PN-Chút thời gian riêng

Còn một phần phiên ngoại mà tui quên đăng, nãy lướt nick tác giả scribblelife mới nhớ ra nên dịch liền đăng cho mọi người đọc luôn.

Warning NSFW!!!

----------------------------------------------------------

"Con đi!"

"Cẩn thận."

Zhongli nhìn Haru rời khỏi nhà đi chơi. Anh mỉm cười một mình khi được nhắc nhở rằng mọi thứ đã trở lại bình thường. Haru ở đây nhận được tình yêu của họ vô điều kiện. Nham thần cũng sống một cuộc sống bình thường của một người phàm với sự giúp đỡ của Childe và Nhà Lữ Hành. Và khi anh nhâm nhi tách trà anh pha cho buổi chiều, cánh cửa mở ra để chào đón một người khác mà anh đã cống hiến cả cuộc đời mình.

"Ugh... Họ không thể gọi vào thời điểm tồi tệ hơn."

Scaramouche đáp xuống chiếc ghế trước vị thần. Cậu cởi chiếc mũ mang tính biểu tượng của mình và đặt chúng sang một bên khi tiếp tục than vãn về nhiệm vụ mới nhất của mình. Sau khi Morax gặp mặt với Tsaritsa về mối đe dọa của Jester và sự tham gia của họ để chia rẽ họ, Fatui đã im lặng trước mối quan hệ của họ. Mặc dù bị Balladeer la mắng vì cách tiếp cận của mình, Morax cảm thấy nhẹ nhõm vì sẽ không có gì cản trở cuộc sống của họ nữa. Niềm hạnh phúc này, anh muốn vun đắp nó cả đời như anh đã từng dành cho những bông Glaze Lilies . Anh rót một cốc khác và đưa chúng cho người kia. Cậu ngừng rên rỉ khi nhìn chằm chằm vào chúng, tận hưởng khoảnh khắc của mình khi đồ uống nóng nguội đi để có thể uống được.

"Anh. . . " cậu tức giận trừng mắt, "Bởi vì anh, toàn bộ Fatui chế nhạo em."

"Tôi đã làm những gì là đúng."

"Nhưng em đã bị bẽ mặt vì điều đó!" Tiếng hét của cậu không thể làm người kia loạng choạng khi anh uống trà một cách bình tĩnh, "Anh nên suy nghĩ lại về hành động của mình trước khi thực hiện chúng."

Tiếng thở dài của cậu vang vọng khắp phòng. Mặc dù cậu nghiêm túc, Morax cười khúc khích trước phản ứng của cậu. Anh cho rằng đối phương quá căng thẳng trong mối quan hệ của họ, quá lo lắng về những gì người khác sẽ nghĩ và họ sẵn sàng làm gì để phá vỡ nó. Nham thần thích đắm chìm trong khoảnh khắc, tập trung vào tình yêu mà anh có thể cho và nhận, cũng như hạnh phúc của gia đình anh. Đó là điều quan trọng nhất, ưu tiên của anh vào thời điểm này của cuộc đời anh.

Đối với Balladeer, cậu cho rằng vị thần đã nghỉ hưu này quá thoải mái. Nhìn cách anh không bao giờ nghĩ đến tương lai bất lợi có thể xảy ra, điều đó làm cậu khó chịu. Mặt khác, tập trung quá nhiều vào điều tiêu cực có thể khiến khoảnh khắc này dường như chẳng có gì. Mặc dù vậy, cậu không thể ngăn tâm trí mình có những suy nghĩ đó. Sự chia ly mà cậu trải qua dù ngắn ngủi nhưng lại quá đau đớn và tác động, khiến cậu lo lắng rằng nó có thể lặp lại.

Khi đang bận nghiền ngẫm về nó, Morax đứng dậy và tiếp cận Balladeer mà không được chú ý. Anh bắt đầu ôm cậu nhẹ nhàng. Tay anh từ từ chạm vào cánh tay của người kia, chạm vào tay cậu và đan vào nhau. Anh vùi mặt vào cổ Scaramouche. Nó làm cho cổ người kia ngứa ran, và một tiếng thút thít nhỏ vô thức phát ra. Tiếng thì thầm khe khẽ của vị thần phả vào cổ cậu khiến cậu co giật.

"Tôi có nên không? Khi tôi làm điều này?"

"Vâng," Balladeer quay sang anh, khiến cậu phải đối mặt với anh một cách đàng hoàng. "Thật không thoải mái. Em thậm chí không thể nhìn thấy khuôn mặt của anh."

Zhongli mỉm cười, "Tôi cũng vậy. Tôi muốn chết chìm trong đôi mắt tím lấp lánh của em."

Họ đã chia sẻ một nụ hôn khi cuộc trao đổi đó kết thúc. Balladeer thúc giục người kia mở miệng khi cậu liếm môi. Nó bằng cách nào đó phản tác dụng khi Morax trả lời với một cái nhìn bối rối. Nó làm cho Balladdeer xấu hổ và tức giận. Cậu không có cơ hội để bộc lộ sự tức giận của mình khi người kia bế cậu trên tay. May mắn thay, sẽ không ai nhìn thấy cậu được bế theo phong cách cô dâu. Trừ khi, vị thần không thể chịu nổi này quyết định bất cẩn chạy vạy quanh thị trấn. Anh cẩn thận đặt cậu xuống giường, hôn lên trán cậu suốt dọc đường.

"Tôi xin lỗi vì đã thiếu kiên nhẫn nhưng," Morax lướt tay qua lưng Scaramouche, "Tôi không nghĩ mình có thể kiềm chế được nữa."

Balladeer nuốt xuống, "Tốt hơn là anh nên nhẹ nhàng."

Morax cười khúc khích, "Tôi sẽ, ngay cả khi em cắn."

Balladeer ngạc nhiên khi người kia cúi xuống cho một nụ hôn khác. Nó không giống như những nụ hôn phớt mà họ luôn trao đổi. Lần này đi sâu hơn. Lưỡi anh đã đi vào bên trong. Cậu có thể cảm thấy nó chạm vào mọi bộ phận bên trong. Scaramouche chỉ có thể rên rỉ  đầu hàng. Cậu muốn điều này nhiều như Archon khao khát được giữ cậu. Cậu vòng tay quanh người kia, khiến anh càng nghiêng người hơn khi nụ hôn của họ sâu hơn bình thường. Họ lùi lại một lúc để xả hơi.

Khi họ tiếp tục làm quen, Morax bắt đầu khám phá cơ thể của Balladeer bằng tay của mình. Cuối cùng thì anh cũng biết nó làm cậu thích thú ở đâu khi cậu nao núng. Hai bên sườn tạo nên cơ thể mảnh khảnh này, chiếc cổ khiến hơi thở đáng yêu của cậu khi Morax hôn chúng, và những bước nhảy giữa giọng nói hài hòa của cậu khi bàn tay của vị thần trượt trên đùi cậu. Thấy cậu không động đậy, Morax tận dụng cơ hội để làm những gì cần thiết.

Anh bắt đầu thọc ngón tay vào lỗ của người kia. Scaramouche rên rỉ to hơn trước. Cậu cố gắng hết sức để duy trì hơi thở của mình. Cậu có thể cảm thấy ngón tay dài của Morax chạm vào mọi thứ bên trong cậu. Nó làm cho cơ thể cậu uốn cong theo ý muốn của mình. Cậu chỉ có thể rên rỉ khi ca ngợi người kia. Morax, cảm thấy những ngón tay của mình bị hút sâu hơn, suy ngẫm về hành động của mình. Ngoài việc thấy Balladeer có phần chật vật, anh tự hỏi liệu những gì anh làm có đúng không. Anh dừng lại. Anh mở miệng nói chuyện.

"Tôi nghe từ Childe rằng điều này có thể làm em hài lòng. Nhưng..." Morax nhận thấy Balladeer có vẻ tức giận, "Em có vẻ không như vậy?"

"Làm thế nào em có thể khi anh dừng lại?!" cậu hét lên, "Và anh dám gọi tên người khác trong khi quan hệ tình dục?!"

"Tôi xin lỗi. Điều này hoàn toàn mới đối với tôi. Tôi chỉ muốn điều tốt nhất cho em."

"Vậy đút vào đi." Balladeer cười khẩy, "Chờ đợi thêm cũng vô ích thôi."

"Sẽ không đau chứ?"

Scaramouche hôn nhanh một cái, "Em còn đau đớn hơn thế này để đến được đây. Sẽ ổn thôi."

Nhìn thấy cậu cười nhẹ nhàng như vậy làm cho vị thần nóng lên, và anh nhanh chóng đẩy con cặc của mình vào trong người kia. Nó gây sốc cho cậu. Nó làm cho cậu hét lên thành tiếng khi nó đi sâu hơn. Dù đau nhưng cậu chỉ có thể cảm nhận được khoái cảm. Bên trong cậu bị khuấy động khi anh đẩy sâu hơn. Cậu được lấp đầy mỗi khi người kia đẩy vào và ra. Nhịp điệu của chúng cho phép cậu thở bình tĩnh, mặc dù cậu vẫn đang cố gắng. Sự dịu dàng khiến nó càng không thể kìm nén được. Giọng nói của anh nhẹ nhàng vang vọng bên tai, những cái chạm của anh khiến cậu ngứa ran khi nó đáp xuống nhẹ nhàng, và những nụ hôn quá dịu dàng khiến cậu đánh mất chính mình. Đầu óc cậu không thể nghĩ được gì. Và vì vậy, cậu chưa bao giờ nghĩ mình sẽ hối hận khi gọi tên người kia một cách run rẩy trong tình trạng như vậy.

"Morax..."

Tốc độ đẩy của anh tăng lên, anh bắt đầu di chuyển cơ thể của mình nhanh hơn trước. Kết quả là Balladeer thở quá nhanh, cố gắng bắt kịp sự thay đổi đột ngột trong chuyển động của Morax. Tay cậu đang giữ chặt tấm ga trải giường, nhưng rồi người kia trượt vào để đan chúng vào nhau. Nó giống như một lời trấn an, rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Anh đã luôn như vậy. Quan tâm và chu đáo đến mức khiến người khác khó chịu. Mặc dù, đó là điều cậu khao khát được ở bên cạnh anh.

Scaramouche liên tục gọi tên anh, cố gắng bảo anh bình tĩnh lại; nhưng nó chỉ thúc giục vị thần đi nhanh hơn. Giọng nói của Balladeer không là gì ngoài âm nhạc đối với đôi tai của anh. Anh thích nghe chúng. Giọng nói của cậu thật du dương đến nỗi anh càng yêu cậu hơn. Anh vẫn nhớ giọng hát mà anh đã nghe khi cố gắng trồng những bông Glaze Lilies đó với Haru. Và giờ đây, cậu đã trở thành cây đàn, cất lên thứ âm thanh mê hoặc khiến anh không muốn dừng lại.

Morax bắt đầu do dự khi nước mắt bắt đầu tuôn ra từ mắt người kia dù đã nhắm nghiền. Scaramouche cố gắng ngăn chúng chảy ra nhưng rõ ràng là cậu đã thất bại. Nỗi đau đôi khi lấn át ham muốn mà cậu cảm thấy, và cậu thua những vết cắn đang cắn cậu. Cậu biết Morax sẽ cảm thấy tội lỗi vì điều đó. Và vì vậy, cậu kéo người kia vào một nụ hôn và nở một nụ cười. Cậu thuyết phục người kia rằng cậu vẫn ổn. Thấy Balladeer trông ổn, anh tiếp tục. Họ thậm chí không biết rằng cả hai đã đạt đến cao trào, tắm mình trong tinh dịch của nhau, khi họ trao nhau một nụ hôn say đắm đến mức có thể cảm thấy tâm hồn họ hòa quyện.

"Con về rồi!"

Haru đóng sầm cửa lại khi về đến nhà. Cậu nhóc bối rối khi thấy Scaramouche nằm trên giường với vẻ mệt mỏi trong khi Morax đang chuẩn bị một đĩa Chop Suey cho người đang nằm liệt giường. Cậu bé không hề hay biết, hai người này đã làm chuyện đó hơn 3 lần khiến cơ thể Balladeer không chỉ đau nhức mà thể lực của cậu cũng cạn kiệt đến mức cậu thề rằng mình có thể là người đầu tiên bị đụ cho đến chết. Cậu nở một nụ cười yếu ớt để tránh làm đứa trẻ lo lắng. Mặc dù cố gắng che giấu sự thật với cậu nhóc, nhưng Haru vẫn biết.

"Hai người giao phối với nhau à?!" Haru rất phấn khích, "Điều đó có nghĩa là con sẽ có em trai hoặc em gái! Yeay!"

"Tôi đã nghĩ về điều tương tự."

"IM ĐI."

END.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro