoa dày đặc và mài mòn. Cô cầu xin với hàng mi ướt át:"Em muốn chị vào thêm một chút...mạnh hơn một chút... "

Sugai Yuuka không thể nhìn thấy đôi mắt quyến rũ của người yêu, nhưng cô có thể nghe thấy giọng nói đầy dục vọng và cầu xin. Cô hy vọng rằng Nakamura Yurika đã sẵn sàng để bị thao túng. Cô giơ hai ngón tay lên và buộc Nakamura Yurika phải quỳ xuống và duỗi thẳng người, liên tục mấy chục lần, chất lỏng lần lượt chảy xuống, tụ lại trong lòng bàn tay, chảy đến cổ tay.

Nakamura Yurika ôm cổ cô run rẩy, nức nở và cao trào, không còn kiềm chế được để nói ra những lời chân thành nhất.

"Em muốn đôi mắt của chị chỉ nhìn em."

"Trong trái tim chị chỉ có em thôi."

Bởi vì hai câu này khiến màn đêm lại kéo dài, Nakamura Yurika không còn nhớ chuyện gì xảy ra tiếp theo nữa, cô tựa hồ mệt mỏi ngã xuống giường lập tức chìm vào giấc ngủ, không biết ngủ bao lâu, khi cô lại mở mắt ra lần nữa, căn phòng tối om.

Cơ thể dưới chăn dường như không mặc gì, cô đột nhiên mở to mắt, theo bản năng sờ vào mép gối. Khi chạm vào mặt của Sugai Yuuka, lại theo bản năng thở phào nhẹ nhõm.

Ký ức chậm rãi quay trở lại, cô phát hiện cà vạt trên mặt Suai Yuuka đã được cởi ra từ lâu, nhưng đối phương lại chớp mắt, hiển nhiên vẫn chưa ngủ.

Điều khiến Nakamura Yurika ngạc nhiên hơn nữa là ngón giữa của Sugai Yuuka vẫn ở bên trong...

Dưới thân vốn đã cạn khô, cô cảm thấy sợ hãi, nhưng Sugai Yuuka chỉ cử động một chút, cô dường như lại cảm nhận được điều đó.

Sau đó, cô giống như đang quỳ xuống và ngồi trên bụng Sugai Yuuka đang nằm. Một vài giọt sương từ những bông hoa rơi xuống cơ bụng của đối phương, cô được khuyến khích nuốt các đầu ngón tay của người đó, đôi khi di chuyển chúng lên xuống và đôi khi đung đưa qua lại...

Cuối cùng, sau vô số lần cuồng nhiệt, Sugai Yuuka di chuyển mông cô lên mặt, cô nhắm mắt lại và cảm thấy đầu lưỡi của Sugai Yuuka đẩy vào một nơi bí mật hơn...

Hoa huệ nở rộ rực rỡ trong đêm khuya, phá tan sự yên tĩnh của màn đêm bằng những tiếng rên rỉ yêu kiều.

......

Ánh nắng ấm áp xuyên qua khe hở của tấm rèm chiếu vào những người còn đang nằm trên giường: Ngày làm việc 10h30 không dậy coi như bỏ đi, còn ôm ấp là chuyện gì?

Bầu trời bên ngoài sáng sủa, hai người bị ảnh hưởng bởi ánh sáng sắc mặt đều thay đổi. Nakamura Yurika lại không cử động nữa và rúc sâu vào vòng tay của người bên cạnh. Sugai Yuuka mở mắt sau vài phút, cô mở và nhắm mắt lại nhiều lần trong sự bàng hoàng, suy nghĩ của cô vẫn còn lơ lửng.

Nakamura Yurika tựa đầu vào cánh tay cô ngủ ngon lành. Mái tóc đan vào nhau chứng tỏ họ rất gần nhau, chỉ cần cử động nhẹ một chút là môi có thể chạm vào má.

Sugai Yuuka với đôi mắt mở to hôn lên trán người trong vòng tay, hoàn toàn không để ý đến âm thanh bên ngoài cửa phòng ngủ.

"Yukka, sao em không thu dọn quần áo trong phòng khách mà vứt khắp nơi vậy?"

Chị gái Sugai Yuuka biết hôm nay em mình không có lịch làm việc, vẫn nhớ những thực phẩm chức năng mà lần trước em gái nhắc đến. Cô cùng mẹ chọn một ít ở nhà và mang đến vào hôm nay.

Ở bên ngoài gõ cửa hai lần nhưng không có ai trả lời. Cô cho rằng Sugai Yuuka còn trẻ 28, 29 tuổi ở ngoài cả đêm, nên cô vội vàng đẩy cửa vào và xấu hổ, lúng túng nói:"Này, Yukka, em ở nhà à, còn tưởng em đang ở nhà bạn gái."

Sau khi nhìn kỹ hơn, đồng tử của chị gái Sugai Yuuka chợt run lên:"À cái này...hehe, haha, Nakamura-san cũng ở đây à?"

May mắn thay hai đứa đã không biểu diễn phiên bản giới hạn độ tuổi trước mặt chị.

-----------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro