Yulsic Taeny Ánh Sáng Và Bóng Tối chap 4

CHAP 4: SỰ MAY MẮN TÌNH CỜ? - TRỞ VỀ

Victoria rất ghét Yuri, bởi Yuri đã từng một lần từ chối cô. Cô quen với Hee Chul và lúc nào cũng làm khó dễ Yuri. 

Vào buổi tiệc chào đón mình, cô bắt Yuri đàn và hát cho cô nghe. Không muốn cha mình khó xử, Yuri bước đến cây dương cầm, những ngón tay thanh thoát dạo từng nốt nhạc. Tiếng hát trầm ấm được cất lên. Yuri hát về cuộc đời mình, những đau khổ mà mình đã chịu và khát khao trở lại quê hương. Cả căn phòng bỗng im bặt, họ cảm động và thương xót đứa trẻ bất hạnh. Nhưng có thể làm được gì khi Yuri đã trở thành 1 thành viên của bạch yêu, sống phải ở trong bộ tộc, chết cũng phải trong bộ tộc. 

Victoria buồn bã nhìn Yuri, trái tim con người này vĩnh viễn không bao giờ là của cô. Yuri là một cái gì đó xa xôi và mờ ảo mà cô không bao giờ chạm tới được. Vậy thì, cô sẽ giam giữ Yuri mãi mãi vậy, không có được trái tim nhưng chí ít cô có thể có được thể xác người ấy. Dù Yuri không yêu cô nhưng chỉ cần cậu ở bên cạnh cô là đủ.

Nghĩ là làm, Victoria bước tới cây đàn sau khi Yuri đứng dậy. Cô sẽ cho mọi người nghe một bài hát mà chỉ cô mới biết. Bài hát nói về tình yêu của một người con gái, tình đơn phương lặng lẽ .Cô gái ấy muốn có được người mình yêu, nhưng người đó lại đối xử với cô rất tàn nhẫn và cuối cùng cô quyết định, sẽ làm cho người đó biến mất vĩnh viễn.

Tiếng hát của Victoria hòa vào không gian, nó như cuốn hút mọi người. Và quả thật, nó đang cuốn chặt lấy Yuri, những lời hát chợt hiện ra và siết chặt cậu. Trước khi mọi người kịp phản ứng, một ngọn lửa chợt nuốt chửng lấy thân thể ấy. Yuri đã biến mất cùng lúc tiếng hát chấm dứt đột ngột. Tốt rồi, giờ thì không còn ai làm trái tim Victoria đau khổ nữa, không còn người từ chối cô một cách phũ phàng và xem cô như mẹ mình.

_ Em làm gì vậy? – Hee Chul hét lớn và kéo tay Victoria lại.

_ Đưa đứa trẻ lạc loài đến vùng đất tử thần – Victoria nhẹ mỉm cười.

Soo Young và Teuki quỵ xuống khi nghe tin dữ. Vùng đất tử thần, vùng đất đầy những sinh vật nguy hiểm mà chưa ai thoát ra được.

Về phần Yuri, khi vừa đặt chân xuống vùng đất này cậu đã cảm thấy cơ thể mình thật kì lạ. Nó cứ nóng hừng hực thế nào đó, đôi mắt bỗng trở nên mờ ảo. Một con thú lạ chắn ngang mặt, Yuri rút vội thanh gươm bóng tối ra, viên ngọc ở giữa chợt lóe lên màu đỏ rực, màu của lửa. Ngạc nhiên, Yuri chém một nhát về con vật lạ rồi tung ra một cú đấm. Và rồi mắt Yuri bỗng mở to ra khi thấy một ngọn lửa dữ dội xuất hiện trong cú đấm. Con vật đó gào rú rồi ngã lăn ra đất. Nhìn chằm chằm vào bàn tay mình, Yuri tự hỏi sao mình lại có được sức mạnh ấy. Lẽ nào là Victoria cho cậu, cô ấy vốn là con gái thần lửa mà. 

Nhìn xung quanh, Yuri chợt nhận ra đây là nơi có thể triệu hồi long thần. Người có sức mạnh ngũ hành và ở vùng đất thiêng liêng này mới có thể gặp nhân vật huyền thoại đó thôi. Yuri đã được trao tặng sức mạnh của lửa, đã có được sức mạnh của ngũ hành và việc triệu hồi chỉ là chuyện nhỏ.

Vẽ một ngôi sao năm cánh bên trong vòng tròn, Yuri đứng ở đỉnh ngôi sao và cắm thanh kiếm xuống đất.

_ Kiếm tượng trưng cho Kim.

Thả một hạt giống xuống đỉnh thứ 2 của ngôi sao, Yuri đọc thần chú cho nó nảy mầm, tạo thành một cái cây nhỏ.

_ Cây xanh là Mộc.

Vẫy tay trong không khí, một ngọn lửa đỏ rực đáp xuống đỉnh thứ 3.

_ Hỏa là vật tế thứ 3.

Thêm một tảng băng rớt xuống đỉnh thứ 4, Yuri mỉm cười.

_ Băng tượng trưng cho Thủy.

Và cuối cùng, Yuri lấy từ trong người ra một cục đất nhỏ được vo tròn quăng vào cạnh thứ 5.

_ Đất của quê hương, dâng cho rồng báu vật, Thổ.

Vùng đất ở giữa ngôi sao phát sáng, Yuri đang dùng tất cả những thứ được học để lập trận pháp.

_ Và ở giữa, mời long thần hiện hữu.

Một tia sáng đánh thẳng vào hình ngũ giác, ánh sáng chói lòa như ngày Yuri rút thanh kiếm ánh sáng ra. Một con rồng oai vệ, hùng dũng đứng trước mặt Yuri.

_ Ngươi thật to gan! Dám triệu hồi cả ta nữa – con rồng khè những tia lửa.

Yuri vẫn bình thản đứng đó, môi nở một nụ cười.

_ Ngươi đã ngủ yên bao năm rồi, bây giờ nên tìm một người chủ mới chứ?

_ Ngươi rất có bản lĩnh, ta sẽ đi theo ngươi.

Con rồng vốn dĩ đã chờ Yuri từ lâu rồi, người giải thoát cho nó khỏi thứ phép thuật giam cầm, người mà hào quang tỏa ra rạng rỡ, người đứng trước mặt nó một cách kiêu hãnh. Nó cuộn người rồi nhấc bổng Yuri lên, đưa Yuri đi tham quan vùng đất này. Sau khi chán chê, nó đưa Yuri về lại bộ tộc của bạch yêu.

Mọi người đang buồn bã, Soo Young thì đang khóc một cách thảm thiết, Victoria vẫn bình thản, cô biết Yuri sẽ không làm cô thất vọng đâu.

Một luồng sáng xuất hiện và Yuri ló đầu ra, Soo Young vội vã ôm chầm lấy Yuri. Hee Chul mỉm cười và mọi người ồ lên bất ngờ, Yuri đã trở về từ vùng đất tử thần.

Victoria nhẹ nhàng tới gần Soo Young, thì thầm

_ Ngươi có vẻ yêu quý Yuri nhỉ? Vậy ngươi sẽ đi theo Yuri chứ?

_ Tôi yêu quý Yuri và tôi sẽ luôn bên cạnh cậu ấy. Nhưng cô bảo Yuri sẽ đi đâu?

_ Ta sẽ đưa Yuri trở lại nơi vốn dĩ của mình, ngươi sẽ đi theo chứ?

_ Nhưng bạch yêu sẽ rất tức giận, điều đó là không thể, nhất là người kế vị chúa tể - Soo Young lo lắng.

_ Chỉ cần ta sinh người kế vị mới là được thôi, giờ trả lời đi, ngươi có đi không?

_ Được! 

Victoria mỉm cười rồi đến gần Yuri, cô hôn phớt lên má cậu rồi yêu cầu cậu cùng Soo Young đàn một bản nhạc khác. Yuri khá ngạc nhiên nhưng vẫn làm theo, so với những gì Victoria làm, thì thế này có đáng là gì. Cả căn phòng lại im bặt khi Yuri cùng Soo Young hòa âm.

Victoria nhìn Yuri thật chăm chú, lần này nữa thôi, cô sẽ quên Yuri đi, yêu Hee Chul và sống với Hee Chul thật hạnh phúc. Đưa Yuri về quê hương, đây là điều mà cô sẽ làm, bởi vì cô muốn thấy Yuri cười, một nụ cười thật sự. Cô đã cho Yuri những gì cần thiết, tất cả mọi chuyện còn lại đều tùy thuộc vào Yuri thôi. 

Tiếng đàn vẫn cứ ngân vang, hai con người kia vẫn nhắm mắt thả hồn mình vào đó mà không ngờ mình đã đến một không gian khác.

Hee Chul vỗ nhẹ vai Victoria và mỉm cười

_ Em đã giúp đỡ nó rất nhiều.

_ Anh không giận em sao?

_ Anh biết Yul không muốn ở đây, nhưng là chúa tể, anh không thể để nó ra đi được. Nhưng nếu là em làm, mọi người sẽ không dám nói gì.

_ Ai bảo? Họ bảo em là người độc ác, năm lần, bảy lượt hãm hại con chồng thì có – Victoria bĩu môi.

_ Chỉ cần anh tin em là đủ rồi – Hee Chul mỉm cười và ôm chặt Victoria vào lòng, để cô gái bé nhỏ ấy khóc trên vai mình.

Thế là hết, vĩnh biệt mối tình khờ dại của riêng cô.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro