Chương 8
Theo thanh âm vừa dứt, hai câu trích dẫn trên màn hình liền biến mất. Không gian cũng khôi phục lại trạng thái bình thường.
"Không tồi a Hattori, vậy mà đáp đúng." Conan nhích người lại gần, nhỏ giọng nói.
"May mắn...may mắn...Hahaha." Hattori Heiji cười trừ, có chút miễn cưỡng nói.
"Đúng rồi, chủ nhân của câu trích dẫn thứ hai là ai." Hattori Heiji có chút nghi hoặc, ánh mắt đảo quanh nhìn tất cả mọi người.
"Là ta." Ngồi ở hàng ghế cuối, Jodie Starling thoáng chần chờ xong vẫn lên tiếng. "Nếu không có gì nhầm lẫn thì chủ nhân của câu nói đó là ta."
"Có chút nhắc nhở mọi người." Kurosawa Rika bỗng nhiên lên tiếng, giọng nói có phần lười biếng. "Nên suy nghĩ kỹ trước khi mở lại lưu trữ. Mỗi lần mở lại lưu trữ giá trị 20 tích phân. Hơn nữa mỗi đáp án đúng có giá trị bằng một chìa khóa mở thông tin ẩn của chủ nhân câu trích dẫn. Vậy nên phải nghĩ kỹ xem khi nào là cần thiết bởi không nhất định là ai cũng có thông tin ẩn. Nếu không thì coi như chìa khóa ẩn là vô dụng."
Kurosawa Rika vừa lên tiếng lập tức làm nhiều người đánh mất suy nghĩ mở lại lưu trữ. Kudo Yusaku xoa cằm, lên tiếng: "Xem ra vẫn nên chờ một chút. Tích phân có lẽ còn có tác dụng lớn, không nên lãng phí."
[Có hay không sử dụng chìa khóa ẩn]
"Không, trước lưu trữ"
[Có hay không mở khóa thẻ nhân vật]
"Mở."
[Nhân vật: Kuroba Kaito]
[Chất lượng thẻ: R]
[Thông tin cơ bản:
· Tuổi: 17
· Nghề nghiệp: Học sinh trường Trung học Ekoda
· Gia đình: Kuroba Toichi (Cha - Ảo thuật gia), Kuroba Chikage (Mẹ), Kudo Yusaku (Bác - Tiểu thuyết gia), Kudo Yukiko (Bác - Cựu diễn viên), Kudo Shinichi (Anh họ - Học sinh trường Trung học Teitan)
· Bạn thân: Nakamori Aoko, Koizumi Akako, Hakuba Saguru
· Đặc điểm: Thông minh, nhạy bén
· Kỹ năng: Ảo thuật, thể thao...
· Trạng thái: Còn sống
· Thông tin ẩn...
Sử dụng điểm tích lũy để mở khóa thông tin ẩn]
Nhìn thông tin trên màn hình, Kuroba Kaito cả người có chút không được tự nhiên nhưng vẫn không nhịn được mà cảm thấy may mắn.
"Ran, người này thế nhưng cùng Kudo tên kia dùng chung một khuôn mặt."
Nghe thấy giọng nói của Sonoko, Conan có chút vô ngữ, nhìn Kuroba Kaito có chút nghiến răng nghiến lợi. Chính vì điều này mà Kid tên kia không biết xấu hổ trộm thân phận của hắn không biết bao nhiêu lần. Đáng ghét... Kid.
Kuroba Kaito nhìn ánh mắt muốn phun lửa của Conan, chớp mắt vô tội nhún vai. Không thể trách hắn a, ai bảo Kudo Shinichi cái thân phận này dùng thật tốt đâu.
Ran hoảng hốt, có chút nghi ngờ nhìn thoáng qua Kuroba Kaito: "A đúng không? Theo như thông tin cung cấp thì hai người là anh em có khi giống nhau cũng là bình thường đi."
[Người kế tiếp - Enomoto Azusa]
[Thẻ trống × 4 - Thẻ nhân vật × 1 - Thẻ mảnh vỡ × 2 - Thẻ trích dẫn × 3]
"Mở thẻ trích dẫn"
[3. "Cuộc đời thật ngắn ngủi, mấy ai biết được sau giấc ngủ đêm nay, ngày mai sẽ là ngày cuối cùng của đời mình."
4. "Sức mạnh tình yêu vĩ đại thật đấy."
5. "Chỉ là có một kẻ mà tôi hận đến mức muốn giết chết...và hắn thuận tay trái..."]
[Không thể đưa ra đáp án. Tiến hành lưu trữ]
Azusa thở dài, mấy cái này thực sự làm khó cô.
"Không sao đâu, Azusa-san đã làm tốt lắm rồi." Ran nhẹ nhàng lên tiếng, lại gần nắm lấy tay Azusa, mỉm cười động viên.
"Đúng vậy, đâu phải ai cũng có thể đoán được liền mấy câu kiểu đó. Vẫn nên giao cho mấy người chuyên nghiệp đi, Azusa-san." Sonoko chen vào, giọng điệu có phần khoa trương nhưng rõ ràng đang cố giúp xua tan không khí nặng nề.
Azusa khẽ lắc đầu, nở nụ cười nhẹ. "Cảm ơn mọi người. Chỉ là... có chút tiếc nuối, bỏ lỡ mất một lượt."
"Ba câu trích dẫn kia... cũng khá thú vị."
Kudo Yusaku đẩy kính, ánh mắt bình thản nhìn lên màn hình. "Nếu có thể xác định được chủ nhân của chúng, có lẽ sẽ mở ra hướng suy luận mới."
"Không có ai tự nhận sao?" Sera nhếch miệng, ánh mắt lướt qua từng người trong phòng.
"Câu thứ ba..." Conan chậm rãi cất tiếng, ánh mắt liếc về phía Hattori Heiji.
Hattori Heiji nhún vai, cười nhẹ: "Của ta đó."
Trái ngược với bên kia hết sức tập trung vào trò chơi thì bên khu đen lại trầm mặc, u ám đến đáng sợ.
Trong bóng tối nhàn nhạt, Gin tựa người vào lưng ghế, một chân bắt chéo, hai tay khoanh trước ngực, mái tóc bạc phủ xuống che nửa con ngươi lạnh lẽo.
Hắn chẳng hề liếc màn hình lấy một cái.
Giống như toàn bộ cái gọi là "trò chơi" này chỉ là một trò đùa ngớ ngẩn mà đám sâu kiến bày ra để giết thời gian.
"Rác rưởi."
Gin thản nhiên phun ra hai chữ, âm điệu kéo dài khinh miệt, tựa như vừa nghe một câu chuyện cười dở tệ giữa phiên toà tử hình.
Chianti ở bên cạnh thì khác hẳn, không kìm được cơn khó chịu.
"Ha... lôi chúng ta vào đây chỉ để chơi cái trò nhảm nhí này?"
Ả ta cười khằng khặc, giọng nói bén nhọn, mang theo một loại thần kinh bất ổn
"Đưa ta một thanh PSG-1, ta cho từng đứa trong khu đỏ nổ sọ. Nhìn lũ cớm run rẩy mới gọi là 'kịch hay'!"
Gin liếc Chianti một cái, cũng không nói gì.
Vermouth, ngồi ngay sau Gin, ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoay ly rượu trong tay, chất lỏng màu ruby đỏ nhạt lăn vòng trong lòng thủy tinh như máu pha loãng.
"Gin..."
Vermouth khẽ nâng ly rượu chạm nhẹ vào miệng cốc, tiếng va chạm thủy tinh cực nhẹ vang lên giữa không gian yên ắng, môi đỏ khẽ mở.
Gin quay đầu, ánh mắt băng lãnh giống như thú hoang thấy con mồi.
"Ngươi không thấy giọng điệu của câu số 5 kia rất giống tiểu Bourbon sao?"
"Hửm?" Gin khẽ nhướng mày.
Vermouth mỉm cười, ánh mắt lướt qua màn hình, nhìn về phía phe đỏ:
"Cái cảm giác sát khí sền sệt, mùi máu tươi tỏa ra trong từng chữ... Hơn nữa thuận tay trái... Gin... thứ này có khiến ngươi liên tưởng đến ai không?"
Chianti liếc sang, hừ lạnh: "Ý ngươi là sao?"
Gin nheo mắt, khóe miệng nhếch lên một nụ cười gằn: "Lão thử!"
"Đúng vậy a... là đặc vụ FBI Akai Shuichi, kẻ đã bị Kir bắn chết trước đó." Vermouth vũ mị tươi cười, nhấp nhẹ một ngụm rượu, "Xem ra tiểu Bourbon đối với Rye vẫn là căm ghét đến cực điểm như cũ đâu."
Cách đó không xa, Kir cúi đầu, biểu tình kín đáo, nhưng trong lòng đã hỗn loạn vô cùng, ánh mắt vô thức lướt qua Amuro Tooru đang ngồi ở khu đỏ khiến khóe miệng hơi mím chặt.
Bourbon...
Kurosawa Rika từ xa nhìn lại, khẽ nghiêng đầu, xuyên qua lớp sương mỏng, ánh mắt lóe lên một tia hứng thú.
Thanh âm nhè nhẹ giống như không thoát ra khỏi cổ họng.
"Một đám sói hoang, bị nhốt chung trong một cái chuồng sắt quá nhỏ..."
Cô đưa ly rượu chạm nhẹ lên môi, chất lỏng màu hổ phách phản chiếu ánh sáng ẩn ẩn trong đáy mắt, như thể nhìn thấy dã tính đang ngầm chuyển động trong bóng tối.
"Kẻ nào mất bình tĩnh trước, sẽ là kẻ đầu tiên bị xé xác."
Ngón tay thon nhẹ xoay thành ly, chạm đáy một tiếng "ting" khẽ khàng nhưng lạnh buốt.
Môi khẽ cong lên không rõ là giễu cợt hay thương hại.
"Xem thử... ai sẽ cắn ai trước."
--------------------------------------------------------------------
[Nhân vật: Mori Kogoro]
[Chất lượng thẻ: SSR]
[Thông tin cơ bản:
· Biệt danh: Thám tử ngủ gật Mori Kogoro
· Tuổi: 38
· Nghề nghiệp: Thám tử
· Gia đình: Kisaki Eri (Vợ - Luật sư), Mori Ran (Con gái - Học sinh trường Trung học Teitan)
· Kỹ năng: Điều tra, Judo, bắn súng
· Trạng thái: Còn sống
· Thông tin ẩn...
Sử dụng điểm tích lũy để mở khóa thông tin ẩn]
Nhìn thông tin trên màn hình Mori Kogoro ngửa cổ lên cười ha hả: "Không hổ là Thám tử lừng danh Mori Kogoro, ta đây. Thẻ SSR...cũng không phải dạng vừa đâu"
Giọng ông vang ầm cả rạp, thái độ khoa trương lố bịch, khoa tay múa chân đầy đắc chí. Ran khẽ thở dài, ánh mắt hiện rõ vẻ bất lực:
"Lại bắt đầu rồi..."
Conan mắt cá chết, im lặng không nói gì, bĩu môi liếc mắt nhìn vẻ mặt cười nhạo của Hattori.
Đúng lúc này, âm thanh hệ thống lạnh băng vang lên.
[Tích... Thẻ nhân vật Mori Kogoro tồn tại thông tin ẩn... phát hiện liên kết khóa ẩn trùng khớp... Chuẩn bị tiến hành mở khóa]
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro