Chap 25 Là chị

"Em vẫn luôn kiên nhẫn, nhưng thực sự em muốn có thêm nhiều tình yêu hơn."

"Yukka, thực ra em chỉ muốn có thêm nhiều tình yêu từ chị." Nụ hôn lên trán nhẹ nhàng như cánh ve sầu, khiến giọng nói theo sau trở nên vô cùng nặng nề, từng lời rõ ràng đập vào trái tim Sugai Yuuka mà không hề báo trước, tạo ra sự hỗn loạn nóng bỏng.

Cô cần phải làm gì đó để xoa dịu sự hỗn loạn bất ngờ, nhưng Nakamura Yurika cứ ôm cô như thế này, nên cô kiềm chế bản thân và nắm chặt bàn tay để phía sau lưng đối phương, nhưng rồi thất bại liền di chuyển tay xuống và chống tay vào mép bàn ăn.

Dù có ngừng thở tốt đến đâu, thì hơi thở của cô cũng không còn ổn định nữa, ánh mắt cực gần gần như dán chặt vào khuôn mặt xinh đẹp của Nakamura Yurika, hồi lâu không lỡ dời mắt, trong lòng lộ ra cảm giác thỏa mãn.

Đơn giản chính là tình yêu.

Ngay cả khi Nakamura Yurika muốn điều gì đó cụ thể hơn và khó đạt được hơn, cô chắc chắn sẽ cố gắng hết sức nghĩ mọi cách để đưa nó đến tay cô ấy. Vào lúc này, Sugai Yuuka đã tự phụ nghĩ như vậy. Hơi thở mất trật tự rơi vào tai Nakamura Yurika, cô suy nghĩ và hứa:"Chị sẽ luôn yêu em."

Chỉ tò mò là càng nhiều là bao nhiêu nữa?

Sự nghi ngờ này bị gián đoạn bởi hành động đột ngột siết chặt chân và kéo cơ thể cô lại gần hơn của Nakamura Yurika, một giây sau đáp án lọt vào tai cô.

"Em muốn chị không giữ lại chút nào, tất cả tình yêu đều dành cho em."

Nhìn chằm chằm vào đôi mắt đỏ hoe đang ở rất gần, ngoài mùi sữa tắm có mùi giống nhau trên người cả hai, mùi đặc trưng của Sugai Yuuka cũng làm tăng thêm cảm giác an toàn của Nakamura Yurika, cuối cùng cô đã nói ra điều mình suy nghĩ bấy lâu nay.

Cô có thể mở lòng mình ở một mức độ nhất định, nhưng nỗi bất an sâu thẳm nhất trong lòng cô vẫn luôn là bí mật của riêng cô, thật không dễ dàng để nói ra lòng mình một cách thẳng thắn, nếu không sẽ không đến tận bây giờ mới quyết định nói cho Sugai Yuuka.

Những điều đó đã quanh quẩn trong lòng cô bấy lâu nay, những lo lắng và những yêu cầu đáng xấu hổ đã hạn chế hành vi táo bạo của cô, thật khó để nói ra, nhưng sở dĩ cô tiết lộ vào lúc này sau khi suy nghĩ nhiều lần, có lẽ là vì cô tin vào người trước mặt mình.

Người mà cô tin tưởng nhất không có quan hệ sinh học với cô, nếu không có cuộc gặp gỡ tình cờ đã đưa họ đến với nhau vào mùa đông năm ngoái, thì hai người họ đối với nhau chẳng có chút ý nghĩa nào, cuộc gặp gỡ trong cuộc đời này có lẽ chỉ giới hạn ở một cái tên vô tình nhìn thấy trên Internet, một khuôn mặt chợt hiện lên trên TV.

Nakamura Yurika giơ tay chạm vào khuôn mặt này, một lần nữa nhận ra vận mệnh giỏi trêu chọc người khác thỉnh thoảng lại mang quà tới.

Sugai Yuuka cảm thấy cuộc gặp gỡ của họ là định mệnh, còn cô cảm thấy mình đã nhận được một món quà từ số phận vào mùa đông năm ngoái. Đó là lúc bắt đầu quay "Chaser Game W", lúc đó, không ai biết bộ phim sẽ như thế nào sau khi được phát sóng, là một bộ phim truyền hình đêm khuya có kinh phí đầu tư thấp, kinh phí sản xuất và thời gian rất eo hẹp, cô - người đang ở giai đoạn trùng xuống của sự nghiệp và Sugai Yuuka người lần đầu tiên được đảm nhận vai chính trong phim truyền hình cũng không dám lơ ​​là.

Trong những thời gian nghỉ giải lao ít ỏi, khác với bản thân hay buồn ngủ mỗi khi rảnh rỗi, Sugai Yuuka có tính cách ấm áp, phóng khoáng, trong sáng như ánh mặt trời và nở nụ cười ấm áp luôn nở trên môi, giọng nói nhẹ nhàng, tình cảm nhưng lại chứa đựng sức mạnh tuyệt vời, cô ấy cũng đầy sự mới mẻ và tinh thần trách nhiệm đối với vai diễn của mình, đồng thời với tư cách là một diễn viên cô ấy chăm học và nỗ lực như một cỗ máy không bao giờ biết mệt mỏi.

Thành thật mà nói, Nakamura Yurika thực sự đã có ý định rời bỏ nghề diễn vì không thể trụ được nữa nhưng cô đã được cứu bởi sự nhiệt tình của một người mới trở thành diễn viên.

Dù là một mình hay cùng nhau trước máy quay, họ sống như những nhân vật trong suốt một tháng, những cảnh quay nối tiếp nhau từ sáng đến tối, họ thiết lập một mối liên kết nhất định.

Nakamura Yurika không phải không để ý những chuyện bên ngoài, vẻ ngoài vô hại chỉ là một vẻ ngoài lừa dối. Sau nhiều năm làm việc, cô đã trải qua nhiều cạm bẫy và bị người khác kéo dẫm, cô đã phát triển một phương pháp nhận biết người khác dù có thể chưa đủ chính xác.

Sau một tháng ngắn ngủi làm việc cùng nhau, cô đi đến kết luận rằng mặc dù Sugai Yuuka có thể hòa hợp tốt với tất cả các đồng nghiệp trong đoàn phim, bao gồm cả chính cô, nhưng cô ấy là kiểu người dè dặt trong giao tiếp cá nhân.

Mặc dù cô ấy thân thiện, lịch sự và chân thành giúp đỡ người khác, nhưng điều đó không thể thay đổi nhận thức rõ ràng về ranh giới của cô ấy. Cũng giống như nụ cười đối xử bình đẳng với mọi người, tiến lui vừa phải là quy tắc sinh tồn của cô ấy. Sugai Yuuka lịch sự duy trì khoảng cách vừa phải với mọi người, tạo cảm giác rằng cô ấy không muốn can thiệp vào cuộc sống của người khác.

Nói cách khác, không có ai cô ấy gặp ở nơi làm việc là đặc biệt đối với cô ấy.

Mối quan hệ giữa đồng nghiệp không đủ để khiến Nakamura Yurika nghĩ đến việc đến gần hơn với những người ở thế giới khác, nhưng hết lần này đến lần khác, Sugai Yuuka đã cho thấy cách đối xử khác biệt với cô theo những cách ngày càng cụ thể hơn.

Chính cô ấy là người từng bước từng bước đến gần hơn, vừa đi vừa nói vô số lời:"Yurika, em thật đặc biệt, em thật quý giá."

Vì vậy cô sẵn sàng trở thành con mồi ở mỗi bước đi thận trọng của cô ấy.

Người thợ săn xảo quyệt trong mắt cô lúc này đã vòng tay qua eo cô, lông mi chớp chớp nhanh chóng, sau đó cong mắt mỉm cười:"Không giữ lại chút nào, toàn bộ?"

Sugai Yuuka nói đi nói lại nhiều lần, dường như đang xác nhận điều gì đó.

Mỗi người đều có cách sống riêng, có người thích ở một mình, có người thích náo nhiệt, có người từ chối thân mật, và có người cần tìm kiếm sự công nhận và an toàn trong mối quan hệ thân mật.

Những người trong mối quan hệ thân mật cũng có cách hòa hợp riêng, cũng không phải ai trong mối quan hệ thân mật cũng cần đến toàn bộ tình yêu không giữ lại chút nào của đối phương, không giữ lại chút nào đồng nghĩa với việc chấp nhận mọi điều tốt và xấu. Đôi khi, yêu quá nhiều sẽ khiến người ta muốn chạy trốn, chưa kể, bên cạnh sự ngọt ngào cũng có nhiều phần nặng nề đến mức không thở nổi.

Sugai Yuuka chân thành tôn trọng mọi loại hình thức, nhưng điều đó không có nghĩa là cô sẵn sàng thử và trả giá cho sự mất mát. Dù có khao khát lớn hơn với Nakamura Yurika hay muốn cho Nakamura Yurika nhiều hơn, cô vẫn luôn do dự, lo sợ cô ấy sẽ bị gánh nặng tâm lý bởi điều đó.

Nhưng bây giờ, thấy Nakamura Yurika trịnh trọng gật đầu, sau đó ngập ngừng hỏi:"Yukka có nghĩ yêu cầu của em là quá đáng không?"

Ngược lại, Sugai Yuuka trong lòng thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười đáp:"Yurika là người rất tham vọng trong tình yêu."

Nakamura Yurika không hiểu được ý định của người kia, trái tim cô thắt lại, ngay khi lông mày cô nhíu lại, Sugai Yuuka đã đến gần cô.

"Thật trùng hợp, chị cũng vậy."

Sugai Yuuka cũng rất tham vọng, muốn yêu và được yêu với sự tập trung 100%, nhưng ý tưởng này không chỉ nguy hiểm mà còn vô lý, sự vô lý làm nảy sinh những lo lắng không đáng có.

"Nhưng chị cũng có chút lo lắng, lo em sẽ không thích mặt xấu của chị..."

Nakamura Yurika mỉm cười và siết chặt vòng tay của mình. Cái ôm thầm lặng nhưng mạnh mẽ này không chỉ động viên bản thân mà còn an ủi Sugai Yuuka.

Dù Nakamura Yurika không nói gì nữa, nhưng cái ôm thân mật đã nói lên tất cả, Sugai Yuuka ôm chặt eo cô, lòng bàn tay áp vào lớp tơ lụa mềm mại, toàn thân toát ra một cảm giác thoải mái và hạnh phúc.

Vì quá thoải mái nên thậm chí ý thức của cô còn lang thang trong chốc lát. Bộ đồ ngủ mùa hè sử dụng ít chất liệu hơn và được làm bằng vải lụa mềm mại, cô sẽ mua vài bộ đồ ngủ thu đông bằng cotton nguyên chất trước khi nhiệt độ giảm xuống.

Có nên rủ chị gái đi mua sắm cùng không? Chị gái cô sẽ lại trêu chọc cô rằng chỉ mua cho bạn gái chứ không mua cho gia đình...

Đột nhiên có người dùng ngón tay búng nhẹ vào mặt, Sugai Yuuka hít một hơi một cách khoa trương, rồi ủy khuất kêu lên:"Đau quá."

Diễn xuất có phần hơi cường điệu, Nakamura Yurika lại tỏ ra thờ ơ, thậm chí còn ném cho cô ánh mắt trêu đùa:"Có phải Sugai-san cũng là kiểu học sinh hay mất tập trung trong lớp khi còn là học sinh không?"

Giọng điệu thoải mái, nhẹ nhàng nhưng cũng bộc lộ sức mạnh tinh tế.

Không hiểu vì lý do gì, Sugai Yuuka lại thích vẻ ngoài mạnh mẽ của Nakamura Yurika và mỉm cười mà hùa theo:"Chị luôn là một học sinh gương mẫu, chị học bất cứ điều gì giáo viên dạy và làm bất cứ điều gì giáo viên bảo."

"Thật sao?" Nakamura Yurika nhướn mày. 

"Tất nhiên rồi."

Trong mắt Sugai Yuuka tràn đầy quyết tâm giành chiến thắng, Nakamura Yurika ngượng ngùng cụp mắt xuống, suy nghĩ một lúc rồi nghiêm túc nói:"Dù tốt hay xấu, chúng ta đều cố gắng thể hiện tất cả bản thân mình với nhau và cũng cố gắng chấp nhận mọi thứ của nhau, đây là bài học đầu tiên em muốn dạy chị, và em sẽ làm gương."

Nghe được lời bảo đảm cực kỳ trịnh trọng, trái tim của Sugai Yuuka đập rất nhanh.

"Chị sẽ chăm chỉ học tập, trừ điều đó ra Nakamura-sensei sẽ còn dạy chị cái gì nữa?"

Dạy cảnh hôn nhau hay gì khác? Cô muốn Nakamura Yurika đích thân nói với cô.

Nakamura Yurika ngước mắt lên sau khi nghe điều này và nhìn chằm chằm vào mắt Sugai Yuuka.

Cô thấy mắt cô ấy có vẻ đỏ hơn trước. Điều tương tự là đêm nay mắt Sugai Yuuka đỏ hai lần, cả hai lần đều là vì cô, một lần là vì tình yêu mà nảy sinh yêu thương, còn bây giờ có lẽ là vì chiếm hữu cô ấy.

Nakamura Yurika cũng có ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ, cô hy vọng người phụ nữ tưởng chừng như hoàn hảo trước mặt sẽ luôn là của mình.

Một nụ cười với những cảm xúc khó xác định chợt xuất hiện trên môi cô, cô có chút bất lực nhưng cũng có chút may mắn, bởi vì cô dần nhận ra trong mắt Sugai Yuuka.

Hóa ra, kẻ thù tưởng tượng của cô là người này.

Kẻ thù tưởng tượng trong tình yêu thực ra lại là người mà mình yêu sâu sắc.

Chỉ khi đó, mới không thể kiểm soát được việc luôn giả tưởng sẽ có một kết cục bi quan, mới có thể sẽ thường xuyên sợ hãi bị đối phương bỏ rơi, sợ đối phương thay lòng đổi dạ và thích người khác, có quá nhiều điều đáng sợ, suy cho cùng, tất cả chỉ vì sợ mất đi người kia.

Cái cau mày chợt dịu đi. Thực ra, không có gì phải lo lắng cả, Sugai Yuuka cũng sẽ lo lắng cho những lo lắng của cô ấy, họ ở bên nhau nên điều đó không sao cả.

Trước khi Sugai Yuuka chờ được đến câu trả lời rõ ràng, Nakamura Yurika đã dùng hành động thực tế, kéo dây váy vai phải của mình sang một bên cánh tay, khiến cô đỏ mặt, nhẹ nhàng hỏi: "Yurika..."

Không trả lời, Nakamura Yurika hơi nghiêng người về phía trước và đặt môi mình lên xương quai xanh của cô.

Cô cảm nhận được Sugai Yuuka đột nhiên thở dốc vì sự tiếp xúc gần gũi bất ngờ này. Những động tác tiếp theo cũng nằm ngoài dự đoán của Sugai Yuuka, giây tiếp theo, những nụ hôn đã chạm đến trán, mắt và cằm của cô ấy.

Mỗi lần môi chạm vào, lông mi của Sugai Yuuka không ngừng rung lên, lộ rõ ​​sự căng thẳng, Nakamura Yurika hôn lên đôi môi hơi run run của cô ấy và nói:"Em thích chị ôm em, em cũng thích hôn chị."

"Nakamura-sensei đã bắt đầu dạy học sao?"

Từ khóe mắt, cô nhìn thấy Sugai Yuuka vô thức cuộn ngón tay lại, vẻ lo lắng hiện rõ.

Nakamura Yurika cắn môi trên, duỗi thẳng lại lần nữa, cô muốn suy nghĩ kỹ càng về cách đối xử với Sugai Yuuka như một giáo viên, thành thật nói:"Em... em cần hai phút để suy nghĩ."

"Được, chị có thể uống nước trước khi lớp học chính thức bắt đầu được không?"

Chắc hẳn cô ấy khát nước vì nói quá nhiều, Nakamura Yurika gật đầu hiểu ý, nhưng cô không ngờ Sugai Yuuka nhẹ nhàng đặt tay lên đùi cô, từ từ di chuyển đến mép váy, từ từ nhấc lên, sau đó nghiêng người về phía trước, trêu đùa cọ xát từ bên này sang bên kia.

"A..." Cô muốn nói rằng Sugai Yuuka đã phạm luật, nhưng nhìn rõ vết ướt rõ ràng trên lớp vải quanh eo Sugai Yuuka, cô không được tự nhiên mà quay mặt đi.

Sugai Yuuka nhận thấy hơi thở của Nakamura Yurika trở nên khẩn trương sau khi ánh mắt cô ấy nhìn chằm chằm trong giây lát, cô im lặng nhìn qua, và tia lửa bùng cháy ngay lúc họ nhìn nhau.

"Nakamura-sensei cố ý không mặc đồ lót sao?"

Đèn trong phòng khách chiếu sáng mọi thứ xung quanh hai người, ham muốn và xấu hổ đều không có chỗ che giấu.

Tuy rằng quả thực là cố ý, nhưng rõ ràng đã bị vạch trần, cô vẫn xấu hổ co chân, chẳng mấy chốc, mắt cá chân lại bị người ngồi xổm giữ lại, một lúc sau Nakamura Yurika mới nói:"Chị không được nói nữa..."

Giọng điệu mềm dính của cô không hề có chút uy hiếp nào, đôi chân cô vô thức để lên vai người bên dưới.

Nếu ngẩng đầu lên, ánh đèn phía trên sẽ làm mắt cô bị tổn thương, cô không còn lựa chọn nào khác là hạ ánh mắt xuống, lại nhìn thấy Sugai Yuuka đang nắm mắt cá chân của mình, xương ngón tay của cô ấy rõ ràng, và có thể nhìn thấy trên da cô ấy hiện rõ những mạch máu xanh.

Cô thực sự thích mạch máu phồng lên của Sugai Yuuka, khiến người không thể không miên man.

Mà những nụ hôn tinh tế và tê dại, bắt đầu từ bắp chân rồi di chuyển đến tận đùi trong, cô ấy không hề ngoan ngoãn chút nào, vừa hôn vừa nói:"Hiện tại chị đang dành cho em rất nhiều tình yêu".

Người vùi đầu vào giữa hai chân cô và nói những lời này là người cô yêu nhất, chỉ riêng điều này đã khiến phản ứng sinh lý của cô trở nên mãnh liệt hơn, giọng nói và hơi thở của Sugai Yuuka lan tỏa đều trên chân cô không ngừng mê hoặc đầu óc cô.

Rõ ràng lòng bàn tay của cả hai người đều bị ấn mạnh xuống bàn để làm điểm tựa, nhưng cơ thể vẫn khẽ đung đưa theo nụ hôn nhỏ. Nakamura Yurika cắn môi không muốn thở hổn hển, nhưng vô thức mở rộng chân ra, để môi và răng của đối phương chạm vào mình.

Sugai Yuuka lần lượt nhẹ nhàng đặt những nụ hôn lên giữa hai chân người ngồi bên trên, và tiếng thở hổn hển ở phía trên thường xuyên vang lên khi chiếc lưỡi mềm mại của cô chạm vào nơi đó, nhạy bén nhận thấy bụng dưới của Nakamura Yurika đang run rẩy.

Phản ứng sinh lý không thể che giấu, càng thân mật càng không thỏa mãn, cảm giác trống rỗng kỳ lạ này chắc chắn đang muốn quấn lấy thứ gì đó, tốt nhất là... ngón tay của Sugai Yuuka.

Nakamura Yurika dùng hết sức nâng phần thân trên của mình lên nhưng lại đưa phần riêng tư nhất của mình lại gần hơn, người nọ thuận thế lấy lòng càng tinh tế hơn, cô híp mắt rồi nhẹ nhàng để tay lên phía sau đầu, cảm nhận đỉnh đầu lưỡi xâm chiếm cơ thể của mình.

Nhưng người kia rất 'xấu', không biết khi nào sự cứng rắn đã thay thế sự mềm mại. Cô cảm thấy Sugai Yuuka đẩy cả một ngón tay vào cơ thể mình. Hình dạng và nhiệt độ ngón tay của cô ấy khiến người ta mất đi lý trí.

"Yukka, ừm..."

Chuyển động di chuyển ở nơi ẩm ướt có phần mạnh, sự lên xuống của cơ thể cô đều nằm trong sự điều khiển của Sugai Yuuka. Dây váy rơi sang một bên, để lộ vai trái, lên xuống theo chuyển động co giật của ngón tay. Sau khi hơi thở ngày càng mạnh liệt, Nakamura Yurika dùng sức kéo vai Sugai Yuuka lên, rất cần một cái ôm.

Ngay khi Sugai Yuuka đứng thẳng dậy, cô đã nhìn thấy những giọt nước mắt đang trào ra trên khóe mắt Nakamura Yurika. Khoảnh khắc tiếp theo, đầu ngón tay của Nakamura Yurika chạm vào xương quai xanh của cô mà không báo trước, cô ấy vùi đầu vào cổ cô và nức nở ra lệnh:"Yukka, đừng nhìn em."

Sugai Yuuka chỉ do dự trong nháy mắt rồi nhắm mắt lại.

Trong bóng tối, cô nhận thấy hơi thở của Nakamura Yurika hoàn toàn rối loạn, cơ thể nho nhỏ cuộn trong trong vòng tay cô, đôi vai hơi run, dễ dàng lay động nhịp tim cô và cô cũng rối loạn.

-------------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro