Chap 24 Mong manh

Nakamura Yurika vừa đi được hai bước thì có người nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay cô, khi dừng lại, cô nghe thấy một giọng nói:"Nakamura-sensei, xin đợi một lát."

Cô nén nụ cười trên môi, quay người giả vờ nghiêm túc, phối hợp diễn kịch:"Có chuyện gì vậy, bạn học Sugai?"

Sugai Yuuka móc ngón út của Nakamura Yurika lắc lắc, ý đồ trong đôi mắt cụp xuống không hề giấu diếm:"Không tắm cùng nhau sao?"

Vừa nói xong, Nakamura Yurika liếc nhìn cô, sau đó nhanh chóng ngượng ngùng quay mặt đi: "Lần nào chị cũng không tắm đàng hoàng."

Người nói không có ý định nói một cách a dua, giọng nói nhẹ nhàng đến mức khiến cảm giác yêu mến dần dần lớn lên trong lòng người nghe.

"Làm gì có mọi lần?" Sugai Yuuka vừa hỏi vừa tiến lên một bước và nghiêng đầu về phía trước, khi hơi thở sắp vượt qua khoảng cách an toàn, Nakamura Yurika nhanh chóng giơ ngón trỏ lên và ấn vào trán cô.

"Mười lần thì có đến tám lần."

"Không phải lần nào cũng là chị chủ động, rõ ràng là Yurika cũng..."

Lời còn chưa dứt, miệng đã bị che lại bởi người có khuôn mặt đỏ bừng.

Nakamura Yurika trợn mắt, rõ ràng đang mỉm cười, nhưng giọng điệu lại rất nghiêm túc:"Dù sao thì hôm nay cũng không thể, nếu không sẽ trì hoãn thời gian diễn tập."

Sugai Yuuka "Ồ" phụ họa, miệng lại mím tỏ vẻ ủy khuất, rồi nhướng mày nói:"Vậy chị sang phòng khác tắm".

Nakamura Yurika sờ lên mặt cô như sờ mặt một chú cún con, nhướng mày nói:"Thật ngoan."

Sau khi được an ủi, Sugai Yuuka lại càng luyến tiếc để bạn gái rời đi như vậy, tay nắm thật chặt, Nakamura Yurika cảm thấy có chút buồn cười.

"Nói đi, chị muốn gì?"

"Em hôn chị một cái."

Câu trả lời bật ra ngay lập tức, nói xong còn nhắm mắt lại.

Nakamura Yurika mỉm cười nghiêng người về phía trước và hôn lên môi Sugai Yuuka hai lần rồi đứng thẳng lên và nói:"Yukka, mỗi ngày hôn nhiều lần như vậy chị không thấy chán sao?"

"Sau khi sống chung, việc đầu tiên khi thức dậy vào buổi sáng là một nụ hôn buổi sáng, và nụ hôn chúc ngủ ngon trước khi đi ngủ vào buổi tối là điều không thể thiếu."

"Hôn tạm biệt trước cửa trước khi ra ngoài, hôn bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu sau khi về nhà lại càng cường điệu hơn."

"Hôn nhau khi cùng nhau xem phim, một người đang nấu ăn trong bếp và một người đang lấy đồ uống từ tủ lạnh mắt giao nhau trong vài giây môi cũng sẽ chạm vào nhau."

"Yukka, chúng ta sẽ rất kỳ lạ phải không?"

Những lời "than phiền" của Nakamura Yurika lần lượt ùa vào tai khiến mặt Sugai Yuuka đỏ bừng, thực sự xấu hổ khi nhìn vào mắt đối phương, thế là cô ôm cô ấy, thời điểm làm điều đó thấy hết sức bình thường nhưng khi bị nói lại thấy hơi khoa trương quá? Nhưng nó không có gì kỳ lạ cả.

"Người yêu chính là như vậy, hay là em chán rồi?"

Cô nói cẩn thận vào tai Nakamura Yurika, và chóp tai của cả hai đều nóng bừng.

Sugai Yuuka không chắc chắn 100% rằng Nakamura Yurika thích sự thân mật quá mức như vậy, chỉ có thể đoán được từ những phản hồi chủ động và ánh mắt nồng nàn của cô ấy. Nếu Nakamura Yurika cảm thấy quá mức, cô sẽ cố gắng kiềm chế bản thân, mất mát là điều không thể tránh khỏi, nhưng tình yêu là chuyện giữa hai người, không thể làm đối phương khó xử, đây là điều bắt buộc đối với cô.

Sugai Yuuka nói điều này giống như một lão làng trong tình yêu, rõ ràng là trước đây là một tờ giấy trắng, Nakamura Yurika tựa đầu vào vai cô ấy lắc đầu, đương nhiên không chán, thực ra cô rất thích người này hôn cô, ôm cô.

"Em chỉ tò mò thôi, kiss là giống như ăn, ngủ và uống nước bình thường như vậy sao?" Cô lười biếng nói.

Sugai Yuuka từ từ thở phào nhẹ nhõm.

"Đúng vậy." Sugai Yuuka mỉm cười trả lời, do dự một chút, sau đó thành thật nói:"Chị chỉ là rất muốn chạm vào em."

"Ồ~"

Sugai Yuuka nói những lời ái muội một cách nghiêm túc, Nakamura Yurika cảm thấy tim mình đập rất nhanh, nếu ở trong vòng tay của cô ấy lâu hơn nữa, e rằng buổi diễn tập có thể phải tạm dừng, cô đã chuẩn bị sẵn sàng để huấn luyện Sugai Yuuka thật tốt, không muốn gián đoạn như thế.

Dường như biết cô đang nghĩ gì, Sugai Yuuka buông cô ra trước, thậm chí còn lấy bộ đồ ngủ cho cô rồi đẩy cô vào phòng tắm.

Hai mươi phút sau, Nakamura Yurika bước ra khỏi phòng tắm lau tóc, máy sấy tóc đã được đặt trên ghế cạnh bàn ăn và dây nguồn đã được cắm vào ổ điện.

Trong phòng khách không có bóng dáng Sugai Yuuka, ánh mắt cô kiểm tra xung quanh mấy giây, liếc nhìn thấy bóng lưng ai đó đang đứng gấp quần áo trong phòng ngủ.

Nakamura Yurika tự nhận mình không giỏi gấp quần áo, cô chưa bao giờ nói với Sugai Yuuka điều này, nhưng sống chung với nhau hơn hai tháng, về cơ bản Sugai Yuuka làm việc này.

Trong khía cạnh này của cuộc sống, Sugai Yuuka ngăn nắp hơn bản thân cô rất nhiều, chỉ là không thể làm hai việc cùng một lúc, lực chú ý hoàn toàn tập trung vào việc đang làm, quần áo phơi ban ngày được Sugai Yuuka gấp ngay ngắn đặt trên giường mang theo hơi ấm mặt trời, sau đó được xếp cẩn thận vào tủ.

Sugai Yuuka cũng vừa mới đi tắm, trên người đang mặc cùng một kiểu váy ngủ ngắn khác màu với cô, đó là một thương hiệu phổ biến, màu trơn và kiểu dáng rất đơn giản.

Nakamura Yurika dựa vào cửa không nói gì, không muốn làm phiền khung cảnh bình thường nhưng sống động này.

Bình thường vì nó diễn ra gần như hàng ngày, sống động vì mỗi khi nó diễn ra có thể cảm nhận được niềm hạnh phúc, khiến người ta thực sự nhận ra rằng họ đang cùng nhau sống chung trong mùa hè rực lửa.

Kỳ thực cách đó vài mét, Sugai Yuuka đã ngửi thấy mùi sữa tắm giống hệt của mình, cô chỉ tò mò tại sao Nakamura Yurika không tiến đến? Cũng không nói gì. Cô phải giả vờ như không nhận thấy sự hiện diện của cô ấy, gấp xong mảnh quần áo cuối cùng rồi mới quay lại.

Mặc dù cô đã định sẵn trong đầu vẻ mặt ngây thơ và dễ thương của Nakamura Yurika, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ nhu mì của cô ấy lặng lẽ dựa vào cửa và lau tóc, không khỏi mỉm cười:"Yurika, máy sấy tóc ở bên ngoài."

"Chị phải nói, Nakamura-sensei, máy sấy tóc để ở bên ngoài."

Hả? Buổi diễn tập đã bắt đầu rồi à? Hay đó chỉ là sở thích 'xấu' của Nakamura Yurika? Dù lý do là gì đi chăng nữa, Sugai Yuuka cũng chỉ muốn phối hợp.

Với một nụ cười sâu, cô bước tới vài bước, lấy chiếc khăn tắm khi đối phương không chú ý, tận dụng việc mình cao hơn chín centimet, tự nhiên dùng khăn bao phủ toàn bộ phần tóc phía trên của người thấp hơn.

Sau khi tóc của Nakamura Yurika được cắt ngắn, việc làm khô tóc của cô ấy trở nên dễ dàng hơn.

Cô còn rảnh để hỏi:"Nakamura-sensei, chị có một câu hỏi."

Đuôi khăn rơi xuống che mất tầm nhìn, Nakamura Yurika mở mắt ra và chỉ nhìn thấy màu trắng lay động.

"Hả? Cái gì cơ?"

"Chỉ là giáo viên dạy diễn xuất thôi sao?"

"Có lựa chọn khác?"

"Có."

Chiếc khăn đột nhiên biến mất khỏi mắt cô, khuôn mặt Sugai Yuuka đột nhiên phóng to.

Cô ấy hôn thật mạnh lên môi cô một cái, rồi nhích ra xa vài centimet, chậm rãi nói:"Ví dụ như giáo viên sinh hoạt, em có thể điều khiển cuộc đời của chị."

"Còn có giáo viên tình yêu, Yurika có thể dẫn dắt tình yêu của chị."

Má cô hơi ngứa vì hơi thở của người kia, phản ứng chậm một hai nhịp, Nakamura Yurika định thần lại, không khỏi cười hai tiếng:"Cái gì..."

Không thể hiểu được.

Sau đó cô chậm rãi ngước mắt lên, nghiêm túc nói:"Em không muốn chị từ bỏ quyền lực trong cuộc sống và tình yêu."

Ánh nhìn của Nakamura Yurika nhìn cô rất nghiêm túc, chủ đề nói đến dường như ngày càng trở nên chính thức hơn. Sugai Yuuka muốn nhẹ nhàng bác bỏ rằng đây không phải là chuyển giao quyền lợi, nhưng dưới ảnh hưởng của bạn gái, tư thế đứng của cô trở nên thẳng hơn mà không hề nhận ra.

Nakamura Yurika nói tiếp:"Chúng ta hẹn hò vì thích nhau, không phải mọi thứ đều phù hợp, có những mặt cần điều chỉnh, sau này những vấn đề mới có thể nảy sinh trong tương lai, em nghĩ trong quá trình giải quyết, chúng ta cùng thảo luận cùng lùi lại một bước, mà không phải một mực chiều theo."

"Yukka, chị nghĩ thế nào?"

Nakamura Yurika nhẹ nhàng kéo góc váy của Sugai Yuuka, nhưng trong vòng hai giây, cô ấy đã nắm lấy tay cô, và đan những ngón tay của họ vào nhau.

"Chị hiểu ý của em, thời điểm nhượng bộ phải sẵn lòng, bởi vì chỉ khi nhường nhịn đối phương mà không phàn nàn, thì mới có thể về lâu về dài không có khúc mắc trong lòng."

"Uhm, chúng ta có thể làm điều đó được không?"

"Yurika, tin chị đi, nó không khó đâu."

"Em đã tin tưởng chị từ lâu rồi."

"Cảm ơn sự tin tưởng của em."

"Hôm nay đi ăn cùng Chihiro-san có vui không?"

"Ừ, vui vẻ."

"Vui vẻ là được rồi, hai người nói về chuyện gì thế?"

Nakamura Yurika không khỏi nhíu mày suy nghĩ, tạm thời không thể cho người này biết về việc sáng tác bài hát, nên cô tìm chuyện khác để nói.

"Đơn giản chính là công việc, cuộc sống và những chuyện tình cảm vụn vặt giữa chị ấy và bạn trai".

"Vậy à? Có gì thú vị không?"

"Có vẻ như không. Tuy nhiên, một số bạn bè của em đã kết hôn, một số có mối quan hệ ổn định, họ sẽ chia sẻ với em những điều về việc ở chung với người yêu, đôi khi thể hiện tình cảm, đôi khi để phàn nàn, thực ra, em đã vô tình lấy mối quan hệ của chị và em để so sánh."

"So sánh sự khác biệt giữa người yêu đồng tính và dị tính?"

"Không, kỳ thực sau khi ở bên cạnh chị, em càng ngày càng phát hiện, đồng tính cùng dị tính không có gì khác biệt."

"Yurika......"

"Em đã đi đến kết luận rằng ở bên chị thật sự rất tuyệt. Đôi khi em nghĩ chúng ta thật trẻ con, khi ở bên chị rất vui vẻ, đến nỗi dường như em không có những lo lắng vụn vặt như những người khác."

"Có khi em lại cảm thấy chúng ta đều rất trưởng thành, dù người kia có nói hay làm gì thì cũng sẵn sàng dành thời gian để hiểu và kiên nhẫn lắng nghe".

"Kiên nhẫn lắng nghe bạn gái mình nói dường như là một khía cạnh cơ bản của tình yêu."

"Thực ra việc này thực sự khó thực hiện lắm, Yukka."

Sugai Yuuka không hề cảm thấy khó khăn, vô thức chạm vào đầu bạn gái, nói:"Thái độ của chúng ta đối với mối quan hệ này và với nhau rất chín chắn, nhưng cách cư xử của chúng ta khi ở chung lại rất trẻ con, như vậy mới có thể hạnh phúc."

"Chị nói rất đúng."

"Được rồi, bây giờ tóc sẽ không nhỏ nước nữa, chúng ta đi sấy tóc thôi."

Cả hai tay trong tay chậm rãi đi từ phòng ngủ đến bàn ăn, Sugai Yuuka cầm máy sấy tóc trên ghế lên và nhìn chằm chằm vào Nakamura Yurika khi cô ấy ngồi xuống trước mặt cô, cô đứng đằng sau chiếc ghế và đi vào vấn đề:"Hiện tại bắt đầu diễn tập sao?"

"Yukka, chị còn nhớ lời thoại trong cảnh đó không?"

Sugai Yuuka suy nghĩ một lát, thực ra chỉ có vài câu.

Cô gật đầu, Nakamura Yurika cũng gật đầu theo.

Máy sấy tóc khởi động và kêu vo vo, Sugai Yuuka chạm vào phần đuôi tóc chưa dài đến vai, không hiểu sao không thể nhập vai.

Có lẽ là do Lin Dongyu đã được thiết lập để tóc dài, còn Nakamura Yurika sẽ không nối tóc cho đến khi cô ấy vào đoàn phim vài ngày sau đó, nhưng dù sao thì cô cũng đã chuyển sang làm diễn viên, phải có những kỹ năng chuyên môn cần thiết, cô hít một hơi thật sâu, trước tiên tiến vào trạng thái của nhân vật Harumoto Itsuki, nói lời thoại trong kịch bản.

"Tớ thích Fuyu."

"Thích."

"Thích."

Tiếp theo, Lin Dongyu sẽ trả lời:"Hả? Cậu vừa nói gì cơ?"

Nhưng máy sấy tóc đã được xoay trên đầu cô ấy hai lần, Lin Dongyu vẫn không phản ứng, có phải đã ngủ quên rồi?

"Yurika, sao em không tiếp lời thoại?"

Nakamura Yurika mở mắt, ngẩng đầu lên và chớp chớp mắt:"Xin lỗi, nghe chị nói thích Lin Dongyu, em còn có chút tức giận."

Sugai Yuuka nhìn bạn gái với ánh mắt vừa bất đắc dĩ vừa cưng chiều:"Làm sao đây? Chị hơi lo lắng về việc quay phim sắp tới."

"Có phải Yukka đang đánh giá thấp em quá không?" Nakamura Yurika gửi cho cô một cái nhìn như thể không cần phải lo lắng gì cả và nói:"Cho em ba mươi giây để điều chỉnh." 

"Được."

Nakamura Yurika nhắm mắt lại suy nghĩ một lúc, rồi mở mắt ra nhìn vào mắt người phía trên và mỉm cười nói:"Bắt đầu đi, Itsuki."

Khi nhắm mắt lại lần nữa, cô trở thành Lin Dongyu, mười tám, mười chín tuổi.

Tóc của Harumoto Itsuki cũng ướt, nhưng cô không có thời gian quan tâm bản thân mình, tất cả gió từ máy sấy tóc đều dành cho Lin Dongyu, máy sấy tóc là loại không quá cao cấp, âm thanh rất ồn ào, nhưng nó có thể che đậy nhịp tim của cô.

Điều này khiến Harumoto Itsuki cảm thấy rất an toàn, còn có một điểm nữa khiến người có ý đồ cũng cảm thấy yên tâm là lúc này Hayashi Fuyu đang híp mắt thư giãn, không thể nhìn thấy nụ cười ngốc nghếch mà dù có thế nào cũng không kìm lại được.

Nhưng dù thế nào đi nữa, cô cũng không kiềm chế được tình yêu đang tràn ra từ lồng ngực, không khỏi nói:"Tớ thích Fuyu."

Xác nhận người đang ngồi trên ghế không có động tĩnh gì có nghĩa là không nghe thấy, đắc ý lặp đi lặp lại trong tiếng ồn liên tục:"Thích."

"Thích."

Khi cô muốn lặp lại, Lin Dongyu ngẩng đầu lên, cô vội vàng thu lại.

Lin Dongyu nghe được.

Cô muốn xác nhận nhưng cô nghĩ Harumoto Itsuki có lẽ sẽ không thừa nhận điều đó.

"Này, cậu vừa nói gì đó à?"

"Hả? Tớ không nói gì cả."

Đúng như dự đoán, cô ấy không thừa nhận, Lin Dongyu ngửa cổ ra sau, ngước nhìn đôi mắt đó: "Itsuki, rõ ràng là cậu có nói gì đó."

"Fuyu đã nghe thấy gì thế?"

"Không có ai dạy Itsuki thời điểm tỏ tình muốn lên tinh thần dốc hết sức à?"

"Tớ không có lùi bước."

Harumoto Itsuki ngay lập tức cúi xuống và phủ bóng lên khuôn mặt của Lin Dongyu, khoảnh khắc tiếp theo, cằm áp vào chóp mũi và môi chạm vào nhau.

Cô thấy rõ lông mi của Harumoto Itsuki đang run rẩy, đôi môi chạm vào cũng hơi run lên, phản ứng hồi hộp của cô ấy rất hoàn hảo, thực hiện hoàn hảo nụ hôn đầu tiên của Harumoto Itsuki.

Nhưng Nakamura Yurika biết rất rõ rằng họ đã hôn nhau hàng trăm lần, cô có nên nghĩ rằng kỹ năng diễn xuất của Sugai Yuuka đã trở nên hoàn thiện hơn sau lớp học diễn xuất?

Hay là cô ấy đã động tâm với Lin Dongyu?

Những cảm xúc không nên xuất hiện đã bị cô che giấu, Nakamura Yurika ngầm chấp nhận nụ hôn, đồng thời mong chờ tiến thêm bước nữa, nụ hôn tiếp theo sẽ bùng cháy thuộc về cô và Sugai Yuuka.

Tuy nhiên, Sugai Yuuka buông ra sau khi hôn môi cô được hai giây, như thể lúc này cô ấy thực sự chỉ là Harumoto Itsuki, người mới có mối tình đầu vào lúc này, sẽ không bị Nakamura Yurika cám dỗ.

Cảm giác thất bại lại dâng lên, Nakamura Yurika nhanh chóng đưa tay ra vòng tay sau gáy Sugai Yuuka.

Khuôn mặt hai người lại gần nhau, cô không khỏi cắn môi, ân cần nhắc nhở:"Sugai-san, chị không thể rút lui nhanh như vậy được."

Ngay khi cách xưng hô này xuất hiện, cảm xúc của Sugai Yuuka ngay lập tức quay trở lại.

Chăm chú nhìn hành động cắn môi và ánh mắt mê hồn của Nakamura Yurika, Sugai Yuuka đột nhiên nuốt nước bọt .

Sau khi máy sấy tóc được đặt ở chế độ chờ, cô không ngại ngùng hỏi:"Nakamura-sensei, chị phải làm sao đây?"

Nakamura Yurika nói:"Đứng trước mặt em."

Sugai Yuuka ngoan ngoãn đi vòng qua chiếc ghế, nhưng phát hiện ra vì chiếc ghế không cao nên cô cần phải nhìn xuống Nakamura Yurika đang ngồi ở đó. So với điều này, cô càng thích ngước nhìn Nakamura Yurika hơn.

Vì vậy, dù chưa được phép, cô bế Nakamura Yurika lên và để cô ấy ngồi trên bàn ăn.

"A, Yukka..."

Nakamura Yurika ngay lập tức bối rối trước hành động đột ngột này, và sự hoảng sợ thoáng qua hiện rõ trong mắt Sugai Yuuka.

Nhưng làm sao đây, cô thực sự thích Sugai Yuuka làm những hành động như vậy với mình.

Cơn hoảng loạn chỉ kéo dài trong thời gian ngắn, chiếc váy rất ngắn, da đùi cô áp vào bàn, thật mát mẻ và dễ chịu.

Sugai Yuuka chống tay lên góc bàn, bao quanh người ở giữa, cuối cùng cô cũng có thể nhìn thẳng vào Nakamura Yurika với nụ cười hài lòng.

Nakamura Yurika nhìn chằm chằm vào nụ cười nham hiểm của Sugai Yuuka, duỗi chân và đá vào cơ bụng để trả đũa, lực rất nhẹ giống tán tỉnh hơn, chưa kể, váy ngủ được nâng lên theo động tác của cô, và Sugai Yuuka phát hiện ra -

Nakamura Yurika không mặc đồ lót.

Ánh mắt của Sugai Yuuka nhanh chóng trở lại bình thường, khiến Nakamura Yurika có ảo giác rằng bí mật của cô chưa bị lộ, lòng bàn chân của cô vẫn đang trượt trên bụng Sugai Yuuka, trong nháy mắt, mắt cá chân của cô đã bị Sugai Yuuka giữ chặt.

"Nakamura-sensei, em đang trừng phạt chị về mặt thể xác phải không?"

Sugai Yuuka nắm lấy mắt cá chân của cô và tiến lại gần giữa hai chân cô, Nakamura Yurika nhận thấy phần giữa chân của mình bị ép vào bụng Sugai Yuuka qua lớp vải, hơi thở của cô đột nhiên đình trệ một lát, cô chậm rãi gật đầu.

"Có thể cho chị biết, chị đã làm gì sai để bị trừng phạt không?"

Nakamura Yurika hồi lâu không trả lời, cô chỉ có thể tùy tiện suy đoán:"Tham gia lớp diễn xuất với Chise-san khiến em không vui?"

Nakamura Yurika ngượng ngùng cười, trong đầu cô lại hiện lên cảnh tượng Sugai Yuuka có tình cảm với Lin Dongyu, Sugai Yuuka liệu có biết cô phát hiện ra cô ấy phân tâm trong giây lát không?

Nhưng đây là bản chất con người, đó sự trau dồi bản thân của một diễn viên, Sugai Yuuka đã làm rất tốt, Nakamura Yurika càng nghĩ càng cảm thấy mình có chút nhỏ mọn.

Nhưng không có cách nào.

Cô là một người phụ nữ có lòng dạ hẹp hòi.

Sugai Yuuka đương nhiên không biết Nakamura Yurika đang nghĩ gì, chỉ cho rằng suy đoán của mình là đúng, cho rằng cô ấy ghen tị với Chise, ghen tị cũng không sao, bạn gái cô rất dễ dỗ dành.

Tay còn lại chậm rãi chạm vào đùi của Nakamura Yurika, cô vừa nói xong:"Chị chỉ thích em thôi."

Nakamura Yurika đột nhiên ôm cô bằng cả hai tay, để một nửa trọng lượng của mình lên người cô.

"Vẫn đang trong giờ học, chị không thể lộn xộn."

Một câu nói dễ dàng khiến Sugai Yuuka dừng lại việc đang định làm.

"Nakamura-sensei muốn dạy chị cái gì?"

Đầu của Nakamura Yurika tựa vào vai cô, thở nhẹ nhàng:"Cứ ôm như thế này một lúc nhé."

Không biết vì lý do gì, trái tim của Sugai Yuuka rung động dữ dội.

Tay cô vô thức đặt lên lưng Nakamura Yurika, vỗ nhẹ nhàng, rồi nói:"Thật ra, chị rất thích em ôm chị, rất ấm áp, rất hạnh phúc."

Cô cảm thấy Nakamura Yurika co rúm lại trong vòng tay mình.

"Yukka, có lẽ em không mạnh mẽ như chị nghĩ đâu."

Mặc dù cô thường nói đùa rằng mình là tiền bối của Sugai Yuuka trong làng giải trí, bây giờ cô nói rằng cô sẽ là giáo viên dạy diễn xuất của cô ấy, nhưng thực tế nhiều năm như vậy cô cũng không có bất kỳ tác phẩm nào nổi bật, cũng như không để lại bất kỳ vai diễn đáng nhớ nào.

"Xin đừng cho rằng em mạnh mẽ, kỳ thực em rất yếu đuối, mong manh. Em rất sợ mất đi tất cả những gì mình có, đặc biệt là chị, em không thể giả vờ bình tĩnh."

Giọng nói của Nakamura Yurika ướt át, Sugai Yuuka đột nhiên muốn khóc.

Cô không ngừng vuốt ve lưng Nakamura Yurika, an ủi cô ấy bằng đôi mắt đỏ hoe:"Chị xin lỗi vì đã khiến em cảm thấy sợ hãi."

"Nhưng Yurika, chị luôn tin rằng chúng ta dựa vào nhau, chứ không phải ngưỡng mộ lẫn nhau. Cho dù chị sẽ phóng đại một điểm sáng nào đó ở em và tự hào về nó, nhưng chị chắc chắn không bị thu hút bởi sự mạnh mẽ của em, chị bị em thu hút một cách tự nhiên, giống định mệnh hơn."

"Chị rất vui khi em bộc lộ sự yếu đuối, mong manh của mình trước mặt chị. Chị cũng vui khi em ghen tị, và chị cũng sẽ ghen tị..." Nói đến đây, Sugai Yuuka nghĩ đến lần trước cô đã hiểu lầm Nakamura Yurika vì ghen tị, ánh mắt có chút tội lỗi.

Nhưng đây là chuyện bình thường, hai người họ không nên buồn bã.

Nakamura Yurika ngẩng đầu lên khỏi vai cô, ánh mắt họ gặp nhau và có vết nước trong mắt.

Cô hít một hơi thật sâu.

"Lần trước chị giận em là do em chia sẻ một bài hát trên Instagram và chị đã hiểu lầm, em đã không giải thích rõ ràng."

"Đó là vấn đề của chị, do chị đoán mò..."

"Em chỉ thích một trong những lời bài hát đó."

"Câu nào?"

"Em vẫn luôn kiên nhẫn, nhưng thực ra em muốn có nhiều tình yêu hơn."

Nakamura Yurika nhắm mắt lại và tiến về phía trước, hơi thở phả vào lông mày người đối diện.

"Yukka, thực ra em chỉ muốn có thêm tình yêu từ chị."

-------------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro