Chap 6: CÔNG CHÚA KHÓ TÍNH
_ Con không đồng ý – một giọng nói vang lên.
Yuri và Soo Young quay người sang nhìn, một cô gái xinh đẹp, mái tóc nâu dài gợn sóng nhưng lại phải ngồi trên chiếc xe lăn.
_ Soo Yeon, sao con lại ra đây? – Jung Min hỏi.
_ Con nghe tin anh Yunho gặp nạn nên đến xem – cô gái tên Soo Yeon ấy dịu dàng nói.
_ Anh không sao! Hai người này đã cứu và chữa trị cho anh – Yunho xoa đầu cô gái ấy – tại sao em không đồng ý để họ làm cận vệ của anh?
_ Em không biết! em chỉ cảm thấy bất an, em sợ họ sẽ làm hại đất nước ta, hại cha mẹ và anh – Soo Yeon buồn bã nói.
_ Em cứ hay lo, đây là Yul, còn đây là Soo Young, họ đều là ân nhân của anh – Yunho nói rồi quay sang Yuri và Soo Young – còn đây là Soo Yeon, em gái tôi.
_ Rất vui được gặp công chúa – Yuri và Soo Young mỉm cười, cúi đầu.
_ Anh, em không muốn – Soo Yeon nói – em không muốn họ làm cận vệ của anh.
_ Đừng ngốc! anh đã quyết định rồi.
_ Vậy mai mốt xảy ra chuyện thì đừng trách em không nói trước – Soo Yeon hậm hực nói rồi sai người đẩy mình vào phòng.
_ Hai em đừng sợ, lúc trước em gái anh rất hồn nhiên, vui vẻ nhưng từ khi bị bệnh, nó lúc nào cũng lo sợ và cọc cằn thế đấy! – Yunho nhún vai
Vậy là mọi chuyện đều ổn thỏa, Yuri và Soo Young trở thành cận vệ của Yunho. Hai người bắt đầu hòa nhập với mọi người.
Yuri dạo bước ngang qua phòng của công chúa Soo Yeon. Một tiếng hét, rồi tiếng đổ vỡ vang lên làm Yuri muốn lơ cũng không được. Nhẹ gõ cửa phòng, một người cung nữ mở cửa và cho phép Yuri vào trong.
_ Có chuyện gì vậy? – Yuri hỏi khi thấy trên sàn nhà đầy những mảnh vỡ.
_ Công chúa không chịu uống thuốc – mấy người cung nữ đang dọn mảnh vỡ trả lời.
_ Tại sao cô không uống thuốc hả? – Yuri bước tới chổ cô công chúa bướng bĩnh đang ngồi trên giường.
_ Uống thuốc làm chi chứ? Vốn dĩ làm gì khỏi bệnh mà uống – công chúa Soo Yeon buồn bã nhìn ra ngoài cửa sổ.
_ Cô chưa thử làm sao mà biết? – Yuri cầm chén thuốc mới từ tay người nữ quan – uống đi này.
_ Ta nói rồi, ta không muốn! – Soo Yeon hét lên.
_ Tôi nói cho cô biết, tôi không sợ cô đâu, ngoan ngoãn uống hết chén thuốc này đi – Yuri nhìn Soo Yeon trừng trừng.
_ Ngươi đừng tưởng có anh ta che chở mà muốn làm gì thì làm nhé! Ta cũng không ngán gì ngươi đâu – Soo Yeon liếc lại Yuri.
_ Các ngươi ra ngoài đi – Yuri nói với nữ quan Hyo Yeon và cung nữ - ta sẽ cho công chúa uống thuốc.
Đám người đó ngập ngừng rồi cũng đi ra ngoài.
Bên ngoài
_ Công chúa đáng sợ quá! – một cung nữ thở dài.
_ Thì công chúa vốn dĩ đã vậy rồi! nhưng mà càng ngày càng dữ hơn – cung nữ khác nói.
_ Cận vệ Kwon gan thiệt, dám cãi lời công chúa – cung nữ 3 mơ tưởng.
_ Trời ơi! Người gì đâu mà đẹp trai, tài giỏi quá đi – cung nữ 4 xí xớn.
_ E hèm! – nữ quan Hyo Yeon lên tiếng – nói xấu chủ nhân hay quá ha, các người coi chừng đấy!
_ Mà sao nữ quan lại đồng ý cho cận vệ Kwon ở trong đó – cung nữ 5 hỏi.
_ Ta tin cận vệ Kwon – vâng! Và người nữ quan nhìn chằm chằm vào cánh cửa.
Bên trong
_ Uống thuốc đi – Yuri cầm chén thuốc ngồi xuống giường.
_ Đi ra khỏi phòng ta ngay – Soo Yeon nói với gương mặt lạnh tanh.
_ Cô uống hết rồi ta sẽ đi – Yuri vẫn kiên nhẫn.
_ Không! Ngươi đi ngay!
_ Nếu cô không uống thì đừng trách ta – Yuri đe dọa.
_ Ngươi làm gì ta chứ? – Soo Yeon nhướng mày.
_ Ta từng nghe anh Yunho nói, cô rất sợ dưa leo, mà chẳng may trên người ta lại đang có thứ đó, cô muốn thử không? – Yuri đưa tay vào túi lấy ra trái dưa leo.
_ Ngươi….. – Soo Yeon nói không nên lời khi mà cái thứ xanh lè đáng ghét kia đang ve vẩy trước mặt cô.
_ Uống thuốc hay là nó? – Yuri cười nham hiểm.
_ Uống thì uống – Soo Yeon nói rồi cầm chén thuốc uống hết một hơi.
_ Ngoan lắm! Lần sau, ta lại đến xem cô uống thuốc nhé – Yuri cười rồi bước ra khỏi phòng để lại con người đang tức xịt khói kia.
_ Đồ khốn, đồ tiểu nhân, đồ xấu xa.
Yuri bước ra ngoài đưa chén thuốc không cho người nữ quan, bọn cung nữ trầm trồ khen ngợi. Yuri chỉ cười rồi sãi bước đi.
Hôm nay, Yuri cùng Soo Young và Yunho đi săn bắn. Cả hoàng cung chỉ còn Soo Yeon ngồi trầm ngâm. Thật sự, thật sự nàng rất ghét cái tên đen đen hay trêu chọc nàng kia. Người gì đâu mà khó ưa, gương mặt khó ưa, nụ cười khó ưa, cái cách nói chuyện khó ưa, tóm lại cái gì dính tới Kwon Yul cũng đều khó ưa. Sao là bạn với Soo Young mà hai người khác nhau một trời một vực vậy? Ngoài cái tật nói nhiều, ăn nhiều ra thì Soo Young là một con người vui vẻ, hóm hỉnh. Cậu ấy lúc nào cũng làm cho nàng cười, không bao giờ chọc tức nàng như tên đen kia. Ngoài ra, Soo Young còn rất nghe lời nàng nữa, ai như cái tên kia, lúc nào cũng làm theo ý mình bất kể nàng có thích hay không. Càng nghĩ tới tên đen kia, nàng càng thấy tức mà.
_ Này! – nàng gọi người cung nữ đang đặt bình hoa lên bàn – sao hôm nào cũng chỉ có loại hoa này, không còn loại nào khác sao?
_ Thưa công chúa! Hiện giờ đang là mùa đông, các loài hoa đều đã không còn, duy chỉ còn loài hoa này thôi – người cung nữ nhẹ nhàng nói.
_ Mang nó đi đi! Nhìn thật chán! – Soo Yeon nói với giọng giận dữ, ai bảo loài hoa đó màu tối chi chứ, nhìn nó làm nàng liên tường tới cái tên đen thui, tối tối kia.
_ Coi nào! – Yunho bước vào phòng với đóa hoa trên tay – em muốn hoa thì có hoa nè, gì mà làm lớn chuyện thế.
_ Sao anh tìm được những bông hoa đẹp thế này trong mùa đông vậy? – Soo Yeon cầm lấy đóa hoa rồi hít mùi hương của nó.
_ Anh có tìm được đâu. Là Yul đó, em ấy rất giỏi đúng không? – Yunho tự hào nói và đúng lúc Yuri ló mặt vào.
*Bộp*
Vừa nghe Yunho nói bó hoa này là của Yuri thì công chúa của chúng ta không hề ngần ngại mà chọi thẳng vào mặt của cái tên đen đen đang đờ đẫn vì đau đớn kia.
_ Mang hắn ra khỏi phòng em – công chúa sau khi vùi hoa dập liễu xong thì hét lên làm cho Yunho phải nhanh chóng kéo Yuri ra khỏi phòng mà chạy càng xa càng tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro