[Johnil/18+] Đối tác quan trọng
(Quà tặng @Sweetie1403. Fic lấy cảm hứng từ Regular Offical ver)
***
"Ngài Suh, đại diện của công ty 127 Inc. muốn gặp ngài."
Taeil nói, vừa dùng tay đẩy gọng kính trên mũi. Anh rời mắt khỏi cặp hồ sơ trên tay và chạm đúng ánh nhìn đầy đói khát của vị giám đốc đẹp trai.
"Lại đây Taeil."
Johnny hay còn gọi là ngài Suh, ra hiệu cho trợ lí của mình đến gần.
Thở dài, thừa biết rằng mình không bao giờ có thể phớt lờ người đàn ông này, Taeil ngập ngừng đến bên cạnh cậu. Những tấm ván gỗ mỏng mảnh lát sàn cót két theo từng bước chân của anh. Khung cửa sổ rộng lớn trong phòng có thể bao quát cả vầng mặt trời đỏ cam đang lặn. Tấm màn cửa sẫm màu được vắt về phía chiếc bàn làm việc bằng gỗ gụ không một vệt bụi và tài liệu trên đó đều được xếp ngay ngắn.
Anh đỏ mặt cau mày khi cánh tay cơ bắp của Johnny như con rắn vòng qua eo mình, những ngón tay bắt đầu mò mẫm vào bên trong chiếc áo sơ mi. Johnny kéo Taeil ngồi lên đùi và bắt đầu liếm rồi cắn nhẹ lên cổ và xương hàm người trợ lí.
"C-c-c còn cuộc h-hẹn."
Taeil lắp bắp. Anh thầm nguyền rủa khi thấy những tia quỉ quyệt lóe lên trong mắt Johnny. Cậu kéo chiếc điện thoại trên bàn về phía mình và ấn nút.
"Cậu Ten, nói với vị khách từ 127 Inc. chờ tôi 15 phút nữa. Tôi có... một vị khách quan trọng khác phải tiếp trước."
Johnny nói, giọng nói đầy uy quyền và lịch lãm. Điều đó khiến Taeil trợn tròn mắt.
"Ngài điên à?? Đây là một hợp đồng lớn! Ngài không thể để họ đợi chỉ vì không kiểm soát được dục vọng!" - Anh rít lên khi ống nghe được dập xuống.
Cái nhếch mép của Johnny khiến Taeil rùng mình. Trong chớp mắt, cả văn phòng như chao đảo rồi Taeil nhận thấy mình đã bị ném ngửa lên bàn giám đốc. Anh vừa lớn tiếng càu nhàu vừa bật dậy liền bắt gặp Johnny, lúc này đang đứng chặn giữa hai chân mình cũng với một nụ cười ác quỉ.
Trước khi có thể vặn vẹo bất cứ điều gì với ông chủ trẻ tuổi của mình, làn môi mềm mại đã kéo anh vào nụ hôn nồng nàn. Taeil rên rỉ, yếu ớt đấm đấm vào lưng Johnny, cố làm cậu chú ý. Nhưng tất cả những suy nghĩ của Taeil đều tự động biến mất khi Johnny cọ phần hông đầy tội lỗi vào cơ thể mình.
"Là do anh quyến rũ tôi." - Johnny thì thầm vào đôi tai đỏ ửng của Taeil rồi liếm cắn lên đó - "Có lẽ tôi nên trói anh lại và không bao giờ để anh đi đâu nữa."
Johnny gỡ chiếc kính ra khỏi mũi anh. Taeil run rẩy khi chiếc áo vest bị kéo tuột khỏi vai, cà vạt bị ném ra bên cạnh. Đôi tay điêu luyện ấy nhanh chóng cởi từng chiếc khuy trên áo sơ mi trắng của anh.
"K-không được. Cuộc h-hẹn."
Môi Taeil khé mấp máy, nhưng chiếc lưỡi nào đó đã liếm sạch sẽ những lời lẽ phát ra từ miệng. Anh choáng váng khi những ngón tay đầy nhục cảm nhảy xuống eo anh để tháo thắt lưng ra.
"J-Johnny..."
Anh rên rỉ, vô thức vòng tay ôm lấy cổ Johnny rồi dùng lưỡi liếm lên vành tai cậu. Johnny dừng lại, thở hắt ra khi những suy nghĩ về hành động tiếp theo vút qua. Cậu đẩy Taeil xuống bàn làm việc và rất nhanh chóng, kéo chiếc quần âu ra khỏi cặp chân khêu gợi. Giờ anh chỉ còn độc chiếc quần lót và chiếc áo sơ mi đang bị cởi phanh một nửa.
Cậu nghiêng người về phía Taeil đang bĩu môi giận dỗi, nhướn mày ngạc nhiên:
"Calvin Klein? Sexy đấy. Mặc nó khi đi làm, hẳn anh cũng đang mong đợi điều gì..."
Johnny lẩm bẩm, bàn tay không kiêng nể mà tét mông anh một tiếng rõ to. Mặc kệ những lời cảnh cáo của Taeil, cậu vẫn thò tay vào và vuốt ve thứ bên trong chiếc quần lót. Cái đó của Taeil lộm cộm trong quần cho thấy sự sẵn sàng.
"Mong đợi gì chứ."
Taeil nói rất nhỏ, âm vực trầm trầm, như nghe cả thấy hơi thở trong đó. Trái tim anh như muốn nổ bung khi tay Johnny mò mẫm hết hướng này rồi lại sang hướng kia.
"Thế càng tăng hứng thú." – Johnny thì thào.
Cho đến khi cậu cởi nốt quần áo anh ra thì đôi tay mạnh mẽ ấy mới chịu dừng lại một chút. Người đàn ông trẻ tuổi ngắm nhìn Taeil nghiêng nghiêng trên cánh tay mình. Má đỏ ửng vì mắc cỡ, hai mắt mờ đi vì nhục cảm, đôi môi hồng như một trái dâu, còn ngực phập phồng vì hơi thở đến sao mà khó khăn quá. Chiếc áo sơ mi tụt đến bờ vai mảnh khảnh của Taeil khiến cho Johnny như chìm vào ham muốn khôn cùng.
"Không công bằng..." – Taeil nói, giọng run rẩy – "Sao cậu lại mặc quần áo trong khi tôi không còn một mảnh vải che thân? Thật bất công!"
Bằng tất cả sức mạnh, Taeil ấn Johnny xuống phía dưới khiến cho người đang chiếm ưu thế phải ngạc nhiên. Taeil đứng giữa hai chân cậu và bắt đầu cởi quần đối phương ra giữa những cái cắn nhẹ, mút mát và những nụ hôn trải dài trên cổ và vai Johnny. Áo vest bị ném không thương tiếc xuống sàn nhà, Taeil cũng bắt đầu cởi quần nhỏ của cậu. Người đàn ông trẻ ấy thở dài như một tiếng trách móc khi bàn tay nhanh nhẹn kia lần sờ, lắc lắc cái của mình. Cậu phát điên khi Taeil nghịch ngợm rất chậm, ngón tay chỉ di chuyển từng chút một.
"Nếu anh cứ tiếp tục trò này, tôi cam đoan anh sẽ không đi bộ về nhà được nữa đâu." – Johnny gầm gừ, tay bóp mạnh vào hông Taeil.
"Lúc nào sếp cũng khiến tôi chìm trong núi công việc đến nỗi không ngóc đầu về nhà nổi, vậy thì có khác gì nhau đâu cơ chứ?" – Taeil oán trách. Anh sung sướng khi Johnny rít lên vì sự trêu đùa của mình – "Hơn nữa, cậu sẽ tổn thất nặng nề khi không có tôi đấy."
Nụ cười khúc khích của Taeil bị chặn lại khi Johnny cắn và hôn cậu đến tím cả đi. Cuộc chiến giữa hai cái lưỡi diễn ra quyết liệt. Tay cậu vẫn đang rong chơi khắp nơi, vừa vuốt ve cơ thể đối phương, sự đụng chạm vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ làm cả hai run rẩy không ngừng.
"Anh muốn trốn?"
Johnny thì thào, nâng Taeil đặt lên bàn để chiếm ưu thế một lần nữa, kéo chiếc quần lót Calvin Klein rơi xuống sàn. Taeil cau mày khi tay bị kéo ngược lên quá đầu, sau đó bị trói lại bởi một thứ gì đó mềm mại.
"Sao cậu dám trói tôi?"
Anh trách móc, loay hoay trong tuyệt vọng vì không thể cử động tay được nữa. Mắt anh nheo lại, hơi thở thoát ra khỏi cổ chợt như tiếng rít khi đôi tay Johnny trượt xuống đùa nghịch thứ giữa hai đùi.
Anh thở dốc khi bàn tay lạnh ngắt ấy vuốt ve cái thứ dài dài vừa phập phồng đó của mình. Johnny liếm ngực Taeil, mút và xoáy quanh cái đỉnh hồng như cánh anh đào trong miệng. Cậu bật cười khi cảm nhận cái rùng mình như có luồng điện chạy qua cơ thể của Taeil.
"Dừng lại. Đ-đừng đùa mà."
Taeil rên rỉ, hai tay cố vùng vẫy trên đầu. Cơ thể anh nóng lên một cách mất kiểm soát. Anh thở hắt ra vì Johnny đã hôn dần xuống phần ướt ướt đó của mình. Nhắm chặt mắt lại, Taeil rên lên một cách đầy nhục dục khi cảm thấy hơi thở ma quái của Johnny đang phả vào cái đó.
"Đùa?" – Johnny cười gian xảo, tiếng trầm trầm và khản đặc. Cậu mỉm cười khi thấy cái của Taeil giật giật – "Tự vấn xem, anh sẽ không bao giờ biết cách cơ thể mình mời gọi tôi cưỡng đoạt khi bước vào trong phòng cùng với cặp mông cứ lắc lắc như thế nào đâu."
Taeil quả thực làm đúng như những gì cậu nói. Johnny mỉm cười, không thể chậm trễ hơn nữa vì cái của mình đã biểu tình ghê lắm rồi. Cậu nâng hông Taeil lên, liếm phía dưới, mút phần đầu, không quên trêu chọc cái khe ẩm ướt. Khi ấy, anh cố cong lưng và hông lên để cái đó được bao trọn trong miệng cậu. Johnny thôi không đùa nữa, tập trung giúp Taeil thư giãn trước khi cái của anh đạt đến giới hạn. Khi nhả ra, một sợi nước miếng kéo dài từ miệng Johnny trông thật dâm đãng.
Taeil rên xiết khi thấy sự ấm áp nơi đó mất đi, muôn ngàn vì sao như hiện lên trong mắt.
"Johnny"
Anh rên rỉ, chất giọng khàn khàn như cầu xin. Johnny tự hỏi thứ gì đã khiến Taeil trở nên cám dỗ như thế, hay vì âm thanh ấy quyến rũ quá đỗi? Dù sao đi nữa, anh đã đạt đến đỉnh điểm rồi.
"Tôi rất yêu anh."
Johnny thì thầm, thu tất cả hình ảnh đẹp đẽ của người mình yêu vào trong mắt. Taeil trả lời như một con mèo đang rên gừ gừ vì thích thú khi hai chân cuốn chặt phần eo thon thả của Johnny.
"Yêu nhiều thế nào?" – Taeil khe khẽ nói, liếm môi như thách thức. Anh ngồi dậy, vòng tay qua cổ Johnny, ôm chặt lấy đầu cậu – "Hãy chiếm lấy anh đi Johnny, trên bàn làm việc, ngay tại căn phòng này"
"Ohh, nếu anh đã ra lệnh....."
Johnny cười manh rãnh, nhanh chóng tụt quần ra để cơ thể được thoải mái hơn. Và không một lời báo trước, Taeil tự đẩy mình vào cái đang căng tràn của cậu, làm cho vị giám đốc trẻ thở hắt ra, suýt nữa tự cắn vào lưỡi mình.
"Shit. Sao lại tự động làm mà không nói gì vậy hả?"
Cậu cằn nhằn, bấu vào eo anh. Taeil đáp lại bằng nụ cười hết sức ngây thơ vô tội và di chuyển hông. Anh rên xiết, để hơi thở hôn vào tai Johnny, khiến cho người ấy rít lên, hông cũng bắt đầu chuyển động cùng nhịp. Ngay sau đó, những tiếng rên rỉ, những câu chửi yêu và hơi thở nặng nhọc vang lên khắp phòng.
"John... Chỗ đó. Ah.... Haa..."
Chân Taeil thắt chặt lấy hông Johnny, đầu dựa lên vai cậu, lưỡi cũng không kìm được mà liếm láp làn da ướt mồ hôi. Anh nhăn mặt vì phần thịt trần trụi của mình cứ liên tục chà vào thành bàn cứng nhắc, nhưng mùi hương nồng nàn của con người đứng trước mặt đã khóa chặt nhưng giác quan khác mất rồi.
Johnny càu nhàu, nhấc cằm Taeil lên, uống những tiếng rên rỉ kêu van. Đó cũng là động lực để những cú thúc của cậu trở nên nhanh mạnh và cháy bỏng hơn. Và khi cảm nhận được một lực ma sát đang liên tục ra vào phía trong mình, mí mắt Taeil chợt trắng xóa.
"Ra rồi", chất dịch màu trắng đục phủ lên anh và ngực Johnny. Một tiếng thở dài thoát khỏi làn môi mềm mại khi anh đổ sụp vào người Johnny - lúc này vẫn đang chuyển động hông nhanh hơn bao giờ hết. Nhưng không lâu sau đó, hơi thở của cậu như ngừng lại. Cậu cũng vừa đến cao trào, gieo hết tinh hoa vào trong Taeil, biến anh hoàn toàn trở thành người của mình. Johnny choáng váng, gục xuống vòng tay Taeil. Khoái cảm vừa dứt làm cậu rít nhẹ nhưng vẫn không quên đặt một nụ hôn dịu dàng lên môi Taeil. Còn anh, lúc này không còn một mảnh vải, cơ thể đầy những chất lỏng dính dính, liếm quai hàm Johnny như một con mèo con và mỉm cười hạnh phúc
Họ ngắm nhìn khung cảnh hoàng hôn bên ngoài cửa sổ, nhưng tiếng gõ cửa đột ngột đã kéo hai người trở lại hiện thực.
"Ngài Suh. Đại diện bên 127 Inc. muốn nói chuyện với ngài." – Cậu Ten đánh tiếng.
Johnny tròn mắt trong khi Taeil chửi thề một tiếng. Cậu nhanh chóng kéo khóa quần, phủi phủi áo sơ mi. Taeil sau khi giúp Johnny khoác áo vest lên, chưa kịp làm sạch cơ thể và mặc quần áo thì tay nắm cửa đã bị xoay cùng với một tiếng két. Anh vơ vội quần áo, chui xuồng gầm bàn làm việc của Johnny, trên người chỉ có chiếc áo sơ mi bị phanh ra.
Johnny mở một nụ cười đầy hối lỗi trước khi đứng dậy chào vị khách của mình. May mắn là bàn làm việc của Johnny rất lớn, Taeil ngồi bó gối bên dưới thì chưa chắc đã có người nhận ra. Nhưng trống ngực anh cứ đập thình thịch. Không biết có phải vì ở dưới này có thể nhìn thẳng vào chỗ đó của Johnny và đôi chân mảnh khảnh của cậu không nữa. Trên đầu anh, những người đàn ông bắt đầu bàn luận về các lựa chọn kinh doanh và ngành nghề.
Một nụ cười ngượng ngùng nở trên đôi môi hồng của Taeil khi anh không kìm chế nổi mà xoa bóp nhẹ người anh em vừa lâm trận của giám đốc. Mắt anh lóa lên vẻ tinh quái khi Johnny ho khù khụ và di chuyển chân của mình đầy miễn cưỡng.
"Khách của ngài đâu Johnny-sshi?"
Một giọng hỏi cất lên. Taeil không nhịn được nụ cười khoái chí khi Johnny tỏ ra mất kiên nhẫn đến mức bắt chéo chân. Chuyển động mạnh đến mức, nếu không cẩn thận thì sẽ làm anh tối tăm mặt mũi. Thật thô lỗ! – Taeil thầm nhủ và nghĩ đến việc trả đũa. Anh luồn tay vào trong ống quần của Johnny và mơn trớn, không khỏi thích thú khi kẻ ngang ngược kia chỉ biết rùng mình.
"Hiện giờ người ấy đang bận. Có lẽ là đang làm những việc không nên làm."
Johnny trả lời, nhấn mạnh từng từ một. Ở góc này, cậu có thể thấy tình nhân bé nhỏ của mình đang trưng ra vẻ mặt giận hờn. Thật ra thì ý tưởng blowjob ở vị trí này khi đang gặp mặt đối tác cũng không tệ, dù sẽ khá nguy hiểm. Một người nhát gan như Taeil chưa chắc sẽ đồng ý đâu, nhưng cậu đã hạ quyết tâm sẽ phải làm được điều đó. Vào một ngày khác.
Còn ngày hôm nay đã đủ thú vị rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro