22. triển lãm
Rất nhanh đã đến lần khám thai định kì tiếp theo, bác sĩ Ngô nhìn thấy hai người đã có những cử chỉ thân mật hơn không tránh khỏi vui mừng, trước khi hai người rời đi còn vỗ vai Châu Kha Vũ âm thầm chúc mừng. Ông còn tưởng ông bạn già nói phóng đại lên về chuyện hai đứa nhỏ trong nhà, ai dè gặp gỡ rồi mới biết ông Châu kể chuyện vẫn còn khiêm tốn lắm.
Em bé càng lớn, Trương Gia Nguyên càng thèm ngủ. Vừa ngồi lên xe Trương Gia Nguyên đã ngả đầu vào ghế ngủ ngon lành, hiện tại dù ai gọi cậu thì cậu cũng sẽ chẳng dậy nổi. Châu Kha Vũ hôn nhẹ lên má cậu, chỉnh lại nhiệt độ và ngả ghế ra cho cậu rồi mới khởi động xe lăn bánh.
Những ngày gần đây Trương Gia Nguyên bị thay đổi giờ giấc nên cậu rất mệt. Ban ngày có thể ngủ rất sâu, nhưng đến đêm thì chỉ ngủ được đến khoảng một, hai giờ sáng là tỉnh. Nếu không phải có hôm hắn gọi video với cậu cả đêm thì không biết Trương Gia Nguyên có định nói cho hắn rằng cậu đã vô cùng khó chịu vì mất ngủ như vậy không nữa. Châu Kha Vũ sau đấy chỉ có thể mỗi đêm gọi điện thoại trông cậu ngủ, tiện thể ở bên cạnh làm việc. Hắn quả thực rất bận, nhưng ban ngày hắn không muốn để cậu ở một mình, thành ra chỉ có thể thức đêm làm việc.
Căn hộ của Trương Gia Nguyên đã được Châu Kha Vũ tỉ mỉ dành cả một ngày nghỉ để dán lại các cạnh bàn và cất hết những vật dụng sắc nhọn, dưới sàn nhà cũng được hắn tự tay trải thảm lông vì vấn đề an toàn. Tủ lạnh vốn chỉ toàn nước suối bây giờ lúc nào cũng đầy đủ đồ ăn dinh dưỡng, Châu Kha Vũ mỗi sáng nếu không quá vội thì đều sẽ nấu ăn cho cậu.
"Nhà em bây giờ có sức sống hơn rồi đấy."
Phó Tư Siêu xếp thức ăn mới vào tủ lạnh, lại xoay người pha cho nghệ sĩ nhà mình một cốc sữa ấm rồi mới bước ra phòng khách. Trước đây y đã nói rằng phải đảm bảo chế độ ăn uống rồi nhưng người nào đó nhất quyết không chịu nghe lời, chỉ để mỗi nước suối trong nhà, đồ ăn gì cũng không có.
"Biết làm sao được đây, em có 'sức sống' thật mà."
Minh tinh nọ cười cười, cả người vùi vào ghế sofa mềm mại xem phim truyền hình dài tập.
Thật ra cậu là một người cứng đầu, nếu đã muốn điều gì thì bắt buộc phải làm theo như vậy, nếu không cậu sẽ rất khó chịu. Như việc rõ ràng cậu rất thích ăn uống, cũng thích việc nấu ăn, nhưng vì muốn giảm cân giữ dáng nên nhất quyết không nghe lời Phó Tư Siêu, chỉ để mỗi nước suối ở trong tủ lạnh. Nhưng bây giờ có bé con rồi, cậu phải ăn nhiều. Hơn nữa, có người cưỡng ép nói rằng nếu không cho hắn để đồ ăn trong tủ lạnh cậu thì hắn sẽ rất buồn, mà cậu thì chịu không được hắn xụ mặt với mình.
"Vậy... em định tiến tới với người ta thật à?"
Phó Tư Siêu ngồi xếp bằng trên ghế, chống cằm nhìn Trương Gia Nguyên bắt đầu tròn xoe, da dẻ bình thường đã trắng nõn nà bây giờ còn hồng hào thêm vài phần, nhìn rất thích mắt. Không thể không nói người nào đó chăm nghệ sĩ nhà y vô cùng tốt, từ 56kg hiện tại đã lên 66kg rồi, mà em bé mới có hai mươi ba tuần chứ bao nhiêu đâu.
"Anh cũng biết cả mà." - Trương Gia Nguyên ngừng lại, mỉm cười tiếp lời. - "Em nghĩ đời này em không gặp được ai đối tốt với em hơn là anh ấy nữa."
Trương Gia Nguyên cảm thấy bản thân trước đây là kiểu người sẽ đi chăm sóc người khác. Cho đến một ngày có người đến và cướp lấy của cậu công việc chăm sóc đó. Thay vì cậu phải quan tâm người khác, người đó lại vô cùng nghiêm túc nói với cậu rằng Trương Gia Nguyên là bảo bối cần được nuông chiều, cậu chỉ có duy nhất một việc là nhận lấy sự ấm áp từ hắn mà thôi.
"Thế còn gia đình Châu Kha Vũ thì như nào?"
Điều y lo lắng không phải là Châu Kha Vũ. Cái quan trọng vẫn là người nhà hắn có đối xử tốt với Trương Gia Nguyên hay không. Chứ người đàn ông đó cưng chiều nghệ sĩ nhà y đến mức trong giới cũng đang đồn ầm lên cả rồi, nếu không phải hắn xử lý hết chuyện đằng sau thì có khi đã nổ ra vài scandal từ lâu. Nhưng nếu kết hôn thật thì còn là vấn đề của hai gia đình nữa, Trương Gia Nguyên không có người thân, nếu được thì y sẽ thay mặt nói chuyện rõ với nhà họ Châu, không được nữa thì thôi, không kết hôn gì cả!!
"Họ đối xử với em rất tốt. Nhưng mà em vẫn chưa nói về bé con với họ, họ cũng không nghi ngờ gì cả... Em sợ sau khi biết rồi thì mọi chuyện sẽ thay đổi mất."
Trương Gia Nguyên mơ màng, ôm mặt ngả vào thành ghế suy tư. Cậu thích được chơi cờ uống trà cùng ông Châu, đi mua sắm với bà Châu, xem phim cùng Hoàng Mạn Nhu hay thảo luận về mấy loại xe nổi tiếng với Châu Hạo Sam, và cậu thích ngồi một bên nghe cuộc trò chuyện của gia đình họ sau giờ cơm. Có lẽ là do cậu không biết cũng không hiểu cảm giác hạnh phúc đến từ những thứ bé nhỏ như thế, nên bây giờ có cơ hội được nhìn thấy, cậu rất thích không khí mỗi ngày của Châu gia.
Trương Gia Nguyên chưa từng thật sự nghĩ đến việc gia đình họ Châu phát hiện ra cậu mang thai con của Châu Kha Vũ sẽ có cảm xúc như nào. Cậu từng qua loa mặc định rằng nếu họ không đồng ý thì cậu chia tay với Châu Kha Vũ, sau đó cùng bé con đi thật xa, nếu hắn muốn gặp thì cậu cũng sẽ để bé con gọi hắn là bác, còn cậu sẽ là cả bố và là cả ba của bé con.
Nhưng hai người yêu nhau ai mà không muốn được gia đình ủng hộ cơ chứ?!
"Nào nào, lại rơm rớm nước mắt bây giờ."
Phó Tư Siêu càu nhàu, lấy giấy thấm nước mắt cho cậu, vỗ nhẹ một cái lên mái tóc bồng bềnh.
"Chuyện sau này để sau này tính. Phát hiện thì phát hiện, họ vui vẻ thì là chuyện tốt, còn không thì về đây anh đưa em với bé đi sang châu Âu, em chẳng thích Thuỵ Sĩ nhất còn gì, tiền cũng không thiếu. Bé con cứng cáp hơn nếu em muốn quay lại giới giải trí thì anh sẽ nghĩ cách. Cái gì chứ riêng anh sẽ đứng về phía em, em cứ yên tâm mà yêu đương đi."
"Hu hu, Phó Kiều Kiều..."
Trương Gia Nguyên ôm lấy y, rưng rức khóc. Đôi mắt ướt nhẹp nhắm chặt, bao nhiêu nước mắt nước mũi dụi hết vào áo quần trắng tinh của Phó Tư Siêu. Y muốn đẩy cậu cũng không dám đẩy, thở dài ôm lấy đầu tóc mềm mại cho cậu dùng chiếc áo mới mua của mình làm khăn.
.
Sau khi ăn tối ở nhà hàng, Trương Gia Nguyên khoác tay Phó Tư Siêu đi xem triển lãm khoa học công nghệ trong toà nhà A. Từ lúc quen biết nhau đến giờ thì hôm nay là lần đầu tiên Châu Kha Vũ không ở cùng cậu. Hắn bận thật, nhưng thường sẽ để điện thoại nói chuyện với cậu, kể cả khi đang họp cũng sẽ vẫn giữ máy, không muốn cho cậu ở một mình. Ngày hôm nay hẳn là do có việc gì đó bận rộn lắm mới như vậy, từ trưa đến giờ cậu chưa gặp hắn rồi.
Triển lãm khoa học công nghệ vừa mở cửa đã nhận được rất nhiều sự chú ý, Trương Gia Nguyên phải đợi đến ngày cuối cùng mới có thể đi đến đây cho bớt đông. Triển lãm chủ đề 'Thời đại Tinh Tế' vô cùng sáng tạo, có cả các robot trí tuệ nhân tạo loại mới, chiến hạm, tàu chiến không người lái phải to gấp năm người bình thường,... Mỗi mô hình sản phẩm được trưng bày ở một khoảng rộng, lấp lánh từ kim loại và ánh đèn trong phòng triển lãm toát lên một vẻ đẹp hiện đại, xa xôi của một tinh cầu tương lai.
"Em có lên tầng trên không?"
Phó Tư Siêu ấn thang máy, quay sang nhìn minh tinh nhà mình đang trầm trồ trước bảng giới thiệu của các sản phẩm.
"Triển lãm có cả nơi này sao ạ?"
Trên báo hoàn toàn không nói tới triển lãm có hai tầng. Công nghệ mới mô phỏng lại không gian bao la của vũ trụ, dùng loại hình 4D khiến cho người bước vào cảm giác giống như phi hành gia đang bay lượn trong không gian.
"Ơ? Chuyện g-"
Xung quanh tắt phụt ánh đèn, Phó Tư Siêu không biết đã rời khỏi cậu từ lúc nào. Trương Gia Nguyên loay hoay tìm điện thoại trong túi, cũng không thấy hoảng khi ở một nơi lạ lẫm lại tối đen như mực, nhưng Phó Tư Siêu có lẽ sẽ rất sợ.
"Gia Nguyên nhi."
Theo giọng nói quen thuộc, toàn bộ không gian bừng sáng. Những ngôi sao bé như ngọc trai xếp từng hàng tạo thành một dải ngân hà vắt ngang trên đầu cậu, toả sáng lấp lánh. Tựa như đến từ một vì sao nào đó, Châu Kha Vũ chậm rãi bước tới, dưới ánh sáng của dải ngân hà dần lọt vào tầm mắt cậu. Trương Gia Nguyên che miệng kinh ngạc, đôi mắt long lanh tràn ngập vẻ ngạc nhiên trước sự thay đổi của căn phòng, càng nhiều hơn là ngạc nhiên trước sự có mặt của Châu Kha Vũ ở đây.
"A-Anh sao lại ở đây?"
Cái nắm tay ấm áp khiến cho Trương Gia Nguyên trở về với thực tại. Cậu vòng hai tay ôm ngang thắt lưng hắn, thấp giọng thủ thỉ. Từ sáng đến giờ cậu mới gặp hắn, cả một ngày chỉ nhắn được ba tin nhắn. Đầu tiên là thông báo cho cậu ngày hôm nay hắn rất bận, thứ hai là nói cậu để ý chuông cửa, bác quản gia sẽ mang đồ ăn chiều đến, thứ ba là xin lỗi cậu vì hắn không thể ở cùng cậu ngày hôm nay. Nhưng mà chưa hết ngày đã gặp được Châu Kha Vũ của cậu ở triển lãm rồi?!
"Gia Nguyên nhi nhắm mắt lại và đi theo tôi nhé."
Châu Kha Vũ mỉm cười, một tay che mắt cậu lại, một tay nắm lấy tay cậu dẫn cậu bước vào vị trí trung tâm của căn phòng 4D này.
Căn phòng một lần nữa tối lại, dải ngân hà biến mất trong vũ trụ bao la. Khi Châu Kha Vũ bỏ tay ra, trước mặt Trương Gia Nguyên sáng bừng bởi hai tinh vân rực rỡ ánh đỏ, lơ lửng trong thiên hà rộng lớn. Cậu ngạc nhiên đến há miệng, ngẩng đầu nhìn theo sắc màu đang thay đổi hài hoà giữa đỏ, xanh lam và vàng của hai tinh vân khổng lồ.
"Em thích chứ?"
Châu Kha Vũ căng thẳng nắm chặt tay, nương theo ánh sáng hiu hắt quan sát biểu cảm của cậu. Công sức cả gần hai tháng nay của hắn đều nằm ở đây cả rồi, nếu chủ nhân thực sự của công trình này mà không thích thì...
"Rất đẹp đó!"
Trương Gia Nguyên vươn tay muốn chạm vào điểm sáng lấp lánh của tinh vân, vui vẻ đáp lại.
.
.
.
(1) dải ngân hà:
*chắc mọi người đều không xa lạ nữa rồi nhỉ ><
➜ dải ngân hà được biết đến là một dải sáng mờ nối từ chòm sao tiên hậu (cassiopeia) ở phía bắc đến chòm nam thập tự (crux) ở phía nam, là tên riêng của một thiên hà có chứa hệ mặt trời. và chỉ có một dải ngân hà trong vũ trụ thui ạ 🙆♀️
(2) tinh vân:
*có thể là những đám bụi tập hợp lại với nhau (khối lượng chưa đủ để tạo thành một ngôi sao), hoặc là vật chất được phóng ra do sự kết thúc của một ngôi sao. một số tinh vân nổi tiếng như:
➜ tinh vân ngôi sao cháy (Flaming Star Nebula)
➜ tinh vân hoa uất kim hương (The Tulip in the Swan Nebula)
*mọi người nếu thích thú có thể tìm hiểu thêm ạ 🙆♀️ chứ mình biết sơ sơ chứ cũng không rõ lắm hiuhiu
(3) có thể tưởng tượng như vậy:
➜ màn trình diễn của bts, mma 2019, bài hát mikrokosmos. hic, đứng giữa thiên hà bao la, sau lưng là tinh vân rực rỡ 🥺
#gócxàmxí: nhấn 1 để vote cầu hôn, nhấn 2 để vote chia tay 🤩🤩🤩
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro