phần đam mỹ

Đây chỉ là phần đam mỹ để đọc cho vui thôi chứ thật ra ko phải là chuyện j đâu và mình sẽ ghi tắt nha.

------------------------------------------------------------
Kaigaku: này tên kia!

Zenitsu: Hya...sư huynh

Kaigaku: mày lại ăn trộm đồ ăn của ông r ?

Zenitsu: đệ chỉ láy 1 chút để ăn thôi mà

Kaigaku: lầm thứ mấy r thả?

Zenitsu: thôi mà huynh ăn ko?

Kaigaku: sììì

Anh vừa dút lời thì cậu đã nhét miếng bánh vào miệng sư huynh cậu r chạy ra ngoài.

Zenitsu: đồ thối lộ, huynh cũng đồng phạm cùng đệ r đó

Bóng cậu biến mất hẳn thì anh mới bỏ cái bánh ra.

Kaigaku: sai có đáng yêu như vậy chứ

Sự thật anh rất yêu sư đệ của mình. Lâu lắm r. Anh ko biết cảm giác của mình của cậu là j, 1 thứ j đó đã hình thành và lớn dần trong tim anh. Anh sẽ ki nhận ra cảm giác này nếu trong 1 lần cậu ki ăn trộm rượu sake và say bí tỉ

-----------------
3 tháng trước

Kaigaku trở về phòng của mình và phát hiện ra 1 cảnh tượng mà anh ko ngờ tới nhất.

Zenitsu: a~ sư huynh về r

Kaigaku: tên kia mày làm cái j đấy?!

Vừa đến nơi anh thấy zenitsu trong bộ dạng ki điên đắn r. Tây đang cầm chai rượu sake. Cỗ áo trễ sang 1 bên để lộ ngàn cỏ trắng ngần. Gương mặt ửng đỏ di men rượu gay ra. Đôi mắt đã rụp xuống mông lung nhìn anh.

Kaigaku: tên kia ngươi lại trộm rượu của ông để làm j chứ?!

Anh tiến gần định lấy chai rượu sake ra thì cạu đã đè anh xuống dưới thân.

Zenitsu: nè~ sao chúng ta ko chơi trò j nhỉ.

Kaigaku: ngươi~ tránh ra

Anh dùng hết sức bình sin để nói. Anh phải cố chịu đựng khi cậu lại ngồi lên cái đó của anh.

Zenitsu: đệ ko đi đó thì sao

Kaigaku: tốt nhất là ngươi nên tránh ra đi

Cơ anh bắt đầu có phản ứng. Anh đang cố gắn kiềm chế dục vọng của mình nhưng cậu cứ vô thức di chuyển r cọ lên cái thứ ấy khiến việc kiềm chế của anh trở lên khó khăn.

Cộng thêm việc cậu thật sự rất đẹp và quyến rũ. Gương mặt ngầu bĩnh vẫn còn chút non nớt đỏ ửng lên. Đôi mắt màu vàng kim của cậu phản chiếu hình bóng của anh có đội chút mông lung trông rất quyến rũ. Gương mặt kề sát khiến anh cảm nhận được hơi thở ám nóng của cậu. Ngón tay của cậu lướt nhẹ lên bờ ngực vững chắc của anh. Ánh mắt thèm khát và đỏ ửng đó chỉ khiến người khác muốn nhào vào mà chiếm hữu cậu.

Anh muốn quay mặt ra chỗ khác nhưng ki thể lời mắt khỏi thứ anh đang thấy được. Cổ áo kimono của cậu trễ xuống nên anh nhìn được hết tất cả mọi thứ bên trong?! 2 nhũ hoa của cậu đỏ hồng như 2 quả anh đào. Mồ thôi từng giọt từng giọt chảy xuống cổ cậu nhìn rất gợi cảm. Kaigaju nuốt nước bọt.

Cậu lại còn buôn lời câu dẫn anh vậy ai chịu nỗi. Sức nhẫn nại của kaigaku có gới hạn. Anh ki thể chịu được thêm nữa. Bây giờ trong lòng anh có chút rục rịch, khác lạ ki bói nên lời. Tuy nhiên anh vẫn thật tĩnh táo tốt nhất anh nên đẩy cậu ra nếu ki anh chẳng đảm bảo được j đâu.

Ngưng 1 giây tiếp theo đã đánh gục tâm trí anh. Cậu cảm thấy rất nóng, thơi thở bắt đầu nặng nề hơn. Cái áo cậu được cởi ra hơn nữa. Anh hốt hoảng.

Zenitsu: ngươi...ngươi làm j vậy?!

Zenitsu: đệ~ nóng quá ~

Kaigaku: được thôi nếu huynh muốn

Cậu cười 1 nụ cười quyến rũ, dần dần cuối xuống cởi áo anh ra.

Kaigaku: ngươi dừng lại ngay

Anh nắm chặt cái tay đang lộng hành của cậu.

Zenitsu: làn da mịn màng, sờ thích thật đấy.

Hiện tại cậu đang nằm lên anh nhưng ko nặng chút nào. Người cậu nhỏ nhắn, thon gọn. Gương mặt rất khả ái. Từng cử chỉ, lời nói của cậu như tiểu yêu tinh vậy.

Zenitsu: oa~ cơ thể sư huynh đẹp thật đấy

Câu nói của cậy khiến anh đỏ mặt, tim đạo nhanh như muốn rới khỏi lòng ngực. Nhìn thấy cái tai đang đỏ lên của anh, cạy cuối xuống cắn nhẹ vào nó r liếm khiến anh bất giác rùng mình. Thơi thở ấm nóng của cậu phả vào tai anh làm cho cái đó vừa hạ liền lập tức lại phản ứng.

Zenitsu cũng thấy cái ấy của anh đam chọt vào mình. Cậu liền nở nụ cười đưa tay xuống đó chạm nhẹ vào nó.

Sợi dây lí trí cuối cùng đã mất. 1 tay anh kéo đầu xuống hôn ngấu nghiếng, tay còn lại xoa nắm bóp đủ kiểu.

Kaigaku: mông tên nhóc này sao mềm vậy, độ đàn thổi cũng tốt nữa.

Cảm giác trên rất tuyệt. Dù cách qua 1 lớp áo nhưng anh vãn cảm nhận được làn da mền mại của cậu. Cộng thêm nụ hôn cuồng nhiệt này nỗi dạy lên dục vọng trong anh.

Lưỡi anh xâm nhập vào khoan miệng ẩm ướt của cậu mà khuấy động nó. Quấn láy lưỡi cậu ki ngừng đùa nghịch. Anh mút nhẹ đầu lưỡi của cậu, chiếc lưỡi từ từ khám phá mọi ngóc nách trong miệng cậu. Đến khi cạu hết dưỡng khí anh mới nuối tiết buôn ra, kéo theo đó là là 1 sợi chỉ bạch óng ánh.

Zenitsu: hà...hà!!!

Sau khi buôn ra, cậu cố gắng hít từng ngụm ko khí. Anh lại lém nước mắt còn động lại trên khóe mắt cậu r chuyển đến cái cổ thắm nõn r liếm nhẹ, hôn lên đó tạo ra 1 vết hồng mập mờ ám muội. Xong anh vòng tay ôm lấy cậu, áp mặt vào người cậu hít lấy vươn thơn quyến rũ đó.

1 tay đó vân vê, đùa nghịch với nhũ hoa của cậu, lâu lâu gãi nhẹ khiến cậu ko tự chủ mà rên lên 1 tiếng. Như kích thích, tay còn lại của anh nắm bóp mông cậu còn miệng thì ngậm nhũ hoa của cậu còn mút và cắn nhẹ.

Zenitsu: ưm~are~ hà~ hà ~ ư...?!!!

Chết tiệt, rên nhóc này còn quến rũ tới mức nào nữa chứ? Anh muốn đọc chiếm cậu, biến cậu thành người của mình. Muốn cậu rỉ dưới thân mình. Nhưng quan trọng hơn là muốn trái tim cậu.

Khoan đã?! Cái quái j vừa mới vụt qua đầu anh? Sao lại muốn trái tim của tên nhóc này?!

Ko phải. Từ lâu lắm r. Anh đã luôn chú ý tới tên nhóc này r. Là con trai nhưng suốt ngày la hét khóc như đàn bà vậy, lại còn có gương mặt rất khả ái với cơ thể tương đối. Nụ cười của cậu như ánh tà dương sáng cùng vơi màu tóc của cậu vậy. Đẹp vô cùng. Ánh mắt ki thể rời khỏi cậu. Giọng nói rất dễ nghe mỗi lần gọi sư huynh.

Chẳng biết từ bao giờ ánh mắt luôn đặt trên cậu. Chỉ mình cậu thôi. Vậy mà cậu manh cho anh cảm giác muốn chiếm đoạt và dễ chịu mà trước giờ anh chưa từng có. Nhưng giờ anh biết r, anh đã phải lòng cậu. Sư đen của mình.

Nhưng sau đó mọi việc ko diễn ra như trong ý nghĩ của anh vì ông quay về.

Jigorou: a, mệt quá, mấy đứa nhóc kia ngủ r nhỉ?

Vừa nghe tiếng ông anh đã kéo cậu ra sau nhà trốn.

Jigorou: kẻ nào dám uốn rượu của ta?!

Kaigaku: tên nhóc này gây họa lớn r. Anh thầm nghỉ.

Zenitsu: ưm ~

Kaigaku: thôi chết kẻo bị phát hiện mất?!

Anh cuối xuống ôm chặt cậu mà hôn. Khóa chặt miệng cậu ko phát hiện ra tiếng. 2 người hôn nhau mình nhiệt tới mức quên tức cả mọi thứ xung quang. Ông đã đi khỏi từ lúc nào mà 2 người ko biết. Mà cũng chỉ có anh thôi vì cậu say đến mất cũng chẳng biết trời trăng j mà.






















                                 Hết

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro