Chương 2

6.

Trước ngày tỷ tỷ xuất cung, nàng cố ý gọi ta đến phòng của nàng.

Nàng dang rộng vòng tay, khắp phòng chứa đầy vàng bạc, châu báu, lụa là.

Nàng cười to:" Muội có khuôn mặt xinh đẹp thì có ích gì? Muội hao hết tâm tư, mọi cách lấy lòng nhưng vẫn chỉ là một cung nữ, dựa dẫm vào người khác mà sống. Bây giờ, trước mặt quý phi muội như một con chó vẫy đuôi mừng chủ, sống được nhất thời nhưng không sống được cả đời. 

Đợi đến ngày nào đó tâm tình của nàng không tốt, sẽ giết muội một cách dễ dàng."

"Nhưng ta thì khác, chờ ngày mai ta gả vào vương phủ, ta sẽ trở thành Hoắc Nam vương phi. Ta chính là người đuược tất cả các nữ tử ở kinh thành ngưỡng mộ nhất. Ta có vương gia yêu thương, có thân phận tôn quý, hơn nữa trong vương phủ không có những nữ nhân khác, chỉ có vinh hoa phú quý vô tận."

"Hảo muội muội, lần sau gặp lại, muội sẽ phải quỳ xuống hành lễ với ta."

Nàng tưởng rằng sau khi sống lại, nàng có thể thay thế ta bằng khuôn mặt đầy sẹo kia, hưởng thụ vị trí vương phi. Nhưng ta chỉ nhàn nhạt cười nói:

"Tỷ tỷ, tỷ thật sự bằng lòng sống với khuôn mặt đầy sẹo này suốt đời sao?"

Vẻ mặt đắc ý của nàng ngừng lại, nàng nhìn mình trong gương, ánh mắt tràn đầy chán ghét.

Từ nhỏ nàng đã thích chưng diện, mặt của nàng cũng không đến nỗi tệ.

Nhưng giờ đây, lại muốn nàng dùng khuôn mặt xấu xí này sống hết quãng đời còn lại, làm sao nàng có thể chịu đựng được?

Tỷ tỷ ném chiếc gương đi, phẫn nộ trừng mắt nhìn ta:"Ta biết muội nói như vậy là vì ghen ghét ta, gương mặt này chỉ là kế hoãn binh, chờ ta trở thành vương phi, sau đó vương gia yêu ta, cuối cùng sẽ có ngày, ta gỡ bỏ chiếc mặt nạ này, cùng vương gia thẳng thắn"

Ta không khỏi bật cười trước những lời nói ngây thơ của nàng, ta nhịn không được cười to:"Ha ha! Tỷ tỷ, nếu tỷ thật sự thẳng thắn với vương gia, liệu vương gia có chấp nhận không? Suy cho cùng, dung mạo thật của tỷ không còn đẹp như trước nữa."

Ta cố ý nhắc đến chuyện huỷ dung, dẫm vào chỗ đau của nàng.

Đặc biệt đối với một người thiên sinh lệ chất như tỷ tỷ mà nói, nỗi đau bị dịch độc ăn mòn và khuôn mặt gồ ghề là những vết thương không thể xóa nhòa trong lòng nàng.

Tỷ tỷ hét lên một tiếng, tất cả những gì nàng có thể chạm được, nàng cầm ném toàn bộ vào ta.

"Hà Sắt Sắt, ngươi là nghĩ ngươi là ai? Dám nói chuyện với ta như vậy!! Ta là vương phi, ngươi chẳng qua chỉ là một tỳ nữ đê tiện. Ta bị huỷ dung, ngươi cũng chẳng khá hơn chút nào. Chờ xem, sẽ có một ngày ta nhất định sẽ vạch trần bộ mặt thật của ngươi, bịt cái miệng lải nhải kia của ngươi."

Ta biết rõ, tỷ tỷ đã có ý định muốn giết ta.

Nhưng ta đối tỷ tỷ, cũng là như vậy.

Cái đêm tỷ tỷ trở thành vương phi, ta ngồi trong phòng yên lặng tính toán thời gian.

Ta đoán, có lẽ giờ phút này tỷ tỷ đã cùng vương gia kết thúc hôn lễ rồi nha. Bọn họ bây giờ chắc đang động phòng rồi nha? Chắc Hoắc Nam vương cũng nên lộ bộ mặt thật rồi. Không biết giờ phút này tỷ tỷ sẽ kinh ngạc trước, hay là sợ hãi trước đây?

7.

Hôn sau, tỷ tỷ và Hoắc Nam vương cùng nhau vào cung.

Ta ở An Hỉ cung, đột nhiên có người hô lên:"Hoắc Nam vương phi tới."

Ta biết nàng nhất định sẽ tới tìm ta, tỷ tỷ hùng hổ mà bước vào, không đợi ta hành lễ, liền vung tay muốn tát ta.

"Tiện nhân, ngươi tiện nhân này."

Ta lui về sau một bước, thoát được một kiếp, uỷ khuất hỏi nàng:"Không biết nô tỳ đã làm sai điều gì, khiến vương phi đến tận cung của quý phi để đánh nô tỳ."

Ta nhắc nhở nàng đây là địa bàn của quý phi, không phải là nơi nàng có thể tuỳ ý ra oai.

Nàng mới làm vương phi được bảy ngày đã ra dáng chủ tử, vung tay lên, đuổi tất cả cung nhân ra ngoài, chỉ còn hai tỷ muội chúng ta ở trong cung.

"Hà Sắt Sắt, quả nhiên là ta đã coi thường ngươi."

Tỷ tỷ tiến lên túm cổ áo của ta, chất vất ta:"Có phải ngươi cũng biết hay không? Ngươi biết hắn là hạng người gì phải không?"

"Nô tỳ phải biết cái gì? Không biết ý của vương phi là gì?"

"Ngươi giả ngu, ngươi vẫn còn giả ngu! Rõ ràng ngươi biết vương gia là hạng người gì, ngươi còn đẩy ta vào hố lửa. Hà Sắt Sắt, ngươi cũng sống lại phải không? Ngươi là vương phi của hắn, ngươi luôn biết rõ, ngươi luôn biết điều đó..."

Tỷ tỷ khàn cả giọng, cổ áo cũng lỏng ra trong lúc lôi kéo ta, để lộ những vết roi đỏ tươi ẩn giấu bên trong. Mà ta biết rõ những điều này, những vết roi khắp cả người nàng.

Nghe những lời nàng nói, ta chậm rãi cười ra tiếng:"Tỷ tỷ, cuối cùng ngươi cũng phát hiện ra, ngươi không phải là người duy nhất sống lại."

8.

Kiếp trước, ta bị Hoắc Nam vương cưới vào phủ bằng quy cách của vương phi, ta cứ ngỡ rằng mình khổ tận cam lai cuối cùng cũng tu thành chính quả.

Không ngờ, trong đêm tân hôn, vương gia mang theo roi đi vào phòng tân hôn. Ta mới biết được, thì ra hắn nhiều năm không cưới phi là vì hắn có sở thích đặc biệt. Hắn ưa thích bức người ta vào tuyệt cảnh, nhìn người ta đau đớn nghẹt thở, bày ra kinh khủng dáng vẻ.

Hắn thích dùng roi đánh người, nhìn làn da tróc thịt, chuyển sang màu đỏ tươi. Hắn không phải là một vương gia thanh nhã xuất trần, hắn là ác quỷ ăn tươi nuốt sống.

Ta mơ hồ hiểu ra, cái chết của vương phi quá cố không phải là ngẫu nhiên.

Hắn nhiều năm như vậy không tái giá là vì không tìm được người phù hợp với sở thích của mình.

Hắn thực sự yêu vương phi quá cố, mà gương mặt đó của ta quá giống nàng, cho nên hắn triệt để mất đi lý trí.

Ngắn ngủn ba ngày, ta bị roi quất thương tích đầy mình. Vết dây hằn trên cổ tím như chiếc vòng cổ, giống như khắc sâu ở trên da.

Ta muốn sống cũng không được, muốn chết cũng không xong.

Điều ta sợ nhất là nam nhân kia đi vào phòng ta khi màn đêm buông xuống.

Mỗi người đều nghĩ rằng vương phủ là bảo địa, chỉ có ta biết rõ nơi này là âm tào địa phủ.

Có vẻ như tỷ tỷ của ta cuối cùng cũng đã phát hiện ra bí mật này. Có trời mới biết, sau khi nàng sống lại và cướp đi chiếc mặt nạ đầy sẹo xấu xí kia, trong lòng ta rất vui vẻ.

Có người thay ta xuống địa ngục, vậy thì không thể tốt hơn.

Tỷ tỷ điên cuồng bóp cổ ta, ép hỏi: "Sao ngươi dám! Sao ngươi dám làm vậy với ta! Một cái thứ nữ thấp hèn như ngươi cũng dám tính toán ta, ta muốn ngươi chết không toàn thây!"

Thứ nữ? Thứ nữ thì có làm sao, thứ nữ như ta có thể sống tốt hơn nàng, sống lâu hơn nàng.

"Làm càn!"

Đột nhiên quý phi xuất hiện ngăn lại hành động điên cuồng của tỷ tỷ.

Hai mắt ta đẫm lệ cầu cứu quý phi :" Nương nương, cứu ta..."

Quý phi giận dứ:"Chỉ là Hoắc Nam vương phi cũng dám làm càn trong cung của bổn cung! Đem nàng bắt lại."

Rất nhanh liền có người xông lên tách tỷ tỷ ra khỏi ta, thái giám vặn tay của tỷ tỷ, đè nàng xuống như phạm nhân.

Trước sự tức giận của quý phi, tỷ tỷ vội vàng hô to:"Bẩm nương nương, nô tỳ có chuyện muốn bẩm báo! Cung nữ này, nàng lớn lên căn bản không như vậy, nàng đang lừa gạt nương nương, lừa gạt hoàng thượng. Nàng phạm vào tội khi quân, đáng bị tử hình!"

Quý phi hừ lạnh:"Sao ngươi biết được?"

Tỷ tỷ nói không ngừng:"Nô tỳ cùng quê hương với nàng, biết rõ lai lịch của nàng. Trước kia khi còn là cung nữ, ta biết nàng muốn tranh thủ tình cảm dựa vào dung mạo, hôm nay phát hiện nàng là tỳ nữ của quý phi, cho nên cố ý đến đây để vạch trần nàng."

"Nương nương, tất cả những lời nô tỳ nói đều là sự thật, không tin người xem!"

Tỷ tỷ thoát khỏi sự kiềm chế của thái giám, lấy lọ thuốc nước mà nàng đã chuẩn bị từ lâu ở thắt lưng ra và hất lên mặt ta. Lọ thuốc nước đó không phải là lọ thuốc nước thông thường, mà là lọ thuốc có thể khiến mặt nạ da người tróc ra. Toàn thiên hạ chỉ có hai lọ, là quỷ y đưa cho chúng ta.

Khi quỷ y đeo mặt nạ cho chúng ta đã dặn dò trăm điều, mặt nạ một khi gặp nước thuốc rơi ra, thì sẽ không dễ dàng đeo lại. Cho nên nếu muốn dùng thuốc để tháo mặt nạ thì phải làm xong quyết định.

Mà bây giờ, tỷ tỷ muốn dùng thuốc nước để hủy đi mặt ta. Mặt của ta lập tức có một ít thay đổi, các cạnh của mặt nạ da người bắt đầu cong lên, ta dùng tay giữ lại, đồng thời dùng khăn lau nước thuốc trên mặt.

Ta thực sự không hề hoảng sợ chút nào, không chút hoang mang lo sợ khi bị vạch trần.

Ngược lại là tỷ tỷ, nàng còn sốt ruột hơn ta, nàng chỉ vào mặt của ta và hô to:"Nương nương nhìn đi, mặt của nàng là giả!"

"Nương nương, mau phái người bắt nàng lại, đưa nàng đến Thận Hình tư xử lý."

Quý phi cũng không nghe lời nàng, mà là nhìn chằm chằm vào ta không chớp mắt.

Ta cúi người hành lễ với quý phi:" Nương nương, đây là thuật dịch dung mà lúc trước nô tỳ đã từng nói với người. Chỉ cần nương nương muốn, nô tỳ có thể dịch dung trên mặt của người nào cũng được."

Trong mắt quý phi bốc lên ánh sáng:"Đây chính là... rất tốt, có bản lĩnh."

Nếu có thể dịch dung thành người khác, như vậy tranh giành ân sủng và quyền lực sẽ dễ dàng hơn.

"Tốt! Thật tốt!"

Quý phi kích động vỗ tay:"Hà Sắt Sắt, ngươi có tuyệt kỹ này, về sau ngươi chính là đại cung nữ thân cận của bổn cung."

Tỷ tỷ sẽ không ngờ tới, nàng mang theo chứng cứ để hủy hoại ta, ngược lại giúp ta được quý phi sủng ái hơn.

"Này... sao có thể như vậy!"

Tỷ tỷ không tin, nàng vẫn muốn giãy dụa:" Nương nương, nàng nói dối! Nàng không biết dịch dung, nàng đang gạt người."

Tỷ tỷ la hét gây rối, quý phi sau khi vui mừng tỉnh lại, ánh mắt âm lãnh:"Nàng có biết hay không là chuyện của nàng, mà ngươi tự tiện xông vào An Hỉ cung của ta, là ngươi chán sống rồi."

Quý phi tức giận làm người người sợ hãi, tỷ tỷ quỳ xuống cầu xin tha thứ, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt. "Xin quý phi tha mạng, xin quý phi tha mạng."

Kiếp trước, tỷ tỷ cũng như thế này quỳ xuống dập đầu trước mặt quý phi. Chỉ có điều, quý phi không phải là một người mềm lòng.

Ta đi đến bên cạnh tỷ tỷ, nhìn nàng nước mắt giàn giụa, vẻ mặt tràn ngập sợ hãi, nhẹ nhàng mà hỏi nàng:"Tỷ tỷ, ác mộng tái diễn cảm giác như thế nào?"

9.

Cuối cùng tỷ tỷ vẫn giữ lại được tính mạng, bởi vì Hoắc Nam vương ra mặt, mang nàng bình an về phủ.

Nhưng mà sau khi quay về vương phủ, nàng có chịu đựng được lửa giận của Hoắc Nam vương hay không lại là chuyện khác.

Quý phi ngoắc tay với ta, ta ghé tai qua:"Ngươi nói ngươi có thể dịch dung, vậy ngươi có thể làm một chiếc mặt nạ da người cho bổn cung sử dụng được không?"

"Nương nương muốn mặt của ai?"

Quý phi nhìn ta, cười như có như không:"Hoàng thượng."

Trong lòng ta lộp bộp, nhưng vẫn bình tĩnh trả lời:"Đương nhiên có thể, nếu nương nương muốn, nô tỳ sẽ cố gắng hết sức."

Quý phi hài lòng vỗ tai ta:" Rất tốt, sau khi chuyện này thành công, ta sẽ ban thưởng hậu hĩnh cho ngươi."

Nhà mẹ đẻ của quý phi rất có thế lực, hoàng đế vì cân bằng, không để nàng có thai.

Ta biết trong lòng nàng đã sớm bất mãn và có một số kế hoạch táo bạo. Nhưng để tồn tại, ta buộc phải chung thuyền với nàng.

Nhưng đây không phải là điều ta muốn. Ta cũng không muốn làm đại cung nữ gì cả, ta chỉ muốn được tự do và xuất cung.

Để làm được điều này, ta còn cần sự trợ giúp của tỷ tỷ.

Một thời gian sau đó, trong cung cũng không có tin tức gì của Hoắc Nam vương phi.

Các cung nữ nói nàng đang cùng vương gia ân ái, nhưng ta biết nàng đang bị Hoắc Nam vương nhốt.

Đêm khuya, ta lặng lẽ đột nhập vào Hoắc Nam vương phủ, quen cửa quen nẻo tìm được nơi ở của vương phi.

Đẩy cửa ra, trong phong không có người.

Ta đi vào, đè xuống cơ quan trên giá sách, mặt đất lún xuống, lộ ra một lối đi. Đây mới đúng là nơi ở của Hoắc Nam vương phi.

Bởi vì sợ tiếng hét quá lớn sẽ bị người phát hiện, Hoắc Nam Vương luôn giấu người dưới lòng đất.

Ta đi xuống thông đạo, cuối cùng đã gặp được tỷ tỷ. Hồi lâu không thấy, nàng bị xích trên mặt đất, tỷ tỷ nghe được tiếng động tưởng là Hoắc Nam vương, nàng co rúc ở trong góc, run rẩy ôm chính mình. Trong miệng nàng lẩm bẩm:

"Không phải ta! Không phải ta! Ta không phải Tố Tố, vương gia tha cho ta đi, ta không phải nàng!"

"Vương gia, ta đã đưa mặt của nàng cho ngươi, ngươi thả ta đi, hoặc là, hoặc là ngươi dán mặt của Tố Tố lên người khác coi đó là nàng."

"Vương gia, thật ra ta còn có một muội muội, nàng càng giống Tố Tố, nàng...."

Thanh âm của tỷ tỷ im bặt, bởi vì nàng thấy ra:"Hà Sắt Sắt...."

Ta thấy chiếc mặt nạ da người đặt trong chiếc đĩa gần đó, bên trên có một vết sẹo xuyên qua, là chiếc mặt nạ mà tỷ tỷ chọn. Ta cười hỏi:

"Tỷ tỷ muốn tháo mặt nạ để trốn thoát phải không?"

Tỷ tỷ ngẩng đầu nhìn lên với khuôn mặt gồ ghề, mái tóc rối bù, nhưng đó là khuôn mặt ban đầu của nàng.

Có vẻ như tỷ tỷ đã ngây thơ nghĩ rằng mình có thể thoát khỏi Hoắc Nam Vương chỉ bằng cách thay đổi khuôn mặt.

"Hà Sắt Sắt, ngươi tới đây làm gì?"

Ta cười nói:"Ta đến giúp tỷ tỷ a."

Ta nhặt chiếc mặt nạ da người lên và hỏi: "Ngươi có biết vì sao Hoắc Nam vương lần đầu tiên gặp ngươi, liền chắc chắn ngươi là Tố Tố? Tại sao hắn không nghĩ mình nhận nhầm người?"

Tỷ tỷ chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này, vẻ mặt của nàng đã nói lên tất cả.

Ta vuốt vết sẹo trên chiếc mặt nạ, nhẹ nhàng nói:" Bởi vì vết sẹo này là do hắn tạo thành, là hắn tự tay khắc trên mặt của Tố Tố. Mặt nạ ngươi dùng, chính là mặt của Tố Tố."

Tỷ tỷ sững sờ, sau đó đã hiểu tất cả, nàng hét lên một tiếng, dây xích trên người phát ra âm thanh dữ dội:" Ngươi... Ngươi! Ngươi gạt ta, ngươi dọa ta!"

"Ta không lừa ngươi, lời ta nói đều là sự thật. Tỷ tỷ, ngươi chẳng lẽ không nghĩ tới, những chiếc mặt nạ của quỷ y từ đâu mà ra sao?"

Sắc mặt của tỷ tỷ từ đỏ chuyển thành xanh, rồi từ xanh chuyển sang trắng bệch, môi nàng run rẩy nhưng không phát ra được âm thanh nào.

"Để ta nói cho ngươi biết, mặt nạ da người đều từ trên mặt của người chết lột ra. Sau khi Tố Tố chết, thi thể rơi vào tay của quỷ y, da mặt bị lột xuống, làm thành mặt nạ. Mà vương gia, hắn đã tìm kiếm thi thể của nàng nhiều năm. Hắn chắc chắn rất biết ơn tỷ tỷ, là tỷ tỷ giúp hắn đạt được ước muốn."

Lời nói của ta đã hoàn toàn phá vỡ tâm lý phòng ngự của tỷ tỷ. Nàng lẩm bẩm: "Thì ra ngay từ đầu hắn đã biết..."

"Đúng vậy."

Ta gật đầu,

"Ngay từ đầu hắn đã biết ngươi không phải Tố Tố, ngươi chỉ là kẻ trộm đã trộm mặt của Tố Tố. Cho nên tỷ tỷ, ngươi lộ ra khuôn mặt thật, hắn ta sẽ không bỏ qua cho ngươi. Hắn yêu Tố Tố như vậy, sao có thể để một tên trộm như ngươi sống được?"

Tỷ tỷ bịt tai không muốn nghe, nàng hét lên: "Không phải ta, ta không phải kẻ trộm! Không phải ta trộm."

"Ngươi là ăn trộm."

Ta ngắt lời nàng:"Ngươi muốn trộm đi cuộc sống vốn thuộc về ta, cho nên mới không thể đợi được mà cướp đi khuôn mặt này."

10.

Hai lọ thuốc duy nhất trên thế gian có thể lột bỏ mặt nạ da người, tỷ tỷ đã dùng một lọ để vạch trần ta và để lộ khuôn mặt thật của mình. Hiện tại ta còn một lọ cuối cùng.

Nhìn thấy ta lấy lọ thuốc ra, vẻ mặt tỷ tỷ trở nên sợ hãi. Nàng hỏi ta:"Ngươi muốn làm gì? Hà Sắt Sắt, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"

Ta đáp:" Đổi mặt, giúp đỡ tỷ tỷ đổi về khuôn mặt trước kia."

Từ trước tới giờ, hai chiếc mặt nạ đều là tỷ tỷ chọn, trước nàng chọn chiếc mặt nạ xinh đẹp, sau nàng chọn chiếc mặt nạ xấu xí.

"Hiện tại xấu không thể dùng, tỷ tỷ có muốn dùng thử khuôn mặt xinh đẹp này không?"

Tỷ tỷ ngã gục khi nhìn thấy ta bôi chất lỏng lên mặt. Nàng hét lên:

"Hà Sắt Sắt, ta không cần khuôn mặt của ngươi, ngươi đừng tới đây!"

"Từ trước đến nay đều là tỷ tỷ muốn này nọ, sao giờ lại từ bỏ?"

Sau khi nước thuốc hòa tan lên mặt nạ da người, ta nhẹ nhàng kéo một cái, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành liền bị tháo xuống.

Mà khi tỷ tỷ nhìn thấy khuôn mặt thật của ta, đôi mắt trừng lớn. Đầu tiên nàng kinh ngạc, sau đó nàng cực kỳ phẫn nộ:"Mặt của ngươi! Tại sao mặt ngươi lại không bị thương? Ngươi không bị trúng độc?"

So với khuôn mặt gồ ghề của nàng, mặt của ta hoàn toàn không thương tổn gì, không có dấu vết bị dịch độc ăn mòn.

Ta sờ lên mặt của mình, chậm rãi giải thích:"Bởi vì, ta đã sớm sống lại a."

Tỷ tỷ sống lại vào ngày chọn mặt nạ da người, còn ta lại sống lại trước ngày bị hủy dung.

Ta từng nghĩ, nếu tỷ tỷ không kéo ta làm lá chắn, thì ta cũng sẽ cho nàng giải dược mà ta chế tạo ra.

Đáng tiếc, tỷ tỷ vẫn như xưa. Trong đôi mắt kinh ngạc của nàng, ta đeo mặt nạ xinh đẹp vào mặt nàng.

"Tỷ tỷ, kỳ thật ta không nói dối, thuật dịch dung là ta học được từ sư phụ."

Tỷ tỷ cố gắng giãy dụa, nhưng nàng không có sức lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn ta đeo mặt nạ da người cho nàng.

"Chờ ngươi bị quý phi phát hiện, ta có thể dùng chính khuôn mặt của mình xuất cung, đi khắp nơi tìm sư phụ, đến lúc đó làm một lang y hạnh phúc."

Đến lúc đó, vương phủ hỗn loạn cũng không liên quan đến ta. Tỷ tỷ giãy dụa không có kết quả, chỉ có thể rơi nước mắt mặc kệ ta dán mặt nạ lên mặt nàng. Nàng rưng rưng hỏi:

"Sư phụ của ngươi là ai?"

"Quỷ y a."

Ta cười trả lời nàng.

"Tỷ tỷ, kiếp này còn muốn đa tạ ngươi đã thành toàn."

11.

Qúy phi bên người thiếp thân đại cung nữ biến mất, đã tìm được người tại Hoắc Nam vương phủ.

Chỉ có điều, sau khi tìm được nàng đã ngừng thở, trên người toàn là vết thương, hiển nhiên là trước khi chết bị tra tấn dã man.

Quý phi nổi giận, hạ lệnh điều tra rõ ràng.

Hoắc Nam vương cho rằng tay nàng quá dài, quản đến cả chuyện trong vương phủ. Hai người chó cắn chó, không ai buông tha.

Cuối cùng, hắn phát hiện quý muốn tạo phản, quý phi lại tra được hắn có sở thích biến thái.

Tâm tư xấu xa của hai người bị vạch trần, hoàng đế tức giận, xét nhà mẹ đẻ của quý phi, giáng Hoắc Nam Vương thành thường dân.

Còn ta, ta theo sư phụ ngao du khắp nơi, khoái hoạt nhân gian, chữa bệnh cứu người.

Đôi khi buồn chán sẽ chế ra chút độc dược, tuy nhiên, độc tố của những chất độc này không mạnh bằng mỹ nhan hoàn mà ta đã đưa cho quý phi.

Hai nữ nhi của Hà gia ở Giang Nam đều chết trong cung, hiện tại còn sống là lang y Sắt Sắt.

___Hết___

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro