Chương 6
Kurosawa Rika có chút xấu hổ vuốt nhẹ chóp mũi: "Các ngươi cứ nhìn chằm chằm ta như vậy, rất xấu hổ nha! Ta lại không phải người xấu."
Furuya Rei mím chặt môi không nói gì, ánh mắt vẫn lạnh nhạt như cũ, ngược lại Hagiwara Kenji lại có vẻ thoải mái hơn nhiều, đôi mắt màu la tử lan mang theo ý cười: "Quản lý giả tiểu thư đúng không?"
"Không hổ là ngươi. Các ngươi có thể gọi ta là Rika nha."
Kurosawa Rika cong môi, ánh mắt lấp lánh thoáng đảo qua 5 người, không chút khách sáo hỏi: "Ta có thể ngồi ở đây không?"
Hagiwara Kenji mờ mịt liếc nhìn mấy tên đồng kỳ, tủm tỉm cười. "Được thôi...Vậy thì, Rika-chan muốn ngồi chỗ nào nga. Giống như hàng ghế này chỉ có 5 vị trí."
"Không sao!" Kurosawa Rika lắc lắc đầu, giơ tay lên "Chuyện nhỏ thôi." Một tiếng búng tay thanh thúy vang lên, giữa Hagiwara Kenji và Morofushi Hiromitsu xuất hiện thêm một chiếc ghế trống. Kurosawa Rika nhẹ nhàng tiến lại, thoải mái ngồi xuống. "Tất nhiên là phải ngồi ở trung tâm rồi."
Thời điểm Kurosawa Rika ngồi xuống, mấy người vô thức nhìn nhau. Cô gái này vậy mà có thể tự ý thay đổi không gian theo ý muốn.
Matsuda Jinpei hừ nhẹ, khoanh tay tựa lưng vào ghế: "Đúng là đặc quyền của 'quản lý giả'?"
Kurosawa Rika chống cằm, đôi mắt cong lên đầy hứng thú: "Cũng không hẳn. Chỉ là nơi này khá ưu ái ta thôi."
"Vậy rốt cuộc nơi này kéo chúng ta vào là có mục đích gì?" Morofushi Hiromitsu trầm giọng hỏi, ánh mắt đầy suy tư.
Kurosawa Rika chớp mắt, giống như bừng tỉnh: "Quên mất là các ngươi tiến vào sau nên bỏ lỡ mất phần giải thích ban đầu. Nhưng mà mục đích thực sự ta cũng không tiện nói, vẫn là các ngươi tự mình suy đoán thôi."
"Mời các ngươi nha." Theo một cái búng tay, 5 lon café lạnh xuất hiện trước mặt 5 người, Kurosawa Rika thì cầm lấy một ly rượu khẽ chạm vào không khí.
Hagiwara Kenji thoáng ngẩn người, nhưng rất nhanh cười nhẹ, cầm lấy lon café, mở nắp, chạm nhẹ đáp lại rồi uống một ngụm.
"Thú vị nha." Hagiwara Kenji nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt thoáng qua một tia thăm dò.
"Ta cũng cảm thấy vậy." Kurosawa Rika nhún vai, dựa người vào ghế, vẻ mặt thảnh thơi.
Trừ bỏ Hagiwara Kenji, Furuya Rei đám người chỉ cầm lấy lon café chứ không uống. Matsuda Jinbei nhìn lon café rồi lại nhìn ly rượu trong tay Kurosawa Rika, nhíu mày.
"Sao vậy?" Phát giác ra ánh mắt của hắn, Kurosawa Rika lắc nhẹ cái ly cười hỏi: "Muốn dùng thử sao? Đây là đồ uống mà ta yêu thích nhất."
"Nga, Rika-chan thích nhất đồ uống." Hagiwara kenji ánh mắt hứng thú nhìn ly rượu, nhẹ giọng dò hỏi: "Là cái gì đâu...?"
Kurosawa Rika cười nhẹ một tiếng, ánh mắt thâm ý liếc Furuya Rei một cái "Là Bourbon nha!"
Lời nói vừa dứt, bầu không khí thoáng chững lại một nhịp.
Bourbon.
Cái tên này khiến Furuya Rei hơi nheo mắt, hắn cảm giác được ánh mắt vừa rồi mà cô gái này nhìn hắn giống như có ám chỉ.
Matsuda Jinpei gõ nhẹ vào lon cà phê trong tay, nhướn mày đầy hứng thú:
"Cô đang ám chỉ gì sao?"
"Sao, chỉ là một loại đồ uống thôi." Kurosawa Rika nhún vai, đưa ly rượu lên khẽ lắc nhẹ, chất lỏng màu hổ phách phản chiếu ánh sáng, tạo ra những đường nét mềm mại như dải ngân hà.
Hagiwara Kenji bật cười, chống tay lên lưng ghế, lười biếng nói: "Vậy còn 'kỳ tích' mà Rika-chan nhắc đến? Cũng là một loại đồ uống sao?"
"Đương nhiên là không."
Kurosawa Rika hơi nghiêng đầu, khóe môi cong lên một nụ cười nhẹ như gió thoảng.
"Kỳ tích... vốn dĩ là thứ không thể đoán trước."
"Là một sự kiện đã được định sẵn, hay là một điều bất ngờ có thể thay đổi tất cả?" Date Wataru trầm giọng hỏi.
"Chưa đến cuối cùng thì ai mà biết được cái gọi là kỳ tích rốt cuộc là thứ gì đúng không?" Kurosawa Rika đặt ly rượu xuống, ánh mắt đảo qua từng người một.
Cô không nói rõ, cũng không giải thích thêm.
Chỉ để lại một câu hỏi, khiến cả nhóm vô thức chìm vào suy nghĩ.
Bầu không khí chợt trở nên yên tĩnh hơn, nhưng không hề nặng nề, mà giống như một cơn sóng ngầm đang âm thầm khuấy động.
Furuya Rei cụp mắt, ngón tay gõ nhẹ lên lon cà phê trong tay, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Matsuda Jinpei khẽ hừ một tiếng, nhưng không tiếp tục truy hỏi.
Kurosawa Rika không nói thêm gì nữa. Cô ngả người ra ghế, đôi mắt thoáng qua một tia phức tạp.
Chứng kiến một kỳ tích...
Có lẽ đi...
Chỉ hi vọng có thể thành công...
Ngươi cũng hi vọng "Kỳ tích" sẽ thành công đúng không?
Rei...
Không gian chìm vào trong một khoảng yên lặng ngắn ngủi.
Đúng lúc này—
[Thời gian nghỉ kết thúc. Giai đoạn 1 tiếp tục]
Giọng nói máy móc vang lên, phá vỡ bầu không khí trầm lặng.
Cách lớp sương mù, nhóm Conan và những người khác đồng loạt quay đầu nhìn về phía màn hình.
"Cuối cùng cũng tiếp tục." Hattori Heiji siết chặt nắm tay.
Nhưng ngay lúc này, một giọng nói vang lên giữa không gian.
"Lần này, trò chơi sẽ thú vị hơn một chút nha."
Conan nhíu mày, giọng nói có chút thăm dò: "Rika tỷ tỷ?"
"Đáp đúng nhưng không có thưởng nha, Conan tiểu đệ đệ."
Kurosawa Rika nhẹ nhàng đặt ly rượu xuống, chậm rãi đứng dậy, cô vươn vai, rồi nở nụ cười nhàn nhã:
"Mỗi người... sẽ có tổng cộng 10 lần rút thẻ."
"Mười lần?" Matsuda Jinpei nhướn mày.
"Đúng vậy." Kurosawa Rika cười khẽ. "Hơn nữa chỉ có những người được đánh số ban đầu được quyền rút. Tính đến lượt trước đó đã có 4 người tham gia như vậy kể từ người giữ số 5 sẽ tiến hành 1 lần 10 liên rút."
Kurosawa Rika chậm rãi giơ tay, nhẹ nhàng búng 1 cái, một loạt các thẻ bài xuất hiện trên màn ảnh.
"Từ bây giờ, ngoài thẻ nhân vật, các ngươi còn có thể rút được thẻ trống, thẻ mảnh vỡ và thẻ trích dẫn."
"Thẻ mảnh vỡ?" Morofushi Hiromitsu cau mày. "Nó có tác dụng gì?"
Kurosawa Rika giơ lên ngón tay, nhấn mạnh từng chữ:
"Sưu tầm đủ 10 thẻ mảnh vỡ, các ngươi có thể hợp thành một thẻ UR."
"Cái gì? UR?" Takagi ngạc nhiên.
"Như vậy xin hỏi quản lý giả tiểu thư, thẻ UR đó rốt cuộc chứa thông tin gì?" James Black trầm giọng hỏi.
Nhưng Kurosawa Rika chỉ nhún vai, cười đầy ẩn ý.
"Thẻ UR sao? Nó có thể chứa thông tin khiến các ngươi nhìn thấu bộ mặt thật của thế giới này. Muốn biết nó có giá trị thế nào..."
Cô nghiêng đầu, giọng nói mang theo một tia khiêu khích.
"... thì các ngươi phải tự mình thử xem."
Chưa đợi mọi người phản ứng, Kurosawa Rika tiếp tục nói: "Còn thẻ trích dẫn, thì lại càng thú vị hơn."
Cô búng tay một cái, một đoạn trích dẫn ngắn hiện lên trong không trung.
"Khi bạn đã loại bỏ những điều không thể thì điều cuối cùng, dù khó tin đến đâu, cũng chính là sự thật."
Hagiwara Kenji nhíu mày, chống cằm suy nghĩ.
"Chẳng hạn như câu này." Kurosawa Rika nghiêng đầu, nở nụ cười nhẹ. "Các ngươi đoán ra nó thuộc về ai không?"
Matsuda Jinpei gõ nhẹ ngón tay xuống tay vịn ghế, ánh mắt lộ ra vẻ hứng thú. "Câu này... rất quen."
Morofushi Hiromitsu chậm rãi nói: "Là Sherlock Holmes?"
Hàng ghế phía sau, Conan khẽ giật mình khi nghe thấy câu trích dẫn.
Đây rõ ràng là câu nói kinh điển của Sherlock Holmes!
Haibara Ai liếc nhìn Conan một cái, rồi thở dài: "Có vẻ như cũng không cần quá nhiều thời gian để đoán ra."
Kurosawa Rika vỗ tay một cái, nụ cười cong lên: "Chính xác. Đây là một câu nói kinh điển của Sherlock Holmes."
Cô chậm rãi quét mắt qua nhóm học viện cảnh sát rồi lại giống như muốn xuyên thấu qua làn sương mù nhìn ai đó, giọng điệu đầy hàm ý.
"Nhưng tại nơi này, không phải chỉ có Sherlock Holmes mới nói ra những điều như vậy."
Matsuda Jinpei hơi nheo mắt. "Ý cô là sao?"
Kurosawa Rika nhún vai:
"Như ta đã nói, nếu đoán đúng chủ nhân của thẻ trích dẫn, các ngươi sẽ mở khóa một thông tin liên quan đến người đó."
"Vậy tức là nếu thẻ trích dẫn chứa câu nói của một người nào đó trong số chúng ta..." Furuya Rei chậm rãi nói, ánh mắt lóe lên tia sắc bén.
"... thì nó có thể tiết lộ một bí mật mà chúng ta chưa từng biết?"
Kurosawa Rika mỉm cười: "Chính xác."
Ở bên ngoài lớp sương mù, Conan khẽ giật mình.
Câu nói này... Không chỉ là danh ngôn của Sherlock Holmes—chính hắn cũng từng nói nó.
Cảm giác lạnh lẽo chợt lan dọc sống lưng.
Lẽ nào...
Conan siết chặt nắm tay, đồng tử hơi co lại. Nếu những câu trích dẫn này thực sự thuộc về một nhân vật cụ thể của thế giới này, thì...
Trò chơi này... đã không chỉ là một trò chơi.
Nếu thông tin tiếp tục bị lật mở, không chỉ riêng họ, mà rất nhiều người khác cũng sẽ rơi vào nguy hiểm.
Sau khi quy tắc mới được công bố, không gian lại rơi vào sự im lặng ngắn ngủi.
Kurosawa Rika cầm lấy ly rượu khẽ nhấp một ngụm, khóe miệng nổi lên một vòng ý cười: "Như vậy ai sẽ là người đầu tiên thử nghiệm quy tắc mới đây."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro