Chương 7


Đúng lúc này trên màn hình nổi lên 1 cái tên "Hattori Heiji" kèm theo giọng hệ thống lạnh băng.

[Người tiếp theo – Hattori Heiji – Phải chăng tiến hành rút thẻ]

Hattori Heiji nhướn mày, nhếch môi: "Rút."

Lời vừa dứt, những lá bài lơ lửng trên màn hình lập tức biến mất, chỉ còn lại đúng 10 lá lặng lẽ xoay tròn.

Hattori Heiji hạ tầm mắt, đôi mắt sắc bén lướt qua những lá bài trước mặt. "Lật thẻ."

Từng thẻ bài phát ra ánh sáng chói mắt, kết quả cũng hiện lên trên màn hình.

[Thẻ trống × 6 - Thẻ nhân vật × 1 - Thẻ mảnh vỡ × 1 - Thẻ trích dẫn × 2]

"Tới 6 thẻ trống!" Hattori Heiji mặt có chút đen lại.

"Vận may không tốt lắm ha." Hagiwara Kenji bật cười.

"Nhưng ít ra vẫn có thẻ nhân vật." Date Wataru bình tĩnh nhận xét.

Hàng ghế phía sau Conan nheo mắt nhìn màn hình.

Hai thẻ trích dẫn...

Hattori Heiji vuốt cằm, ánh mắt chăm chú nhìn màn hình: "Trước mở thẻ trích dẫn."

Hai thẻ trích dẫn đồng loạt phát sáng. Hai câu nói hiện lên trên màn hình.

[1. "Tội ác dù sớm hay muộn cũng sẽ bị vạch trần. Cố tình che giấu nó sẽ chỉ thêm đau lòng. Phương thuốc duy nhất đem lại sự thanh thản cho chúng ta và cho cả ông ấy. Đó là sự thật."

2. "Chưa cố gắng đã muốn dựa vào người khác là không tốt chút nào. Vì người mà chúng ta vẫn dựa dẫm biết đâu lúc nào đó lại đột nhiên biến mất."]

Mori Kogoro cùng với Jodie Starling thoáng giật mình. Câu nói này giống như là của bọn họ.

Mori Kogoro muốn lên tiếng nhắc nhở nhưng ngay lập tức nhăn mặt lại. Không phát ra được âm thanh giống hệt tình huống ban đầu khi vừa tới không gian này.

Conan, Amuro Tooru đám người cũng nhanh chóng nhận ra điều bất thường, nét mặt ngay lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Quy tắc trò chơi không cho phép bất kỳ ai can thiệp.

Không gian tĩnh lặng đến mức ngột ngạt.

Kurosawa Rika nhẹ nhàng lắc nhẹ ly rượu trong tay, đôi mắt lấp lánh một tia hứng thú khi nhìn khung cảnh trước mắt.

"Không cần căng thẳng như vậy." Giọng nói của cô vang lên, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng, cô nghiêng đầu, khóe môi nhếch lên như đang tận hưởng trò chơi này. "Chỉ là một chút thử thách nhỏ thôi, không phải sao?"

Matsuda Jinpei khoanh tay, ánh mắt sắc bén liếc nhìn Kurosawa Rika: "Chậc, không hổ là quản lý giả."

Hagiwara Kenji ôm lấy bả vai hắn, tủm tỉm cười: "Jinbei-chan, nói như vậy là không lễ phép nha. Nhưng mà Rika-chan, không thể tiết lộ một chút đáp án sao?"

Kurosawa Rika chậm rãi đặt ly rượu xuống, đôi mắt cong lên đầy ý cười, cô nghiêng đầu, giọng điệu mềm mại nhưng lại mang theo chút trêu chọc: "Kenji nghĩ ta dễ dãi như vậy sao?"

Hagiwara Kenji hơi sửng sốt rồi giả bộ thở dài, lắc lắc đầu, giọng điệu kéo dài đầy oán trách: "Hagi chỉ muốn có chút đặc quyền thôi mà...Không lẽ ngay cả một chút gợi ý nhỏ Rika-chan cũng không nỡ cho ta sao?"

Matsuda Jinbei bĩu môi, vẻ mặt ghét bỏ, đẩy tên này ra khỏi người: "Thật buồn nôn, Hagi."

Kurosawa Rika khẽ bật cười, ánh mắt hứng thú nhìn Hagiwara Kenji vẻ mặt ủy khuất nằm gục trên bàn.

"Đáp án có thể nói nha...nhưng mà Kenji muốn dùng cái gì đổi lấy đáp án đây? Hơn nữa, ngươi không tò mò là tại sao ta lại gọi ngươi là Kenji sao?"

Hagiwara Kenji ngẩng đầu lên, ánh mắt lập lòe không rõ, hắn cười cười, tay đung đưa lon café: "Thực ra, rất tò mò đâu. Nhưng mà nếu hỏi thì Rika-chan sẽ trả lời Hagi sao?"

Kurosawa Rika mỉm cười, cầm ly rượu lên xoay nhẹ trong tay: "Sẽ trả lời nha...Muốn nghe sao...Kenji ca ca~"

Hagiwara Kenji đang đung đưa lon café bỗng khựng lại, nụ cười trên môi hơi cứng lại trong thoáng chốc.

Matsuda Jinpei, Date Wataru, Furuya Rei và Morofushi Hiromitsu cũng đồng loạt sững người, ánh mắt đồng loạt hướng về Kurosawa Rika, như thể không tin vào những gì vừa nghe thấy.

Matsuda Jinpei nhíu mày, khóe môi khẽ giật giật: "...Cái quái gì?"

Hagiwara Kenji chớp mắt, rồi chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt mang theo chút bối rối hiếm có: "...Rika-chan, câu đó..." Hắn hơi dừng lại, ánh mắt có chút mơ hồ: "Là có ý gì...?"

Kurosawa Rika thong thả xoay nhẹ ly rượu trong tay, ánh mắt cong lên đầy ý cười: "Chẳng có ý gì cả nha."

Hagiwara Kenji hơi mím môi, giọng nói trầm xuống một chút, như thể đang thử thăm dò: "Vậy...Hagi muốn nghe, Rika-chan sẽ nói sao?"

Kurosawa Rika chậm rãi đặt ly rượu xuống bàn, ngước mắt nhìn hắn, nụ cười nơi khóe môi càng đậm: "Không nói ~"

Hagiwara Kenji: "..."

Matsuda Jinpei: "..."

Furuya Rei: "..."

Morofushi Hiromitsu: "..."

Date Wataru vỗ trán: "Biết ngay mà."

Hagiwara Kenji nhìn cô một lúc, rồi bật cười, có chút bất lực: "Rika-chan thật là..."

Kurosawa Rika chống cằm, nháy mắt đầy trêu chọc: "Phải tự đoán nha, Kenji ca ca~"

------------

Một bên khác, sau khi nhìn thấy 2 câu trích dẫn này, Hattori Heiji đã nhận thấy có điều bất thường, không gian yên tĩnh đến một cách kỳ lạ. Theo bản năng, hắn hướng ánh mắt về phía Conan.

Conan cũng đồng thời nhìn về phía Hattori Heiji, phát hiện ra ánh mắt của hắn, Conan bất đắc dĩ chỉ chỉ vào miệng mình rồi nhún vai tỏ vẻ bất lực.

Hattori Heiji trừng mắt kinh ngạc. Không thể nào, cái này mà cũng cấm ngôn sao.

Đúng lúc này, một dòng chữ đỏ chói hiện lên trên màn hình, kèm theo thời gian bắt đầu đếm ngược.

[Thời gian trả lời: 03:00]

[02:59]

[02:58]

Hattori Heiji siết chặt nắm tay, nghiêm túc nhìn chằm chằm hai câu trích dẫn. Không xong a, không có manh mối. Chủ nhân của câu đầu tiên hẳn là một thám tử nhưng mà rốt cuộc là ai chứ. Số lượng thám tử mà hắn nhận biết dường như có vẻ nhiều.

[00:01... 00:00]

[Hết giờ. Xin mời đưa ra đáp án]

Hattori Heiji nắm tóc, không xác định nói: "Câu đầu tiên của thám tử Mori Kogoro"

[Đáp án chính xác]

[Trích dẫn đánh số 2 chưa có câu trả lời tiến hành tự động lưu trữ]

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro