Chap 26 Bùng cháy

Hỗn loạn còn có phản ứng sinh lý không thể che giấu được.

Chiếc váy ngủ trên người Nakamura Yurika rộng rãi nhưng không hề rơi ra, dây váy tuột xuống không thể che hết bộ ngực của cô, một bên ngực nhô lên để giữ lớp vải mỏng, còn làn da trắng mịn của bên kia tiếp xúc với không khí không chút do dự.

Phần váy bên dưới bị vén lên đến tận đùi của cô, đồng thời chuyển động khi ngón tay bên trong cô liên tục ra vào.

Dù người ở gần ngoan ngoãn nhắm mắt lại, nhưng đầu ngón tay vẫn nhẹ nhàng, chậm rãi chạm vào chỗ đó, dù không nhìn thấy biểu cảm xúc động của cô thì vẻ ngượng ngùng trên mặt cô vẫn không hề phai nhạt.

Mặt khác, vì cô rất thích Sugai Yuuka làm những việc thân mật như vậy với mình, nên cơ thể cô theo thói quen nghênh đón và đòi hỏi điều đó.

Cô duỗi tay vỗ nhẹ vào lưng Sugai Yuuka như một phản ứng bản năng của cơ thể, hôn lên một bên cổ cô ấy một cách mất kiểm soát, phần thân dưới còn chủ động đòi hỏi, quấn lấy ngón tay mảnh khảnh và vặn vẹo không kiểm soát.

Ham muốn tràn vào tâm trí cô từng chút một, quét qua cô như một đại dương tràn ngập và dễ dàng làm tan biến tâm trí cô, choáng váng đến mức chỉ muốn đắm chìm trong khoảng thời gian được ôm người yêu mãi mãi.

Đôi mắt của Sugai Yuuka nhắm chặt và hơi thở của cô trở nên dồn dập. Nakamura Yurika có thể hạn chế tầm nhìn của cô, nhưng độ nhạy cảm của các giác quan khác được khuếch đại. Cô có thể cảm nhận được hơi ấm được bao bọc bởi sự mềm mại trên ngón tay mình, có thể nghe thấy những tiếng thở hổn hển không thể chịu nổi tiếp tục truyền vào tai mình và có thể chạm vào eo của Nakamura Yurika lắc lư theo chuyển động của đầu ngón tay cô.

Những thứ không thể nắm bắt được qua thị giác này trở nên cụ thể và sống động hơn dưới tác động của trí tưởng tượng của cô, khiến Sugai Yuuka vô thức đi sâu hơn và tăng tốc quá trình khám phá.

Người làm vườn đã mở ra con đường hoa, dòng nước ngọt ngào mịn màng trên tay cô chính là món quà hào phóng của Nakamura Yurika để đáp lại.

Lòng bàn tay còn lại của Sugai Yuuka đặt lên đùi Nakamura Yurika, làn da ở chân hơi mát chứng tỏ nhiệt độ ở lòng bàn tay cô rất nóng, để lại dấu vết trên cặp đùi trắng nõn, mỗi lần vuốt ve nhẹ nhàng, cơ thể Nakamura Yurika rút lại như thể chạm vào một khối sắt nóng đỏ.

Cảm giác dễ bị tổn thương giống như một con chim sợ hãi hiện lên, khiến con người càng thêm thương tiếc hơn. Những ngón tay ướt át và dính dính, hơi thở của Sugai Yuuka rối loạn, nhưng đầu ngón tay lại chính xác ấn vào nơi nhạy cảm, ra vẻ ngây thơ đặt câu hỏi đã bén rễ trong bóng tối hoang vắng.

"Nakamura-sensei, có phải nơi này không?"

Tiếng"Hmm..." của Nakamura Yurika là câu trả lời cho cô, cơ thể yếu đuối của cô ấy run rẩy như những âm tiết rung động.

Cánh tay ôm lấy vòng eo thon gọn cũng siết chặt, tay trái vuốt ve phần sống lưng hơi nhô ra, cô tựa cằm lên đôi vai gầy gò của Nakamura Yurika, phả hơi thở nóng hổi vào cổ cô ấy:"Nakamura-sensei, có thể sâu thêm một chút nữa được không?"

"Yukka..."

Đôi mắt của Nakamura Yurika nhanh chóng tràn ngập sương mù, câu trả lời không hề nao núng hiện lên trong đôi mắt xinh đẹp của cô, và dục vọng gần như trong suốt khi đôi mắt cô di chuyển.

Nhưng Sugai Yuuka không nhìn thấy nên cô chỉ có thể tiến lên từng bước một.

"Có thể chứ?"

Giọng nói của cô ấy bộc lộ sự bình tĩnh, như thể cô ấy sẽ không thực hiện bất kỳ động thái nào cho đến khi nhận được câu trả lời trực tiếp từ chính mình. Nhìn chằm chằm vào vẻ mặt nghiêm túc và điềm tĩnh của Sugai Yuuka, vì lý do nào đó Nakamura Yurika cảm thấy mình càng trở nên ướt hơn, phần thân dưới kẹp chặt ngón tay, thân trên không khỏi nghiêng về phía trước, phần lớn trọng lượng dồn lên người Sugai Yuuka.

Bị đột nhiên thâm nhập sâu hơn.

"Ừm..." Cô thở nhẹ, rất muốn nói có thể, muốn sâu hơn một chút, nhưng lại nheo mắt phàn nàn: "Tối nay em là giáo viên diễn xuất, Sugai-san."

Hẳn là do cô dẫn dắt.

Nghĩ vậy, bàn tay trên lưng Sugai Yuuka khẽ cử động và cởi dây váy trên vai cô ấy, trong giây lát, bên ngực lộ ra của hai người ép vào nhau, nhiệt độ cơ thể hòa vào nhau trong vài giây, rồi sau đó cô đột nhiên cúi đầu, hôn chính xác vào ngực Sugai Yuuka.

"Yurika..."

Cô nghe thấy giọng nói bối rối của Sugai Yuuka như cô mong muốn.

Chỉ là tư thế giết địch tám trăm, tự tổn hại một nghìn này khiến cô không chịu nổi, cô gần như ngồi thẳng trên ngón tay của Sugai Yuuka, mu bàn chân không khỏi siết chặt lấy người trước mặt, cảm giác no nê khiến cô bất giác thở dài sung sướng vài tiếng.

Nhưng còn chưa thể nhận thua.

"Gọi em là Nakamura-sensei."

Bộ ngực của Sugai Yuuka ở ngay trước mặt cô, chúng đầy đặn và quyến rũ hơn cô.

Đôi môi nóng bỏng hòa với hơi thở hỗn loạn quấn quanh làn da trắng nõn mềm mại, đầu lưỡi đỏ tươi thè ra một phần nhỏ liếm liếm đầu ngực dựng đứng cứng ngắc, đây là một động tác liếm có chút gợi tình. Bộ ngực không có nội y tự nhiên rũ xuống, được tay cô nâng lên, mở miệng và mút mạnh hơn mỗi lần.

"Ừm... Nakamura-sensei..."

Nhiệt độ trong phòng vừa phải, nhưng Sugai Yuuka cảm thấy như có dòng điện chạy khắp cơ thể, như có lửa đang thiêu đốt, cảm giác tê dại như kiến ​​gặm nhấm da thịt và trái tim cô.

Nhưng cô thích Nakamura Yurika đối xử với cô như vậy, không cần phải có hành động quá mức nào với cô nữa, cơ thể cô đã động tình rồi, cô biết má mình đang nóng bừng, khoái cảm ngưng tụ ở ngực và căng lên, cùng với đó bụng dưới chợt co lại.

Sugai Yuuka vòng một tay qua eo cô, tựa cằm lên vai cô và vô thức cắn môi dưới bằng răng trên để kìm nén sự run rẩy của mình.

"Thế này có thoải mái không?"

Rõ ràng cô cũng bị làm đến đầu óc không tỉnh táo nhưng vẫn cậy mạnh hỏi.

Nhưng trước khi Sugai Yuuka kịp trả lời, mặt bàn đột nhiên truyền đến âm thanh.

Sugai Yuuka vô thức mở mắt ra, Nakamura Yurika cũng ngẩng đầu lên, hai người đồng thời đưa mắt xuống để xem nguồn gốc của âm thanh. Màn hình điện thoại sáng lên như lời nhắc cuộc gọi trên Line, và ghi chú rõ ràng là—

"Là mẹ..." Nakamura Yurika vội vàng nắm lấy cổ tay cô, ánh mắt rõ ràng trở nên tỉnh táo, lại hoảng sợ.

Sugai Yuuka rõ ràng cũng trở nên lo lắng. Rõ ràng là cuộc gọi chưa được kết nối, nhưng cô chỉ dùng khẩu hình miệng im lặng hỏi:"Em có muốn nghe máy không?"

Nakamura Yurika gật đầu, sau đó cổ tay cô bị giữ chặt cách đó vài centimet.

"Yukka, ra ngoài nhanh lên..."

Sau khi suy nghĩ của cô từ hỗn loạn trở nên rõ ràng, ngay cả giọng nói của cô cũng trở nên rõ ràng hơn một chút.

Sugai Yuuka nhìn Nakamura Yurika, người đã thoát khỏi ham muốn.

Dù mới tắm cách đây không lâu, nhưng trên người Nakamura Yurika hiện giờ đã đẫm mồ hôi, phản chiếu dưới ánh sáng, trên chóp mũi còn có một chút mồ hôi, lông mi dày dài cong cong rũ xuống, run rẩy bất an.

Bóng nhỏ ở mí mắt dưới không khỏi run rẩy, giống như âm thanh rung động không dừng được.

Sugai Yuuka không hề muốn rút ra chút nào, cô bướng bỉnh không chịu rút ngón tay ra, dùng tay trái chạm vào bàn để nhấc điện thoại lên, giơ lên ​​trước mặt Nakamura Yurika, lơ đãng nhướng mày và hứa:"Chị sẽ không cử động."

Tư thế hiện tại có chút không đứng đắn, bọn họ đang làm chuyện riêng tư như vậy, lại phải trả lời cuộc gọi từ mẹ mình, cảm xúc của Nakamura Yurika rất phức tạp, cô nhìn Sugai Yuuka vài lần với khuôn mặt đỏ bừng, thấy khuôn mặt của cô ấy rất nghiêm túc, hay là đang lừa gạt?

Không còn thời gian để phân biệt, âm thanh rung liên tục buộc cô phải giơ tay nhấc máy, nhưng Sugai Yuuka đã nhẹ nhàng rút lại và cười nói:"Chị giúp em cầm máy."

Hơi thở của Sugai Yuuka rất gần, Nakamura Yurika bất lực nhìn người kia, không còn cách nào khác bấm nút trả lời điện thoại. Tuy nhiên, Sugai Yuuka không đưa điện thoại lên tai cô mà ấn nút loa ngoài và đặt nó trở lại mặt bàn.

Sự nghi ngờ đột nhiên xuất hiện trong mắt cô và bị giọng nói của mẹ cô xua tan ngay sau đó.

"Yurika, chào buổi tối. Mẹ gọi điện muộn thế này có làm phiền con không?"

Sugai Yuuka rất ngoan ngoãn, ánh mắt bình tĩnh, thậm chí ngay cả hô hấp cũng cố ý đè nén, gần như im lặng. Nhưng khi nghĩ đến ngón tay vẫn ở trong cơ thể ướt át của mình, Nakamura Yurika cảm thấy xấu hổ lại khẩn trương, run rẩy cắn môi, nuốt khan một lát mới trả lời: "Mẹ không làm phiền con."

"Bà ngoại của con đã gửi rất nhiều đặc sản từ Đài Loan đến, bà nói có rất nhiều món ăn KaKa yêu thích, bảo mẹ đưa cho con."

"Giúp con cảm ơn bà ngoại ạ."

Sugai Yuuka vẫn yên lặng, chỉ nhìn cô với nụ cười trên môi, vểnh tai lên để lắng nghe những âm thanh phát ra từ mặt bàn.

KaKa là ai? Có phải đó là biệt danh của cô ấy?

"Yurika, CGW mùa 2 sắp bắt đầu quay à? Gần đây có phải rất bận hay không?"

"Vâng, vài ngày nữa con sẽ gia nhập đoàn phim."

"Con có muốn cho mẹ địa chỉ của đoàn làm phim không? Mẹ sẽ gửi cho con."

"Địa điểm quay vẫn chưa được quyết định, mẹ cứ gửi về nhà đi."

Trong tiềm thức, cô muốn nói địa chỉ ngôi nhà hiện tại của mình, nhưng đã hơn hai tháng kể từ khi cô chuyển đi, Nakamura Yukika vẫn chưa nói với gia đình rằng cô và Sugai Yuuka đang sống cùng nhau, nên lời nói đã thay đổi.

"Mẹ, mẹ gửi đến chỗ quay phim đi. Mấy ngày nữa con tham gia đoàn phim sẽ cho mẹ địa chỉ..."

Đang nói, cô nhận thấy trong mắt người trước mặt đột nhiên lóe lên vẻ gian xảo, Nakamura Yurika hít một hơi thật sâu và nói:"Nhân tiện... nhân tiện đưa một ít cho Yuuka... -san."

"Được được! Mẹ cũng đang có ý định này..."

Vừa dứt lời, khuôn mặt Sugai Yuuka đã đến gần cô, hơi thở theo sau đã kề cận bên tai cô, Sugai Yuuka cắn vành tai cô, chậm rãi nói:"Chị muốn nuốt lời, xin hãy kiên nhẫn, Yurika."

Nguyên nhân khiến Sugai Yuuka thay đổi ý định thực ra rất đơn giản, cho dù không thể kiểm soát được phản ứng sinh lý, nhưng giọng của Nakamura Yurika khi nói chuyện điện thoại với mẹ lại quá bình tĩnh đến mức khiến người ta không khỏi muốn phá vỡ vẻ mặt bình tĩnh của cô ấy, muốn nhìn thấy cô ấy không thể kiểm soát được bản thân.

Rốt cuộc, nhìn thấy Nakamura Yurika hoảng sợ và kinh hoàng liếc nhìn cô, nhưng cô không hề cử động, đầu ngón tay lướt trên màn hình và bấm tắt tiếng.

Tắt tiếng có nghĩa là mẹ ở đầu bên kia điện thoại không thể nghe thấy chuyện gì đang diễn ra ở đây, chẳng lẽ Sugai Yuuka muốn...

"Yukka, chị..."

Sugai Yuuka cướp đi tiếng kinh hô suýt thoát ra khỏi môi cô bằng một nụ hôn, ngón tay dính chất lỏng chọc vào chỗ nhạy cảm, giọng nói ướt át giữa môi và răng:"Sao lại ướt thế này? Chị rất thích."

Câu nói này dường như đã kích thích Nakamura Yurika. Cơ thể của Sugai Yuuka bị cô ôm chặt, các đốt ngón tay ấn mạnh vào bả vai người kia, toàn thân căng thẳng và khẽ hừ nhẹ"Uhm..."

Tính chiếm hữu của Sugai Yuuka rất rõ ràng, Nakamura Yurika thoáng lo lắng, phải chăng những động tác đầu ngón tay kia chỉ là điềm báo trước cho việc cô ấy lấy lại sức?

Sự lo lắng không phải là không có cơ sở mà xuất phát từ sự hiểu biết lẫn nhau, quả nhiên Sugai Yuuka không khỏi dùng ngón tay đâm sâu vào cơ thể cô, âm thanh va chạm hòa lẫn với tiếng nước.

"A..." Bởi vì ngón giữa bên trong cơ thể cô đột nhiên tăng tốc độ tấn công nên lực đó gần như có thể xuyên qua cơ thể cô, khoái cảm tột độ ập đến và xâm chiếm toàn bộ cơ thể Nakamura Yurika ngay lập tức, thực ra cô biết rất rõ, lý do chính cho mọi lần ham muốn đến đều là.

"Bởi vì đó là chị." Chỉ cần nghĩ đến việc Sugai Yuuka làm điều đó với mình, cô liền nhịn không được...

Mẹ cô ở đầu dây bên kia không biết cô đang rơi vào cảnh nước sôi lửa bỏng như thế nào, vẫn đang nói chuyện với cô:"Bố con và mẹ rất mong chờ mùa thứ hai của bộ phim CGW. Công việc quay phim sẽ rất mệt mỏi, cả con và bạn diễn của mình là Yuuka phải chú ý giữ gìn sức khỏe. Gần đây mẹ thường xem những video ngắn về hai đứa do người hâm mộ làm trên TikTok và mẹ cũng thường ấn thích chúng!"

Lời nói của mẹ lọt vào tai cô, lực đẩy ở phần dưới cơ thể cô mỗi lúc một mạnh mẽ hơn, tạo ra một cảm giác không đứng đắn to lớn. Tuy nhiên, dưới sự xấu hổ, khoái cảm không hề giảm bớt mà càng tăng lên nhanh chóng, cơn khoái cảm đột nhiên ập đến khiến cô không thể cưỡng lại được và rên rỉ, nức nở kêu lên:"Yukka... nhẹ một chút, nhẹ một chút, nhanh quá..."

"Yuuka có vẻ là một đứa trẻ rất ngoan. Thay mẹ chào cô bé đó nhé."

"Yurika, con vẫn đang nghe chứ?"

Sợ mẹ mình lâu không nghe được câu trả lời sẽ nhận ra có chuyện không ổn, Nakamura Yurika nhặt chút ý thức còn sót lại, cắn vào xương quai xanh của Sugai Yuuka cầu xin sự thương xót.

Giây tiếp theo, lực đẩy từ đầu ngón tay chậm lại. Từ khóe mắt, cô nhìn thấy Sugai Yuuka đặt đầu ngón tay lên màn hình, rồi nhẹ nhàng nhắc nhở cô:"Bây giờ, chị sẽ bật tiếng. Yurika, đừng tạo ra những âm thanh lạ."

Sugai Yuuka ấn bật tiếng.

Lông mi của Nakamura Yurika run rẩy dữ dội, một mặt là vì quá hưng phấn, cô bị làm đến mất tập trung, mặt khác, cô cảm thấy có chút ủy khuất, rõ ràng là Sugai Yuuka muốn làm điều này, còn nói cô phát ra những âm thanh kỳ lạ, những tiếng nức nở nghẹn lại trong cổ họng, đôi mắt đầy sương mù như sương sớm, phải dùng chút tỉnh táo cuối cùng để cố gắng kiềm chế bản thân: "Yuuka... -san thực sự là một người rất tốt. "

"Mẹ thấy trên tiktok nói rằng con bé muốn đến nơi mà con sinh ra, mặc dù bây giờ không về Đài Loan thường xuyên, nhưng lần sau có cơ hội con có thể đưa Yuuka về nhà ăn tối. Mẹ sẽ nấu những món ăn ngon cho con bé, nhớ hỏi con bé thích ăn món Đài Loan nào, mẹ sẽ chuẩn bị trước nhé~"

Sugai Yuuka không dừng lại hoàn toàn, những ngón tay của cô ấy di chuyển ra vào một cách nhẹ nhàng và chậm rãi, càng kích thích nhiều chất nhầy hơn và khiến cô cảm thấy trống rỗng và khó chịu hơn. Thành thật mà nói, Nakamura Yurika bây giờ không thể nghe rõ mẹ cô đang nói gì, cô chỉ muốn cúp máy thật nhanh.

"Mẹ, khi nào có cơ hội con sẽ nói với chị ấy, lát nữa con có cuộc gọi công việc..."

Nghe vào tai của Sugai Yuuka, điều đó nghe có vẻ chiếu lệ.

Cô ý thức được mình vô cơ gây rối, thì thầm câu trả lời vào tai Nakamura Yurika.

"Chị thích ăn KaKa nhất."

Đồng tử của Nakamura Yurika lập tức mở to, cơ thể cô run rẩy, ngay cả bả vai và phần dưới cơ thể cũng run lên, còn không có nói lời kết thúc cuộc trò chuyện với mẹ mình, cô đã tự tay cúp máy.

Sau đó cô nhìn chằm chằm, nhìn kỹ hơn vào những đường nét mỏng màu xanh tím trên làn da mỏng của Sugai Yuuka, chiếc cổ thon gọn khiến người ta muốn để lại chút dấu vết tà ác.

Không hiểu sao cảm thấy khao khát chiến thắng, cô giả vờ bình tĩnh, mím môi lại cười khẽ, hỏi từng chữ:"Chị định ăn em như thế nào?"

Sugai Yuuka chớp mắt, trong lòng chấn động một chút, sau đó cô cũng bật cười. Ngón giữa ở trong cơ thể Nakamura Yurika, phần thịt mềm mại cắn chặt, khó cử động:"Chị nói sai rồi, là Nakamura-sensei ăn chị."

"Ăn đến thật ngon, chị không thể di chuyển được nữa." Cô hôn vào một bên cổ của Nakamura Yurika, rồi dần dần di chuyển lên môi. Cô hôn Nakamura Yurika thật mạnh, ngón tay của cô điên cuồng đòi hỏi bên trong cơ thể cô ấy, thanh âm yếu ớt và quyến rũ của Nakamura Yurika ngắt quãng vang lên.

"A... A... A..."

Sugai Yuuka đột nhiên không kịp phòng bị, bàn tay cô ướt đẫm. Nakamura Yurika run rẩy toàn thân, nước mắt trào ra, một cơn mưa trong trẻo tràn ra từ con đường hoa của cô, lướt qua những đốt ngón tay thẳng và thon dài, rồi phun ra ngoài.

Cô nheo mắt, thỉnh thoảng hạ ánh mắt xuống, ánh mắt rơi vào nốt ruồi đen trên tay Sugai Yuuka, trong một khoảnh khắc nào đó, cô vội vàng rời mắt khỏi những đường gân tím trên cổ tay, cô nhìn thấy tay Sugai Yuuka ướt đẫm.

Chất dịch cơ thể của cô chảy trên lòng bàn tay Sugai Yuuka... và một ít chảy lên bàn.

Nakamura Yurika mặt đỏ bừng, Sugai Yuuka vẫn muốn ôm cô mà di chuyển.

Cơ thể lơ lửng trên không, ôm chặt lấy cánh tay mảnh khảnh không hề yếu ớt của Sugai Yuuka, những đường cơ săn chắc ẩn chứa một sức mạnh bùng nổ.

Những đường gân nổi trên mu bàn tay cũng là một kiểu gợi tình, mỗi khi bước một bước, ngón tay lại đẩy sâu hơn.

Ở phía sau khi họ đi ngang qua, trên sàn cũng lưu lại vài giọt mưa tưởng tượng.

Vài giây sau cô bị một bàn tay khỏe mạnh giữ chặt và ấn vào tấm kính ở góc.

Sugai Yuuka nâng cằm và quay mặt cô về phía cô ấy, hôn và liếm những giọt nước mắt trên mặt cô, trong lúc hoảng loạn ánh mắt Nakamura Yurika liếc nhìn chỗ khác, hóa ra là họ đang đối mặt với một chiếc gương dài khổng lồ, trong lòng cô chợt nảy ra một câu hỏi.

Nhưng cằm cô đã bị tay Sugai Yuuka khống chế, buộc cô phải ngẩng đầu lên hôn cô ấy, dính dính lại nóng bỏng.

"Sao Nakamura-sensei lại khóc vậy?"

"Chị bắt nạt em."

Nakamura Yurika ai oán lên án, Sugai Yuuka liền chạm vào đầu cô và xin lỗi.

"Xin lỗi."

"Thật ra em cũng không trách chị." Cũng là cô ngầm đồng ý.

"Chị biết. Nhân tiện, KaKa là biệt danh của em phải không?"

"Khi còn nhỏ ở Đài Loan, bà ngoại gọi em như vậy và đến hiện tại bà vẫn gọi em như thế."

"Chị hiểu rồi, khi nào KaKa mới đưa chị đến Đài Loan hoặc về nhà ăn tối? Em cũng nghe rồi, là dì mời chị."

Đôi mắt đen của Sugai Yuuka chớp chớp, tinh tế nhìn người trước mặt, không bỏ sót bất kỳ thay đổi nhỏ nào trên khuôn mặt.

Nakamura Yurika nghe thấy chút lo lắng trong lời nói nhẹ nhàng của Sugai Yuuka. Trên thực tế, cô đã cân nhắc việc nói với bố mẹ mình về việc cô đang hẹn hò với Sugai Yuuka, nhưng cô vẫn chưa tìm được thời điểm thích hợp, có lẽ về nhà ăn một bữa cơm sẽ là một khởi đầu tốt.

"Đợi khi quá trình quay CGW kết thúc, chị có muốn cùng em về nhà ăn cơm không?"

"Đương nhiên là muốn." Sugai Yuuka gật đầu thật mạnh, sau đó lại rơi vào vô tận lo lắng, đột nhiên Nakamura Yurika giơ tay lên chạm vào mặt cô, nói:"Không cần lo lắng, em là của chị."

Giọng điệu trang trọng tựa như một lời hứa.

Trái tim của Sugai Yuuka dâng trào, vì quá trầm trọng, cô nhất thời không biết nên nói gì, chỉ nhẹ nhàng gọi tên người yêu:"Yurika..."

"Chỉ là em có một câu hỏi."

"Ừm?"

Sugai Yuuka từ từ hạ mắt xuống, chỉ thấy vẻ mặt của Nakamura Yurika thoáng qua chốc lát, chớp mắt một cái tất cả đèn đều bị tắt hết.

"Yukka, khi mua chiếc gương này chị liền nghĩ muốn làm chuyện như vậy với em sao?"

Xung quanh tối om, chỉ có một chút ánh sáng chiếu vào từ cửa sổ, nhưng hai ngọn lửa đang đập mạnh đã thoát ra từ trái tim của họ.

Đầu tiên đốt cháy lý trí của Sugai Yuuka, cô nuốt khan vài cái, hoàn toàn thành thật:"Đúng, chị muốn làm chuyện như vậy với em ở đây."

Giọng nói của cô ấy có chút lười biếng, nhưng lời nói lại không thể nghi ngờ và kiên quyết.

Có lẽ Sugai Yuuka đối với cô muốn nhiều hơn cô nghĩ rất nhiều, bây giờ phải làm sao mới tốt?

Nakamura Yurika thực sự không muốn nhượng bộ vào lúc này, cô đưa tay chạm vào ngực Sugai Yuuka và cong môi hít vào một hơi.

"Em cũng muốn làm điều đó với chị ở đây, có thể chứ?"

Sugai Yuuka nghe thấy một câu hỏi lại và câu trả lời của cô là:

"Yurika, chị cũng là của em, chỉ của em thôi."

"Em có thể làm bất cứ điều gì với chị." Sugai Yuuka nắm lấy cổ tay Nakamua Yurika và đặt nó lên mép váy, nhiệt độ cơ thể gần như đốt cháy cô ấy qua lớp vải.

"Chị đã ướt rồi, nếu em không tin thì sờ chị đi."

Sự tỉnh táo của Nakamura Yurika cũng bị đốt cháy.

--------------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro