Chương 1

1.

"Ta có hai chiếc mặt nạ, một đẹp một xấu, hai tỷ muội các ngươi chọn cái nào?"

Lời nói của quỷ y còn chưa dứt, tỷ tỷ cúa ta Hà Tình đã lao tới, giật lấy khuôn mặt đầy sẹo.

"Ta muốn cái này!"

Ta biết rằng nàng cũng trọng sinh rồi. Đích mẫu thấy thế, sửng sốt nói:"Tình Nhi, con muốn vào cung, sao lại chọn khuôn mặt xấu xí như vậy?"

Kỳ thật khuôn mặt đó cũng không xấu, chỉ có thể coi là một khuôn mặt bình thường, những giữa mặt lại có một vết sẹo rạch ngang mặt, khiến cả khuôn mặt trở nên xấu xí dữ tợn.

Tỷ tỷ đè lại tay của mẫu thân, tràn đầy tự tin: "Mẫu thân, ta có ý định của mình."

Nàng nhìn về phía ta:"Sắt sắt, tỷ tỷ đối với muội thật tốt, để lại gương mặt khuynh quốc khuynh thành cho muội, còn không quỳ xuống cảm ơn ta?"

Ta nhìn chiếc mặt nạ da người xinh đẹp kia, trong lòng đã sớm hiểu rõ.

Chúng ta Hà gia là một gia đình phú thương nổi danh ở Giang Nam, phụ thân dùng rất nhiều tiền để ta và tỷ tỷ vào cung làm cung nữ, giúp ông mưu tiền đồ.

Nhưng chỉ vài ngày trước khi lên đường đi Kinh thành, kẻ thù biết tin đã cử người đến ám sát 

chúng ta và đổ thuốc độc vào mặt chúng ta.

Mặc dù tỷ muội chúng ta đã an toàn, nhưng khuôn mặt của chúng ta đã bị huỷ.

Phụ thân đã tốn rất nhiều tiền để cầu quỷ y, quỷ y lấy ra hai chiếc mặt nạ da người.

Một chiếc mặt nạ xinh đẹp tuyệt trần, một chiếc lại xấu xí với những vết sẹo.

Kiếp trước, tỷ tỷ cướp đi chiếc mặt nạ xinh đẹp kia, để lại cho ta chiếc mặt nạ có vết sẹo xấu xí.

Trước khi vào cung, nàng cười nhạo khuôn mặt xấu xí của ta, nói ta vào cung có lẽ cũng không có tiền đồ gì.

Không ngờ sau khi vào cung, nàng bởi vì dung mạo xinh đẹp mà bị quý phi ghen ghét.

Nàng chẳng qua chỉ là rót cho hoàng đế chén trà, đã bị quý phi cho rằng cố tình câu dẫn. Hoàng đế còn chưa động tâm với nàng, tỷ tỷ đã bị quý phi ra lệnh huỷ dung, chân tay bị cắt cụt, chờ chết tại Hoán Y Cục.

Mà ta, sau một thời gian làm cung nữ bình thường, ta tình cờ gặp Hoắc Nam Vương. Khi lần đầu tiên hắn thấy ta, hắn sững người tại chỗ, si ngốc mà gọi ta là Tố Tố.

Sau này khi chúng ta gặp lại, hắn trực tiếp xin hoàng đế ban hôn, muốn cưới ta làm bình thê.

Hoắc Nam Vương tang thê tử khi còn trẻ, nhiều năm như vậy vẫn chưa cưới, mọi người đều biết hắn thâm tình.

Hoàng đế không đành lòng hắn thương tâm khổ sở nên đồng ý.

Ta lắc mình một cái liền trở thành nghĩa muội của quý phi, dùng quy cách của chính vương phi để gả vào vương phủ.

Sau khi gả cho vương gia, ta đến Hoán Y Cục thăm tỷ tỷ, muốn cứu nàng ra khỏi nơi đó.

Quý phi đã cắt mất một tay một chân của nàng, nàng dùng tay còn lại đẩy đĩa bánh ngọt về phía ta. Nàng nói nàng sẽ chết, không có lễ vật đưa ta lúc tân hôn lễ, liền tự tay làm bánh ngọt cho ta.

Ta nhất thời mềm lòng, ăn hết một cái, liền trúng độc mà ch.ết.

Trước khi chết, ta thấy nàng cười không ngừng với vẻ mặt dữ tợn. Nàng nói:"Đây là thuốc độc mà ta đã bán mình cho thái giám mới đổi được, chỉ để hạ độc chết muội! Tại sao ta bị tra tấn dã man mà muội lại có thể phong quang vô hạn? Ta có thể không có được thứ gì nhưng muội nhất định phải chết."

Ta nhận ra rằng nàng oán hận ta rất nhiều.

Điều bất ngờ là cả hai chúng ta đều trọng sinh.

Nhưng lần này, tỷ tỷ cướp chiếc mặt nạ đầy sẹo xấu xí kia. Ta biết rõ nàng muốn làm Hoắc Nam vương phi, muốn ta phải chịu sự tra tấn của quý phi.

Nhưng nàng không biết, Hoắc Nam vương phủ cũng không phải là một địa phương tốt.

Ta nhặt chiếc mặt nạ xinh đẹp kia lên, nói lời cảm tạ với nàng xuất phát từ đáy lòng.

"Muội muội đa tạ tỷ tỷ để lại mặt nạ cho ta, đa tạ tỷ tỷ thành toàn."

2.

Ta và tỷ tỷ thành công vào kinh thành, vào cung.

Chỉ có điều lần này, ta là mỹ nhân trong đám cung nữ, mà tỷ tỷ xấu xí không người để ý.

Bởi vì vết sẹo xấu xí trên mặt kia, suýt chút nữa tỷ tỷ đã không thể vào cung. Cũng giống như kiếp trước, phụ thân đã tiêu tiền, lại giúp nàng trang điểm đậm để che đi vết sẹo, nàng mới được chọn làm cung nữ.

Các cung nữ được chọn vào cung, nhận sự dạy bảo của ma ma. Ma ma nói, lần này chọn mỹ nhân không đủ, rất có thể sẽ từ bên trong những cung nữ chọn ra một người xinh đẹp.

Khuôn mặt của ta thực sự quá xinh đẹp nên đã trở thành cái gai trong mắt các cung nữ.

Các nàng lén để đinh sắt trên giường của ta, để kim trong giày của ta, thậm chí còn hạ độc bên trong son phấn của ta.

Tất cả những thứ này đều đã xảy ra với tỷ tỷ của ta ở kiếp trước, khi đó tỷ tỷ đã phải chịu khổ rất nhiều, và ta cũng đã âm thầm giúp nàng giải quyết rất nhiều rắc rối.

Hiện tại, đến lượt ta phải chịu những chuyện này, nhưng tỷ tỷ không có ý định giúp ta. Trái lại, nàng nóng lòng muốn thấy ta chịu khổ.

Ta ở trong cung rất gian nan, nhưng tỷ tỷ lại như cá gặp nước, các cung nữ tranh đấu máu chảy đầu rơi, đều muốn bị phân đến trong nội cung của các quý nhân. Nếu may mắn được hoàng đế nhìn trúng thì sẽ một bước lên mây. Nhưng tỷ tỷ bước vào, nói muốn làm cung nữ trong Ngự 

Thiện Phòng. Công việc trong Ngự Thiện Phòng không dễ làm, vừa vất vả lại mệt mỏi, một chút không cẩn thận sẽ có thể rơi đầu.

Tỷ tỷ chủ động muốn đi, người khác sẽ không cần lại phải đi. Nàng nói với các cung nữ:" Ta bị trong nhà ép vào cung, kỳ thật ta không muốn vào, chỉ muốn đủ tuổi sẽ được thả ra khỏi cung."

Nhưng ta biết rõ, tỷ tỷ muốn đi Ngự Thiện Phòng là vì kiếp trước ta đã gặp Hoắc Nam Vương ở đó.

Người trong nội cung nàng không đấu lại được, cho nên nàng muốn làm Hoắc Nam vương phi.

Từ đó nàng bay lên cành cây, trở thành phượng hoàng, cho dù kiếp trước các phi tần khiến nàng sợ hãi cũng phải kính trọng nàng vài phần.

Các cung nữ thấy nàng không có dã tâm, khuôn mặt lại tầm thường, ra tay lại còn hào phóng, cho nên đối xử với nàng rất tốt.

Ngay cả những ma ma xảo trá, cũng bị nàng dỗ dành trở nên dễ bảo, nói nhất định sẽ an bài nàng trở thành cung nữ của Ngự Thiện Phòng.

Khi nàng làm sai chuyện bị phạt, có không ít người thay nàng xin tha trước mặt ma ma.

Ma ma cũng nhắm mắt làm ngơ, coi như nàng không sai.

Ngược lại, rõ ràng ta cái gì cũng không có làm, chỉ dựa vào khuôn mặt đó, cũng trở thành cái gai trong mắt mọi người.

Ta bị người vu hãm, bị ma ma phạt quỳ trong tuyết, tỷ tỷ mang theo một đám hảo hữu đi ngang qua ta. Các nàng ném tuyết cầu vào ta, kéo quần áo của ta, muốn nhìn ta ngã vào trong tuyết rồi lại bị ma ma phạt.

Tỷ tỷ nhét tuyết vào trong cổ áo ta, thân thể vốn lạnh băng của ta càng thêm đông lạnh tím tái.

Tỷ tỷ cười hỏi ta:"Muội muội, tư vị của mặt nạ mỹ nhân này muội còn chịu đựng được không?"

3.

Chẳng bao lâu sau đã đến ngày phân phối các cung nữ, ta bị đại cung nữ bên người quý phi chọn trúng, đi An Hỉ Cung.

Mà tỷ tỷ của ta cũng được như mong muốn đi Ngự Thiện Phòng.

Quý phi thấy ta, nàng hỏi ta:"Ngươi tên là gì?"

Ta trả lời:"Nô tỳ tên là Sắt Sắt."

Quý phi khinh thường mà cười:"Nghe cái tên chính là không lên được mặt bàn tên, ngươi có biết tại sao nhiều cung nữ như vậy, sao bổn cung lại chọn ngươi không?"

Ta quỳ rạp trên đất:"Nô tỳ không biết."

Quý phi ra lệnh cho ta:"Ngẩng đầu lên."

Sau khi ta ngẩng đầu lên, trong mắt mọi người hiện lên kinh diễm, thậm chí có người hút khí lạnh, sợ hãi thán phục trước vẻ đẹp của ta.

Quý phi cũng bị kinh diễm trước dung mạo của ta, nhưng rất nhanh, sự kinh diễm này liền biến thành ghen ghét.

Nàng nói:"Có người nói cho bổn cung, lần này trong đám cung nữ có một mỹ nhân khuynh qốc khuynh thành, lúc đầu bổn cung không tin, hôm nay vừa thấy, đúng là danh bất hư truyền."

Mặc dù trên mặt nàng có nụ cười, nhưng trong mắt nàng không có nửa phần vui vẻ.

Quý phi liếc nhìn đại cung nữ, đại cung nữ hiểu ý, nhổ cây trâm trên đầu xuống, cầm trong tay rồi đi về phía ta.

Trong lòng ta thắt lại, hiểu rằng mọi chuyện không ổn, đây là muốn hủy khuôn mặt của ta.

Rõ ràng kiếp trước vì tỷ tỷ rót trà cho hoàng đế nên mới bị hủy dung, ta mới đến An Hỉ cung ngày đầu tiên, quý phi đã muốn ra tay với ta, này cũng quá sớm đi.

Ta nghĩ đến lời nói của quý phi lúc nãy, kiếp trước tỷ tỷ bị phân đến cung của quý phi một cách ngẫu nhiên. Nhưng lần này, quý phi điểm danh muốn ta.

Xem ra, là có người muốn hại ta.

Đại cung nữ đi đến bên cạnh ta, tay trái nàng nắm cằm của ta, tay phải lộ ra cây trâm.

"Trời sinh một khuôn mặt quyến rũ xinh đẹp như vậy sao có thể an phận làm việc được."

Nàng nhắm ngay mặt ta định đâm trâm, ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, ta hô to:" Đợi một chút! Nương Nương, nô tỳ có chuyện muốn nói."

Quý phi lười biếng liếc nhìn ta "Sắp chết đến nơi rồi, để lại câu di ngôn cũng được thôi."

Ta quỳ trên mặt đất, nói ra hết những lời đã chuẩn bị sẵn từ trước.

Quý phi đang ngồi chính giữa thân thể dần dần thẳng tắp, cảm thấy hứng thú với những gì ta nói.

Nàng hỏi:"Ngươi nói thật không?"

Ta đáp:"Những lời nô tỳ nói đều là thật, nếu nương nương không tin có thể đi thử, nếu nô tỳ làm không tốt thì xử tử cũng chưa muộn.

Quý phi nở nụ cười:"Nếu như ngươi nói, vậy thì tha mạng cho ngươi."

Ta tận tâm hầu hạ quý phi, không chỉ không chết, ngược lại ta được đề bạt, trở thành tâm phúc bên người quý phi.

Trong cung mọi người rất ngạc nhiên, ta đã dùng thủ đoạn gì, để cho một người luôn ghen tị như quý phi giữ lại ta, còn trọng dụng ta.

Mà tỷ tỷ của ta, nàng đi Ngự Thiện Phòng lại không có trôi qua cuộc sống tốt như vậy.

Trước kia ở nhà nàng không phải làm gì, giờ lại thành cung nữ hạ đẳng nhất, thái thịt rửa rau cũng không làm tốt, khiến thái giám quản sự không ít lần mắng chửi.

Đám thái giám ở Ngự Thiện phòng là hung ác nhất, kiếp trước ta dựa vào sự thông minh của mình để lấy lòng bọn chúng bằng mọi cách, mới có thể thuận lợi sống qua ngày. Nhưng tỷ tỷ tâm cao khí ngạo, chắc chắn sẽ không làm như vậy.

Ta gặp tỷ tỷ trong ngự hoa viên, mặt nàng sưng tấy, mơ hồ có thể thấy dấu vết xanh tím trên người.

Khi nhìn thấy ta, nàng nghiến răng nhìn ta với ánh mắt thù hận:"Muội chưa chết.... Quý phi không có giết muội?"

Ta sờ cây trâm ngọc trên đầu, nói cho nàng biết:"Đây là cây trâm hôm qua quý phi ban thưởng cho ta, khiến tỷ tỷ thất vọng rồi."

Tỷ Tỷ tức giận:"Ta đã tốn nhiều công sức như vậy, tốn nhiều tiền như vậy để truyền tên của ngươi đến tai quý phi, không ngờ lại cho ngươi cơ hội hóa rồng thành phượng."

Ta làm bộ mặt mày ủ rũ, hỏi nàng:"Tỷ tỷ, cha bảo tỷ muội chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, để tạo nên công danh trong cung, tại sao tỷ lại muốn hại ta như vậy?"

"Tỷ muội?"

Tỷ tỷ liên tục cười lạnh: "Một thứ nữ xuất thân ti tiện như ngươi cũng muốn làm tỷ muội với ta? 

Còn có mấy ngày nữa là yến tiệc mùa xuân, để xem ta và ngươi ai có thể cười đến cuối cùng."

Yến tiệc mùa xuân là ngày ta và Hoắc Nam vương gặp nhau, dù bây giờ tỷ tỷ đang ở trong vũng bùn nhưng trong lòng nàng có vô tận hy vọng.

Rất nhanh, Hoắc Nam vương sẽ đến và giải cứu nàng ra ngoài, cươí nàng làm vương phi, từ nay về sau hưởng vinh hoa phú quý, giàu có vô tận.

Nhìn nàng ngâm nga giai điệu và kiêu hãnh rời đi, ta không khỏi che miệng cười.

Liệu đến lúc nàng phát hiện sự thật ở Hoắc Nam vương phủ, không biết nàng còn có thể chờ mong như thế được không?

4.

Vào ngày yến tiệc mùa xuân, ta trốn ở gần Ngự Thiện phòng chờ xem trò hay. Qua bóng cây, ta thấy tỷ tỷ mặc bộ cung trang mới, búi tóc trang điểm cẩn thận. Nàng đứng ở cửa ra vào của Ngự 

Thiện Phòng, tựa hồ như đang chờ người.

Thái giám đi ngang qua mắng nàng:" Ở đây mọi người đều bận rộn, ngươi còn đứng ngốc ở chỗ này làm gì?"

Ta biết rõ nàng đang làm gì, nàng đang đợi Hoắc Nam Vương say rượu đi qua đây, cùng nàng gặp mặt.

Không lâu sau, Hoắc Nam vương thật sự đã tới, chứng kiến thân ảnh quen thuộc kia, trong lòng ta vô thức quặn đau.

Hoắc Nam vương cao lớn, thanh nhã xuất trần, mang theo vài phần men say, bước chân lảo đảo.

Tỷ tỷ đã chờ hồi lâu đôi mắt sáng lên, nhanh chóng bước tới đỡ hắn.

"Vương gia, người cẩn thận một chút."

Hoắc Nam vương thấy có người tới gần, vô thức đẩy người ra xa.

"Lăn, cút xa một chút."

Tỷ tỷ không ngờ hắn sẽ phản ứng như vậy, sửng sốt tại chỗ.

Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao Hoắc Nam vương không yêu nàng từ cái nhìn đầu tiên?

Ta không nhịn được cười khi thấy tỷ tỷ đứng ngây ngốc ở đó.

Nàng không biết, ngoại trừ vương phi quá cố, Hoắc Nam vương ghét nhất nữ tử lại gần mình.

Nhìn thấy Hoắc Nam vương sắp đi qua mình, tỷ tỷ hốt hoảng hét lên:"Vương gia, người rơi đồ."

Hoắc Nam vương dừng lại, quay đầu nhìn. Lần này, tỷ tỷ cuối cùng cũng để cho hắn nhìn thấy khuôn mặt của nàng.

Hoắc Nam vương sững sờ, giọng nói run run:"Tố Tố, Tố Tố, nàng còn sống?"

Hắn bước nhanh đến, ôm lấy bả vai của tỷ tỷ, sức lực mạnh đến mức bả vai của nàng như bị bóp nát.

Nhưng tỷ tỷ vẫn cố nén đau đớn, thẹn thùng mà hạnh phúc nói:"Vương gia, người nhận nhầm người, nô tỳ không phải Tố Tố."

"Không phải Tố Tố? Vậy nàng là ai? Mau nói."

Hoắc Nam vương tức giận, tay càng là dùng sức.

Tỷ tỷ chịu không nổi kêu một tiếng:"Vương gia, xin người nhẹ tay, người làm nô tỳ đau. Nô tỳ là cung nữ của Ngự Thiện Phòng, Hà Tình Nhi!"

"Cung nữ của Ngự Thiện Phòng?"

Hoắc Nam Vương lúc đầu có chút hoang mang, hắn si ngốc mà sờ lên vết sẹo trên mặt, khóe miệng mỉm cười có chút giãn ra.

"Không, nàng không phải cung nữ, nàng chính là Tố Tố..."

Tỷ tỷ nghiêng mặt đi, vô cùng thẹn thùng nói:"Vương gia nói nô tỳ là ai, nô tỳ chính là người..."

Nhìn thấy hai người họ đã dính chặt vào nhau, ta biết cái này tuồng đã kết thúc. Nhưng điều mà tỷ tỷ không biết là vết sẹo trên mặt nạ da người của nàng là do Hoắc Nam vương tạo ra.

Cho nên hắn mới có thể chắc chắn nói nàng là Tố Tố.

5.

Ta làm thuốc mỹ dung dâng lên quý phi, nàng vừa uống vừa tán gẫu với muội muội của nàng.

"Gần đây nghe được chuyện lạ, Hoắc Nam vương muốn cưới một cung nữ nhỏ ở Ngự Thiện Phòng, đến xin hoàng đế ban hôn."

Ta bình tĩnh nghe, mọi chuyện đều phát triển theo cốt truyện ban đầu.

Muội muội của quý phi hỏi:"Cung nữ đó là mỹ nhân tuyệt sắc như thế nào? Lại có thể khiến người không gần nữ sắc như Hoắc Nam vương động lòng."

Quý phi cười nói:"Hoàn toàn ngược lại, bổn cung nghe nói cung nữ kia dung mạo tầm thường, trên mặt còn có một vết sẹo xấu xí, nói là xấu nữ cũng không ngoa."

" Vậy thì Hoắc Nam vương..."

Hoắc Nam vương nói với hoàng đế, nữ tử này giống hệt thê tử đã chết của hắn, hắn nhất định phải cưới nàng."

Muội muội lại hỏi: "Hóa ra là dính quang của vương phi quá cố, nhưng mà trên đời này thật sự có người giống người sao?"

Quý phi không trả lời, ngược lại đẩy vấn đề sang cho ta:"Sắt Sắt, ngươi rất am hiểu xem dung mạo người khác, ngươi nói xem, trên đời này thực sự có hai khuôn mặt giống hệt nhau sao?"

Ta tiến lên trả lời :" Nô tỳ nghĩ rằng không có, cho dù bề ngoài giống nhau, ánh mắt và dáng người cũng sẽ có sự bất đồng.

Muội muội của quý phi sợ hãi chỉ vào mặt của ta:"Tỷ tỷ, tại sao trong cung của tỷ lại có một nữ nhân xinh đẹp như vậy? Thật sự làm cho muội muội mở rộng tầm mắt. Nhưng nàng như vậy diễm lệ, có phải hay không...."

Ta biết rõ, nàng muốn xuống tay với ta, đem ta trở thành địch nhân.

Quý phi đè xuống tay nàng, thản nhiên nói:"Sắt Sắt không phải là cung nữ bình thường, nàng đã sớm thông qua được khảo nghiệm của bổn cung. Mấy tháng này muội ăn dược dưỡng da đều do nàng làm."

Muội muội kinh ngạc:"Thì ra là ngươi! Nhưng mấy thứ dưỡng nhan kia của ngươi quả thực có tác dụng, rất nhiều tỷ muội của ta đều muốn."

Lúc trước mạng treo lơ lửng, ta đã nói với quý phi, rằng khi ta sinh ra đã không có khuôn mặt xinh đẹp như vậy, mà là từ nhỏ uống thuốc điều dưỡng.

Quý phi tuy đẹp, nhưng vẫn có lòng yêu cái đẹp. Thời gian ở trong cung càng lâu, nàng lại càng sợ hãi khuôn mặt của mình già yếu, không hề xinh đẹp.

Ta dâng các loại thuốc mỹ dung cho nàng. Sau khi uống một thời gian, làn da của nàng trở nên mịn màng và trắng nõn hơn.

Hơn nữa, hoàng đế đến An Hỉ Cung, lần nào ta cũng tránh mặt không thấy, không có cố ý lộ ra trước mặt hắn.

Lâu dần, quý phi cũng mất đi ý định giết ta.

Nàng còn muốn dựa vào ta để trở nên xinh đẹp hơn nên sẽ không ra tay với a.

Muội muội của quý phi lại hỏi:"Sau đó thì sao? Bệ hạ có đồng ý với Hoắc Nam Vương không?"

"Đã đồng ý, hôn kỳ liền định vào tháng sau. Hôn lễ muốn dùng chính phi quy cách cử hành. Chúng ta trong cung lại có náo nhiệt."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro