Chương 4
Morofushi Takaaki mặc dù còn nghi ngờ nhưng vẫn đưa tay cầm lấy. Ánh sáng tản ra, bên trong xuất hiện một con búp bê nhỏ. Nhưng là vừa nhìn thấy hình dạng của nó, Morofushi Takaaki không nhịn được cánh tay có chút run rẩy. Đây là...hắn cẩn thận cầm lấy con búp bê, một tia bi thương xẹt qua đáy mắt.
Yamato Kansuke ngồi bên cạnh phát hiện ra hắn bất thường, nhỏ giọng: "Morofushi! Làm sao vậy?"
Morofushi Takaaki thu hồi bi thương ở đáy mắt, khẽ lắc đầu, nhỏ giọng đáp lại Yamato Kansuke "Không sao" sau đó lại ngẩng đầu lên, ngữ khí chân thành: "Cảm ơn."
Cách một lớp sương mù, Morofushi Hiromitsu ngơ ngác nhìn chính mình ca ca đáy mắt một mạt bi thương trong lòng rối bời. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra...
"Morofushi Takaaki..." Hagiwara Kenji nhỏ giọng nhắc lại cái tên này, dường như nghĩ đến cái gì ánh mắt sáng lên: "Ca ca ngươi sao, Morofushi-chan?"
Nhận được một cái gật đầu xác nhận, Hagiwara Kenji nháy mắt trở nên kích động, xoay người, ánh mắt dò xét từng hàng ghế phía sau.
Matsuda Jinbei khó hiểu nhìn osananajimi hứng thú bừng bừng: "Hagi, ngươi kích động cái gì."
Hagiwara Kenji: "Chihaya tỷ nha."
Matsuda Jinbei: "Cái gì..."
Hagiwara Kenji: "Tìm Chihaya tỷ nha... A! Thấy rồi..."
Hagiwara Kenji ánh mắt vui sướng nhìn chính mình tỷ tỷ. Chihaya tỷ dường như...trưởng thành hơn mà dường như cũng...bi thương...hơn...
Bi thương?
Hagiwara Kenji nghiêng đầu, có chút khó hiểu. Tại sao lại bi thương?
Matsuda Jinbei không kiên nhẫn vò đầu: "Rốt cuộc là chuyện gì a, Hagi."
Hagiwara Kenji lấy lại tinh thần: "A...là..."
"Là tương lai." Furuya Rei bình tĩnh nói, ánh mắt không ngừng đánh giá từng khuôn mặt ở các hàng ghế phía sau.
"Đúng vậy, là tương lai. Những người này đều là ở tương lai nếu lấy thời gian của chúng ta làm mốc, chỉ là không biết là tương lai bao nhiêu năm." Hagiwara Kenji giọng nói nghiêm túc nhưng ánh mắt lập lòe không rõ, hiển nhiên là có chút hưng phấn.
"Là như vậy a." Morofushi Hiromitsu xoa cằm, nhìn về nơi có một mạt tóc vàng ở phía sau, lời nói nhiễm ý cười "Như vậy người kia hẳn là tương lai Zero đi."
Matsuda Jinbei: "Ha...Tương lai tóc vàng đại lão sư..."
"Furuya tương lai vẫn là bộ dáng này đâu." Date Wataru cười vỗ vai Furuya Rei
Hagiwara Kenji: "Vẫn là oa oa mặt đâu, Furuya-chan."
Morofushi Hiromitsu: "Oa oa mặt đâu, Zero."
"Hiro!" Furuya Rei trợn mắt nhìn chính mình osananajimi, cả người đều không được tự nhiên, vành tai có chút nóng lên. Thật là...
Hagiwara Kenji cả người dựa vào Matsuda Jinbei, ánh mắt tinh lượng lượng: "Cũng không biết tương lai chúng ta trông như thế nào. Hagi rất tò mò đâu, phải không Jinpei-chan?"
Matsuda Jinbei nhìn nhìn Hagiwara Kenji: "Nga...Phải không?"
Làm bạn với nhau lâu lắm, Matsuda Jinbei dám nói, không ai hiểu tên này hơn hắn. Hiện tại hắn rõ ràng có thể nhận ra cảm xúc của Hagiwara Kenji không đúng. Ngoài mặt thì doanh doanh ý cười, lời nói bông đùa nhưng bên trong lại che giấu tâm sự. Matsuda Jinbei vò đầu, rốt cuộc là chuyện gì đâu. Đầu tiên là Hiro-dana, bây giờ là Hagi. Chậc...
[Nhân vật: Kudo Shinichi]
[Chất lượng thẻ: SSR]
[Thông tin cơ bản:
· Tuổi: 17
· Nghề nghiệp: Học sinh trường Trung học Teitan, Thám tử
· Biệt danh: Thám tử miền Đông
· Gia đình: Kudo Yusaku (Cha - Tiểu thuyết gia), Kudo Yukiko (Mẹ - Cựu diễn viên), Kuroba Kaito (Em họ - Học sinh trường Trung học Ekoda), Kuroba Toichi (Bác - Ảo thuật gia), Kuroba Chikage (Bác)
· Bạn thân: Mori Ran, Suzuki Sonoko, Hattori Heiji
· Đặc điểm: Thông minh, trực quan, nhạy bén, điềm tĩnh, kiêu ngạo
· Kỹ năng: Suy luận, bóng đá, violin, cảm âm hoàn hảo, ngoại ngữ (Anh, Đức, Ý), bắn súng, gỡ bom, Karate, Judo, lái trực thăng
· Sở thích: Sherlock Holmes, tiểu thuyết trinh thám
· Trạng thái: Không rõ
· Thông tin ẩn...
Sử dụng điểm tích lũy để mở khóa thông tin ẩn]
Ngoại trừ Mori Kogoro tay cầm lấy thẻ bài bĩu môi, ánh mắt ghét bỏ thì những người còn lại đều trợn mắt nhìn những thông tin trên thẻ bài này. Những thông tin này thực sự có chút đồ sộ a.
Không kể đến suy luận, bóng đá, ngoại ngữ mấy thứ này như vậy bắn súng, gỡ bom, lái trực thăng...lại là chuyện gì. Đây là những thứ mà một thiếu niên 17 tuổi có thể làm sao.
Thái quá. Thật thái quá...
Sở cảnh sát đô thị đám người nuốt nước bọt, hai mắt nhìn nhau không nói nên lời. Đây là sự thật sao. Trong nháy mắt, mấy người đem ánh mắt rơi xuống trên người Kudo Yusaku.
Bị mấy chục cặp mắt đồng thời nhìn chằm chằm, Kudo Yusaku khụ một tiếng, xấu hổ cười nhưng không mất lễ phép: "Trước ở Hawaii thời điểm, là ta dạy hắn. Chỉ là hiểu sơ thôi. Dùng để phòng thân."
Ha hả...Phòng thân...Người bình thường sẽ học bắn súng, gỡ bom...để phòng thân sao.
"Em họ Kuroba Kaito?" Trong đầu hiện lên một cái dấu chấm hỏi, Conan quay đầu, ánh mắt đảo quanh căn phòng, chạm đến 1 khuôn mặt giống mình như đúc, thân mặc đồng phục Ekoda, khóe miệng khẽ giật một cái.
Không thể nào...Không thể nào...Sao có thể như thế đâu...
Suy nghĩ hỗn loạn chỉ trong nháy mắt, nhìn dòng thông tin về trạng thái, cảm giác vừa mừng vừa lo xuất hiện trong lòng Conan. Mừng bởi không bại lộ trước mắt tổ chức nhưng mà lo lại bởi vì...
Conan quay đầu chỉ thấy Ran hơi cúi đầu, ánh mắt đỏ hoe, trong lòng hiện lên một mạt đắng chát, hắn cúi đầu, lòng bàn tay nắm chặt....Thực xin lỗi, Ran...
Ngồi ở phía sau, thu hết biểu tình của 2 người vào mắt, Mori Kogoro khẽ hừ một tiếng, trong con ngươi hiện lên một tia sắc lạnh rồi lại mau chóng biến mất.
[Kế tiếp]
Sera có chút hưng phấn rút lấy 1 tấm thẻ, màu xám nhạt bọc lấy thẻ bài, thông tin bên trên cũng hiện ra. Có điều chỉ là vài dòng ngắn ngủi.
[Nhân vật: Okiya Subaru]
[Chất lượng thẻ: R]
[Thông tin cơ bản:
· Tuổi: 27
· Nghề nghiệp: Nghiên cứu sinh trường đại học Tohto
· Trạng thái: Còn sống
· Thông tin ẩn...
Sử dụng điểm tích lũy để mở khóa thông tin ẩn]
Sera Masumi nhíu mày nhìn màn hình, giọng đầy nghi hoặc:
"Hết rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro