11-15

11.

Sau đó, hai người lại bị nhóm du khách mời rất nhiều rượu, Hứa Ngụy Châu rất nhanh liền say, Hoàng Cảnh Du coi như tỉnh táo đem cậu trở về khách sạn.

Vẫn có thể xem là một buổi đêm tốt đẹp.

Hứa Ngụy Châu bị cơn đau đầu làm tỉnh.

Ngoài cửa sổ bầu trời hơi hiện ra ánh nắng, đại khái là rạng sáng.

Hứa Ngụy Châu chậm rãi ngồi xuống, mơ màng  nhìn Hoàng Cảnh Du ngủ bên cạnh, cố gắng tự hỏi ngày hôm qua cậu làm sao trở về.

" Tỉnh sao?" Đang lúc Hứa Ngụy Châu che đầu tự hỏi, Hoàng Cảnh Du cũng tỉnh, xoay người lại.

" Ai....." Hứa Ngụy Châu bị tiếng gọi bất ngờ dọa run run một chút, chân cũng không cẩn thận đụng phải khố gian hơi gồ lên của Hoàng Cảnh Du.

" Ách...." Tuy rằng hiểu rằng đây là hiện tượng sinh lý vào sáng sớm của nam nhân, nhưng là Hứa Ngụy Châu cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Mà nói, Hoàng Cảnh Du cũng là gay, mà hai người kết hôn hơn một tuần, còn vẫn không có " động phòng".................

Kỳ thật đoạn thời gian trước, đặc biệt biết Hoàng Cảnh Du là gay, Hứa Ngụy Châu lên mạng tra một ít GV để thu hoạch kiến thức.

Làm một bác sĩ, cậu có thể lý giải nam nhân thông qua hành vi như vậy có thể đạt được khoái cảm, nhưng là nhìn biểu tình hai người dục tiên dục tử trên GV, cậu vẫn cảm thấy có chút nghi hoặc cùng hiếu kì.

" Không sao, đợi một hồi liền......." Hoàng Cảnh Du lập tức lùi về sau.

" Tôi giúp anh đi!" Nói xong thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi của mình, cậu cũng không biết những lời như vậy sao có thể nói ra.

Bất quá bọn họ hiện tại tốt xấu gì cũng là quan hệ phu phu, tình huống hiện tại cũng là hậu quả của việc cậu không làm tròn nghĩa vụ, như thế nghĩ muốn giúp, cậu đưa tay về hướng quần của Hoàng Cảnh Du

Lúc cậu sắp chạm đến quần lót của Hoàng Cảnh Du, anh nói: " Cậu còn chưa có tỉnh rượu...."

Chính là tay đã vươn đến, làm sao mà rút trở về. Thế là Hứa Ngụy Châu như trước đem tay chụp lên dục vọng của anh.

Hứa Ngụy Châu là một xử nam, ngay cả bạn gái còn không có mà kết giao. Bình thường dù có dục vọng cũng đều tự mình giải quyết, cho nên cậu hiện tại thuần thục vuốt ve khố gian của Hoàng Cảnh Du, mặt cũng đã nóng đến muốn nổ.

" Ân...." Hoàng Cảnh Du bị khơi gợi dục vọng, kêu rên một tiếng.

Độ ấm trên mặt Hứa Ngụy Châu lại tăng thêm một bậc.

Thanh âm da thịt cùng vải vóc cọ xát trong phòng yên tĩnh mà đen tối có vẻ rõ ràng, kích thích thần kinh của hai người.

Cuối cùng, Hoàng Cảnh Du nhịn không được, ôm Hứa Ngụy Châu, hôn lên môi.

" Ngô...." Hứa Ngụy Châu hoảng sợ, nhất thời càng trở nên thanh tỉnh.

Anh tuy vội vàng nhưng không lỗ mãng hôn môi Hứa Ngụy Châu, bàn tay to ấm áp khô ráo vuốt ve người cậu.

Hứa Ngụy Châu hoàn toàn chưa có kinh nghiệm cảm giác như lỗ chân lông toàn cơ thể đều nổ tung, tim đập nhanh hơn, giác quan toàn thân đều dâng lên, điều kích thích nhỏ cũng sẽ làm cậu run rẩy.

Bởi vì quá khẩn trương, toàn thân cậu đều căng ra.

" Cậu là lần đầu tiên? Không có cùng nữ nhân làm sao?" Hoàng Cảnh Du phát hiện người trong lòng khác thường.

" Ân...." Hứa Ngụy Châu cứng ngắc gật đầu.

" Tôi sẽ ôn nhu." Hoàng Cảnh Du nói. Tiếp theo anh tiếp tục dùng bàn tay to ôn nhu sờ toàn thân Hứa Ngụy Châu

Da thịt cậu thực bóng loáng, cảm xúc tốt lắm, hơn nữa có thể cảm giác cậu đang run nhè nhẹ.

Hoàng Cảnh Du bỏ đi quần lót của cả hai, phát hiện cái của đối phương đã đứng thẳng từ lâu. Anh bắt đầu dùng hạ thân của mình nhẹ nhàng cọ xát hạ thân của cậu, hy vọng lấy điều này có thể giảm bớt khẩn trương cho cậu.

Quả nhiên, thân mình cậu dần nhuyễn xuống.

12.

( Có H =))))))

Hoàng Cảnh Du nhẹ nhàng hôn lên cổ cậu, muốn tiến đến bước cuối nhưng lại phát hiện không có gì để bôi trơn.

Mắt anh nhìn về phía đầu giường, cuối cùng dừng lại ở một cái chai trên đó.

" Kem xoa tay cũng được đi." Hoàng Cảnh Du nói xong liền đưa tay đem cái chai cầm lại đây, lấy một ít lên ngón tay.

Đầu ngón tay Hoàng Cảnh Du tiến đến hậu huyệt Hứa Ngụy Châu trong chốc lát, cậu bị kem xoa tay lành lạnh làm giật mình, hậu huyệt cũng gắt gao co rút lại.

Anh tiếp tục lấy tay chậm rãi vòng quanh cửa vào, cơ thể chậm rãi thả lỏng. Khi một ngón tay của anh sáp vào huyệt động, môi hôn lên môi và cổ Hứa Ngụy Châu.

" Ân......." Hứa Ngụy Châu có chút khó chịu rên lên.

" Không sao, không cần nhẫn nại, cứ kêu đi." Tiếng nói trầm thấp của anh vang lên bên tai Hứa Ngụy Châu.

Hứa Ngụy Châu cảm thấy người càng nóng hơn. Âm thanh của anh thực gợi cảm, như thế gần sát bên tai mình nói chuyện làm cậu rung động.

Rất nhanh, anh thành công sáp nhập mấy ngón tay. Sau khi mở rộng đủ, anh đưa tay rút ra, đem hai chân Hứa Ngụy Châu kéo đến đặt trên vai mình, cầm lấy tính khí sớm dâng trào của mình.

Vừa rồi Hứa Ngụy Châu cách quần lót vuốt ve Hoàng Cảnh Du, chỉ có thể cảm giác cái kia của anh rất lớn, hiện tại có chút ánh sáng cậu nhìn khố gian nam nhân không khỏi cảm thán nói " Sao có thể to như vậy?"

Tiếp theo, anh tiến vào.

Có lẽ là do chuẩn bị cẩn thận, Hứa Ngụy Châu không có cảm giác đau đớn nhiều, ngược lại, một tia khoái cảm từ chỗ hai người kết hợp dâng lên.

Thật giống như cảm giác bị nhồi đầy.

Cậu hiện tại là người của Hoàng Cảnh Du, đây là suy nghĩ của Hứa Ngụy Châu trong mơ hồ.

Mà bên này, Hoàng Cảnh Du cũng bị dũng đạo vừa ấm áp lại ướt át của Hứa Ngụy Châu bao lấy rất thoải mái, bởi vì lo lắng Hứa Ngụy Châu là lần đầu tiên, cho nên anh cũng không có lập tức động.

Mà Hứa Ngụy Châu có điểm khó nhịn, chính cậu lại ngượng ngùng thúc giục anh nhanh lên động, liền cắn chặt môi cố chịu.

Cuối cùng Hoàng Cảnh Du cảm nhận được dũng đạo của cậu co rút có nhịp điệu, lại nhìn bộ dạng nhếch miệng khó nhìn của cậu, lúc này mới hiểu được là đối phương đã chuẩn bị tốt, chính là ngượng ngùng không nói ra thôi.

Ngay sau đó, Hoàng Cảnh Du đẩy hạ thân vào, từng nhịp từng nhịp ra vào.

Hai chân Hứa Ngụy Châu quấn chặt vòng eo của anh, hai tay cũng bám vào cổ anh. Khoái cảm xa lạ từng chút một từ nửa người dưới lan tràn ra, giống như cậu đang bị sóng triều bao phủ.

Cậu mơ màng nhìn trần nhà, nửa người dưới lại như có ý thức gắt gao quấn lấy tính khí của anh trong cơ thể.

Thân thể hai người vô cùng hợp ý, thân thể Hoàng Cảnh Du với Hứa Ngụy Châu đã không còn nhiều xấu hổ. Nệm bị hai người vận động kêu thành tiếng " chi nha chi nha", âm thanh thực nhục dục.

Qua thời gian rất lâu, Hoàng Cảnh Du trừu sáp với tốc độ càng nhanh, hai người cũng không nhịn được phát ra tiếng rên.

Sau một thời gian vận động, Hoàng Cảnh Du đem tinh hoa bắn trong cơ thể Hứa Ngụy Châu, mà này bị kích thích, Hứa Ngụy Châu run rẩy bắn ra chất lỏng màu trắng ngà.

Điều này làm cho Hoàng Cảnh Du cũng thoáng ngây dại.

........... Chỉ dựa vào sáp phía sau có thể bắn....................

Sau khi bắn tinh, Hứa Ngụy Châu thanh tỉnh không ít, đối với tình dục đồng tính tuy không có nhiều hiểu biết nhưng cậu cũng đại khái hiểu được chỉ dựa vào đối phương bắn tinh vào cơ thể có thể phóng ra là một người dâm đãng.

Quả thực không có mặt mũi gặp người mà.

Hoàng Cảnh Du nhìn bộ mặt cậu có vẻ nghĩ muốn tự sát, cảm thấy vô cùng đáng yêu, liền vì cậu giải vây nói, " Anh mang em đi tắm rửa."

13.

Hứa Ngụy Châu ngủ một mạch đến giữa trưa ngày hôm sau, thẳng đến khi Hoàng Cảnh Du gọi cậu dậy.

Anh đã thay cậu gọi bữa sáng, hành lý cũng đã thu thập đầy đủ.

Cậu vặn mình một chút, đau đớn ở mặt sau tràn ra, thiếu chút nữa không đứng vững. Hoàng Cảnh Du nhìn thấy, bước đến đỡ cậu.

Hứa Ngụy Châu vội vàng nói: " Không sao, em có thể." Nói xong trên mặt lại hiện lên một mạt nụ cười xấu hổ.

Hoàng Cảnh Du yên lặng nhìn khuôn mặt tươi cười của Hứa Ngụy Châu rồi lại chuyển sang biểu cảm khác.

Hứa Ngụy Châu cố gắng bày ra bộ dáng bình tĩnh, chính là cậu vừa thấy Hoàng Cảnh Du mặt liền đỏ lên, làm bại lộ trạng thái thật của cậu.

Trạng thái này vẫn liên tục cho tới khi ngồi trên máy bay.

Dọc đường bay, Hứa Ngụy Châu đành giả bộ ngủ, tránh trao đổi giữa hai người.

Sau bao nhiêu chuyện, trải qua lần du lịch này, Hứa Ngụy Châu giật mình phát hiện hiện mình hình như thích Hoàng Cảnh Du.

Anh bình thường ít lời, đối đãi với yêu cầu của cậu rất tốt, lúc chăm chú làm việc rất đẹp trai, ca hát lại mê người như vậy,anh so với thân thể cậu có điểm không phù hợp....

Cậu có lẽ yêu Hoàng Cảnh Du.

Sau này về đến nhà, Hoàng Cảnh Du bắt đầu quay về công ty đi làm, Hứa Ngụy Châu tính toán nghỉ ngơi và hồi phục hai ngày sau đó cũng trở về bệnh viện.

Buổi sáng, Hứa Ngụy Châu ở sô pha xem Discovery Channel thì điện thoại vang.

" Anh buổi sáng đi quên một phần văn kiện, ngay tại trên bàn trong thư phòng của anh. Em lấy giúp anh ra, anh sẽ bảo người đến lấy." Âm thanh của Hoàng Cảnh Du truyền đến.

" Không cần phiền toái, em đến công ty đưa cho anh." Hứa Ngụy Châu vội vàng nói.

" Không sao, dù sao hắn cũng rảnh rỗi."

"........Nga." Không biết sao, Hứa Ngụy Châu cảm thấy ngữ khí của Hoàng Cảnh Du có vài phần trêu tức bên trong.

20 phút sau, "người rảnh rỗi" từ miệng Hoàng Cảnh Du tới.

Người tới một bộ đào hoa lạ mắt nhưng rất xinh đẹp. Tây trang giày da, có bộ dáng rất tốt. Nam nhân vừa vào cửa liền tủm tỉm cười hướng Hứa Ngụy Châu chào: " Xin chào, tôi là Khổng Trạch, tới lấy văn kiện."

" Xin chào, mời vào nhà." Hứa Ngụy Châu mỉm cười tiếp đón nói.

Trên mặt nam nhân hiện lên vẻ nghi hoặc, " Chúng ta ở hôn lễ của cậu đã gặp qua, cậu không nhớ rõ sao?"

"A? ...........Thật có lỗi" Hứa Ngụy Châu xấu hổ cười nói. Nói thật, cậu không có ấn tượng nhiều với chuyện phát sinh ngày đó.

" Không sao, ngày đó rất nhiều người lắm ~" Khổng Trạch như trước cười tủm tỉm.

Sau khi vào nhà, Hứa Ngụy Châu vội vàng mời Khổng Trạch ngồi ghế, lại đi rót trà cho hắn.

" Uống chén trà đi." Hứa Ngụy Châu nói.

" Cám ơn, đây là danh thiếp của tôi." Khổng Trạch cười nói.

Danh thiếp của hắn ghi chức vị bộ quản lí thị trường.

Rõ ràng không phải một chức vị "nhàn", Hứa Ngụy Châu nghĩ.

" Tôi là bằng hữu của Hoàng Cảnh Du, từ đại học liền nhận thức hắn, sau đó đến công ty hắn làm công." Nam nhân tự giới thiệu bản thân, " Nghe nói cậu là bác sĩ? Thực hâm mộ a, đây cũng từng là lý tưởng của tôi."

"A? Anh muốn làm bác sĩ?" Hứa Ngụy Châu cảm thấy có chút ngạc nhiên.

" Đúng vậy, hơn nữa là bác sĩ khoa phụ sản, có thể sử dụng hai tay của mình đón một tân sinh mệnh cảm giác thật tốt." Khổng Trạch nói. " Chính là ba mẹ ép tôi phải học kinh doanh, thế nên ước mơ chỉ có thể là ước mơ."

Hứa Ngụy Châu cảm thấy run rẩy. Nào có nam nhân nào muốn đi làm khoa phụ sản a........

Nam nhân nói là liền một mạch, hàn huyên với Hứa Ngụy Châu rất lâu, mà Hứa Ngụy Châu cũng tiếp lời toàn bộ.

" Tôi đây đem văn kiện đưa đi, trở về còn có việc phải làm. Cám ơn cậu."

Hứa Ngụy Châu không cẩn thận lộ ra biểu tình " Chính là tôi cảm thấy anh hiện tại đang rất rảnh rỗi a", bất hạnh thay bị nam nhân nhìn thấy.

" Tôi biết cậu suy nghĩ cái gì, đây chính là công việc của tôi, sau khi đem đi thì còn có việc." Nam nhân lắc lắc văn kiện trong tay.

Hứa Ngụy Châu bị nhìn thấu, không khỏi xấu hổ cười.

" Con người cậu rất tốt, tôi rất thích cậu. Chỉ hy vọng Cảnh Du không phải người có mắt không tròng, không biết quý trọng." Thần sắc nam nhân bỗng dưng đứng đắn hẳn lên, nhìn thẳng vào mặt Hứa Ngụy Châu

Hứa Ngụy Châu không hiểu ra sao: "A?"

" Tôi đây phải đi rồi, cậu pha trà uống ngon lắm, sau này có thời gian rỗi tôi sẽ đến làm khách!" Không đợi Hứa Ngụy Châu phản ứng lại, Khổng Trạch đã tự đi ra ngoài cửa.

Người này thật thú vị. Khó có một người luôn thản nhiên như Hoàng Cảnh Du lại có bằng hữu tốt như vậy, Hứa Ngụy Châu nghĩ.

14.

Buổi tối sau khi Hoàng Cảnh Du về nhà, Hứa Ngụy Châu cùng anh nói về chuyện của Khổng Trạch. " Bạn của anh rất thú vị."

"Khổng Trạch sao? Sau khi hắn trở về cũng nhắc tới em với anh. Bất quá em tốt nhất không nên cùng hắn qua lại nhiều." Hoàng Cảnh Du tựa hồ đối với sự qua lại của hai người bọn họ không cao hứng lắm.

Đang lúc Hứa Ngụy Châu muốn hỏi vì sao thì điện thoại vang.

Điện thoại là từ trong nhà gọi đến, nói bọn họ nhanh chóng trở về một chuyến. Lúc đến, quản gia nói cho họ biết mẹ Hoàng  từ khi về nước có chút không thích ứng được với khí hậu, hai ngày nay không biết sao lại phát sốt. Dù gia đình có mời thầy thuốc cũng uống thuốc đúng hạn, nhưng bệnh vẫn không tốt lên, gần đây còn có xu hướng nặng thêm, ba Hoàng bởi vì vậy có chút lo lắng.

Mẹ Hoàng vẫn còn đang ngủ, nhìn mặt mẹ tái nhợt nằm ở trên giường, Hứa Ngụy Châu rất là đau lòng. Tuy rằng cậu cùng mẹ Hoàng mới gặp qua vài lần, nhưng cậu đối với người mẹ hiền lành hòa ái này, đối xử với cậu rất tốt.

Cậu vội vàng kiểm tra một chút cho thân thể mẹ Hoàng, phát hiện mẹ vì cơ thể yếu nên mới chậm chạp không khỏi, lúc này mới yên tâm.

Mà bên cạnh Hoàng Cảnh Du cũng nhẹ nhõm thở dài một hơi.

Hứa Ngụy Châu cẩn thận dặn dò người giúp việc cách chiếu cố người bệnh, sau đó liền cùng Hoàng Cảnh Du dời đi.

Vừa về tới nhà, Hứa Ngụy Châuư vẫn thấy lo lắng một chút. Dù sao cậu cũng đang được nghỉ phép, vốn tính toán sau khi hưởng tuần trăng mật trở về liền đi làm, nhưng hiện tại mẹ Hoàng sinh bệnh, cậu đi chăm sóc một chút cũng không sao. Chính mình là bác sĩ, đối với bệnh tình của người bệnh cũng có thể để ý nhiều hơn.

Ở trong lòng cậu, ba Hoàng cùng mẹ Hoàng tồn tại như người nhà. Thế là, cậu đem suy nghĩ của mình nói cho Hoàng Cảnh Du. Hoàng Cảnh Du tỏ vẻ đồng ý, " Vậy làm phiền em."

" Không sao, chúng ta là người một nhà mà." Hứa Ngụy Châu có chút ngượng ngùng.

Hoàng Cảnh Du nghe được từ " người nhà ", ngực hơi hơi xiết lại, không biết là cảm giác gì.

Ngày hôm sau hai người lái xe đến Hoàng gia, Hoàng Cảnh Du đi vào ân cần hỏi thăm mẹ một chút rồi đến công ty, để lại Hứa Ngụy Châu ở lại chiếu cố mẹ.

Hứa Ngụy Châu một mực chú ý nhiệt độ cơ thể của mẹ Hoàng, lại bảo người làm đi mua lê, đun nhỏ lửa làm thành mứt lê, một ngụm lại một ngụm đút cho mẹ, nói là có thể bổ phế khỏi ho khan.

Mẹ Hoàng nhìn cậu vội vội vàng vàng, trong lòng rất cảm động, bệnh cũng trở nên tốt hơn. Nàng gọi Hứa Ngụy Châu vào trước giường, nói: " Ngụy Châu à, con là đứa nhỏ tốt. Tuy rằng mẹ không biết vì cái gì Cảnh Du cố ý cùng con kết hôn, nhưng là hắn lấy được con chính là duyên phận của Hoàng gia ta. Trước đây cũng không thiếu hai người bị bắt kết hôn cùng nhau nhưng cuối cùng có ngày tốt đẹp mĩ mãn, mẹ hy vọng con cùng Ngụy Châu cũng có thể như vậy. Đợi tình cảm của hai con trưởng thành, lại đi bệnh viện cho ba mẹ một đứa cháu, ba mẹ con cũng sẽ cao hứng."

Sau khi một lời nói hết, Hứa Ngụy Châu cùng lúc cảm thấy mẹ Hoàng rất có nguyên tắc, không khỏi càng đối với mẹ tôn trọng vài phần, mặt khác trong nội tâm lại cảm  thấy ngượng ngùng, hy vọng lời nói của mẹ có ngày trở thành sự thật.

" Ân, mẹ yên tâm." Hứa Ngụy Châu đáp.

" Thật sự là đứa nhỏ tốt, mẹ càng nhìn càng thích, bệnh cũng có thể mau khỏi." Mẹ Hoàng cùng Hứa Ngụy Châu vui đùa.

Buổi tối Hoàng Cảnh Du tan tầm trở về thì ba mẹ đã ngủ mất, mà Hứa Ngụy Châu cả ngày chiếu cố người bệnh cũng đã sớm đi ngủ. Theo lời người làm, cậu như thế nào săn sóc chiếu cố mẹ mình, Hoàng Cảnh Duh trong lòng có chút cảm động.

Trở lại phòng ngủ, anh nhìn cậu đã ngủ nhưng vẫn bật đèn đầu giường cho anh.

Chỉ là một việc nhỏ nhưng cũng làm cho Hoàng Cảnh Du trong lòng ấm áp.

Bước tới giường, nhìn khuôn mặt say ngủ của cậu dưới ngọn đèn nhu hòa, anh nâng mu bàn tay đẩy những lọn tóc lòa xòa trên trán cậu, không khỏi nhớ đến đến cảnh tượng một đêm kiều diễn ở đảo Ba Li.

Nghĩ như vậy, khố hạ của anh lại bất tri bất giác đứng lên.

Hứa Ngụy Châu vốn nghĩ muốn đợi Hoàng Cảnh Du trở về cùng anh ăn cơm, nhưng là chiếu cố người bệnh làm cậu thật mệt nhọc, thế là nghỉ ngơi một chút, sợ ngủ quên mà không tắt đèn đầu giường đi. Lúc này, trên trán truyền đến độ ấm làm cho cậu tỉnh lại, ánh mắt mơ màng nhìn Hoàng Cảnh Du, " Anh về rồi sao?"

Nói xong, cậu ngáp một cái, đôi mắt hơi phiếm hồng, ánh mắt cũng ướt sũng, như con nai nhỏ.

15.

Hoàng Cảnh Du chỉ cảm thấy hạ thân càng thêm cương cứng. Theo bản năng anh muốn lập tức đem cậu đặt dưới thân hung hăng mà làm, chính là lý trí cũng cho anh nhớ rằng quan hệ của hai người hiện tại còn rất xấu hổ, lần trước đã muốn xem như ngoài ý muốn.

Đang lúc Hoàng Cảnh Du rối rắm, Hứa Ngụy Châu có chút tỉnh táo lại, " Em đi rửa mặt một chút."

Có thể bởi ý nghĩ  "Không thể cho cậu rời đi" trong nháy mắt, Hoàng Cảnh Du một phen ngăn cản Hứa Ngụy Châu, cũng hôn lên môi cậu, bàn tay đã ở phía sau tùy ý vuốt ve.

Hứa Ngụy Châu bị hành động đột ngột này làm giật mình, theo bản năng muốn đẩy anh ra. Mà khi cậu ý thức được Hoàng Cảnh Du muốn làm gì, trong lòng lại vui mừng, không khỏi ngượng ngùng đáp lại anh.

Hoàng Cảnh Du tiếp tục hôn, liếm vành tai cùng cổ Hứa Ngụy Châu, thuận tiện đem quần áo hai người cởi không còn một mảnh.

Bàn tay của anh lướt nhẹ qua hai điểm nhô lên trên ngực Hứa Ngụy Châu, ác ý xoa nắn, làm cho cậu ngăn không được rên rỉ.

Đột nhiên, Hứa Ngụy Châu nghĩ tới ba mẹ Hoàng Cảnh Du ngay tại tầng trệt, không khỏi chột dạ nói, " Ba mẹ ở........"

Hoàng Cảnh Du nhìn một bộ dạng mê người của cậu, ý xấu nổi lên, " Vậy phiền toái em kêu nhỏ chút.........." Làm hai mắt cậu lại phiếm hồng.

Hoàng Cảnh Du đem thân cậu lật lại, đem môi hôn dọc theo tấm lưng trắng noãn của cậu. Đằng sau lưng cậu không có dư thừa sẹo lồi, mông cũng rất vểnh. Hai tay anh cầm thắt lưng cậu, nhẹ nhàng đẩy xuống, làm thành tư thế nằm úp sấp, hai tay lại luồn xuống phía dưới cầm vật nhỏ hơi ngẩng đầu của cậu, chậm rãi xoa nắn.

Hứa Ngụy Châu không thể kháng cự, thẹn thùng vô cùng,  chỉ có thể dựa trán vào giường, dùng một tay che miệng mình tránh cho tiếng rên lộ ra ngoài. Tùy ý anh động nhanh hơn, thân thể cậu đã muốn nhuyễn xuống không chống đỡ được chính mình, may là tay kia của anh nắm lấy thắt lưng cậu.

Cuối cùng, Hứa Ngụy Châu như một con mèo nhỏ rên rỉ, một cỗ bạch dịch bắn thẳng tới tay anh.

Anh cầm trong tay chất lỏng của Hứa Ngụy Châu đến mặt sau, chậm rãi lấy ngón tay khuếch trương, lại tiếp tục hôn lưng cậu.

Khuếch trương xong, anh đem tính khí sớm đã cương cứng của mình chậm rãi sáp nhập.

Hậu đình giống như ngày trước, vừa nóng ẩm lại chặt chẽ, kẹp Hoàng Cảnh Du đến mất hồn. Mà người dưới thân cũng không cảm thấy đau đớn hay khó chịu, ít nhất nghe tiếng rên của cậu có thể đoán ra.

Kia rõ ràng là tiếng rên sau khi được thỏa mãn.

Thế là Hoàng Cảnh Du vừa mới đi vào không lâu liền chậm rãi động.

Kỳ thật anh cũng không ngờ rằng thân thể hai người lại phù hợp đến thế. Hứa Ngụy Châu là người vừa mới trải qua tình dục, nhưng cậu lại có thể rất nhanh tiếp nhận anh, phản ứng của cậu cũng làm anh thực vừa lòng.

Ở phương diện này, cậu thật không hổ là người bạn đời của anh, Hoàng Cảnh Du nghĩ.

Cứ như thế ra vào, Hoàng Cảnh Du dần cảm thấy khoái cảm, từng chút từng chút lại dùng sức hướng tới mông Hứa Ngụy Châu, mỗi một lần va chạm đều làm Hứa Ngụy Châu nhịn không được kêu lên một tiếng đau đớn.

Lúc này, anh tiện tay đụng đến ngực Hứa Ngụy Châu, Hứa Ngụy Châu lại lấy tay anh che miệng cậu, thế là hình thành cảnh một tay anh ở phía sau giữ thắt lưng cậu, một tay che miệng cậu, hơn nữa phần eo một mực lắc lư theo nhịp của anh.

Sau một thời gian, Hứa Ngụy Châu hiển nhiên bị va chạm mãnh liệt làm mơ hồ, mê mang thế nhưng vươn đầu lưỡi liếm ngón tay Hoàng Cảnh Du.

Một chút lại một chút, nhẹ nhàng nhưng cũng thật ngứa.

Hoàng Cảnh Du nào chịu được kích thích như vậy, lập tức trừu sáp với tốc độ nhanh hơn, chỗ hai người kết hợp phát ra tiếng nước dâm đãng.

Sau một hồi điên cuồng va chạm, hai người cùng đạt tới cao trào.

Hứa Ngụy Châu đã sớm ngất đi, thế là Hoàng Cảnh Du ôm cậu đi tắm rửa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: