Chap 5 Chạm đến

"Chị đến đón em~"

Khoảnh khắc cửa xe mở ra, Sugai Yuuka nghe thấy những lời nũng nịu của bạn gái, cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt luôn mê hoặc mình mà vẫn không thể phớt lờ mùi rượu đang xộc thẳng về phía mình.

Tối nay Nakamura Yurika đi ăn tối với các đồng nghiệp, việc cô uống vài ly rượu là điều dễ hiểu, nhưng khả năng uống rượu của cô thực sự không đáng kể, trong vòng hai phút sau khi bước vào xe hơi cô đã dựa vào vai người bên cạnh ngủ.

Sugai Yuuka chạm vào đôi má đang đỏ bừng của mình và cảm nhận được cảm giác bỏng rát.

Cô mở nửa cửa sổ xe cho thông gió, cẩn thận đắp chăn nhỏ cho người yêu, bên tai nghe thấy tiếng thở nhỏ nhẹ. Sugai Yuuka không hiểu tại sao cô lại cảm thấy không vui, tâm trạng chán nản u ám như mây đen kéo dài mấy ngày, gió thổi suốt nửa giờ lái xe vẫn còn đọng lại.

Khi xe dừng lại, Nakamura Yurika mơ màng mở mắt ra, khi nhìn rõ khuôn mặt của người bên cạnh, phản ứng đầu tiên là mỉm cười, sau đó cô nói có chút xin lỗi: "A... em vô ý ngủ quên."

"Không sao đâu, chúng ta xuống xe thôi."

Nakamura Yurika đang đi đôi giày cao gót mà cô hiếm khi đi, Sugai Yuuka nhận ra điều này mà không cần phải nhìn xuống.

Khác với bộ đồ thường ngày tối màu mà Nakamura Yurika mặc để thuận tiện cho việc đi lại, chiếc váy sơ mi trắng trên người cô rõ ràng là độc đáo hơn, có vẻ đơn giản nhưng vẫn đầy phong cách.

Những đường nét trên khuôn mặt vốn đã nổi bật, qua lớp trang điểm khéo léo càng khiến cô trông thanh tú và quyến rũ hơn, hai chiếc cúc váy được cởi ra và một mặt dây chuyền bằng bạc được treo ở giữa xương quai xanh. Cô cong mắt dưới ánh đèn đường và mỉm cười ngây thơ, chỉ là cô đã quá say nên bước đi của cô có chút xiêu vẹo.

Sugai Yuuka nhìn thân hình vặn vẹo của cô, cau mày rồi kéo cô vào lòng.

Cánh cửa bị chủ nhân đẩy ra một cách thô lỗ, đôi giày cao gót của Nakamura Yurika rơi xuống tiền sảnh trong lúc di chuyển nhanh chóng. Ngọn đèn phía trên đầu chiếu sáng cả hai người. Sugai Yuuka đặt lòng bàn tay trái của mình lên tường, thái độ khác thường mà đem người trước mặt đẩy vào tường. 

Lòng bàn tay này là một bức tường lạnh lẽo, lòng bàn tay còn lại là một tấm lưng mỏng manh đến nỗi đau cả tay.

Cô cúi đầu xem xét vết son đỏ trên môi Nakamura Yurika, trong tiềm thức chỉ muốn lau đi.

Lông mi của Nakamura Yurika run rẩy, trước khi cô kịp mở miệng để kêu lên, hơi thở của cô đã bị bao bọc.

Sugai Yuuka dùng lưỡi làm bút để tô nhanh hình dáng dọc theo đường viền môi, hơi nhe răng ra, nhẹ nhàng mút môi và liếm từng chút một từ trái sang phải cho đến khi tẩy hết lớp son chướng mắt kia mới hài lòng mở răng người đối diện ra.

Chất cồn còn đọng lại giữa môi và răng của Nakamura Yurika giờ đã biến thành một loại rượu hảo hạng. Sugai Yuuka nóng lòng muốn uống thêm nữa, hận không thể dùng lưỡi khám phá từng tấc trong khoang miệng của đối phương.

Nụ hôn mãnh liệt tiếp tục cho đến khi Nakamura Yurika đưa tay ra đẩy ngực người kia, với đôi mắt đẫm lệ hiện lên vẻ mặt đáng thương, cuối cùng thì Sugai Yuuka cũng tỉnh táo và xin lỗi vì sự vô lý vừa rồi.

Khoảng cách hơi nới lỏng nửa bước, lời xin lỗi đến bên miệng chưa kịp thốt ra, Nakamura Yurika kéo tay áo cô, nói một cách đáng thương: "Có phải em đã làm gì khiến chị tức giận không?"

"Không có."

"Vậy chính là chị muốn hôn em." Nakamura Yurika đi đến kết luận, với giọng điệu phấn khích có chút tự hào.

Sugai Yuuka không nói nên lời, cô phát hiện rượu đã đọng lại trong cơ thể Nakamura Yurika quá lâu, có chút thấm vào đôi mắt của cô ấy, đôi mắt xinh đẹp đã ẩm ướt lại đỏ bừng, có lẽ là do mệt mỏi, đôi mắt có chút mất tập trung.

Hóa ra cô đã đánh giá thấp Nakamura Yurika.

Bởi vì Nakamura Yurika bất ngờ giẫm lên bàn chân của người trước mặt, đưa hai tay ôm sau gáy, cố gắng hết sức để đưa đôi môi đã mất hết màu sắc lên.

Kỹ năng hôn của Nakamura Yurika cũng tinh tế như tính cách của cô ấy. Mang tai của Sugai Yuuka bị hơi thở của người yêu chiếm giữ, cô thường có thể nghe thấy tiếng rên rỉ của cô ấy.

Lúc này, sự cám dỗ đảo khách thành chủ quá cụ thể, Sugai Yuuka cảm thấy sức nặng đè lên đôi chân mình, trong lòng cô như có một đàn chim khổng lồ không ngừng vỗ cánh, dễ dàng khơi dậy ham muốn của con người, thậm chí còn khiến chúng trở nên mãnh liệt hơn đến mức gần như mất đi lớp ngụy trang.

Kẻ chủ mưu còn cố tình muốn đổ thêm dầu vào lửa, nhướng mày hỏi:"Chị có muốn làm không?"

Nakamura Yurika trong xương chắc chắn có yếu tố bướng bỉnh, cũng không chịu thua kém về mặt này, cô không thích sự bao vây và đàn áp đơn phương, cũng không phải là người để mặc bị tàn sát, chỉ cần cô muốn, cô cũng có thể làm người lãnh đạo.

"Làm cái gì...?" Khuôn mặt của Sugai Yuuka đột nhiên nóng bừng, cô vô thức nín thở, cuộn những ngón tay vào lòng bàn tay, trước vô số sự cám dỗ của kẻ say rượu, cô dựa vào cổ Nakamura Yurika và cố gắng thuyết phục bản thân.

"Điều mà cả đêm qua chị đã suy nghĩ muốn làm với em." Nakamura Yurika mỉm cười nói, nhưng lời nói của cô ấy rõ ràng đầy sự trêu chọc. Không biết có phải vì say rượu nên khiến cô cảm thấy cô ấy thực xa lạ hay không.

Sugai Yuuka không khỏi siết chặt các đốt ngón tay, trực giác mách bảo rằng đây không phải là lời mời từ trái tim của Nakamura Yurika.

Không ngờ, Nakamura Yurika đã tự mình cởi hai chiếc cúc áo. Hành động này khiến hơi thở của Sugai Yuuka đột ngột ngừng lại trong vài nhịp. Sau đó tay cô bị Nakamura Yurika nắm lấy đặt lên cúc áo, đáp án không cần nói cũng biết.

Ngón tay phải của Sugai Yuuka không khỏi run rẩy khi chạm vào cúc áo. Rõ ràng là đầu óc cô không có chút ý nghĩ nào về chuyện này nhưng cô đã cởi từng chiếc cúc một cách dễ dàng và khéo léo cho đến khi chiếc áo hoàn toàn mở ra.

Lớp vải trên người Nakamura Yurika chưa rơi xuống, làn da lộ ra trắng nõn nà, cố ấy không có tạo ra lửa nhưng lại đốt cháy đôi mắt của Sugai Yuuka, tầm mắt của cô đột nhiên trở nên mơ hồ. Sau khi kiềm chế không thở được vài lần, cô quyết tâm phóng túng chính mình.

Nhúng chàm Nakamura Yurika là một gánh nặng tâm lý khá lớn nhưng đây lại là hình phạt dành cho bạn gái cô.

Sao cô ấy dám xinh đẹp đến thế mà đi hẹn người khác.

Sugai Yuuka cẩn thận gỡ bàn tay trái của mình đang đặt giữa lưng của Nakamura Yurika và bức tường, cảm giác tê dại muộn màng lan khắp cơ thể cô.

Bàn chân gánh trọng lượng của toàn bộ cơ thể Nakamura Yurika, Sugai Yuuka đột nhiên cảm thấy một cảm giác an toàn chưa từng có.

Cô ngây ngất đến mức cúi đầu hôn lên mặt và tai của Nakamura Yurika. Ngón tay cô thoải mái cởi chiếc áo lót ra, lòng bàn tay trái đưa lên, cố tình làm chậm động tác để nhẹ nhàng khuấy động làn sóng.

Hơi thở quyến rũ không thể kiểm soát của Nakamura Yurika dường như đang khuyến khích cô, khuyến khích cô đưa tay còn lại vào trong áo và vuốt ve từ trên xuống dưới dọc sống lưng cho đến khi cô nảy ra ý định độc chiếm cô ấy.

Cho dù đó là môi hay lòng bàn tay, mỗi centimet nhiệt chạm vào đều nóng bỏng. Suy nghĩ của Sugai Yuuka bắt đầu lạc đề. Cô muốn biết liệu sức nóng trên da của Nakamura Yurika là do rượu cô ấy uống cùng người khác tối nay hay do những gì cô đang làm với cô ấy.

Việc xao nhãng trong lúc đang làm chuyện thân mật luôn dễ bị người yêu phát hiện nên cô bị Nakamura Yurika cắn mạnh vào môi một chút để trút giận.

Sugai Yuuka nhẹ nhàng nhấc chân lên, Nakamura Yurika rất nhẹ, cô hoàn toàn có thể bước đi cùng cô ấy.

Nakamura Yurika được để nằm trên ghế sofa.

Trong nhà chỉ có tiền sảnh là tương đối sáng, trong phòng khách cũng không có ai thèm bật đèn. Ngay cả trong tình huống không mấy sáng sủa, Sugai Yuuka vẫn có thể nhìn thấy rõ sự hoảng loạn của Nakamura Yurika. Phân nửa bả vai của cô ấy lộ ra ngoài, khi cảm thấy có người đến gần, cô ấy vô thức co rúm người lại.

Vài sợi tóc rối dính trên đôi má ửng hồng của mình, Nakamura Yurika ngượng ngùng kéo quần áo treo trên người để cố gắng chặn thứ gì đó. Sau khi phát hiện đây là hành động "lạy ông tôi ở bụi này", cô đành phải che khuôn mặt lại.

Sugai Yuuka chợt nghĩ đến trò chơi trốn tìm, nhưng cách mà mèo con này trốn là bịt tai trộm chuông, có phần dễ thương quá.

Cô đến gần với nụ cười trên môi, nhưng người đối diện còn thiếu kiên nhẫn hơn cô. Mèo con ngước mắt vùi vào trong áo, ai oán nói:"Chị không tiếp tục à?"

"Đây chỉ là sự khởi đầu." Sugai Yuuka chạm vào đầu người yêu và hôn thật sâu.

Cô dường như là người duy nhất có lửa bước đi trong đường hầm tối tăm, nhưng công cụ truyền lửa lại là một nụ hôn.

Bắt đầu từ trán, giữa lông mày, chóp mũi, má, môi, cằm, tai và cổ... cô phải chăm sóc mọi thứ trên cơ thể của Nakamura Yurika. Cô giữ phần thân trên của Nakamura Yurika bằng một tay và tay kia làm loạn trong áo sơ mi của cô ấy. Bầu không khí ái muội ngày càng trở nên nồng đậm, ngọn lửa lan khắp cơ thể. Sugai Yuuka quỳ một chân xuống mà không cần suy nghĩ, không cần dạy cũng hiểu mà nhẹ nhàng cọ xát môi mình vào đùi trong của Nakamura Yurika và cắn vào mép vải, dường như nhuốm sự ướt át như sương sớm.

Nakamura Yurika vô thức siết chặt chân mình, nhưng lại bị nửa dỗ dành nửa cưỡng ép mở ra.

Điều Sugai Yuuka định làm tiếp theo đã bị Nakamura Yurika đưa tay cắt ngang, giọng cầu xin thậm chí còn nhuốm nước mắt:"Dùng tay đi... Tối nay em còn chưa tắm..."

Dùng tay?

Có mồ hôi giữa các ngón tay của Sugai Yuuka. Cô nên làm gì với đôi tay của mình?

Cô ngước nhìn người phía trên cầu cứu nhưng lại thấy những giọt nước mắt đọng trên mí mắt của Nakamura Yurika.

"Itsuki, làm ơn dùng tay được không?"

"Em nói cái gì?" Sugai Yuuka hỏi với vẻ không tin nổi, đồng tử cô run rẩy.

Cái tên bất ngờ được người cô yêu nói ra, cơn đau lòng ập đến nhanh chóng, sức nóng trên da không thể lấn át được sự lạnh giá trong lòng. Cô từ trên người Nakamura Yurika lùi ra, từ trên cao nhìn xuống.

"Itsuki, tớ buồn quá, cậu có biết nhà sản xuất đã nói gì về tớ trong bữa tối không?" Cuối cùng chỉ còn tiếng nức nở.

"Baby Cute, Baby Sweet, 私のLovely Baby, Baby Cute, Baby Sweet, Coolだけじゃないギャップ,君の魅力メロメロになるMelody~"

Chuông báo thức vang lên, Sugai Yuuka đột nhiên tỉnh dậy.

Cô nhìn chằm chằm lên trần nhà với đôi mắt mở to. Nếu không có hơi thở và nhịp tim lên xuống, thì không có gì khác biệt giữa cô và jpg.

Sau khi choáng váng hồi lâu, nhịp tim của cô vẫn không thể bình tĩnh lại như bình thường. Cô xoay người uống nước, vô tình lăn xuống giường, mãi đến khi cảm thấy xương chậu đau nhức, cô mới thanh tỉnh.

A... là mơ...

Sugai Yuuka đỡ eo cố gắng đứng dậy. Vải của bộ đồ ngủ đã dính chặt vào cơ thể cô, hóa ra cơ thể cô ướt đẫm mồ hôi. Cô đặc biệt ghét mùi mồ hôi nên quyết định đi tắm trước.

Chậm rãi bước vòng qua chiếc giường nhỏ khiến cô tiếp xúc gần gũi với sàn nhà, Sugai Yuuka nghiêm túc nghĩ rằng mình nên đổi sang một chiếc giường lớn hơn.

Đã ba ngày kể từ lần cuối cùng Nakamura Yurika ở lại đây.

Vì quá nhớ mùi hương của Nakamura Yurika nên cô đã ngủ ở phòng ngủ thứ hai trong vài ngày.

Cho nên mới có một giấc mơ như vậy...

Dù không có ai ở đó nhưng cô vẫn ngượng ngùng che mặt lại, nhưng giấc mơ này nên được định nghĩa là một giấc mơ hay một cơn ác mộng?

Đứng dưới vòi sen, cởi hết quần áo và dùng nước tắm rửa cơ thể, Sugai Yuuka cảm thấy tâm hồn mình như được gột rửa sạch sẽ.

----------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro