Chương 7:
"Tưởng như nào, hóa ra cũng chỉ được có thế.." Nat cười cợt trêu đùa cậu bạn thân. Cậu vốn biết con người này dù miệng cứng hơn cả đá nhưng lòng dạ lại vô cùng yếu mềm, nhất là đối với gã Pruk Panich kia.
"Nhìn lại mày đi, không khác gì nhau đâu"
Quả thật là chí cốt, Nunew biết rõ bạn cậu ban đầu cũng không ưa gì gã Kornthas, thế mà sau 4 tháng biệt tâm, lúc trở về lại nghe tin cậu với hắn đã về chung một nhà.
"Haiz, không cãi..."
Câu nói kết thúc cũng là lúc cuộc trò chuyện của họ chuyển sang chế độ im lặng.
Tiếng nhạc du dương êm ái, ánh đèn xanh đỏ mờ ảo mộng huyền, cùng với hương thơm thoang thoảng của rượu, tất cả hòa quyện tạo nên không gian mê mẩn lòng người, nhất là đối với những "ma men" như Chawarin.
Không gian lành lạnh phía sau bỗng ấm áp lạ thường, một mùi hương quen thuộc dần rõ rệt, thì ra là Zee Pruk.
"Đủ rồi bé"
Anh cầm lấy ly rượu trên tay cậu nhỏ, đặt lên bàn. Khuôn mặt có chút khó chịu.
"Hiaaaa...."
"Về nhà nào"
Dứt lời, anh khom người xuống, hai tay ôm lấy đùi cậu nhấc bổng lên, khoác lên vai. Hình tượng của Nunew bây giờ chắc cũng đi tong cả rồi.
"Hiaaa buông emmm raaaaa..."
Anh đặt cậu xuống ghế phụ, cài dây an toàn. Đứng hình một chốc bởi dáng vẻ mè nheo của cậu nhỏ trong tay. Zee bật cười, song cũng nhướng mày khó chịu. Anh thật không muốn ai nhìn thấy bộ dạng của Nunew bây giờ.
"Sao mà uống tới bết nhè ra vậy bé?"
"Tại Hiaa.... Hia để em ở nhà một mình... Em chánnn"
"Thế là đi uống?"
"Em đi bầu bạn với Nat mà..."
"Bầu bạn kiểu gì mà say khướt cả đây?"
"Hia... Đáng ghét... Bỏ em một mình rồi giờ còn trách em nữaaa"
1-0 thuộc về Nunew, luôn là vậy, anh không thể nào tức giận với cậu nhóc này được.
Anh cười trừ, đóng cửa xe, trước đó cũng không quên hôn lên chiếc môi nhỏ vẫn còn đậm hương men của nhóc nhỏ nhà anh.
__________
Sau khoảng thời gian dài không động vào một giọt men, tửu lượng Nunew giờ dường như đã giảm đi vài phần. Chỉ vài ly rượu tối qua cũng đủ khiến sáng hôm sau đầu cậu lâng lâng, choáng ngợp.
"Dậy rồi à bé con"
"Hiaa..."
Anh rời khỏi chiếc bàn làm việc, bước đến bên giường, khẽ ngồi xuống, chạm nhẹ vào mái tóc rối xù của cậu.
"Sao? Đêm qua mạnh miệng lắm mà? Biết mấy giờ rồi không?"
Cơn say nguội khiến Nunew chẳng buồn cãi vã với anh, cậu nằm đấy mặc cho người kia phì cười khoái chí.
"Hình như bé quên là hôm nay mình có cuộc họp nhỉ?"
"Họp?... Mấy giờ rồi vậy Hia??" Tia sét đánh ngang tai làm cậu bừng tỉnh giữa cơn mê man.
"15 phút nữa là bắt đầu. Hia bật máy tính sẵn rồi, bé không phải lo"
"...."
Cứ thế Nunew thản nhiên bước vào phòng tắm, hoàn tất thủ tục buổi sáng. Cậu ngồi vào trước màn hình máy tính, bên cạnh là ly cà phê sáng anh vừa pha còn ấm nóng. Cậu nhấp môi một ngụm, khuôn mặt có vẻ tươi tắn hơn, đôi ngươi hiện rõ hai chữ "hạnh phúc".
Nét tươi trẻ của vị giám đốc nhỏ làm bao người bên kia màn hình phải ngơ ngác, đây mới đích thực là vẻ mặt của một cậu thiếu niên trẻ nên có chứ không phải là con người nghiêm túc, lạnh lùng như bao lần ở công ty. Hẳn là sau này sẽ dễ thở hơn nhiều rồi.
"Hia thấy dự án này cũng không tệ"
Anh bước vào phòng không một tiếng động, một tay chống sau ghế cậu, vừa đặt đĩa đồ ăn sáng lên bàn, vừa thì thầm với cậu chủ nhỏ.
"Bé thấy sao?"
"Phải nghe đến cuối thì mới biết được... Vừa dạo qua sơ lược thì vẫn chưa chắc đâu Hia..."
"Giám đốc nhỏ của Hia chu toàn vậy sao"
"Giỏi hong?"
Cậu ngước mặt, đưa đôi mắt cún con nhìn anh như mong muốn được khen.
Đặt nhẹ lên môi cậu một nụ hôn, rời đôi môi còn không quên cười khẩy
"Vâng... Bé giỏi. Mà giỏi nhất là làm cho Hia yêu em"
Từng hành động, lời nói của đôi phu phu điều được ghi trọn vào tầm mắt của camera. Cả công ty như được hưởng trọn một rừng gừng ngọt. Ai nấy cũng chỉ biết khúc khích cười mà không nhắc đương sự một lời. Chỉ đến khi cô gái trẻ đang thuyết trình dừng lại, cả hai mới biết camera và mic vẫn còn đang bật.
___________
"Này người vừa chở Giám đốc tới là cái anh chàng hôm trước thấy trong buổi họp đúng không?"
"Chắc chắn rồi..."
"Mấy bà biết là ai không? Zee Pruk Panich đó!!"
"Ôi thật á?"
"Có gì mà bất ngờ trời. Gia đình hai bên thân nhau như thế, con của hai người đó yêu nhau cũng là lẽ thường tình không phải à?"
"Hay là hứa hôn ta? Như trong mấy bộ tiểu thuyết ba xu ấy! Haha"
"Hứa hay không thì chả biết, nhưng công nhận đôi đũa lệch này nhìn đúng đẹp đôi luôn ấy..."
"...."
Những câu chuyện tán gẫu ở nơi công sở chưa bao giờ thấy điểm dừng, và mục tiêu lần này là hai vị thiếu gia nhà Panich và Perdpiriyawong.
Vài lời rì rào lọt vào tai của cậu chủ nhỏ, lời tốt tiếng lành xen lẫn với lời chê ý trách, Nunew cũng để ý đôi phần nhưng rồi bỏ đó cho qua. Cậu vẫn dửng dưng bước đến phòng làm việc, tiếp tục những công việc đang dở dang.
___________
"Thưa giám đốc, có người cần tìm ngài"
Zee Pruk? Rõ ràng cả hai đã thỏa thuận sẽ không gặp nhau trong giờ hành chính ở công ty? Vậy anh ta làm gì ở đây?
"Làm việc chăm nhỉ mèo nhỏ"
"Hâm à? Hia đến công ty em làm gì?"
"Chỉ là muốn đi ăn cùng bé thôi, đi ha"
"K-không được... Lát chiều em còn có cuộc họp"
Tâm vốn muốn đi nhưng lí trí cậu ngăn lại, cuộc họp chiều nay rất quan trọng, rất nhiều đối tác cùng với các chủ quản ở các chi nhánh châu Á sẽ đến dự, cậu không thể làm ngơ.
Anh hiểu được nỗi lòng cậu, nhưng sức khỏe vẫn là trên hết.
Anh im lặng, ngoảnh lưng quay đi.
Hẳn anh giận cậu rồi, Nunew nghĩ vậy.
Sau khoảng chừng nửa giờ đồng hồ, Zee quay lại với vài túi đồ ăn trên tay, anh đặt lên bàn New, sửa soạn trong ánh mắt ngỡ ngàng của cậu.
"Hia? Làm gì vậy?"
"Không ra ngoài ăn được thì ăn trong phòng. New không tự ăn được thì Hia chăm cho ăn....
Hia biết bé rất lo cho buổi họp chiều nay nhưng cũng không thể ngó lơ sức khỏe của mình được"
Một người từng không hề quan tâm đến sức khỏe của mình giờ lại chăm lo cho một người khác, trông thật ngộ nghĩnh. Chắc là vì yêu chăng?
Nunew cứ thế ngoan ngoãn để anh chăm trong khi tay vẫn miệt mài soạn thảo những dòng văn bản chi chít trên màn hình máy tính, thỉnh thoảng lại đá được vài câu tán gẫu. Một khung cảnh yên bình đến lạ thường.
Được nửa kia săn sóc tận tình như thế, cuộc họp chiều hôm ấy diễn ra vô cùng thuận lợi, vị thế của Nunew trên trường kinh doanh càng được nâng lên. Trong mắt của những người từng tham gia cuộc họp ấy, cậu là điển hình của một Gen Z, tràn đầy sức sống, đầy sáng tạo và cũng rất khéo léo về việc giao tiếp.
Để ăn mừng cho thành công ban chiều, Nunew về nhà sớm và quyết định nấu cho anh một bữa thật thịnh soạn.
__________
Cánh cửa căn hộ mở ra, theo sau đó là một mùi thơm nức mũi phả ra từ khu nhà bếp, Zee Pruk cũng đoán được là cậu đang nấu ăn ở đấy.
Cởi bỏ chiếc vest cùng chiếc cà vạt ra tựa như được gỡ bỏ cả tấn áp lúc đè nặng cả ngày trời dài dằng dặc. Anh tiến vào khu bếp, đặt cằm mình lên bờ vai nhỏ thân thuộc, cảm giác bình yên đến lạ thường.
"Lâu rồi không được ăn món của bé nấu..."
"Chắc tay nghề xuống dốc rồi. Hia vào tắm đi, xong ra ăn cơm"
"Cho Hia ôm thêm chút nữa..."
Người lớn dụi đầu vào hõm cổ trắng nõn trong khi đôi tay lớn vẫn đang ôm chặt eo em, nơi ấy tỏa ra một mùi hương thoang thoảng, là mùi của sữa tắm pha lẫn với mùi cơ thể, làm anh càng mê màn thêm cậu nhóc này.
Tất bật với mấy món ăn, cậu còn phải vác trên vai cả một thân hình to lớn, vướng víu lắm nhưng cũng không đành đuổi anh đi. Cậu hiểu cảm giác cả ngày làm việc mệt mỏi, khi về nhà chỉ muốn có một chỗ tựa lưng. Hồi còn ở Mỹ, cậu vẫn luôn làm thế với mẹ.
"Cuối tuần này Hia rảnh không? Về ăn cơm với mẹ em"
"Với em thì bao giờ cũng rảnh"
"Sến súa... Được rồi, đi tắm điii...."
Zee Pruk cũng đành nghe theo, trước khi đi cũng không quên ôm lên môi cậu một cái. Xem như năng lượng đã được nạp đầy.
______________
Như một lịch trình đã được sắp xếp sẵn, cứ hễ đến tối thứ bảy là i như rằng sẽ là một đêm mây mưa nồng nhiệt. Mém chút nữa anh quên bén đi cuộc hẹn ăn cơm với mẹ của Nunew.
"Em đã bảo là hôm nay có hẹn với mẹ mà... Đừng có đụng vô coii"
"Thôi mà.."
Quá 10 giờ hơn mà anh với cậu vẫn còn lân la nhau trên giường ngủ, người dỗi, người thì dỗ.
----♡𝐍𝐮ᶻاᵉ♪------------------
Mọi người cho tui xin ý kiến với nhe, thấy truyện ntn ạ? Về văn phong, cách xây dựng nhân vật? Góp ý để Dy phát triển bản thân hơn nha....
Chúc mọi người có những phút giây đọc truyện vui vẻ, đừng quên góp ý và bình chọn trong khi chờ những chương tiếp theo nhé💖💖💖 yêu cả nhà
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro